Ôm Đùi Boss Ác Ôn

Chương 250

/297




Thương Mẫn thở dài, tiếc nuối thay anh ta: “Chẳng qua, cái này cũng không liên quan gì với tôi, chỉ phiền anh mang giúp tôi một câu.”
Thương Mẫn bình tĩnh nhìn anh ta: “Tôi không muốn chủ động đi gây chuyện, làm tất cả những cái này chẳng qua là vì tự bảo vệ mình.

Nhưng nếu như cô ta từng bước ép sát muốn miễn cưỡng tôi phản kháng, ngày đó tôi ra tay, tôi sẽ khiến cô ta không có cơ hội cầu xin.”
Lê Chuẩn đem Jason đầy ra, mở ra một đường cho Thương Mẫn.

Thương Mẫn bước chân nhẹ nhàng đi về phía trước, nhưng sau một vài bước, cô dừng lại, xoay người, từ trong túi lấy ra một cái usb, ném về phía.Jason.

Jason chuẩn xác bắt được vào tay, nhìn chằm chằm vào thứ này, không biết ý tứ của cô.

“Nói cho cùng, anh chẳng qua chỉ là một người đáng thương bị Mạc Hậu lợi dụng, tôi không muốn là địch với anh.

Đây là một phần quà tặng nho nhỏ, tin tưởng anh sau khi xem xong anh có thể hiểu được lòng thành của tôi.

Đồng nghiệp một hồi, tôi cho anh một lời khuyên, không nên tiếp tục trợ Trụ vi ngược, sau đó trốn đi thật xa, đừng nhúng tay vào chuyện sau này nữa.”
Thương Mẫn vui vẻ vòng tay trước ngực, đi nhanh ra khỏi tầm mắt của.Jason.

Jason nắm cái usb kia trong tay, cuối cùng cũng kiềm chế không được, sau khi về tới xe cắm vào máy vi tính.


Sau khi thấy rõ nội dung bên trong, Jason không nhịn được mở to hai mắt.

Đây… Đây là những video theo dõi mà anh ta hối lộ người phụ trách xóa đi! Nếu mấy thứ này truyền ra, anh ta tất nhiên cũng không thể thoát khỏi kết cục danh tiếng bị phá hủy hét.

Jason nắm chặt cái usb này, tự nhiên sinh ra một cỗ căng thẳng.

Một lúc lâu sau, anh ta lại cười tự giễu.

Không hỗ là người phụ nữ của Mâu Nghiên, thủ đoạn làm việc của hai người không khác nhau lắm, nắm lấy điểm yếu của anh ta, anh ta cơ bản không có chỗ nào có thể đánh trả.

.

Truyện Đoản Văn
“Mạc Hậu…” Giọng nói của ‹Jason u ám nói một mình: “Em đấu không lại bọn họ…”
“Video theo dõi này cứ như vậy mà cho anh ta sao?” Trên đường trở về, Lê Chuẩn kinh ngạc hỏi.

“Ừm.” Thương Mẫn nhìn ra ngoài cửa, không có cảm xúc gi.

“Nhưng… Nếu anh ta không cảm kích thì sao?” Lê Chuẩn lo lắng.


“Ngốc à.” Thương Mẫn xoay người lại liếc mắt xem thường: “Nhìn tôi giống người không dự phòng trước lắm à?”
Cô cười giảo hoạt: “Vừa nãy chỉ là thử xem thái độ của anh ta mà thôi.

Nếu anh ta khăng khăng như vậy thì cũng đừng trách tôi hạ thủ không lưu tình.”
Người như Jason, anh ta có thể ngồi vào vị trí hiện tại thì ắt hẳn rất xem trọng danh vọng bản thân, điều để tâm nhất cũng là danh dự.

Mắy người về tới khách sạn, Thương Mẫn đang muốn xuống xe thì đột nhiên Lê Chuẩn lại cố ý ‘khự’ một tiếng, Thương Mẫn ngừng lại nhíu mày quay đầu nhìn.

Chu Lị Lị và Bạch Chấp đi xuống, Bạch Chấp vẫn mang dáng vẻ vân đạm phong khinh chào cô một tiếng rồi xoay người rời đi, mà Chu Lị Lị đứng ở kia nhìn nhìn Thương Mẫn muốn nói lại thôi.

Thương Mẫn cảm nhận được ánh mắt của cô, mỉm cười.

“Có lời muốn nói sao?” Cô hỏi.

Chu Lị Lị co quắp một hồi rồi dựa vào cô: “Thương Mẫn, chuyện cô muốn tôi làm thì tôi đã làm, vậy ước định trước kia của chúng ta…”
“Yên tâm đi, tôi sẽ không nuốt lời.” Thương Mẫn làm an lòng cô.

Cô đã hứa hẹn là sau khi chuyện thành công thì cô sẽ bảo vệ Chu Lị Lị, ít nhất là để cô bình yên trở về nước, hơn nữa tìm một công việc thích hợp cho cô.

Mà về phía Tô Huệ Phi bên kia…
Thương Mẫn thở dài, cô biết cô ấy nhất định sẽ tức giận nhưng đây cũng là bát đắc dĩ.

Số người có thể đi vào hậu trường được khống chế vô cùng nghiêm khắc, cả Lê Chuẩn và Bạch Chấp đều muốn dẫn theo nên giữa Chu Lị Lị và Tô Huệ Phi chỉ có thể chọn một trong hai.

Cô chọn Chu Lị LỊ….



/297

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status