Chương 291: Bí mật.
Editor : May
Bụng Mỹ Mỹ đã gồ lên nhiều, Duy Nhất nhìn ngây ngốc, thấy cô muốn đi, vội vàng hô ra tiếng, "Mỹ Mỹ!"
"Hả?" Tim khẩn trương của Mỹ Mỹ liền nhảy lên, Duy Nhất kêu cô? Là tha thứ cho cô ư?
"Mỹ Mỹ, sắp tan tầm, cùng nhau đi dạo phố đi!"
Mỹ Mỹ kinh hỉ ngoái đầu nhìn lại, đập vào mắt, vẫn là khuôn mặt tròn lỗ mũi nhỏ xinh kia, cô biết, Duy Nhất của cô vẫn luôn không có đổi!
Không có vệ sĩ, không có xe, vẫn giống như lúc trước, hai người tay trong tay lưu luyến ở mỗi một cửa hàng, hàng hóa xa xỉ lúc trước chỉ dám xem không dám đụng vào đều có thể mua, nhưng trôi qua những chuyện kia, ngược lại đã không có vui mừng lúc trước.
"Mỹ Mỹ, Địch Khắc đã đi rồi, cậu có tính toán gì không?" Duy Nhất lo lắng nhìn bụng của cô ấy.
"Không có gì! Mồ côi cha cũng không có gì không tốt! Tớ có năng lực này! Chỉ là, cảm thấy lúc trước mình rất thấy ngu! Có lẽ có đàn ông tốt, chỉ là không để tớ gặp được mà thôi! Cũng may vị kia nhà cậu là đàn ông tốt, lại có thể đi rút đơn kiện, hôm nay tớ mới có thể đứng ở trước mặt cậu."
"Nhà tớ?" Trong lòng Duy Nhất đau xót, vốn không muốn nói gì, không muốn đi nhớ lại, nhưng lời nói Mỹ Mỹ khiến cho cô tò mò, "Vì sao anh ta đi rút đơn kiện?"
"Anh ta nói hy vọng tớ có thể vĩnh viễn làm bạn của cậu, còn nói thế gian quá nhiều phản bội, anh ta muốn cậu thấy chỉ có tốt đẹp! Oa, tớ nghe xong rất cảm động, Duy Nhất, Lãnh Ngạn thật sự rất yêu cậu!" Mỹ Mỹ cao hứng từ đáy lòng cho bạn của mình.
Yêu cô? Tốt đẹp? Duy Nhất cười khổ, hình như người trên thế giới này phản bội cô chính là bản thân anh đi! Nhưng mà, không muốn đề cập với Mỹ Mỹ nữa.
Đời người! Đến tột cùng có cái gì là đáng giá tin tưởng? Lãnh Ngạn, Mỹ Mỹ, ai mà không phải là người quan trọng nhất trong sinh mệnh của cô chứ? Ngay cả Dịch Hàn cô vẫn coi là bạn bè, lại tiếp cận cô cũng là vì có mục đích khác, là lòng người rất phức tạp, hay là cô quá đần? Có lẽ, là vế sau đi...
"Duy Nhất, tiệm này mới mở! Rất đồ nhiều xinh nha! Chúng ta vào xem!" Mỹ Mỹ lôi kéo tay cô vào một cửa hàng trang sức.
Duy Nhất không có hứng thú với trang sức, chỉ nghe Mỹ Mỹ lải nhải , "Tôi muốn mua một tượng phật vàng, cho cục cưng tớ đeo, cậu nhìn giúp tớ đi!"
"Còn sớm mà! Hiện tại xem làm gì? Chờ cậu sinh hạ cục cưng, tớ sẽ làm mẹ nuôi của nó, mẹ nuôi sẽ tặng nó một cái!" Nhắc tới cục cưng, trong lòng Duy Nhất kéo mạnh một cái, ánh mắt chuyển hướng nơi khác, lại lơ đãng thấy được một người không nên nhìn thấy -- Cừu Phỉ Nhi.
Không phải cô ta nên ở Địa Trung Hải hưởng tuần trăng mật với Lãnh Ngạn ư? Sao lại xuất hiện ở nơi này? Lãnh Ngạn đâu? Đã đi nơi nào? Tất cả người bên cạnh cô đều cẩn thận kiêng dè nhắc tới Lãnh Ngạn ở trước mặt cô, giống như người này đã biến mất ở trong thế giới của cô.
Cừu Phỉ Nhi cũng không có thấy Duy Nhất, ngược lại đi về phía cô, Duy Nhất cũng không nghĩ tới tránh né, mọi người đều là người quen, cả đời sẽ phải chạm mặt, không phải sao? Chẳng lẽ vĩnh viễn làm rùa đen rút đầu?
Không thể không thấy, Cừu Phỉ Nhi đầu tiên là cả kinh, sau đó kích động, "Duy Nhất, cô... cũng ở trong này..."
Kích động của cô ta ngược lại càng làm nổi bật dung mạo đoan chính của Duy Nhất, "Lãnh phu nhân, chào cô, nhanh như vậy liền hưởng tuần trăng mật trở lại rồi ư?" Nói xong cô liền hối hận, trong những lời này rõ ràng hàm chứa ghen tỵ!
"Đúng... Đúng vậy! Bên Địa Trung Hải không có gì chơi vui! Tôi còn có việc, các người từ từ đi dạo!" Cừu Phỉ Nhi lại vội vàng rời đi.
Mỹ Mỹ lại xem không hiểu, "Duy Nhất, cậu đang nói cái gì? Lãnh phu nhân gì chứ?"
Duy Nhất không thể kiềm được, lôi kéo bạn tốt trước kia vào quán cà phê cách vách, nôn ra toàn bộ mật vàng trong bụng. Vết sẹo đau đớn vạch trần một lần nữa, cô khóc thương tâm muốn chết.
Đối với một loạt biến hóa này, Mỹ Mỹ hiển nhiên giật mình không nhỏ, nhưng vẫn nói ra nghi hoặc, "Duy Nhất, không đúng! Doãn thị hoàn toàn không có bị tổn thương, kế hoạch của tớ thất bại, tư liệu hạng mục mới không lộ ra ngoài, Doãn thị và Kỳ Thịnh đều rất tốt mà!"
Giống như sấm sét giữa trời quang, Duy Nhất bị chấn động ngây ngốc, Lãnh Ngạn đang nói dối! Tất cả mọi người đều đang nói dối! Đây là vì sao?
Ai lừa cô, cô cũng nghĩ thông, nhưng vì sao Doãn Tử Nhiên cũng lừa cô? Hơn nữa trơ mắt nhìn Lãnh Ngạn đưa cô lên bàn giải phẩu?
Không! Cô rất hiểu Doãn Tử Nhiên, toàn thế giới đều có thể phản bội cô, chỉ có Doãn Tử Nhiên sẽ không!
Trong này nhất định có bí mật!
Cô soạt một tiếng đứng lên liền xông ra bên ngoài.
"Duy Nhất, cậu đi đâu?" Mỹ Mỹ giữ chặt cô.
"Mỹ Mỹ, tớ có chuyện quan trọng hơn muốn hỏi rõ ràng, chuyện này rất kỳ quái, về sau chúng ta lại tán gẫu!" Duy Nhất không thể chờ đợi muốn đi tìm Doãn Tử Nhiên.
"Duy Nhất, đợi chút!" Mỹ Mỹ bỗng nhiên nhớ tới cái gì, "Có chuyện tớ không biết có nên nói hay không, Lãnh Ngạn từng tìm đến tớ, anh ta nói sẽ giấu chuyện sai lầm của tớ, cũng muốn bản thân tớ đừng nói, tiếp tục làm bạn với cậu, lúc ấy, những lời này anh ta nghe qua..."
"Nghe qua thế nào?" Mỹ Mỹ do dự làm cho Duy Nhất lòng nóng như lửa đốt.
"Nghe qua giống như... giống như dặn dò hậu sự..." Mỹ Mỹ nhớ lại biểu tình và ngữ khí nghiền ngẫm lúc ấy của Lãnh Ngạn, sợ Duy Nhất lo lắng, lại không dám nói nhiều hơn.
Trước mắt Duy Nhất tối sầm, lùi hai bước, dặn dò hậu sự? Đúng vậy! Giống! Thật sự giống!
Giúp cô tìm về tình thương của cha, bồi cô đi xong một đoạn đường cuối cùng, bồi cô ăn xong một chút sủi cảo cuối cùng, cuộc điện thoại cuối cùng gọi tới cho cô, muốn cô gọi anh một tiếng ông xã cuối cùng...
Tất cả trăm mối vẫn không có cách nào lý giải vào mấy ngày trước khi kết hôn kia, không phải là bộ dạng nên có? Sao cô lại hồ đồ như vậy!
Nhưng là, vậy thì có liên quan gì đến đứa bé? Nhớ lại từng ly từng tý những chuyện lúc trước Lãnh Ngạn làm với đứa nhỏ, liền nổi lên trong lòng, đè ép hình tượng ác ma của Lãnh Ngạn ở trong lòng xuống. Cô tin tưởng Lãnh Ngạn là yêu thương đứa nhỏ này, nếu yêu thương, vậy vì sao phải phá bỏ?
Không, cô nghĩ không ra! Đầu óc muốn nổ mạnh! Chỉ có trở về hỏi Doãn Tử Nhiên!
"Mỹ Mỹ! Cám ơn cậu! Sau này tớ lại sẽ liên lạc với cậu!" Cô bỏ lại những lời này liền đón xe gấp rút trở về nhà họ Doãn.
Nay cha con họ Doãn đều đã lấy Duy Nhất làm trung tâm, cho nên trên cơ bản trở về từ công ty sẽ không ra ngoài nữa, Duy Nhất về trễ, ba người đang lo lắng, thấy cô hấp tấp chạy về, cùng thở dài nhẹ nhõm một hơi.
/376
|