"Đúng vậy, lời nói của Hàn đạo hữu rất có đạo lý." Kim Soa bật cười hắc hắc.
"Nếu các đạo hữu muốn nghe tin tức về thủy ấn thì tất nhiên là có thể rồi. Nhưng tình huống cụ thể ra sao đối với những Thánh Tổ ở bên ngoài như chúng ta thực chẳng rõ ràng lắm, chỉ là biết đại khái một vài nét mà thôi." Thiếu nữ trong lớp áo gọn gàng trầm ngâm một lúc rồi hơi gật đầu.
"Chỉ biết đại khái, rốt cuộc là sao? Đáng nhẽ các ngươi phải biết thủy ấn đã xảy ra chuyện gì, hoặc ít nhất là phải nghe thông báo lại tình hình chứ?" Sắc mặt của gã trọc đầu trầm xuống tỏ vẻ bất mãn.
"Xin Kim huynh chớ hiểu lầm. Thực ra từ lúc xảy ra bất trắc ở thủy ấn, những Thánh Tổ ở bên ngoài như chúng ta vẫn chưa có hành động gì nhiều. Nhưng nguyên nhân của sự việc thì vẫn được truyền ra một ít." Thánh Tổ Tà Liên thở dài chua xót.
"Ta đã bảo mà, ở trong thủy ấn có nhiều đạo hữu có thần thông vô cùng to lớn, sao lại có chuyện một chút tăm hơi cũng không lọt ra?" Kim Soa nghe xong trên mặt khẽ hiện lên một nụ cười.
"Kim huynh chớ vội vui mừng. Tin tức đó là do Nguyên Yểm đạo hữu vội vàng dùng một loại bí thuật mới truyền ra được, nhưng lại hết sức mơ hồ. Trong đoạn tin nửa rõ nửa mờ đó nói là nơi bố trí thủy ấn đột nhiên phát sinh biến cố. Đầu tiên là Minh Trùng Mẫu chui ra khỏi phân nửa cấm chế, hơn nữa không biết nó đã dùng thủ đoạn nào mà đưa tất cả bọn họ đến trấn áp bên trong thủy ấn. Nhưng cũng may là con Minh Trùng chúa này vẫn chưa thực sự thoát khỏi vây khốn nên cũng không thể rời khỏi đó được. Đương nhiên cũng bởi vì năng lượng mà nó tiêu hao trong lúc vùng vẫy khá nhiều, cuối cùng lại tiến vào trạng thái ngủ say.
Nguyên nhân của những Minh Trùng mới xuất hiện ở Thánh Giới lúc này là bởi vì bị ảnh hưởng khí tức của Minh Trùng Mẫu vô ý phát ra trong lúc ngủ." Thiếu nữ áo xanh lục một mạch nói ra toàn bộ tin tức.
"Nếu vậy thì xem ra những đạo hữu đến cứu viện từ các giới khác như chúng ta cũng đều bị nhốt trong phong ấn từ thời thượng cổ của Chân Tiên rồi. Thủy ấn lại có thể vây khốn nhiều đạo hữu ngang cấp với chúng ta đến vậy chứng tỏ uy lực của nó thật là đáng sợ." Kim Soa như hít phải một hơi khí lạnh, vẻ mặt sợ sệt nói.
"Chắc là như vậy rồi. Mà đây cũng là tin tức duy nhất và cuối cùng được truyền ra từ trong thủy ấn, sau đó hoàn toàn không còn nghe ngóng thêm được điều gì nữa. Xem ra trước khi Minh Trùng Mẫu ngủ say đã kịp thi triển một thủ đoạn nào đó làm cho thủ đoạn ban đầu của Nguyên Yểm đạo hữu bị vô hiệu." Tà Liên không lưỡng lự đáp.
"Tà Liên đạo hữu vẫn còn chưa chịu nói hết! Nếu đúng như những gì đạo hữu đã kể, vậy thì những Thánh Tổ còn ở bên ngoài như ngươi đã phải sớm hành động mới đúng, cớ sao lại đợi chờ đông người tụ tập mất thời gian như vậy? Hơn nữa từ đầu đến giờ ta vẫn chưa nghe được nguyên do tại sao chúng ta lại không thể vừa tiến hành trấn áp Minh Trùng Mẫu, vừa đến chiếu cố cho các đạo hữu đang bị giam hãm bên trong cấm chế?" Hàn Lập sờ cằm rồi lạnh nhạt hỏi.
"Hàn đạo hữu có biết người đầu tiên có được tin tức trong thủy ấn là ai không?" Tà Liên bị chất vấn vậy sắc mặt liền trầm xuống.
"Là ai? Không phải là một trong số những người còn ở bên ngoài các ngươi sao?" Ánh mắt của Hàn Lập lóe lên.
"Hừ, chính là người mà đạo hữu đã nhầm lẫn với ta đấy." Tà Liên hừ lạnh.
"Bảo Hoa, quả nhiên là nàng." Hàn Lập thực sự bị giật mình.
"Không sai, ngay từ đầu tin tức trong thủy ấn đã được truyền đến tay của tỷ tỷ ta. Cũng bởi vì bọn Nguyên Yểm cảm thấy bên ngoài chỉ có mình Bảo Hoa mới có khả năng giải cứu cho bọn họ." Thiếu nữ áo lam âm trầm trả lời.
"Nói như vậy thì chủ trương để cho các ngươi đợi đến giờ mới được hành động, lại thông báo là không thể vừa tiến hành gia cố cấm chế vừa giải cứu người chính là do Bảo Hoa đạo hữu sao?" Hàn Lập chau mày suy nghĩ một lúc thật lâu mới hỏi.
"Xem ra Hàn đạo hữu cũng hiểu biết đôi chút về sư tỷ ruột thịt của ta. Không sai, năm đó nàng đã triệu tập tất cả các Thánh Tổ ở bên ngoài bọn ta một lần. Tiếp đó lại lấy tin tức do Nguyên Yểm truyền ra cho bọn ta kiểm chứng, xác thực là tin tức này không hề giả dối. Nếu không, lúc này nàng không phải Thủy Tổ của Thánh giới thì sao bọn ta phải nghe lời của nàng làm gì. Dựa theo những gì nàng biết, ở cuối đoạn tin tức mơ hồ do Nguyên Yểm truyền ra ám chỉ là tuy Minh Trùng Mẫu có thể lợi dụng một bộ phận uy lực của cấm chế để vây hãm bọn họ, nhưng nó vẫn chưa ổn định nên đến một chu kỳ nhất định sẽ bị yếu đi. Hơn mười năm sau là sẽ đến thời kỳ suy yếu của tòa cấm chế cổ xưa đó. Nhưng lúc đó cũng chính là thời điểm mà cấm chế tác dụng lên Minh Trùng Mẫu trở nên mạnh nhất. Vì thế bất kể là để trấn áp Minh Trùng Mẫu hay giải cữu bọn Nguyên Yểm thì đây cũng chính là thời điểm cực kỳ thuận lợi. Còn vì sao mà không chiếu cố cho các đạo hữu bị vây không cũng chính là chủ ý của Bảo Hoa. Bởi vì nàng vừa mới nhận được tin tức của Nguyên Yểm là đã liền âm thầm vượt qua biển côn trùng ở vòng ngoài, lẻn vào bên trong thủy ấn tra xét cẩn thận rồi mới đưa ra quyết định. Còn thật giả thế nào thì các đạo hữu hãy tự đưa ra phán đoán đi. Nhưng ít nhất là những Thánh Tổ chúng ta đây đều cho rằng đó là sự thật. Dù sao chúng ta cũng đã từng cố thủ ở thủy ấn nên hiểu biết đôi chút về tòa cấm chế thượng cổ đó. Mà kể cả Bảo Hoa có thần thông rất to lớn nhưng cũng không thể qua mặt sự hiểu biết của ta. Hơn nữa nàng cũng không có lý do gì mà động chân giấu tay trong việc này. Dù sao nàng cũng chính là một thành viên trong Thánh giới, làm sao lại có thể không để ý đến an nguy của Thánh giới được." Sắc mặt của Tà Liên lạnh như băng, nàng kể hết thảy sự việc mà nàng biết ra cho mọi người.
Kim Soa cùng tên vạm vỡ bên cạnh nghe xong, cả hai ngơ ngác nhìn nhau. Mỗi tên đều thấy trong ánh mắt của đối phương hiện lên một tia sợ hãi.
Hiển nhiên là những lời mà Tà Liên vừa kể đã nằm ngoài suy đoán, hoàn toàn vượt qua sự tưởng tượng của họ.
Còn Hàn Lập hơi trầm ngâm một lúc rồi thở dải:
"Đã là Bảo Hoa đạo hữu nói thì hẳn là không phải giả rồi. Nhưng nếu Bảo Hoa đạo hữu có thể mạo hiểu đi xem xét thủy ấn một phen, vậy thì chẳng thể nào có chuyện Tà Liên đạo hữu không đến điều tra sự việc ở nơi đó được."
"Nếu có thể tự mình đi tra xét tình hình mà không phải lo lắng việc chẳng thế tiến vào bên trong thì mấy tên Thánh Tổ còn ở bên ngoài như ta tất nhiên sẽ không ngại mạo hiểm thử một lần. Nhưng các đạo hữu không biết là lần tra xét đó của Bảo Hoa đã khiến cho Minh Trùng Mẫu cảnh giác. Mặc dù con hung trùng này ngủ say nhưng biển côn trùng vây quanh thủy ấn đã đông hơn gấp cả chục lần. Hơn nữa lẫn trong đó là những con Minh Trùng cực kỳ đáng sợ, ngay kể cả những tu sỹ bậc Thánh Tổ như chúng ta nếu gặp cũng đành lùi xa ba bước, tuyệt đối không dám dây dưa. Cho nên việc tra xét tình hình cụ thể của thủy ấn đối với chúng ta thật là lực bất tòng tâm." Sắc mặt của Tà Liên tái nhợt, có vẻ trở nên hơi sợ sệt.
"Có thể làm cho tu sỹ Đại Thừa cũng không dám đối cứng thì chắc đây phải là những Minh Trùng cao cấp tu vi Hợp Thể Kỳ đúng không?" Kim Soa nghe vậy không nhịn được liền hỏi.
"Không phải. Là một loài khác toàn thân đỏ rực, thân thể không dài quá một thước, rất quỷ quái. Loại Minh Trùng này chưa từng xuất hiện ở các địa phương khác trong Thánh giới. Chúng chỉ tồn tại trong biển trùng quanh thủy ấn, hơn nữa số lượng cực kỳ thưa thớt, đoán chứng không quá ngàn con." Tà Liên vội vàng lắc đầu.
"Chẳng lẽ loại Minh Trùng này có thực lực ngang với Đại Thừa Kỳ? Nếu không với số lượng như vậy thì sao có thể khiến các ngươi kiêng sợ?" Kim Soa trợn ngược hai mắt, có vẻ hắn hơi bị giật mình.
"Không phải, loại trùng này có khí tức rất thấp, giỏi lắm khoảng cỡ Luyện Hư mà thôi. Hơn nữa thần thông của chúng cũng chỉ có hai loại. Nhưng vậy thôi mà chúng đã khiến một số vị đạo hữu có ý định xâm nhập vào biển côn trùng bị thương nặng, thiếu chút nữa là bỏ mạng trọng đó. Ngay cả ta đây cũng không dám nếm thử món này." Khóe miệng của Tà Liên run rẩy, nàng cười khổ đáp lời.
"Hai loại thần thông mà đã bức bách cho các Thánh Tổ chúng ta chật vật! Mong đạo hữu hãy giải thích rõ hơn cho ta đi." Hàn Lập nghe vậy, hai mắt liền co quắp lại.
"Rất đơn giản, một là thuấn di, một là tự bạo!" Tà Liên trả lời không do dự.
"Di chuyển tức thời, tự phát nổ?" Gã vạm vỡ đầu trọc lóc tái mặt, tỏ vẻ giật mình.
Hàn Lập nghe xong, sắc mặt cũng hơi khác thường, rồi lại chẫm rãi nói:
"Hai loại thần thông này chỉ sợ so với bình thường phải khác biệt rất nhiều, nếu không thì đã không có khả năng bức lui tu sỹ Đại Thừa như thế."
"Đúng vậy. Một khi loại Minh Trùng toàn thân đỏ như máu này thuấn di là người ta không thể tránh né được. Chỉ cần vừa nhìn thấy, thì trong khoảnh khắc sau đã ở sát bên mình, cho dù là dùng bảo vật nào để phòng ngự đi nữa đều không thể ngăn cản nổi chúng. Mà ngay khi chúng tự phát nổ, bất kỳ là công pháp hay bảo vật cũng không có tác dụng. Chỉ có thể cố gắng dùng thân thể mạnh mẽ chống đỡ mà thôi. Nhưng như vậy vẫn chưa phải chuyện tệ nhất, đáng sợ hơn là uy lực do chúng phát nổ còn làm cho linh hồn của tu sỹ bị ô uế. Ngay cả các phân thân ở nơi khác cũng ảnh hưởng mà bị thương nặng. Một số người có linh hồn không mạnh mẽ, chỉ sợ là sẽ lập tức bỏ mạng trong đó." Vẻ mặt của Tà Liên nghiêm nghị giải thích kỹ lưỡng.
"Ngay cả linh hồn của phân thân đều bị ô uế theo?" Người đầu trọc vạm vỡ thảng thốt, vẻ mặt không thể tin nổi.
Hàn Lập nghe xong, trong lòng cũng trở nên nặng trĩu.
"Đến bây giờ các đạo hữu đã biết chỗ đang sợ của loài trùng này. Sau lần Bảo Hoa xem xét thủy ấn, dưới sự uy hiếp của biển trùng, kể từ đó không ai dám mạo hiếm xâm nhập vào trong đó nữa." Tà Liên cười lạnh.
Hiện tại bất kỳ ai cũng co thể thấy rõ vị Thánh Tổ này tựa như không hợp tính với Bảo Hoa cho lắm.
"Nếu có loại Minh Trùng mới xuất hiện đáng sợ này. Mà các ngươi đang đợi mọi người tề tụ lại, vậy chắc là đã có biện pháp đối phó với chúng rồi chứ?" Hàn Lập trầm ngâm rồi hỏi.
"Hừ, Hàn huynh đúng người thông minh. Sở dĩ không lâu nữa chúng ta mới hành động là bởi vì phải đợi các đạo hữu đến từ các giới diện khác như Kim huynh và Hàn huynh. Như vậy thì khả năng thành công sẽ được tăng lên nhiều hơn. Mà ngoài ra còn phải đợi Bảo Hoa luyện chế xong hai bảo vật chuyên dùng để đối phó với loài trùng tự phát nổ đó. Theo lời của nàng, nếu như có thêm hai bảo vật này thì chắc chắn sẽ đối phó được với chúng." Tà Liên hừ lạnh, sau đó mới chịu giải thích.
"Nếu các đạo hữu muốn nghe tin tức về thủy ấn thì tất nhiên là có thể rồi. Nhưng tình huống cụ thể ra sao đối với những Thánh Tổ ở bên ngoài như chúng ta thực chẳng rõ ràng lắm, chỉ là biết đại khái một vài nét mà thôi." Thiếu nữ trong lớp áo gọn gàng trầm ngâm một lúc rồi hơi gật đầu.
"Chỉ biết đại khái, rốt cuộc là sao? Đáng nhẽ các ngươi phải biết thủy ấn đã xảy ra chuyện gì, hoặc ít nhất là phải nghe thông báo lại tình hình chứ?" Sắc mặt của gã trọc đầu trầm xuống tỏ vẻ bất mãn.
"Xin Kim huynh chớ hiểu lầm. Thực ra từ lúc xảy ra bất trắc ở thủy ấn, những Thánh Tổ ở bên ngoài như chúng ta vẫn chưa có hành động gì nhiều. Nhưng nguyên nhân của sự việc thì vẫn được truyền ra một ít." Thánh Tổ Tà Liên thở dài chua xót.
"Ta đã bảo mà, ở trong thủy ấn có nhiều đạo hữu có thần thông vô cùng to lớn, sao lại có chuyện một chút tăm hơi cũng không lọt ra?" Kim Soa nghe xong trên mặt khẽ hiện lên một nụ cười.
"Kim huynh chớ vội vui mừng. Tin tức đó là do Nguyên Yểm đạo hữu vội vàng dùng một loại bí thuật mới truyền ra được, nhưng lại hết sức mơ hồ. Trong đoạn tin nửa rõ nửa mờ đó nói là nơi bố trí thủy ấn đột nhiên phát sinh biến cố. Đầu tiên là Minh Trùng Mẫu chui ra khỏi phân nửa cấm chế, hơn nữa không biết nó đã dùng thủ đoạn nào mà đưa tất cả bọn họ đến trấn áp bên trong thủy ấn. Nhưng cũng may là con Minh Trùng chúa này vẫn chưa thực sự thoát khỏi vây khốn nên cũng không thể rời khỏi đó được. Đương nhiên cũng bởi vì năng lượng mà nó tiêu hao trong lúc vùng vẫy khá nhiều, cuối cùng lại tiến vào trạng thái ngủ say.
Nguyên nhân của những Minh Trùng mới xuất hiện ở Thánh Giới lúc này là bởi vì bị ảnh hưởng khí tức của Minh Trùng Mẫu vô ý phát ra trong lúc ngủ." Thiếu nữ áo xanh lục một mạch nói ra toàn bộ tin tức.
"Nếu vậy thì xem ra những đạo hữu đến cứu viện từ các giới khác như chúng ta cũng đều bị nhốt trong phong ấn từ thời thượng cổ của Chân Tiên rồi. Thủy ấn lại có thể vây khốn nhiều đạo hữu ngang cấp với chúng ta đến vậy chứng tỏ uy lực của nó thật là đáng sợ." Kim Soa như hít phải một hơi khí lạnh, vẻ mặt sợ sệt nói.
"Chắc là như vậy rồi. Mà đây cũng là tin tức duy nhất và cuối cùng được truyền ra từ trong thủy ấn, sau đó hoàn toàn không còn nghe ngóng thêm được điều gì nữa. Xem ra trước khi Minh Trùng Mẫu ngủ say đã kịp thi triển một thủ đoạn nào đó làm cho thủ đoạn ban đầu của Nguyên Yểm đạo hữu bị vô hiệu." Tà Liên không lưỡng lự đáp.
"Tà Liên đạo hữu vẫn còn chưa chịu nói hết! Nếu đúng như những gì đạo hữu đã kể, vậy thì những Thánh Tổ còn ở bên ngoài như ngươi đã phải sớm hành động mới đúng, cớ sao lại đợi chờ đông người tụ tập mất thời gian như vậy? Hơn nữa từ đầu đến giờ ta vẫn chưa nghe được nguyên do tại sao chúng ta lại không thể vừa tiến hành trấn áp Minh Trùng Mẫu, vừa đến chiếu cố cho các đạo hữu đang bị giam hãm bên trong cấm chế?" Hàn Lập sờ cằm rồi lạnh nhạt hỏi.
"Hàn đạo hữu có biết người đầu tiên có được tin tức trong thủy ấn là ai không?" Tà Liên bị chất vấn vậy sắc mặt liền trầm xuống.
"Là ai? Không phải là một trong số những người còn ở bên ngoài các ngươi sao?" Ánh mắt của Hàn Lập lóe lên.
"Hừ, chính là người mà đạo hữu đã nhầm lẫn với ta đấy." Tà Liên hừ lạnh.
"Bảo Hoa, quả nhiên là nàng." Hàn Lập thực sự bị giật mình.
"Không sai, ngay từ đầu tin tức trong thủy ấn đã được truyền đến tay của tỷ tỷ ta. Cũng bởi vì bọn Nguyên Yểm cảm thấy bên ngoài chỉ có mình Bảo Hoa mới có khả năng giải cứu cho bọn họ." Thiếu nữ áo lam âm trầm trả lời.
"Nói như vậy thì chủ trương để cho các ngươi đợi đến giờ mới được hành động, lại thông báo là không thể vừa tiến hành gia cố cấm chế vừa giải cứu người chính là do Bảo Hoa đạo hữu sao?" Hàn Lập chau mày suy nghĩ một lúc thật lâu mới hỏi.
"Xem ra Hàn đạo hữu cũng hiểu biết đôi chút về sư tỷ ruột thịt của ta. Không sai, năm đó nàng đã triệu tập tất cả các Thánh Tổ ở bên ngoài bọn ta một lần. Tiếp đó lại lấy tin tức do Nguyên Yểm truyền ra cho bọn ta kiểm chứng, xác thực là tin tức này không hề giả dối. Nếu không, lúc này nàng không phải Thủy Tổ của Thánh giới thì sao bọn ta phải nghe lời của nàng làm gì. Dựa theo những gì nàng biết, ở cuối đoạn tin tức mơ hồ do Nguyên Yểm truyền ra ám chỉ là tuy Minh Trùng Mẫu có thể lợi dụng một bộ phận uy lực của cấm chế để vây hãm bọn họ, nhưng nó vẫn chưa ổn định nên đến một chu kỳ nhất định sẽ bị yếu đi. Hơn mười năm sau là sẽ đến thời kỳ suy yếu của tòa cấm chế cổ xưa đó. Nhưng lúc đó cũng chính là thời điểm mà cấm chế tác dụng lên Minh Trùng Mẫu trở nên mạnh nhất. Vì thế bất kể là để trấn áp Minh Trùng Mẫu hay giải cữu bọn Nguyên Yểm thì đây cũng chính là thời điểm cực kỳ thuận lợi. Còn vì sao mà không chiếu cố cho các đạo hữu bị vây không cũng chính là chủ ý của Bảo Hoa. Bởi vì nàng vừa mới nhận được tin tức của Nguyên Yểm là đã liền âm thầm vượt qua biển côn trùng ở vòng ngoài, lẻn vào bên trong thủy ấn tra xét cẩn thận rồi mới đưa ra quyết định. Còn thật giả thế nào thì các đạo hữu hãy tự đưa ra phán đoán đi. Nhưng ít nhất là những Thánh Tổ chúng ta đây đều cho rằng đó là sự thật. Dù sao chúng ta cũng đã từng cố thủ ở thủy ấn nên hiểu biết đôi chút về tòa cấm chế thượng cổ đó. Mà kể cả Bảo Hoa có thần thông rất to lớn nhưng cũng không thể qua mặt sự hiểu biết của ta. Hơn nữa nàng cũng không có lý do gì mà động chân giấu tay trong việc này. Dù sao nàng cũng chính là một thành viên trong Thánh giới, làm sao lại có thể không để ý đến an nguy của Thánh giới được." Sắc mặt của Tà Liên lạnh như băng, nàng kể hết thảy sự việc mà nàng biết ra cho mọi người.
Kim Soa cùng tên vạm vỡ bên cạnh nghe xong, cả hai ngơ ngác nhìn nhau. Mỗi tên đều thấy trong ánh mắt của đối phương hiện lên một tia sợ hãi.
Hiển nhiên là những lời mà Tà Liên vừa kể đã nằm ngoài suy đoán, hoàn toàn vượt qua sự tưởng tượng của họ.
Còn Hàn Lập hơi trầm ngâm một lúc rồi thở dải:
"Đã là Bảo Hoa đạo hữu nói thì hẳn là không phải giả rồi. Nhưng nếu Bảo Hoa đạo hữu có thể mạo hiểu đi xem xét thủy ấn một phen, vậy thì chẳng thể nào có chuyện Tà Liên đạo hữu không đến điều tra sự việc ở nơi đó được."
"Nếu có thể tự mình đi tra xét tình hình mà không phải lo lắng việc chẳng thế tiến vào bên trong thì mấy tên Thánh Tổ còn ở bên ngoài như ta tất nhiên sẽ không ngại mạo hiểm thử một lần. Nhưng các đạo hữu không biết là lần tra xét đó của Bảo Hoa đã khiến cho Minh Trùng Mẫu cảnh giác. Mặc dù con hung trùng này ngủ say nhưng biển côn trùng vây quanh thủy ấn đã đông hơn gấp cả chục lần. Hơn nữa lẫn trong đó là những con Minh Trùng cực kỳ đáng sợ, ngay kể cả những tu sỹ bậc Thánh Tổ như chúng ta nếu gặp cũng đành lùi xa ba bước, tuyệt đối không dám dây dưa. Cho nên việc tra xét tình hình cụ thể của thủy ấn đối với chúng ta thật là lực bất tòng tâm." Sắc mặt của Tà Liên tái nhợt, có vẻ trở nên hơi sợ sệt.
"Có thể làm cho tu sỹ Đại Thừa cũng không dám đối cứng thì chắc đây phải là những Minh Trùng cao cấp tu vi Hợp Thể Kỳ đúng không?" Kim Soa nghe vậy không nhịn được liền hỏi.
"Không phải. Là một loài khác toàn thân đỏ rực, thân thể không dài quá một thước, rất quỷ quái. Loại Minh Trùng này chưa từng xuất hiện ở các địa phương khác trong Thánh giới. Chúng chỉ tồn tại trong biển trùng quanh thủy ấn, hơn nữa số lượng cực kỳ thưa thớt, đoán chứng không quá ngàn con." Tà Liên vội vàng lắc đầu.
"Chẳng lẽ loại Minh Trùng này có thực lực ngang với Đại Thừa Kỳ? Nếu không với số lượng như vậy thì sao có thể khiến các ngươi kiêng sợ?" Kim Soa trợn ngược hai mắt, có vẻ hắn hơi bị giật mình.
"Không phải, loại trùng này có khí tức rất thấp, giỏi lắm khoảng cỡ Luyện Hư mà thôi. Hơn nữa thần thông của chúng cũng chỉ có hai loại. Nhưng vậy thôi mà chúng đã khiến một số vị đạo hữu có ý định xâm nhập vào biển côn trùng bị thương nặng, thiếu chút nữa là bỏ mạng trọng đó. Ngay cả ta đây cũng không dám nếm thử món này." Khóe miệng của Tà Liên run rẩy, nàng cười khổ đáp lời.
"Hai loại thần thông mà đã bức bách cho các Thánh Tổ chúng ta chật vật! Mong đạo hữu hãy giải thích rõ hơn cho ta đi." Hàn Lập nghe vậy, hai mắt liền co quắp lại.
"Rất đơn giản, một là thuấn di, một là tự bạo!" Tà Liên trả lời không do dự.
"Di chuyển tức thời, tự phát nổ?" Gã vạm vỡ đầu trọc lóc tái mặt, tỏ vẻ giật mình.
Hàn Lập nghe xong, sắc mặt cũng hơi khác thường, rồi lại chẫm rãi nói:
"Hai loại thần thông này chỉ sợ so với bình thường phải khác biệt rất nhiều, nếu không thì đã không có khả năng bức lui tu sỹ Đại Thừa như thế."
"Đúng vậy. Một khi loại Minh Trùng toàn thân đỏ như máu này thuấn di là người ta không thể tránh né được. Chỉ cần vừa nhìn thấy, thì trong khoảnh khắc sau đã ở sát bên mình, cho dù là dùng bảo vật nào để phòng ngự đi nữa đều không thể ngăn cản nổi chúng. Mà ngay khi chúng tự phát nổ, bất kỳ là công pháp hay bảo vật cũng không có tác dụng. Chỉ có thể cố gắng dùng thân thể mạnh mẽ chống đỡ mà thôi. Nhưng như vậy vẫn chưa phải chuyện tệ nhất, đáng sợ hơn là uy lực do chúng phát nổ còn làm cho linh hồn của tu sỹ bị ô uế. Ngay cả các phân thân ở nơi khác cũng ảnh hưởng mà bị thương nặng. Một số người có linh hồn không mạnh mẽ, chỉ sợ là sẽ lập tức bỏ mạng trong đó." Vẻ mặt của Tà Liên nghiêm nghị giải thích kỹ lưỡng.
"Ngay cả linh hồn của phân thân đều bị ô uế theo?" Người đầu trọc vạm vỡ thảng thốt, vẻ mặt không thể tin nổi.
Hàn Lập nghe xong, trong lòng cũng trở nên nặng trĩu.
"Đến bây giờ các đạo hữu đã biết chỗ đang sợ của loài trùng này. Sau lần Bảo Hoa xem xét thủy ấn, dưới sự uy hiếp của biển trùng, kể từ đó không ai dám mạo hiếm xâm nhập vào trong đó nữa." Tà Liên cười lạnh.
Hiện tại bất kỳ ai cũng co thể thấy rõ vị Thánh Tổ này tựa như không hợp tính với Bảo Hoa cho lắm.
"Nếu có loại Minh Trùng mới xuất hiện đáng sợ này. Mà các ngươi đang đợi mọi người tề tụ lại, vậy chắc là đã có biện pháp đối phó với chúng rồi chứ?" Hàn Lập trầm ngâm rồi hỏi.
"Hừ, Hàn huynh đúng người thông minh. Sở dĩ không lâu nữa chúng ta mới hành động là bởi vì phải đợi các đạo hữu đến từ các giới diện khác như Kim huynh và Hàn huynh. Như vậy thì khả năng thành công sẽ được tăng lên nhiều hơn. Mà ngoài ra còn phải đợi Bảo Hoa luyện chế xong hai bảo vật chuyên dùng để đối phó với loài trùng tự phát nổ đó. Theo lời của nàng, nếu như có thêm hai bảo vật này thì chắc chắn sẽ đối phó được với chúng." Tà Liên hừ lạnh, sau đó mới chịu giải thích.
/2449
|