“ Dương bang chủ ~~~~!!!!” “ cuối cùng ngài cũng đã tới, chúng tôi đã nghe kể về chiến tích vẻ vang của ngài trong cuộc chiến với vương triều Thanh Mãng, bắt đầu từ hôm nay, Dương bang chủ chính là thần tượng trong lòng em rồi, hí hí ~~~~~!!” “ Dương bang chủ xin cho hỏi cảm giác của ngài khi đó …….”
Cả nhóm nhanh chóng đi thẳng tới phòng họp trong trang viên, nhóm tiểu đội Kim Ưng của thập nhị công chúa đã đợi sẵn từ lúc nào, vừa nhìn thấy Dương Kiệt bước vào, ai nấy đểu lộ ra vẻ mặt mừng rỡ phấn khích như vừa được nhìn thấy thần tượng, không ngừng lên tiếng khen ngợi trêu chọc.
Có thể nói hình tượng và địa vị của Dương Kiệt lúc này đã trở nên vô cùng to lớn và vững chắc trong lòng các thành viên trong tổ đội, nếu như bây giờ anh ta thay mặt tam công chúa ban phát bất kỳ mệnh lệnh gì đi nữa, các thành viên trong tổ đột chắc chắn sẽ hưởng ứng nghe theo một cách vô điều kiện cho mà xem.
Khi anh có năng lực, anh sẽ nhận được cảm phục và phục tùng của người khác, không phải sao??
Dương Kiệt tỏ ra thân thiện đáp lại sự cuồng nhiệt của nhóm Kim Ưng, sau những lời chào hỏi xã giao xong, nhanh chóng tiến hành cuộc họp chính ngày hôm nay.
“ Cuộc thí luyện của chúng ta đã qua đi quá một nửa thời gian, chỉ còn lại khoảng một tháng nữa sẽ kết thúc. Hiện giờ trong tay chúng ta chỉ vừa mới chiếm đoạt được hai ngôi thành trì tầm trung là Bán Nguyệt thành và Thiên Bảo thành, cộng thêm các thành trì cấp thấp do các vị đồng minh chiếm đoạt được, nếu so sánh với con số lên tới mười ngôi thành tầm trung của Bát hoàng tử Triệu Thiên Cơ, vẫn còn là một khoảng cách không nhỏ, nếu như không muốn nói là tuyệt vọng.” Hoàng Dung bắt đầu chủ trì cuộc họp, chỉnh đốn lại toàn bộ thông tin tình hình nội bộ và cả phía người cạnh trạnh với phe mình.
Nghe xong tình hình không mấy khả quan thốt ra từ miệng của Hoàng Dung, tâm trạng cả nhóm lập tức trở nên trầm lặng nặng nề hơn bao giờ hết.
Hai thành tầm trung so với mười thành tầm trung của người ta, trong khi phe mình còn là một tổ đội liên minh có số lượng hơn gấp đôi người của đối phương, đó là chưa tính tới những đồng minh khác ở phía dưới, thế mà kết quả thu lại được chỉ bằng 1/5 so với người ta, các thành viên trong tổ đội cảm thấy hổ thẹn tới nỗi không dám ngóc đầu lên.
Hoàn toàn không cùng một đẳng cấp mà.
“ nhưng ……” Các thanh viên lập tức ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm vào Hoàng Dung, chờ đợi câu nói tiếp theo của cô ta: “ theo thông tin nhận được gần nay, phía bát hoàng tử đã đột nhiên tạm ngừng chiến dịch chiếm đoạt thành trì xung quanh, bắt tay vào việc phát triễn các thành trì mà họ chiếm đoạt được, đây rõ ràng là cơ hội để chúng ta có thể nắm bắt để vượt qua đối phương. Một tháng, trong vòng một tháng còn lại, chỉ cần chúng ta có thể chiếm đoạt thêm năm ngôi thành tầm trung, cộng thêm những ngôi thành trì mà chúng ta chiếm đoạt được trước kia, sẽ có thể chuyển bại thành thắng.”
Nhưng thành viên của Kim Ưng không tỏ ra lạc quan và dễ chịu hơn khi nghe xong câu khẳng định của Hoàng Dung. Rõ ràng đối phương có ý định nhường chấp để mình có cơ hội vượt lên, tuyệt đối không phải là điều vẻ vang đáng tự hào gì, và lý do vì sao đối phương nhường cho phần thắng, những người có mặt ở đây ai cũng biết rõ, chỉ là không muốn nói ra mà thôi.
Nhưng quan trọng nhất chính là, cho dù người ta đã có ý định nhường phần thắng cho mình, nhưng chỉ trong vỏn vẹn một tháng trời, hoàn thành nhiệm vụ chiếm đoạt trên năm ngôi thành tầm trung, tuyệt đối không đơn giản như lời nói và ý tưởng, nếu không muốn nói là hầu như không thể.
Thế lực của tam công chúa đã tốn gần hai tháng trời, chỉ mới chiếm đoạt được Bán Nguyệt thành và Thiên Bảo thành, năm ngôi thành còn lại chiếm trong vòng một tháng, có thể sao???
Vì chiếm thành đâu chỉ đơn giản là trảm sát hay tóm gọn thành chủ của đối phương và ngồi vào ghế thành chủ trong thành là xong xuôi đâu. Còn phải giải quyết vô số vấn đề hậu quả có thể xảy ra sau khi chiếm đoạt được ngôi thành, nếu may mắn như Thiên Bảo thành, chỉ tốn một vài ngày đã có thể ổn định kiểm soát mọi thứ trong tầm tay thì còn đỡ, xui xui gặp phải những ngôi thành xảy ra bạo loạn như trường hợp Bán Nguyệt thành, đừng nói một tháng, cho dù hai tháng, ba tháng cũng chưa chắc hoàn thành được nhiệm vụ nữa là.
“ một tháng năm ngôi thành??? Quá đủ rồi ~~~!!!” nhìn thấy sĩ khí yếu ớt của toàn đội, Dương Kiệt biết rõ mình phải đứng ra làm việc rồi. Mang theo nụ cười đầy tự tin vẫy vẫy tay lên tiếng nói.
“ Tiễn ca ca có kế hoạch như thế nào ạ???” nhìn thấy Dương Kiệt lên tiếng, Hoàng Dung và nhóm Kim Ưng lập tức lộ ra vẻ mặt kỳ vọng và tò mò. Dương Kiệt đã tạo ra quá nhiều kỳ tích, lúc này không dám tỏ ra nghi ngờ lời tuyên bố “ mạnh miệng” của anh ta nữa.
“ kế với chả hoạch gì??? Cần chi cho phiền phức, giống như lần trước tấn công Thiên Bảo thành, để ta và Nguyên Bá trực tiếp đi ghé thăm năm ngôi thành mà muội lựa chọn, ta sẽ trực tiếp đi vào thành chủ phủ tóm cổ tên thành chủ trong thành giao lại cho muội là xong việc chứ gì?? Muội chỉ cần dẫn theo mọi người đi theo phía sau tiếp nhận thành trì sau khi đổi chủ là được rồi.” Dương Kiệt lỗ mũi phì khí, tay vỗ ngực hùng hổ tuyên bố.
Nếu như là người khác dám mạnh miệng nói ra những lời đó, chắc chắn sẽ bị nhóm Kim Ưng sỉ nhục chế giễu cười thẳng vào mặt cho mà xem. Nhưng rút kinh nghiệm bị vả mặt lần trước, lần này không ai dám xem nhẹ lời tuyên bố của Dương Kiệt nữa.
Lần trước dẫn theo một con cẩu chỉ cần nửa ngày đã trảm sát Trương Nghị chiếm được Thiên Bảo thành, lần này dẫn theo một con “ ma đói” mặt mày ngu ngơ như đứa trẻ lên ba kia, kỳ tích có thể xảy ra lần nữa sao???
Mặc dù vẫn còn tỏ ra nghi ngờ, nhưng cả nhóm không ai dám lên tiếng, chỉ im lặng để xem xem đối phương sẽ làm như thế nào.
Hoàng Dung khẽ ngật đầu với phương pháp mà Dương Kiệt đề ra, cùng là người được chiêu mộ tới, nên biết rõ thực lực của Lý Nguyên Bá đáng sợ như thế nào. Cả vương triều Thanh Mãng hiện giờ, ngoại trừ Tống Anh Kiệt bình phục “ tái xuất giang hồ”, không một ai có thể ngăn cản được tên sát thần đáng sợ này nữa.
Nếu như một chùy không thể giải quyết, chẳng qua là do xui xẻo tới tận mạng, cùng lắm là bù thêm một chùy vào là mọi chuyện giải quyết ổn thõa đấy thôi.
Huống chi Dương Kiệt của ngày hôm nay đã khác xa so với Dương Kiệt của ngày hôm kia rồi. Sau khi công thành chiến kết thúc, thực lực của anh ta có thể dùng từ lột xác hoàn toàn để hình dung. Sau khi thăng cấp lên nguyên thần tầng thứ 1 khi điểm kinh nghiệm đạt đủ, cộng thêm phần thưởng nhiệm vụ X4 lv, lúc này thực lực của Dương Kiệt đã đạt tới cảnh giới nguyên thần tầng thứ 5, mạnh ngang với Âu Dương Thiện trước kia rồi.
Nên nhớ ở những ngôi thành tầm trung gần khu vực biên giới như thế này, thực lực của Âu Dương Thiện đã có thể xem là đứng trên đỉnh điểm của chuỗi thức ăn (chưa tính võ hồn), và trong giai đoạn cùng cấp, Dương Kiệt vô cùng tự tin và tự hào tuyên bố rằng, bổn thiếu gia không sợ bố con thằng nào cả.
Cho nên dù không có Lý Nguyên Bá hỗ trợ đi nữa, đánh bại cái thành thủ ở khu vực lân cận chiếm thành cũng chỉ là tốn chút công sức và thời gian mà thôi. Hoàn toàn không phải vấn đề gì khó khắn đối với anh ta vào thời điểm này nữa.
Chỉ là, Nguyên Bá không phải thành viên trong danh sách tham dự thí luyện, nếu như..... Khéo lo, Nguyên Bá chỉ cần sử dụng dịch dung thuật biến đổi khuôn mặt thành một trong những người có mặt ở nơi này, sau đó cùng ta đi làm nhiệm vụ, chỉ cần không nói ra, đặc sứ làm sao mà biết được chứ??? Huống chi nghe nói đặc sứ được phái tới theo dõi đội của chúng ta là một tâm phúc của Ưng Hoàng, thái độ của Ưng Hoàng trong việc truyền ngôi như thế nào, chắc đối phương cũng biết rõ, chỉ cần không ai tìm được cớ lên tiếng chỉ trích, vị đặc sứ đó chắc cũng sẽ nhắm mắt bỏ qua mà thôi.
một câu nói của Dương Kiệt lập tức giải quyết vấn đề thân phận của Lý Nguyên Bá, hoàn toàn hợp tình hợp lý, trừ khi phía Triệu Thiên Cơ nắm được thông tin phản ánh lên với Ưng Hoàng, nếu không thì đặc sứ phụ trách chắc chắn sẽ xem như không nghe không thấy bỏ qua việc này cho mà xem.
Và Triệu Thiên Cơ đã xác định nhường phần thắng cho tam công chúa như lời hứa, thì đâu rảnh hơi chạy đi tố cáo hành vi gian lận của phe tam công chúa làm chi cho mệt nữa chứ??
“ Dung nhi, mục tiêu???” đã quyết thì làm, thời gian không cho phép Dương Kiệt lãng phí thêm nữa, quay sang Hoàng Dung để nắm thông tin cần chiếm đánh tiếp theo.
“ ngôi thành tầm trung gần Thiên Bảo thành nhất chính là thành An Phú nằm cách hai ngàn năm trăm dặm về phía tây, thành chủ là một kẻ mạnh nguyên thần tầng thứ 4, ngoài ra …….” “ thôi đủ rồi, không cần phải thông tin rõ ràng như thế, chỉ cần cho ta biết vị trí địa điểm là đủ.” Dương Kiệt đứng bật dậy quay sang Lý NGuyên Bá nói; “ Nguyên Bá xuất phát.”
Không đợi cả nhóm kịp phản ứng, Dương Kiệt nhanh chóng dẫn theo Lý Nguyên Bá rời khỏi phòng họp đi thẳng về phía sân bay để di chuyển về mục tiêu đã định. Tất nhiên, trước khi lên phi thuyền Lý Nguyên Bá đã được Dương Kiệt truyền lại dịch dung thuật và hóa trang thành một trong nhóm thành viên đội Kim Ưng.
“ Hoàng, Hoàng Dung cô nương, chỉ một mình Dương bang chủ và anh chàng kia, liệu có ổn không đấy???” Tuy không dám nghi ngờ Dương Kiệt, nhưng nhóm Kim Ưng vẫn tỏ ra thận trọng và thấp thỏm không yên.
Dù sao thì Dương Kiệt và Lý Nguyên Bá chỉ có hai người, đối đầu với một tòa thành trì tầm trung tuyệt đối không đơn giản như những lời tuyên bố mạnh miệng mà anh ta vừa nói.
“ Ta hoàn toàn tin tưởng vào Tiễn ca ca, mọi người chỉ việc lo chuẩn tiếp nhận An Phú Thành sau khi lọt vào tay ta, mọi chuyện còn lại cứ để huynh ấy lo là được rồi.” Nếu như trên đời này ai là người tin tưởng tuyệt đối vào Dương Kiệt, cho dù anh ta nói trắng thành đen, nói sai thành đúng mà vẫn tin sái cổ, chắc chỉ duy nhất mỗi mình Hoàng Dung mà thôi.
Ngay cả Hoàng Dung cũng đã nói thế, nhóm Kim Ưng cũng không dám nói gì thêm nữa, tấp nập chuẩn bị công việc tiếp nhận thành trì như được ban phát xuống, đồng thời nóng lòng háo hức chờ đợi kết quả từ Dương Kiệt truyền về, để xem có đúng như những gì anh ta đã “ ba hoa” hay không.
Dương Kiệt quả nhiên không phụ lòng kỳ vọng tin tưởng của Hoàng Dung, chỉ tốn một ngày rưỡi di chuyển trên phi thuyền để đi tới thành An Phú, sau đó trà trộn vào trong thành và trực tiếp đi thẳng tới thành chủ phủ, dưới ánh mắt đầy kinh ngạc bất ngờ và tuyệt vọng của thành chủ thành An Phú, Lý Nguyên Bá chỉ khẽ múa nhẹ song chùy trên tay gõ xuống, nửa cơ thể trên của thành chủ thành An Phú đã vỡ tan nát như quả bong bóng bị dùng cây kim chích nổ, tới lúc chết cũng không hiểu được vì sao mình lại chết một cách tức tưởi như thế này.
Dưới những lời đe dọa dỗ ngọt của Dương Kiệt, thê thiếp được sủng ái nhất của thành chủ vì muốn giữ mạng và nhận lợi ích hứa hẹn trong miệng của anh ta trực tiếp đầu hàng, từ trong một tầng hầm bí mật tìm ra được thành chủ ấn, An Phú thành trực tiếp dịch chủ, trở thành chiến lợi phẩm của vương triều Thiên Ưng và Dương Kiệt nói riêng.
Nửa ngảy sau khi An Phú Thành dịch chủ, Hoàng Dung cũng đã dẫn theo nhóm Kim Ưng có mặt tại thành chủ phủ để tiếp nhận thành trì từ tay Dương Kiệt.
Nhìn thấy Dương Kiệt ngồi trên ghế thành chủ ung dung tự tại hưởng thụ trà nước từ tay người hầu, nhóm thành viên Kim Ưng không biết là nên cười hay nên khóc.
Nếu như trước kia có người nói với mình rằng công việc công thành chỉ là một công việc đơn giản như trở bàn tay, nhóm Kim Ưng chắc chắn sẽ tát thẳng vào mặt đối phương một cách không thương tiếc vì sự ngu dốt của đối phương. Nhưng giờ nay, họ không còn dám nghi ngờ điều này nữa, ít ra là đối với người đàn ông ở trước mặt họ không dám nghi ngờ nữa rồi.
Chỉ tốn có một ngày rưỡi, trong khi một ngày dành cho thời gian di chuyển, rốt cuộc chỉ vỏn vẹn có nửa ngày đã chiếm đoạt được một ngôi thành tầm trung, cho dù chỉ là những ngôi thành tầm trung ở khu vực gần biên cương, hệ thống lực lượng phòng thủ không quá cao, nhưng cho dù là trong tay có một thế lực hùng mạnh như bát hoàng tử Triệu Thiên Cơ, cũng tuyệt đối không thể làm được chuyện “ kinh thiên động địa” như thế này đấy chứ!!!
Mà đối phương không chỉ một lần, mà là đã làm được điều đó tới hai lần hay thậm chí nhiều lần sau này nữa, nhóm kim Ưng chỉ có thể tâm phục khẩu phục trước những kỳ tích do đối phương tạo ra mà thôi.
Sau khi bàn giao An Phú thành lại cho Hoàng Dung, Dương Kiệt tiếp tục công việc chiếm thành, dẫn theo Lý Nguyên Bá ghé thăm những ngôi thành tầm trung nằm trong tầm ngắm, và chỉ vỏn vẹn một tháng, lần lượt sáu ngôi thành tầm trung ở khu vực lân cận hoàn toàn đổi chủ nằm trong tầm kiểm soát của thế lực tam công chúa.
Một tháng bảy ngôi thành tầm trung, thậm chí vượt quá chỉ tiêu. Nghe nói tam công chúa sau khi nghe được tin vui như thế này, đã vui mừng tới nỗi bật cười tỉnh giấc khi đang ngủ đấy.
Điểm số mà thế lực tam công chúa lúc này, thậm chí không cần các đồng minh ở phía dưới cộng điểm, điểm số đạt được đã vượt qua bát hoàng tử Triệu Thiên Cơ một khoảng đường dài rồi. Giành chiến thắng trong thí luyện đầu tiên tuyệt đối không thành vấn đề.
Và thời hạn thí luyện ba tháng đã kết thúc, tam công chúa hào khí xung thiên, mang theo tâm trạng phấn khích háo hức dẫn theo Địa Cầu Bang và thành viên trong nhóm rời khỏi Bán NGuyệt thành ( phía vương triều Thiên Ưng đã phái người tới tiếp quản tạm quyền quản lý thành trì trong thời gian các đội nhóm quay về căn cứ) để quay trở về trại căn cứ tổ chức thí luyện, nơi Ưng Hoàng và văn võ bá quan vương triều Thiên Ưng đã chờ sẵn, chờ đợi công bố thành tích kết quả các thế lực đạt được trong cuộc thí luyện.
Cả nhóm nhanh chóng đi thẳng tới phòng họp trong trang viên, nhóm tiểu đội Kim Ưng của thập nhị công chúa đã đợi sẵn từ lúc nào, vừa nhìn thấy Dương Kiệt bước vào, ai nấy đểu lộ ra vẻ mặt mừng rỡ phấn khích như vừa được nhìn thấy thần tượng, không ngừng lên tiếng khen ngợi trêu chọc.
Có thể nói hình tượng và địa vị của Dương Kiệt lúc này đã trở nên vô cùng to lớn và vững chắc trong lòng các thành viên trong tổ đội, nếu như bây giờ anh ta thay mặt tam công chúa ban phát bất kỳ mệnh lệnh gì đi nữa, các thành viên trong tổ đột chắc chắn sẽ hưởng ứng nghe theo một cách vô điều kiện cho mà xem.
Khi anh có năng lực, anh sẽ nhận được cảm phục và phục tùng của người khác, không phải sao??
Dương Kiệt tỏ ra thân thiện đáp lại sự cuồng nhiệt của nhóm Kim Ưng, sau những lời chào hỏi xã giao xong, nhanh chóng tiến hành cuộc họp chính ngày hôm nay.
“ Cuộc thí luyện của chúng ta đã qua đi quá một nửa thời gian, chỉ còn lại khoảng một tháng nữa sẽ kết thúc. Hiện giờ trong tay chúng ta chỉ vừa mới chiếm đoạt được hai ngôi thành trì tầm trung là Bán Nguyệt thành và Thiên Bảo thành, cộng thêm các thành trì cấp thấp do các vị đồng minh chiếm đoạt được, nếu so sánh với con số lên tới mười ngôi thành tầm trung của Bát hoàng tử Triệu Thiên Cơ, vẫn còn là một khoảng cách không nhỏ, nếu như không muốn nói là tuyệt vọng.” Hoàng Dung bắt đầu chủ trì cuộc họp, chỉnh đốn lại toàn bộ thông tin tình hình nội bộ và cả phía người cạnh trạnh với phe mình.
Nghe xong tình hình không mấy khả quan thốt ra từ miệng của Hoàng Dung, tâm trạng cả nhóm lập tức trở nên trầm lặng nặng nề hơn bao giờ hết.
Hai thành tầm trung so với mười thành tầm trung của người ta, trong khi phe mình còn là một tổ đội liên minh có số lượng hơn gấp đôi người của đối phương, đó là chưa tính tới những đồng minh khác ở phía dưới, thế mà kết quả thu lại được chỉ bằng 1/5 so với người ta, các thành viên trong tổ đội cảm thấy hổ thẹn tới nỗi không dám ngóc đầu lên.
Hoàn toàn không cùng một đẳng cấp mà.
“ nhưng ……” Các thanh viên lập tức ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm vào Hoàng Dung, chờ đợi câu nói tiếp theo của cô ta: “ theo thông tin nhận được gần nay, phía bát hoàng tử đã đột nhiên tạm ngừng chiến dịch chiếm đoạt thành trì xung quanh, bắt tay vào việc phát triễn các thành trì mà họ chiếm đoạt được, đây rõ ràng là cơ hội để chúng ta có thể nắm bắt để vượt qua đối phương. Một tháng, trong vòng một tháng còn lại, chỉ cần chúng ta có thể chiếm đoạt thêm năm ngôi thành tầm trung, cộng thêm những ngôi thành trì mà chúng ta chiếm đoạt được trước kia, sẽ có thể chuyển bại thành thắng.”
Nhưng thành viên của Kim Ưng không tỏ ra lạc quan và dễ chịu hơn khi nghe xong câu khẳng định của Hoàng Dung. Rõ ràng đối phương có ý định nhường chấp để mình có cơ hội vượt lên, tuyệt đối không phải là điều vẻ vang đáng tự hào gì, và lý do vì sao đối phương nhường cho phần thắng, những người có mặt ở đây ai cũng biết rõ, chỉ là không muốn nói ra mà thôi.
Nhưng quan trọng nhất chính là, cho dù người ta đã có ý định nhường phần thắng cho mình, nhưng chỉ trong vỏn vẹn một tháng trời, hoàn thành nhiệm vụ chiếm đoạt trên năm ngôi thành tầm trung, tuyệt đối không đơn giản như lời nói và ý tưởng, nếu không muốn nói là hầu như không thể.
Thế lực của tam công chúa đã tốn gần hai tháng trời, chỉ mới chiếm đoạt được Bán Nguyệt thành và Thiên Bảo thành, năm ngôi thành còn lại chiếm trong vòng một tháng, có thể sao???
Vì chiếm thành đâu chỉ đơn giản là trảm sát hay tóm gọn thành chủ của đối phương và ngồi vào ghế thành chủ trong thành là xong xuôi đâu. Còn phải giải quyết vô số vấn đề hậu quả có thể xảy ra sau khi chiếm đoạt được ngôi thành, nếu may mắn như Thiên Bảo thành, chỉ tốn một vài ngày đã có thể ổn định kiểm soát mọi thứ trong tầm tay thì còn đỡ, xui xui gặp phải những ngôi thành xảy ra bạo loạn như trường hợp Bán Nguyệt thành, đừng nói một tháng, cho dù hai tháng, ba tháng cũng chưa chắc hoàn thành được nhiệm vụ nữa là.
“ một tháng năm ngôi thành??? Quá đủ rồi ~~~!!!” nhìn thấy sĩ khí yếu ớt của toàn đội, Dương Kiệt biết rõ mình phải đứng ra làm việc rồi. Mang theo nụ cười đầy tự tin vẫy vẫy tay lên tiếng nói.
“ Tiễn ca ca có kế hoạch như thế nào ạ???” nhìn thấy Dương Kiệt lên tiếng, Hoàng Dung và nhóm Kim Ưng lập tức lộ ra vẻ mặt kỳ vọng và tò mò. Dương Kiệt đã tạo ra quá nhiều kỳ tích, lúc này không dám tỏ ra nghi ngờ lời tuyên bố “ mạnh miệng” của anh ta nữa.
“ kế với chả hoạch gì??? Cần chi cho phiền phức, giống như lần trước tấn công Thiên Bảo thành, để ta và Nguyên Bá trực tiếp đi ghé thăm năm ngôi thành mà muội lựa chọn, ta sẽ trực tiếp đi vào thành chủ phủ tóm cổ tên thành chủ trong thành giao lại cho muội là xong việc chứ gì?? Muội chỉ cần dẫn theo mọi người đi theo phía sau tiếp nhận thành trì sau khi đổi chủ là được rồi.” Dương Kiệt lỗ mũi phì khí, tay vỗ ngực hùng hổ tuyên bố.
Nếu như là người khác dám mạnh miệng nói ra những lời đó, chắc chắn sẽ bị nhóm Kim Ưng sỉ nhục chế giễu cười thẳng vào mặt cho mà xem. Nhưng rút kinh nghiệm bị vả mặt lần trước, lần này không ai dám xem nhẹ lời tuyên bố của Dương Kiệt nữa.
Lần trước dẫn theo một con cẩu chỉ cần nửa ngày đã trảm sát Trương Nghị chiếm được Thiên Bảo thành, lần này dẫn theo một con “ ma đói” mặt mày ngu ngơ như đứa trẻ lên ba kia, kỳ tích có thể xảy ra lần nữa sao???
Mặc dù vẫn còn tỏ ra nghi ngờ, nhưng cả nhóm không ai dám lên tiếng, chỉ im lặng để xem xem đối phương sẽ làm như thế nào.
Hoàng Dung khẽ ngật đầu với phương pháp mà Dương Kiệt đề ra, cùng là người được chiêu mộ tới, nên biết rõ thực lực của Lý Nguyên Bá đáng sợ như thế nào. Cả vương triều Thanh Mãng hiện giờ, ngoại trừ Tống Anh Kiệt bình phục “ tái xuất giang hồ”, không một ai có thể ngăn cản được tên sát thần đáng sợ này nữa.
Nếu như một chùy không thể giải quyết, chẳng qua là do xui xẻo tới tận mạng, cùng lắm là bù thêm một chùy vào là mọi chuyện giải quyết ổn thõa đấy thôi.
Huống chi Dương Kiệt của ngày hôm nay đã khác xa so với Dương Kiệt của ngày hôm kia rồi. Sau khi công thành chiến kết thúc, thực lực của anh ta có thể dùng từ lột xác hoàn toàn để hình dung. Sau khi thăng cấp lên nguyên thần tầng thứ 1 khi điểm kinh nghiệm đạt đủ, cộng thêm phần thưởng nhiệm vụ X4 lv, lúc này thực lực của Dương Kiệt đã đạt tới cảnh giới nguyên thần tầng thứ 5, mạnh ngang với Âu Dương Thiện trước kia rồi.
Nên nhớ ở những ngôi thành tầm trung gần khu vực biên giới như thế này, thực lực của Âu Dương Thiện đã có thể xem là đứng trên đỉnh điểm của chuỗi thức ăn (chưa tính võ hồn), và trong giai đoạn cùng cấp, Dương Kiệt vô cùng tự tin và tự hào tuyên bố rằng, bổn thiếu gia không sợ bố con thằng nào cả.
Cho nên dù không có Lý Nguyên Bá hỗ trợ đi nữa, đánh bại cái thành thủ ở khu vực lân cận chiếm thành cũng chỉ là tốn chút công sức và thời gian mà thôi. Hoàn toàn không phải vấn đề gì khó khắn đối với anh ta vào thời điểm này nữa.
Chỉ là, Nguyên Bá không phải thành viên trong danh sách tham dự thí luyện, nếu như..... Khéo lo, Nguyên Bá chỉ cần sử dụng dịch dung thuật biến đổi khuôn mặt thành một trong những người có mặt ở nơi này, sau đó cùng ta đi làm nhiệm vụ, chỉ cần không nói ra, đặc sứ làm sao mà biết được chứ??? Huống chi nghe nói đặc sứ được phái tới theo dõi đội của chúng ta là một tâm phúc của Ưng Hoàng, thái độ của Ưng Hoàng trong việc truyền ngôi như thế nào, chắc đối phương cũng biết rõ, chỉ cần không ai tìm được cớ lên tiếng chỉ trích, vị đặc sứ đó chắc cũng sẽ nhắm mắt bỏ qua mà thôi.
một câu nói của Dương Kiệt lập tức giải quyết vấn đề thân phận của Lý Nguyên Bá, hoàn toàn hợp tình hợp lý, trừ khi phía Triệu Thiên Cơ nắm được thông tin phản ánh lên với Ưng Hoàng, nếu không thì đặc sứ phụ trách chắc chắn sẽ xem như không nghe không thấy bỏ qua việc này cho mà xem.
Và Triệu Thiên Cơ đã xác định nhường phần thắng cho tam công chúa như lời hứa, thì đâu rảnh hơi chạy đi tố cáo hành vi gian lận của phe tam công chúa làm chi cho mệt nữa chứ??
“ Dung nhi, mục tiêu???” đã quyết thì làm, thời gian không cho phép Dương Kiệt lãng phí thêm nữa, quay sang Hoàng Dung để nắm thông tin cần chiếm đánh tiếp theo.
“ ngôi thành tầm trung gần Thiên Bảo thành nhất chính là thành An Phú nằm cách hai ngàn năm trăm dặm về phía tây, thành chủ là một kẻ mạnh nguyên thần tầng thứ 4, ngoài ra …….” “ thôi đủ rồi, không cần phải thông tin rõ ràng như thế, chỉ cần cho ta biết vị trí địa điểm là đủ.” Dương Kiệt đứng bật dậy quay sang Lý NGuyên Bá nói; “ Nguyên Bá xuất phát.”
Không đợi cả nhóm kịp phản ứng, Dương Kiệt nhanh chóng dẫn theo Lý Nguyên Bá rời khỏi phòng họp đi thẳng về phía sân bay để di chuyển về mục tiêu đã định. Tất nhiên, trước khi lên phi thuyền Lý Nguyên Bá đã được Dương Kiệt truyền lại dịch dung thuật và hóa trang thành một trong nhóm thành viên đội Kim Ưng.
“ Hoàng, Hoàng Dung cô nương, chỉ một mình Dương bang chủ và anh chàng kia, liệu có ổn không đấy???” Tuy không dám nghi ngờ Dương Kiệt, nhưng nhóm Kim Ưng vẫn tỏ ra thận trọng và thấp thỏm không yên.
Dù sao thì Dương Kiệt và Lý Nguyên Bá chỉ có hai người, đối đầu với một tòa thành trì tầm trung tuyệt đối không đơn giản như những lời tuyên bố mạnh miệng mà anh ta vừa nói.
“ Ta hoàn toàn tin tưởng vào Tiễn ca ca, mọi người chỉ việc lo chuẩn tiếp nhận An Phú Thành sau khi lọt vào tay ta, mọi chuyện còn lại cứ để huynh ấy lo là được rồi.” Nếu như trên đời này ai là người tin tưởng tuyệt đối vào Dương Kiệt, cho dù anh ta nói trắng thành đen, nói sai thành đúng mà vẫn tin sái cổ, chắc chỉ duy nhất mỗi mình Hoàng Dung mà thôi.
Ngay cả Hoàng Dung cũng đã nói thế, nhóm Kim Ưng cũng không dám nói gì thêm nữa, tấp nập chuẩn bị công việc tiếp nhận thành trì như được ban phát xuống, đồng thời nóng lòng háo hức chờ đợi kết quả từ Dương Kiệt truyền về, để xem có đúng như những gì anh ta đã “ ba hoa” hay không.
Dương Kiệt quả nhiên không phụ lòng kỳ vọng tin tưởng của Hoàng Dung, chỉ tốn một ngày rưỡi di chuyển trên phi thuyền để đi tới thành An Phú, sau đó trà trộn vào trong thành và trực tiếp đi thẳng tới thành chủ phủ, dưới ánh mắt đầy kinh ngạc bất ngờ và tuyệt vọng của thành chủ thành An Phú, Lý Nguyên Bá chỉ khẽ múa nhẹ song chùy trên tay gõ xuống, nửa cơ thể trên của thành chủ thành An Phú đã vỡ tan nát như quả bong bóng bị dùng cây kim chích nổ, tới lúc chết cũng không hiểu được vì sao mình lại chết một cách tức tưởi như thế này.
Dưới những lời đe dọa dỗ ngọt của Dương Kiệt, thê thiếp được sủng ái nhất của thành chủ vì muốn giữ mạng và nhận lợi ích hứa hẹn trong miệng của anh ta trực tiếp đầu hàng, từ trong một tầng hầm bí mật tìm ra được thành chủ ấn, An Phú thành trực tiếp dịch chủ, trở thành chiến lợi phẩm của vương triều Thiên Ưng và Dương Kiệt nói riêng.
Nửa ngảy sau khi An Phú Thành dịch chủ, Hoàng Dung cũng đã dẫn theo nhóm Kim Ưng có mặt tại thành chủ phủ để tiếp nhận thành trì từ tay Dương Kiệt.
Nhìn thấy Dương Kiệt ngồi trên ghế thành chủ ung dung tự tại hưởng thụ trà nước từ tay người hầu, nhóm thành viên Kim Ưng không biết là nên cười hay nên khóc.
Nếu như trước kia có người nói với mình rằng công việc công thành chỉ là một công việc đơn giản như trở bàn tay, nhóm Kim Ưng chắc chắn sẽ tát thẳng vào mặt đối phương một cách không thương tiếc vì sự ngu dốt của đối phương. Nhưng giờ nay, họ không còn dám nghi ngờ điều này nữa, ít ra là đối với người đàn ông ở trước mặt họ không dám nghi ngờ nữa rồi.
Chỉ tốn có một ngày rưỡi, trong khi một ngày dành cho thời gian di chuyển, rốt cuộc chỉ vỏn vẹn có nửa ngày đã chiếm đoạt được một ngôi thành tầm trung, cho dù chỉ là những ngôi thành tầm trung ở khu vực gần biên cương, hệ thống lực lượng phòng thủ không quá cao, nhưng cho dù là trong tay có một thế lực hùng mạnh như bát hoàng tử Triệu Thiên Cơ, cũng tuyệt đối không thể làm được chuyện “ kinh thiên động địa” như thế này đấy chứ!!!
Mà đối phương không chỉ một lần, mà là đã làm được điều đó tới hai lần hay thậm chí nhiều lần sau này nữa, nhóm kim Ưng chỉ có thể tâm phục khẩu phục trước những kỳ tích do đối phương tạo ra mà thôi.
Sau khi bàn giao An Phú thành lại cho Hoàng Dung, Dương Kiệt tiếp tục công việc chiếm thành, dẫn theo Lý Nguyên Bá ghé thăm những ngôi thành tầm trung nằm trong tầm ngắm, và chỉ vỏn vẹn một tháng, lần lượt sáu ngôi thành tầm trung ở khu vực lân cận hoàn toàn đổi chủ nằm trong tầm kiểm soát của thế lực tam công chúa.
Một tháng bảy ngôi thành tầm trung, thậm chí vượt quá chỉ tiêu. Nghe nói tam công chúa sau khi nghe được tin vui như thế này, đã vui mừng tới nỗi bật cười tỉnh giấc khi đang ngủ đấy.
Điểm số mà thế lực tam công chúa lúc này, thậm chí không cần các đồng minh ở phía dưới cộng điểm, điểm số đạt được đã vượt qua bát hoàng tử Triệu Thiên Cơ một khoảng đường dài rồi. Giành chiến thắng trong thí luyện đầu tiên tuyệt đối không thành vấn đề.
Và thời hạn thí luyện ba tháng đã kết thúc, tam công chúa hào khí xung thiên, mang theo tâm trạng phấn khích háo hức dẫn theo Địa Cầu Bang và thành viên trong nhóm rời khỏi Bán NGuyệt thành ( phía vương triều Thiên Ưng đã phái người tới tiếp quản tạm quyền quản lý thành trì trong thời gian các đội nhóm quay về căn cứ) để quay trở về trại căn cứ tổ chức thí luyện, nơi Ưng Hoàng và văn võ bá quan vương triều Thiên Ưng đã chờ sẵn, chờ đợi công bố thành tích kết quả các thế lực đạt được trong cuộc thí luyện.
/462
|