Phong Lưu Tiêu Diêu Thần

Chương 150: Thụ Khốn Thạch Quan

/229


Hắc thạch lâm cách chỗ này không xa, Tà thần và Quý Nghi nhị lão nhanh chóng bước về phía trước, Mộc Phong và Tuyết Nhạn lập tức cũng đi theo. Lại vượt qua vài hòn núi béo như heo, nhóm năm người đi đến trước hòn núi hình cổng vòm bằng đá đen kia.

Khối đá khổng lồ màu đen dạng cổng vòm này được tự nhiên hình thành một sơn môn, một mảng lớn đen nghịt bên trong, giống như hậu hoa viên của những nhà giàu có, chẳng biết dọc sâu vào trong dài bao nhiêu, chiều ngang lại rộng cỡ nào? Lờ mờ có thể thấy chính giữa dựng lên vô số thạch kiếm, lớn nhỏ khác nhau, tựa như mũi khoan, cao thì khoảng vài trượng, thấp thì chỉ gần một xích. Trong thạch lâm có vòng sương mù màu đen dày đặc lượn lờ khắp nơi, hệt như có sinh mệnh, bay nhẹ nhàng có phần thích thú, ở trong hắc thạch lâm tựa như một con cá bơi đùa dưới nước. Trong rừng quả nhiên có vài thạch tiên nằm trên mặt đất, hình dạng giống xương rắn đã phong hóa, màu sắc loang lổ, so với thạch lâm thì hơi nhạt hơn, đều dài khoảng một trượng. Nếu Tà thần biết sử dụng Cửu Tiết tiên pháp, lấy thạch tiên này dùng làm binh khí thì cũng có thể đánh ra gió vù vù, không biết uy lực lớn mức nào?

Năm người đứng bên ngoài khối hắc thạch lớn hình cổng vòng, Tà thần và Quý Nghi nhị lão yên lặng đứng trước sơn môn, mắt nhìn chằm chằm vào thạch tiên cách trước người không quá chục trượng, lông mày nhíu chặt, nhất thời không lên tiếng.

“Ta nhìn không rõ, thạch lâm này thật sự là trận pháp thiên nhiên sao?” Ánh mắt của Tuyết Nhạn rơi trên những thạch kiếm đủ các hình dạng khác nhau, những khối đá màu đen cái cao cái thấp, lớn nhỏ bất đồng này cũng chẳng có chỗ nào quái dị, lẽ nào có thể tạo thành một trận pháp?

Mộc Phong nhìn tỉ mỉ hắc vụ bay tới bay lui trong hắc thạch lâm, dựa vào hiểu biết của mình đối với trận pháp, tất cả thạch kiếm và thạch tiên trên mặt đất đều không có chỗ quái dị, chắc hẳn hắc vụ này mới là trận nhãn tác động đến đại trận! Có điều những trận pháp mình trước kia đã gặp, trận nhãn thông thường đều cố định ở một chỗ nào đó, trận nhãn lưu động như kiểu này lại cực kỳ hiếm thấy, nếu nói nó không phải trận nhãn thì thật sự chẳng tìm ra chỗ nào giống trận nhãn.

“Tuyết nha đầu, ngươi đừng xem thường trận pháp này, khi nó vận chuyển, thần quỷ khó lường, đó thật sự là một đại kỳ quan! Người nhìn cho kỹ, ta thử cho ngươi xem.” Tà thần khom lưng nhặt lên một hòn đá, giơ tay ném vào trong thạch lâm.

Hòn đá Tà thần ném vừa vặn đánh trúng một khối thạch kiếm cao lớn, chỉ nghe “băng” một tiếng trong trẻo vang lên, năm người trừng to mắt đợi hồi lâu, trong trận lại chẳng nảy sinh chút biến hóa nào!

Tà thần quay đầu nhìn Quý Nghi nhị lão, mặt lộ vẻ mừng rỡ nói: “Hay là trận này năng lượng cạn kiệt, đã thành một tử trận?”

“Kỳ quái, kỳ quái! Trận pháp thiên nhiên hình thành này, đương nhiên phải đủ năng lượng để duy trì, sao có thể dễ dàng biến thành tử trận?” Nghi lão cau mày, lắc đầu nói.

Mục quang của Mộc Phong vẫn luôn cố định trên đám hắc vụ đang bay lượn đó, khi Tà thần ban nãy ném hòn đá, vòng hắc vụ giống như con cá lớn giật mình, tựa hồ đã quay ‘đầu’ lại ‘nhìn’! Trong lòng Mộc Phong sinh ra cảm giác dị thường, nhưng cũng không dám khẳng định hắc vụ này thật sự có linh tính, chỉ đành tiếp tục nhìn, không có bình luận bừa bãi.

“Các người không phải đang gạt ta chứ?” Tuyết Nhạn với tư cách là một nữ thần, xưa nay tu luyện chỉ làm lấy lệ, chưa bao giờ nghĩ đến việc nâng cao công lực để tranh đấu với người khác, tất nhiên không có bao nhiêu hiểu biết đối với trận pháp. Cái gọi là nội hành khán môn đạo, ngoại hành khán nhiệt náo[1], Tuyết Nhạn hiện giờ ngay cả nhiệt náo cũng không muốn nhìn, chỉ biết ba lão gia hỏa này đang cố tình làm ra vẻ huyền bí.


/229

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status