Phù Dung

Chương 47 - Chương 46

/103


Hồ gia?

Thật sự là Hồ gia sao?

Ngô Đổng lại nói:

– Nhờ nương nương sáng suốt cho người theo dõi hành tung của Hồ gia nên chúng ta còn phát hiện thêm nhiều điều khả nghi khác.

Lý Phù Dung liền căng thẳng.

– Trước lúc Hoàng thượng gặp nạn, người của Hồ gia đã nhiều lần qua lại bên ngoài! Hồ gia… có nuôi binh!

Nuôi binh?

Hồ gia thật sự muốn tạo phản?

Trái tim Lý Phù Dung đập thình thịch. Chợt nghĩ tới nếu như Thanh Vương và Lam Vương làm phản thật, Hồ gia sẽ danh chánh ngôn thuận xuất binh diệt trừ phò tá ấu đế lên ngồi. Kể từ đó, ai còn dám chống đối Hồ gia nữa, còn ai sẽ suy xét nguồn gốc binh lực bỗng dưng xuất hiện kia?

Ngô Đổng đinh chắc:

– Kẻ đứng sau ám sát Hoàng thượng chín phần chính là hành động của Hồ gia.

Đột ngột, Ngô Đổng quỳ xuống, trịnh trọng thưa:

– Nương nương, xin ngài hãy chủ trì đại cuộc! Chúng ta phải báo thù cho Hoàng thượng!!!

Lý Phù Dung choáng váng. Dựa vào ký ức của kiếp trước, nàng biết Hồ gia không an phận, nhưng tuyệt đối không nghĩ rằng Hồ gia lại dám tàng trữ tư binh! Việc này để lộ ra chính là tru di cửu tộc!

– Nương nương, Thanh Vương và Lam Vương đã tạo phản rồi! Nếu không hành động ngay, một khi Thanh Vương và Lam Vương tiến tới kinh thành, chiến tranh sẽ nổ ra. Tới lúc đó, kẻ chịu tội chính là bá tánh! Là để cho Hồ gia ngư ong đắc lợi! Nam Quốc không thể để rơi vào tay của Hồ gia được!!!

Không!

Không đúng!

Nàng chỉ là một nữ nhân nho nhỏ trong hậu cung thôi! Việc hệ trọng liên quan đến sinh tồn của đất nước này lẽ ra không đến nàng quyết định. Tại sao mọi chuyện lại diễn ra như vậy?

Tô Tuyết biết bản tánh thấy khó thì lùi, bo bo giữ mình của Lý Phù Dung, lúc này bắt nàng phải chịu trách nhiệm trọng đại như vậy thì thật quá sức, nên chậm rãi nói:

– Dung tỷ, chúng ta không còn đường lui nữa rồi.

Lỡ như Thanh Vương, Lam Vương chiếm được kinh thành, kết cuộc của bọn họ sẽ rất bi đát, để Hồ gia chiếm được tiên cơ, bọn họ cũng không tốt. Nếu ngày đó thật xảy ra, dù khi đó, Lạc Quân Đế có trở về, thì cũng đã quá muộn.

Ngô Đổng vẫn không ngừng theo dõi từng biểu cảm của Lý Phù Dung, cũng đã có nhận thức nhất định. Lý Phù Dung tuy có thông minh một chút nhưng làm việc quá chu toàn, lúc nào cũng xem xét thiệt hơn, lúc nào cũng muốn bảo trì ở vị trí trung lập. Cứ xem mấy năm ở trong hậu cung mà chưa từng nghe thấy tên của Hòa Phi, Lý Phù Dung là hiểu.

Lý Phù Dung hít một hơi sâu, lúc này tất cả đã quá muộn rồi. Đã phóng lao thì phải theo lao thôi.

Lý Phù Dung lấy lại quyết đoán, hỏi Ngô Đổng:

– Tìm kiếm tung tích của Hoàng thượng đến đâu rồi?

Ngô Đổng đáp:

– Binh đội đã phái đi bốn phương tám hướng để điều tra, nhất định sẽ nhanh có kết quả thôi.

Lý Phù Dung tự nhủ:

– Lạc Quân Đế nhất định sẽ trở về…

Câu nói đó rơi vào tai Tô Tuyết và Ngô Đổng như có dụng ý khác nhau.


/103

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status