Quân Gia Yêu Vợ Đến Tận Xương

Chương 19: Có bản lĩnh, sao không đầu thai vào một gia đình tốt?

/676


Chương 19: Có bản lĩnh, sao không đầu thai vào một gia đình tốt?

Cố Mặc lấy một tờ khăn giấy từ trên bàn của ai đó, từ từ lau lòng bàn tay một cách tao nhã.

Cứ như thể cậu ta vừa chạm vào không phải là Giản An Tuyết, mà là một loại vi khuẩn ghê tởm nào đó!

"Những gì cô đã làm với Cẩm Tây, tôi sẽ từ từ đòi lại."

Cố Mặc hạ giọng, ghé sát tai Giản An Tuyết, nói bằng giọng chỉ hai người có thể nghe thấy.

Sau đó, giọng nói dần dần tăng lên để mọi người đều có thể nghe thấy, "Cố Mặc tôi chưa bao giờ là một chính nhân quân tử, cô đã chọc giận tôi, vậy tôi sẽ đánh cô, đánh cho đến khi tôi hả giận, tôi hài lòng thì thôi!"

Đôi mắt Giản An Tuyết mở to, cả người run lên vì tức giận, môi mấp máy, nhưng không nói nên lời.

Nước mắt ào ào tuôn rơi, như lũ không thể ngăn cản, cuồn cuộn dữ dội.

Cô ta không nói được lời nào, chỉ có thể cắn răng chịu đựng, nước mắt rơi lã chã trước mắt Diệp Hàng, khiến cậu ta không thể chịu đựng được.

Cậu ta nắm lấy cổ tay Cố Mặc, tức giận gầm lên, "Cố Mặc! Đừng tưởng có chút thế lực sau lưng là có thể muốn làm gì thì làm! Dù cậu có ngông cuồng đến đâu thì cũng phải biết rằng, nơi này là trường học!”

Cố Mặc liếc nhìn ra ngoài cửa sổ, thậm chí không thèm nhìn Diệp Hàng, "Thật ngại quá, có chút thế lực thì đúng là có thể muốn làm gì thì làm đấy. Nếu có bản lĩnh, sao cậu không đầu thai vào một gia đình tốt đi?”

Giọng điệu của cậu ta đầy khinh bỉ và chế giễu, khiến sắc mặt Diệp Hàng lúc xanh lúc tím, nhưng lại bất lực.

"Cố Mặc, cậu đang làm cái quái gì ở đây vậy?”

Giọng nói của Cẩm Tây đột nhiên vang lên từ phía sau, khóe mắt Cố Mặc giật giật, cậu ta đột nhiên quay lại, ánh mắt nhìn Cẩm Tây trở nên dịu dàng.

"Anh em của tôi bị bắt nạt, chẳng lẽ tôi lại khoanh tay đứng nhìn?"

Giọng Cố Mặc cà lơ phất phơ, nhưng trong tai Cẩm Tây lại vô cùng nghĩa khí!

Cô tới, nghiêm mặt nhìn cậu ta, "Tiểu Mặc Tử, tôi biết cậu quan tâm anh em, nhưng cậu là đàn ông, sao có thể đánh con gái? Lỡ sau này vì thế mà không lấy được vợ thì sao?"

Lời nói của Cẩm Tây tuy nghe có vẻ quan tâm, nhưng ai cũng nghe ra được, lời này chẳng phải là đang ám chỉ Giản An Tuyết bẩn thỉu sao?

Chạm vào cô ta, sau này không lấy được vợ đâu!

"Ây da, tôi quên mất chuyện này, đều là lỗi của tôi! Nhưng chuyện hôm nay là để trút giận cho cậu, nếu như sau này tôi thực sự không lấy được vợ, thế thì cậu phải chịu trách nhiệm đấy!”

Cố Mặc nói một cách tùy tiện, rồi đưa tay khoác lên vai Cẩm Tây, hai người vừa trò chuyện vừa vui vẻ bước ra khỏi lớp 1.

Trong lớp học lập tức im lặng.

Không ai nói một lời, tất cả đều nhìn chằm chằm vào Cẩm Tây và Cố Mặc rời đi.

"Vừa rồi các cậu có nhìn rõ không? Người gọi thẳng Cố thiếu gia là Tiểu Mặc Tử là Cẩm Tây sao?"

"Tôi, tôi không biết! Nhưng trong trường Cố thiếu gia chỉ có quan hệ tốt với Cẩm Tây, nhưng sao Cẩm Tây lại thay đổi nhiều như vậy?"

"Đúng vậy! Trước đây Cẩm Tây không phải là thích mặc mấy bộ đồ xấu xí sao? Bộ váy vừa rồi thật là trẻ trung xinh đẹp!"

"Đây không phải là... gương mặt của mối tình đầu trong truyền thuyết đó sao?!”

Những ngón tay của Giản An Tuyết gần như bấu chặt vào lòng bàn tay, cô ta nhìn chằm chằm chiếc váy trắng tinh trên người Cẩm Tây, nhìn cô xinh đẹp, kiều diễm như một nàng công chúa, kiêu hãnh rời khỏi trước mặt cô ta, sự căm hận trong lòng cô ta như sóng cuộn trào, giây tiếp theo có thể không khống chế được mà phun trào ra ngoài!

Tại sao? Cô ta bị bọn họ làm nhục trước mặt mọi người như vậy!

Tại sao!

Cẩm Tây có tư cách gì?

Chỉ là một đứa trẻ bị nhặt về, trên người không có dòng máu nhà họ Quân, tại sao cô lại có thể kiêu ngạo như vậy?

 


/676

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status