Quốc Vương Vạn Tuế

Chương 53: Đại hoạch toàn thắng (1).

/344


- Ngươi. . . Không có khả năng. . . Ngươi cư nhiên còn còn sống?

Hắc bào lão giả biểu tình như gặp quỷ, ngay sau đó hắn liền cả người run rẩy lên.

Một ma pháp sư, không chút phòng bị để cho một chiến sĩ như ác ma nhẹ nhàng tới sát người, sẽ có hậu quả gì? Hắc bào lão giả sắc mặt nháy mắt trắng bệch, một cỗ hắc vụ nồng đầm thoáng chốc lan tỏa, che kín hắc bào lão giả như muốn bảo vệ thân thể hắn, đối với ma pháp sư mà nói, thân thể yếu ớt làm cho bọn họ ở càng nhiều thời điểm đều dựa vào ma pháp lực lượng bảo vệ mình, đây là một loại quán tính.

Liền một chuỗi âm thanh trúc trắc tối nghĩa từ trong miệng hắc bào lão giả truyền ra, nhưng là. . .

Phanh !

Tôn Phi chỉ dùng một quyền, khiến hắc bào lão giả nháy mắt câm miệng. Thanh âm ngâm xướng ma pháp trầm thấp thoáng cái bị ngắt, giống như là con gà trống đang kêu to bị người bóp chặt cổ, tiếp theo rất nhanh, hắc vụ từ hắc bào lão giả phát ra còn chưa kịp bao phủ Tôn Phi, đã từ từ tiêu tán.

Hắc bào lão giả há to miệng.

Nước miếng vốn dùng để ngâm xướng ma pháp giờ phút này không thể ngăn chặn phun ra. Ánh mắt hắn lộ vẻ khó có thể tin, hay tay gắt gao bưng kín. . . Hạ bộ của mình.

- Kháo,tiểu kê kê quả nhiên là bộ bị yếu ớt nhất trên cơ thể người a!

Tôn Phi cười hắc hắc, thổi thổi quả đấm của mình, một bên ở trong lòng thực vô sỉ cảm thán lên, một bên không quên nắm chắc thời cơ, co chân bật người lên, vừa tàn nhẫn cho hắc bào lão giả một cước vào hạ bộ.

Một cước này đi xuống, hắc bào lão giả nhất thời cả người cứng đờ, trong cổ họng phát ra âm thanh khàn khàn như tiếng dã thú kêu lên trước lúc tử vong, sau đó vô lực ngửa mặt lên trời rồi đổ ập trên mặt đất, hắc bào rơi ra, hé lộ một thân hình chẳng khác gì bộ xương khô, khuôn mặt làn da xám xịt ôm sát lấy hộp sọ, trên đầu trụi lủi một mảnh, không có một sợi tóc. . . Bởi vì bộ vị yếu hại liên tiếp bị đánh vào , tứ tinh ma pháp sư đáng thương lúc này sắc mặt liên tục biến đổi, lúc trắng lúc đen, rồi lại chuyển sang màu tái xanh. . . Đường đường tứ tinh ma pháp sư bị người đánh cho đau tới chảy nước mắt, giãy dụa lăn lộn mấy vòng trên mặt đất, co quắp như con tôm lớn, đã hôn mê.

- Ta kháo! Học ta giả chết?

Nhẹ nhàng như vậy liền giải quyết một tứ tinh cấp ma pháp sư, làm cho Tôn Phi có chút điểm khó mà tin được, vì bảo đảm chắc chắn “bộ xương còn da” này không phải giả chết, hắn đi đến trước mặt nghĩ nghĩ, hắc một tiếng, cười âm hiểm lại tung một cước nữa về phía hạ bộ đối phương, tiếng vang nhỏ răng rắc truyền ra, giống như tiếng vỏ quả trứng bị vỡ.

- Xem ra là thật sự đã hôn mê.

Tôn Phi rốt cục thở phào nhẹ nhỏm, buông lỏng được thần kinh xuống, áp lực đè nặng trong lòng rốt cục tiêu thất, cả người thoải mái rất nhiều, đặt mông ngồi dưới đất, từng ngụm từng ngụm thở phì phò.

Không nghĩ tới sự tình tiến hành thuận lợi như thế, vượt xa dự tính tốt nhất của Tôn Phi.

Lúc trước khi chiến đấu trên cầu, nhìn thấy bên trong Hắc Giáp Quân có cung tiễn thủ xuất hiện, Tôn Phi nghĩ nghĩ, linh cơ chợt động, nghĩ ra một phương pháp giả chết bất đắc dĩ, bởi vì trên người có một bộ cương thiết trọng trang kỵ sĩ khôi giáp, hơn nữa có thể tùy thời triệu hoán người man rợ sáo trang cấp mười hai —— “Bắc Cực trang bị”, đặc biệt là “Bắc Cực mao bì” bên tròn, bộ bố giáp (giáp da) này có lực phòng ngự cực mạnh, trong ngoài hai bộ giáp trụ cộng lại, dưới loạn tiễn bảo trụ mạng sống không thành vấn đề, kế tiếp chỉ chỉ cần có thể giả chết chui vào Hắc Giáp Quân đại doanh, sau đó tìm thời cơ đánh lén, hẳn là có tới năm mươi sáu mươi phần trăm cơ hội xử lý ma pháp sư khủng bố cấp tứ tinh.

Nguyên bản Tôn Phi còn đang rầu rỉ chưa biết sau khi giả chết làm cách nào tiếp cận hắc bào lão giả mà đánh lén, ai ngờ trời tự ban cơ hội, hắn lại tới tận cửa tìm chết, lệnh cho binh lính mang “thi thể” của mình đến trong trướng bồng, lại còn bày ra bộ mặt đáng khinh muốn động tay động chân. . .

- Xem ra là nhân phẩm bùng nổ, chắn cũng ngăn không được a. . . Ha ha ha, ta không hổ là siêu cấp nhân phẩm Vương a!

Tôn Phi cao hứng phấn chấn đem cương thiết khôi giáp đã gần như hoàn toàn hư hỏng trên người bỏ xuống, lộ ra người man rợ sáo trang, phá giáp trọng tiễn của hắc y giáp sĩ đích xác lợi hại, thậm chí để lại trên bề mặt “Bắc Cực mao bì” không ít vết lồi lõm, tuy không xuyên thủng nhưng sức mạnh của mũi trên truyền qua, cũng khiến Tôn Phi ăn không ít đau khổ.

- Nhớ chưa lão già, giả chết cũng là một kỹ thuật đấy!

Tôn Phi từ không gian bên trong người man rợ sức mang lấy ra “sinh mệnh trị liệu dược thủy” nhấp một ngụm, thương thế toàn thân dần khôi phục với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy, cảm giác đau đớn thấu xương cũng nhanh chóng biến mất không thấy gì nữa, hắn uống chừng để lại còn một phần sáu, lại cất trở về.

Sau khi thân thể khôi phục, Tôn Phi mới bắt đầu đánh giá đến cái trướng bồng màu đen này, trong không khí tràn ngập một loại hương vị kỳ quái tanh tưởi, giống như là có vô số thi thể sinh vật ở trong này thối rữa lên men, dưới ánh lửa mờ mờ từ lò than, cả trướng bồng có vẻ gì đó vô cùng u tĩnh âm trầm khủng bố.

Tầm mắt Tôn Phi cuối cùng rơi vào đoạn dây thừng màu đen.

Mắt hắn sáng lên, quyết định đem tứ tinh cấp ma pháp sư đã hôn mê trói lại, tạm thời không giết chết người này, vì Tôn Phi xem ra, có lẽ một tứ tinh cấp ma pháp sư còn sống có tác dụng hơn xa là một cỗ thi thể, chỉ cần hết thảy đều ở dưới khống chế của mình, tri thức trong đại não của ma pháp sư bất luận đối với kẻ nào mà nói đều là một lượng lớn tài phú, Hương Ba Thành là một thành nhỏ nằm ở địa vực hẻo lánh, có rất nhiều chuyện trên Azeroth đại lục cả đám người Brooke cũng nói không rõ ràng, Tôn Phi muốn theo trong miệng ma pháp sư này, biết càng nhiều tin tức hơn.

Tôn Phi tay cầm dây thừng, cười vô cùng vô sỉ:

- Oa ha ha ha, làm như thế nào SM (sadomasochism:Chứng ác-thống dâm,thích bị ngược đãi) này lão già kia đây? Trói hai tay lên đầu? Trói kiểu mai rùa (bẻ quặt tay chân ra sau lưng)? Trói cứng thành một khúc? Treo một bên chân lên? Treo ngược người? Hay là theo kiểu chữ phiến (người gập xuống bắp chân giống động tác tập cơ bụng)?

Trói phạm nhân tuyệt đối là một công tác đòi hỏi kỹ thuật cao, nếu trói không tốt, sẽ để người bị trói dễ dàng giãy dụa thoát ra, nhưng là, vấn đề này đối với'Tôn Phi đại sư' kiếp trước thường xuyên xem biến thái đảo quốc SM (Japanese Anti Virus ) qua màn ảnh nhỏ mà nói, hoàn toàn không là vấn đề. Tôn Phi trong não ít nhất nhớ kỹ bảy mươi hai tuyệt kỷ trói vượt ngoài SM, mặc dù tứ tinh ma pháp sư trước mắt dáng người kém xa những mỹ nữ đảo quốc hắn từng xem, nhưng Tôn Phi cũng không ngại ở trên người hắn áp dụng tuyệt kỹ kiếp trước còn chưa kịp thi triển, từng mục một hóa lý luận thành thực tế.

Vài phút sau.

- Hô hô, rốt cục cũng xong.

Tôn Phi vỗ vỗ tay, đắc ý nhìn thấy tác phẩm của mình.

Tứ tinh ma pháp sư xui xẻo đã bị Tôn Phi trói thành một chiếc bánh chưng thịt người, Tôn Phi ít nhất dùng sáu đoạn dây thừng gân trâu chọn lựa ra mười hai phương thức trói, đến cả loại phương thức trói ác độc được xưng là SM tối cao cảnh giới —— “phong bế trói”, cũng được hắn tân tân khổ khổ thi triển, thậm chí lúc vòng dây thừng qua miệng ma pháp sư, Tôn Phi còn cố ý nhét vào đó mấy nút buộc siêu cấp lớn, giống như khẩu cầu (vật hình cầu có các lỗ nhỏ để khi nhét vào miệng thở được =) ), bảo đảm chắc chắn cho dù ma pháp sư có tỉnh, cũng không có cách nào thông qua ngâm xướng thi triển ma pháp.

Đương nhiên, cái này cũng chưa tính xong.

Tôn Phi là một người siêu cảnh giác, vì muốn bảo đảm chắc chắn an toàn, hắn thực vô sỉ từ trong trướng bồng lấy ra một cây tiểu mộc côn thô ngắn, không lưu tình chút nào dùng mộc côn đâm vào cúc hoa tứ tinh ma pháp sư, rồi đem nối liền với dây thừng, chỉ cần ma pháp sư thoáng có điểm giãy dụa, dây thừng kéo theo mộc côn, hắn sẽ liên tục bị bạo cúc, đau nhức loại này, đủ để cho hán tử cứng rắn nhất cũng nháy mắt phải hôn mê.

Làm xong tất cả chuyện này, Tôn Phi vẫn có chút lo lắng.

Dù sao lực lượng của một tứ tinh ma pháp sư thật sự là quá cường đại, vạn nhất người này có thủ đoạn gì có thể cởi bỏ dây thừng. . . Tôn Phi nghĩ nghĩ, cuối cùng đem gân cốt tứ chi ma pháp sư kia trực tiếp cắt đứt, nhìn thấy ma pháp sư trong hôn mê vẫn theo phản ứng kịch liệt giãy dụa phun ra một chút máu, hỏng chừng nhất thời sẽ không tỉnh nổi, hắn mới cười lạnh bắt đầu bước tiếp theo kế hoạch của mình.

. . .

. . .

Quân doanh Hắc Giáp Quân.

Binh lính đang bận rộn thu thập doanh trướng chuẩn bị rút quân, bởi mười phút trước từ phía trước có thám báo phi ngựa báo lại, ở phía xa bình nguyên đã phát hiện dấu vết đại quân Zenit đế quốc, rất có thể là hướng tới Hương Ba Thành, điều này làm cho Ngân diện nhân không thể không buông tha cho tính toán tiếp tục tấn công Hương Ba Thành. Trên thực tế Ngân diện nhân cũng hiểu được, đại quân Zenit đế quốc tới lúc này vừa đúng thành một cái cớ để hắn xuống đài, cầu đá vừa gãy, Hắc Giáp Quân đã không còn cách gì để tiến công.

Hơn nữa, cơ hồ toàn bộ Hắc Giáp Quân binh lính đều không muốn lại đi đối mặt với tòa thành trì kia, hết thảy chuyện xảy ra đã hoàn toàn phá hủy dũng khí cũng những binh lính tinh nhuệ này, bọn hắn lúc này thầm nghĩ mau ly khai nơi đầy ma quỷ, không bao giờ muốn đối diện tòa thành kia nữa.

Đại doanh tất cả mọi người đều đang bận rộn, một mảnh hỗn loạn.

Đứng ngoài trướng bồng của hắc bào lão giả là hai hắc giáp binh sĩ thân hình vạm vỡ. Bọn họ là hộ vệ Ngân diện nhân cấp cho lão sư của mình, hai người này lưng thẳng tắp đứng ngoài cửa, không dám có chút lười biếng, nếu không một khi để cho hắc bào ma pháp sư bên trong phát hiện, sẽ giống trước đó, mười bốn binh sĩ vì nguyên nhân này mà bị chộp lấy làm “chuột bạch”, mười bốn người đó trước khi tử vong đều phải nhận tra tấn khó có thể tưởng tượng, kêu gào thảm thiết như dã thú, từng khiến binh sĩ cả đại doanh gặp ác mộng liên tục.

Hai binh sĩ lúc này chỉ mong cuộc tiến công nhanh chóng chấm dứt, đại quân rút về, , bọn hắn cũng không cần tiếp tục canh gác cho lão pháp sư giống như ma quỷ này.

Đúng lúc này!

Phần phật.

Tấm rèm dày phủ che cửa trướng bồng bị xốc lên, có người từ bên trong đi tới.

Hai binh sĩ vội vàng xoay người hành lễ, nhưng là, đợi cho bọn hắn thấy rõ ràng tướng mạo người vừa bước ra, nhất thời cả người lạnh toát, sắc mặt tái nhợt, môi run run lên, răng gõ vào nhau lập cập lập cập liên tiếp giòn vang, ngay cả đầu lưỡi cũng thiếu chút nữa bị cắn xuống, một câu cũng nói không nên lời.

Phù phù!

Run rẩy vài giây đồng hồ, một trong hai hắc y giáp sĩ đột nhiên hai mắt hóa trắng dã, sợ tới mức hôn mê, người còn lại tốt hơn một chút, nhưng cũng một bộ như nhìn thấy ma, hắn thậm chí có chút điểm hâm mộ đồng bạn đã bất tỉnh, cái gì cũng không cần biết, ít nhất không phải thanh tỉnh mà đối diện ma thần trước mắt này.

- Huynh đệ, ta muốn hỏi, người cầm đầu các ngươi đang ở chỗ nào?

Tôn Phi sợ đem vị lão huynh này hù chết, bày ra một nụ cười mà hắn tự cho là sáng lạn hòa ái, vỗ vỗ bả vai binh sĩ kia hiền lành hỏi.

Binh sĩ kia cả người run lên không nói nên lời, chỉ có thể miễn cưỡng vươn ngón tay, xa xa chỉ về cái trướng bồng màu đen lớn nhất cách đó hơn mười thước, sau đó phù phù một tiếng, rốt cục như ý nguyện, phun nước miếng hôn mê đi.

Phi!

Tôn Phi nhìn tòa trướng bồng phía xa, hung hăng nhổ một bãi nước miếng, sau đó không chút trốn tránh, từng bước hiên ngang đi tới, giải quyết pháp sư tứ tinh cấp kia xong, nơi này căn bản đã không còn ai là đối thủ của hắn.

Mấy chục giây lúc sau, trong quân doanh rốt cục có người đã phát hiện ra hành tung của Tôn Phi.

Nhưng là, không một ai lên tiếng.

Lạch cạch! Lạch cạch!

Cả đại doanh, cơ hồ toàn bộ binh lính nhìn thấy Tôn Phi đều cùng một cảm giác như đang nhìn thấy một con ma thú kinh khủng nhất, sắc mặt nháy mắt trắng bệch, cả người lạnh run lên, tay nắm vũ khí cũng không nổi, rơi hết trên mặt đấy, như trúng phải định thân thuật, một đám sợ ngây người không một cử động chỉ biết giương mắt nhìn Tôn Phi hướng đại trướng vị trí trung tâm đi tới.

Không khí trong lúc nhất thời im ắng đến quỷ dị.

. . .

. . .

Phía trên tường thành Hương Ba.

- Thần ơi. . .

- Không thể thế được. . .

- Alexander bệ hạ. . .

Ở xa xa chứng kiến phá giáp trọng tiễn nháy mắt bao trùm cả cây cầu đá, mọi người lập tức thất thanh khóc rống lên, lệ rơi đầy mắt, cả người như bị rút sạch sức lực, Lampard không nói được một lời sưu một tiếng trực tiếp từ trên tường thành nhảy xuống, mà Angela thì sắc mặt tái nhợt, ưm một tiếng ngã vào lòng tiểu la lỵ tóc vàng Ji Ma mà ngất đi. . .

Bầu trời chói chang phút chốc như đen lại.

Tất cả mọi người cảm thấy được trước mắt là một mảnh tối đen. Giống như là có vật gì đó trong nháy mắt ầm ầm sụp đổ, binh sĩ trong quốc vương vệ đội cùng bình dân bá tính không còn chút khí lực, vũ khí trên tay rơi hết trên mặt đất. Bọn họ như phát điên lên muốn lập tức lao xuống tường thành, tất cả đều hướng cửa thành chạy tới. Mọi người giờ chỉ còn một ý nghĩ chung nhất, đó là vọt tới chỗ cầu đá, dù có chết cũng nhất định phải đem quốc vương trở về, không ai có thể tin được người có được sự chiếu cố của Chiến Thần như Alexander Vương cứ như vậy chết, ngài nhất định còn sống, nhất định!

Trong dòng người, có một số ít người lẳng lặng đứng nguyên tại chỗ, diễn cảm khác nhau, ánh mắt lóe ra.

Truyền lệnh quan Barzel đứng dưới địch lâu lúc này khó có thể ức chế hưng phấn trong lòng mình, thật sự là quá tốt, cái tên kia rốt cục đã chết, nói thật, thực lực Alexander biểu hiện ra trong cuộc chiến mang đến cho hắn rung động cùng uy hiếp chưa từng có từ trước tới nay, thiếu niên quốc vương điên điên khùng khùng lại có thực lực cường đại như vậy, chẳng lẽ bộ dáng hồ hồ trước kia là Alexander cố ý làm ra? Chỉ cần hướng phương diện này suy nghĩ một chút, Barzel liền một thân mồ hôi lạnh, hắn càng xem cuộc chiến trên cầu càng thấy sợ hãi. . . Hiện thì tốt rồi, mượn tay địch nhân thủ tiêu Alexander, hơn nữa dưới tình huống cầu đã gãy, Hắc Giáp Quân không cách nào tiếp tục uy hiếp Hương Ba Thành, có thể nói một mũi tên trúng hai đích, giúp cho kế hoạch của hắn có thể hoàn mỹ thực hiện.

Cạnh Barzel, gã heo mập Ge Jier trên mặt lộ vẻ tươi cười.

Alexander, ngươi tên ngu ngốc này, rốt cục đã chết, ha ha, ngu ngốc chính là ngu ngốc, khôi phục bình thường có thì thế nào? Còn không phải giống như một con heo, vì đám tiện dân mà bán mạng, cuối cùng bị vạn tiễn xuyên tâm?

Ge Jier quay đầu nhìn thoáng Angela đang ngất trong lòng Ji Ma, liếm liếm môi, lộ vẻ dâm dật, ánh mắt lóe lên đảo lia lịa, nếu không có Brooke gắt gao hộ vệ bên người Angela, nói không chừng lúc này Ge Jier đã muốn khẩn cấp phải làm chút gì đó. . .

. . .

. . .

Bên trong đại trướng màu đen.

Ngân diện nhân vô lực ngồi trên chiếc ghế đá đặt tại chính giữa, nhìn số còn lại trong chín hắc kỵ sĩ, thấp giọng nói:

- Chuẩn bị rút quân, binh lính trọng thương không thể đi theo toàn bộ giết chết diệt khẩu, không thể để Zenit đế quốc nhận ra lai lịch của chúng ta, cẩn thận thu dọn chiến trường, tuyệt đối không thể lưu lại dấu vết nào. . . Ta thề, một ngày nào đó, ta Marta Kezman sẽ suất lĩnh Eindhoven san bằng thành nhỏ này!

Lời này, Ngân diện nhân quả thực là nghiến răng nghiến lợi.

Nhưng là, vừa lúc đó, ai cũng không ngờ biến cố phát sinh.

Một đạo kình khí sắc bén từ đàng xa gào thét lao tới, trực tiếp chém đại trướng màu đen thành hai nửa, đại trướng đổ ập sang hau bên, ánh sáng từ đỉnh đầu rọi xuống, hết thảy bên trong đều lộ ra.

- Ngươi chỉ sợ không có cơ hội trở về

Một thanh âm lạnh lùng từ đàng xa truyền đến, đồng tử Ngân diện nhân co lại, hắn sợ hãi nhận ra, cái thân ảnh để cho hắn run rẩy, cái thân ảnh nguyên bản đã tử vong, thế nhưng lúc này đang chậm rãi từng bước một hướng tới phía mình, một cỗ huyết tinh sát khí đập thẳng mặt mà tới, khiến hắn hô hấp cũng cảm thấy khó khăn.

- Ngươi. . .

Ngân diện nhân thần sắc không thể tưởng tượng nổi:

- Ngươi lại có thể không chết?

- Ta đương nhiên không có chết, hắc hắc, cho nên ngươi phải chết!

Tôn Phi từng bước tới gần, ánh mắt như đao lạnh thấu xương, đây là lần đầu tiên hắn chứng kiến Ngân diện nhân, nhưng từ y phục đẹp đẽ quý giá cùng đám hộ vệ bên người đối phương, là có thể đoán được, kẻ mang mặt nạ màu bạc này chính là thủ lĩnh Hắc Giáp Quân, đầu sỏ gây nên cái chết cho mấy trăm dân chúng Hương Ba Thành, cho nên Tôn Phi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho một kẻ hai tay dính đầy máu tươi như vậy.

Tôn Phi từ trên người Ngân diện nhân cảm nhận năng lượng dao động, đại khái đạt thực lực khoảng nhị tinh cấp, thực lực như vậy, đối với Tôn Phi không hề có chút uy hiếp, hắn tin tưởng trong một chiêu có thể dễ dàng miễu sát Ngân diện nhân.

Binh sĩ xung quanh không kẻ nào dám bước lại, Ngân diện nhân cùng thủ hạ là tám hắc kỵ sĩ giờ có vẻ hoàn toàn đơn độc.

- Lên, giết hắn cho ta!

Ngân diện nhân nghiến răng nghiến lợi phất tay, tám gã hắc kỵ sĩ sĩ không có chút do dự, gầm lên lao về phía Tôn Phi, mặc dù bọn hắn biết thực lực của chính mình đi lên cũng là chịu chết, nhưng trải qua thời gian dài dưới trướng Ngân diện nhân, làm bọn hắn không dám có chút chần chờ.

- Chết!

Tôn Phi ánh mắt đanh lại, đột nhiên gia tốc.

Thân thể trên không trung tạo thành ra từng đạo tàn ảnh, giờ khắc tiếp xúc hắc kỵ sĩ, tâm niệm vừa động, bạch sắc hào quang chợt lóe, người man rợ ma pháp trang bị “bạo phong chi xuyên thứ giả đoản kiếm” cùng “linh hồn chi tượng huy tiểu viên thuẫn” trong tay hắn, sau đó đoản kiếm màu vàng vung ra một trăm tám mươi độ thành một vòng tròn kim quang siêu cấp.

Xoẹt xoẹt xoẹt!

Tám tiếng vang nhỏ truyền ra, tám gã hắc kỵ sĩ thân thể nháy mắt đứng bất động, dưới chân Tôn Phi không dừng lại chút nào, thân ảnh hóa thành một cuồng phong, phóng tới hướng Ngân diện nhân, ánh mắt chứa đầy hàn ý, lửa giận ở trong lòng hừng hực thiêu đốt.

- Ha ha, tới tốt lắm, để ta tự tay tiễn ngươi!

Ngân diện nhân miễn cưỡng cố lấy dũng khí, toàn thân nháy mắt dao động lam sắc ma pháp, ngưng tụ ra một băng cầu (quả cầu băng) lớn cỡ quả bóng rổ, quát lên một tiếng, phóng tới hướng Tôn Phi, đồng thời từng miếng băng xuất hiện, gào thét xoay tròn đem thân thể Ngân diện nhân hoàn toàn thủ hộ bên trong.

Chỉ chốc lát, công thủ đủ cả.

Ngân diện nhân không ngờ là một nhị tinh cấp băng tâm ma pháp sư, hơn nữa nhìn bộ dáng kinh nghiệm thực chiến cũng không phải loại thường, trong lúc nguy cấp liền có thể làm ra lực chọn chính xác nhất.

Ba!

Băng Cầu đánh trúng trên người Tôn Phi.

Ngân diện nhân trên mặt hiện vẻ mừng như điên, chỉ cần Băng Cầu thoáng gây trở ngại với đối phương, kế tiếp hắn có vô số ma pháp trang bị có thể liên tục không ngừng mà thi triển đi ra, thoải mái xử lý kẻ mà hắn căm thù nhất này.

Nhưng là. . .

Thân ảnh như cuồng phong không chút ảnh hưởng, tốc độ nhanh tới khó tin, nháy mắt liền vọt trước mặt Ngân diện nhân, kim sắc đoản kiếm như tử thần triệu hoán, đâm thẳng tới.

- A a a a a a. . .

Thời khắc nguy cấp, Ngân diện nhân điên cuồng rống to.

Hắn như không muốn sống điên cuồng vận chuyển ma pháp lực toàn thân, vô số mảnh băng cấp tốc bay múa xoay tròn, tạo thành một hộ thuẫn trong suốt, muốn nhăn cản một kích trí mạng từ kim sắc đoản kiếm, nhưng là, khiến Ngân diện nhân gần như chết sững, kim sắc đoản kiếm chỉ thoáng chậm lại, sau đó , mang theo mùi vị của tử vong, nhanh như chớp đâm xuyên qua hộ thuẫn.

Xoẹt!

Kim sắc quang tuyến băng lãnh vô tình, một kiếm xuyên thủng yết hầu Ngân diện nhân.

Ngay sau đó, một tia sinh mệnh sáng rọi cuối cùng từ trong đồng tử dưới lớp mặt nạ bạc kia biến mất, đến chết hắn đều không thể tin được, người luôn cao cao tại thượng muốn tương lai viết một truyền kỳ bá nghiệp trên Ellasi đại lục giống như hắn, cứ như thế liền chết ở chỗ này sao?

- Phi. . . Còn mang mặt nạ? Muốn dọa lão tử chắc.

Tôn Phi rút đoản kiếm ra, khinh thường nhổ một ngụm, không thèm để ý một cước đá bay thi thể Ngân diện nhân, khinh miệt quét mắt nhìn đám hắc y giáp sĩ bất động xung quang, cùng lúc đó, tám gã hắc kỵ sĩ lúc này cũng đã ngã trên mặt đất, bọn hắn sớm đã bị kim sắc đoản kiếm trong tay Tôn Phi đoạt lấy sinh mệnh.

- Còn không mau cút cho lão tử!

Tôn Phi gầm lên một tiếng.

Hơn một ngàn danh hắc y giáp sĩ như được đại xá, hoảng sợ thét chói tai, xoay người điên cuồng chạy trốn, chỉ hận cha mẹ sinh thiếu hai cái đùi. . .

Đúng lúc này, từ phía xa bình nguyên đột nhiên truyền lại từng thanh âm quân hào to rõ, một mảng lớn đông nghìn nghịt kỵ binh, khiến mặt đất chấn động rung bần bật, hướng phương hướng Hương Ba Thành mà phi tới.


/344

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status