Quyền Thiếu Cưng Chiều, Vợ Yêu Khó Nuôi

Chương 80 - Chương 65

/132


Trêu chọc Lý Vân một chút đã giận đến kêu to oa oa, Lâm Hi cười híp mắt đi vào nhà họ Quyền.

Lau sạch sẽ mồ hôi trên mặt, Trần Tiêu nhìn theo bóng lưng tiểu thư nhà mình, anh cảm thấy áp lực rất lớn.

Trở lại đế đô, Quyền Hạo khẳng định không thể nào để Lâm Hi đơn độc ở ngoài, tất cả giống như một năm rưỡi trước, hai người ở cùng dưới một mái hiên nhà, về phần Lý Vân, đương nhiên ở trong phòng khách.

Tin tức Lâm Hi trở lại đế đô, ở trong vòng con em quyền quý truyền ra mọi người đều biết, đưa tới không ít người chú ý.

Buổi tối, Lâm Hi nằm trên giường nhàm chán xem tạp chí.

Một năm rưỡi có thể thay đổi rất nhiều chuyện, nhưng duy chỉ có ở nhà họ Quyền là không hề thay đổi chút nào, ví dụ như trang trí trong phòng ngủ trước kia của cô đều không thay đổi, không có gì khác trước kia.

Nhàn nhạt quét chung quanh một vòng, cô tùy ý ném tạp chí qua một bên.

“Tiểu thư, xin hỏi tôi có thể đi vào không?” Trần Tiêu run run rẩy rẩy, chỉ sợ tiểu thư nhà mình phát giận.

“Ừ.”

Nhận được cho phép, Trần Tiêu khe khẽ đẩy cửa đi vào, ánh mắt không dám nhìn loạn, “Tiểu thư, Lý Vân tiểu thư nói cô ấy rất buồn bực, muốn tiểu thư theo cô ấy ra ngoài đi dạo.” Khách mà tiểu thư mang về đương nhiên phải đối đãi tử tế, nhưng mà hiện tại Lý Vân đang gây gổ với Hoàng Bác thiếu gia!

“Anh nói với chị ấy, chị ấy muốn đi đâu thì kêu tài xế đưa chị ấy đi nơi đó.”

Khóe môi Trần Tiêu phiếm vẻ khổ sở, vẻ mặt đưa đám, “Tiểu thư, Lý Vân tiểu thư đang gây gổ với Hoàng Bác thiếu gia đấy?”

Hoàng Bác thiếu gia nghe nói thiếu gia và tiểu thư trở lại, liền tới nơi này chào hỏi, ai ngờ đi tới đây liền nổi lên xung đột với Lý Vân tiểu thư, chính là khiến cho không thể xen vào. Một là bạn tốt của thiếu gia, một là bạn tốt của tiểu thư, anh đều không thể đắc tội nổi với bên nào, chỉ có thể đi cầu cứu tiểu thư.

“Hai người bọn họ đã xảy ra chuyện gì?” Lâm Hi tỏ vẻ không hiểu, Hoàng Bác là đại thiếu nổi danh lăng nhăng trong vòng con em quyền quý, gặp người đẹp sẽ hóa thân thành công tử nhẹ nhàng, việc thường làm nhất chính là mỗi đêm đi ôn nhu hương * với một cô gái khác nhau, vậy sao lại ầm ĩ với Lý Vân rồi? Dù sao dáng dấp Lý Vân cũng không kém.

(*) ôn nhu hương: dùng để chỉ sắc đẹp của phụ nữ khiến cho người ta mê muội.

“Hình như Hoàng Bác thiếu gia mỉa mai Lý Vân tiểu thư mấy câu, sau đó bọn họ liềm rùm beng lên.”

Vén chăn lên, Lâm Hi bình tĩnh xuống giường, ngón tay thon dài tùy ý vuốt ve mái tóc dài, “Bọn họ náo loạn ở đâu?”

“Sảnh chính lầu dưới.”

Liếc nhìn vẻ mặt khổ sở của Trần Tiêu, Lâm Hi chậm rãi đi xuống lầu dưới. Mới vừa đi ra khỏi phòng ngủ, cô đã nghe được giọng nữ tràn đầy tức giận đang mắng to.

Bất đắc dĩ nâng trán, cô đi xuống từng bước từng bước một, đứng ở giữa cầu thang, từ trên cao nhìn xuống đôi nam nữ đang cãi vã.

Không khí rất căng thẳng, Hoàng Bác và Lý Vân đối diện nhau đều đang trợn mắt nhìn chằm chằm đối phương, hai cái miệng không hề thua đối phương chút nào nói lời giễu cợt.

“Hai người đang ầm ĩ cái gì ở đây?” Nhìn bọn họ, Lâm Hi lạnh lùng nói. Dù sao Hoàng Bác cũng đã hai mươi bảy tuổi rồi, Lý Vân là cô gái hai mươi tuổi, hai người này có gì hay mà cãi nhau?

Liếc mắt nhìn thấy Lâm Hi, Lý Vân thở phì phò, “Lâm Hi, tên bệnh thần kinh này định chiếm tiện nghi của chị!”

“Lâm Hi, em đừng hiểu lầm, anh tuyệt đối không định sàm sỡ cô ta.” Hoàng Bác cảm thấy rất vô tội, vì tỏ rõ trong sạch cố ý giơ đôi tay lên. Một năm rưỡi không thấy Lâm Hi, Lâm Hi có biến hóa rất lớn, khuôn mặt ngây ngô khi xưa, bây giờ xinh đẹp mang theo vẻ thành thục, hiển nhiên là một mỹ nữ, anh cảm thấy ánh mắt Quyền Hạo cũng không tệ lắm.

“Anh ta chính là một con sói háo sắc, nhìn thấy chị liền táy máy tay chân, còn hỏi chị bao nhiêu tiền một đêm, tức chết chị rồi.” Từ nhỏ đến lớn Lý Vân chưa từng bị nhục như vậy, tức giận đến hai mắt bốc lửa, muốn ra tay quất chết đồ không biết xấu hổ này.

“Chỉ với dáng vẻ như đậu cô ve của cô, ai mà thèm chiếm tiện nghi của cô. Hỏi cô bao nhiêu tiền một đêm, chính là vì để mắt đến cô, bình thường loại hàng như cô, tôi cũng lười phải liếc mắt một cái.” Hoàng Bác đi trên con đường làm quan, vẫn không thay đổi tính tình phong lưu, thích chuyện tầm hoa vấn liễu (chơi gái) nhất, mà anh độc miệng cũng không phải chuyện mới ngày một ngày hai rồi.

“Biến thái chết tiệt.” Lý Vân căm hận mắng.

“Hoàng Bác, nói chuyện khách khí


/132

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status