Tuy rằng đều là thổ hệ pháp sư, nhưng đẳng cấp của Mude Val hiển nhiên cao hơn Avra không chỉ một bậc, trong lúc Avra chỉ có thể dùng những ma pháp sơ cấp có liên quan đến thổ hệ thì Mude Val đã có thể dùng thực vật làm vũ khí.
Bất quá là, làm đối tượng bị công kích, Yannick thật sự không có cảm giác tốt đẹp gì.
Tuy rằng thực vật cuốn lấy y không có gai nhọn cũng không thô bạo —— đối phương bất quá chỉ muốn lưu y lại mà thôi. Thế nhưng loại cảm giác bị người chế trụ như thế này, tin rằng sẽ không ai cảm thấy thích thú.
Sophia phản ứng rất nhanh, nàng rút bội kiếm bổ về phía đám dây leo xanh biếc nọ, chỉ là cổ tay của nàng cũng lập tức bị một dây leo khác quấn lấy.
“Mude Val Ribie Galla, ta là thiên kim duy nhất của bá tước Marlin, tương lai sẽ kế thừa tước vị. Ngài dám đường đột vô lễ với ta như vậy!” Sophia trừng mắt nhìn người nọ, quát to.
“Rất xin lỗi, ” Mude Val mặc dù nói nói xin lỗi nhưng lại không nghe ra bất kỳ thành ý gì. “Ta không thể không làm như thế, hiện tại tầm quan trọng của thần quan đối với mọi người là không thể nghi ngờ. Bất kỳ pháp sư nào có mặt ở đây cũng là đồng bạn của ta, ta không thể mất đi bọn họ.”
“Val các hạ!”
“Val các hạ!”
Những người bên cạnh nghe được câu này nhất thời cảm động đến rơi nước mắt.
“…” Thủ đoạn thu mua lòng người của kẻ này quả thực quá thành thạo, không kém thần quan chút nào. Nếu như trường hợp hiện tại không tồi tệ đến thế, Yannick nhất định sẽ có một loại cảm giác kỳ phùng địch thủ, nhưng trước mắt y chỉ muốn đấm một quyền lên mặt gã pháp sư kia.
Bất quá, làm như vậy hiển nhiên sẽ ảnh hưởng đến hình tượng y đã khổ tâm xây dựng, vậy nên thần quan các hạ vẫn giữ nguyên thái độ nho nhã như trước, bình tĩnh để mặc dây leo cuốn lấy bản thân, không chút hoang mang biện giải: “Ma pháp dược tề còn rất nhiều, cho dù có pháp sư hoặc kiếm sỹ bị xác sống làm tổn thương, dược tề cũng có thể ức chế bệnh tình thẳng đến khi tôi trở về.”
Ai ngờ đối phương cư nhiên lại nói: “Ngài có thể trở về hay không, chẳng ai có thể bảo đảm được.”
Đây là đang nguyền rủa y? Yannick thiếu chút nữa đã không thể duy trì vẻ bình tĩnh trên mặt, Sophia ở bên cạnh cũng giận đến giơ chân, ra vẻ thật sự muốn lao đến cho pháp sư Val một đấm, hơn nữa, nàng quả thực đã thực hiện ý nghĩ ấy.
‘Huỵch!’ một tiếng, tất cả mọi người giật mình nhìn pháp sư Val không chút đề phòng, dễ dàng bị Sophia dùng cánh tay đang còn tự do tung một đấm vào khóe miệng, còn liên tiếp lui về sau mấy bước.
“Ả đàn bà điên kia!” Pháp sư bên cạnh nhanh chóng đỡ lấy Mude Val, xoay người chỉ trích Sophia.
Làm tốt lắm! Thần quan tán thưởng trong lòng, chỉ là trên mặt lại nghiêm túc nói: “Sophia, có chuyện gì chúng ta cũng có thể ngồi xuống bàn bạc, vì sao phải dùng bạo lực chứ, như vậy sẽ khiến cô đánh mất phong phạm thục nữ!”
“Oh, thật ngại quá, vừa rồi nắm tay không nghe lệnh, tôi cảm thấy nó đã thoát khỏi khống chế của tôi, lần sau tôi sẽ quản nó thật tốt.
“Không sao cả, bất quá xét vì tiểu thư không thể khống chế hành vi và thân thể của chính mình, ta chỉ đành phải làm như vậy.” Mude Val thả tay xuống, khóe miệng sưng lên một mảnh, hình tượng pháp sư thiên tài trong nháy mắt có chút chật vật.
Y cũng không nhiều lời với Sophia, trực tiếp cho nàng một định thân chú, lại phái người nhanh chóng đưa nàng về tòa thị chính.
Về phần thần quan, hắn liếc nhìn Yannick, “Ngài dường như không sợ ta sẽ làm gì ngài ư?”
Yannick nhướn mày: “Ngài lưu ta lại không phải muốn ta trị liệu giúp các pháp sư sao?”
Mude Val nở nụ cười nhẹ: “Đúng vậy, ngài là một người thông minh, hẳn sẽ không làm ra chuyện ngu xuẩn, ta sẽ giải trừ pháp thuật giam cầm ngài, bất quá hy vọng ngài có thể đồng ý ở lại nơi này, hai ta cần một cơ hội trao đổi rõ ràng.”
Yannick nghe được ý ở ngoài lời của đối phương, quả nhiên người này giữ y lại cũng không đơn giản chỉ vì muốn trị liệu cho các pháp sư. “Ta không cảm thấy chúng ta có gì cần trao đổi.”
“Kết luận quá sớm thật sự không phải thói quen tốt. Biết đâu sau đó sẽ lại thay đổi chủ ý.” Mude Val vỗ vỗ vai Yannick, quay đầu nói với những người khác, “Ta sẽ đích thân đưa thần quan đến tòa thị chính, mọi người còn có thể chống đỡ thêm một thời gian chứ?”
“Đương nhiên, thưa ngài, chúng tôi sẽ dựa theo sự phân phó của ngài tiếp tục duy trì.”
“Phi thường cảm tạ.”
Mude Val thu hồi dây leo xanh biếc quấn lên người Yannick, bất quá thần quan tin tưởng, người này tùy thời đều có biện pháp khiến y không thể cử động, vì vậy cũng không phí sức nghĩ xem phải đào thoát từ trong tay người này như thế nào.
Hai người đi đến một phòng nghị sự trong tòa thị chính, nơi này hiện tại đã ồn ào rối loạn, có rất nhiều bình dân được sơ tán đến đây, đang đứng xếp hàng chuẩn bị tiến vào thông đạo bí mật đến thành St Mery, mà thành chủ Tyler đã phân ra một bộ phận binh sỹ vững vàng duy trì trật tự.
La Serena có truyền tống trận có thể trực tiếp thông với đế đô, nhưng truyền tống trận không có khả năng lập tức vận chuyển nhiều người như vậy, nếu phải phân bình dân thành từng nhóm để sử dụng ma pháp trận thì còn không bằng sử dụng thông đạo. Hơn nữa, nếu dùng truyền tống trận chuyển toàn bộ bình dân của La Serena đến Đế đô, một nhóm người đông đúc như vậy cũng sẽ kiến phía bên kia xảy ra một trận khủng hoảng thật lớn.
“Được rồi, hiện tại chúng ta có thể nói chuyện thoải mái một chút.” Mude Val làm một tư thế thỉnh, Yannick cũng không hề khách khí mà ngồi xuống.
Mude Val thuần thục đóng cửa phòng nghị sự, đem tất cả ồn ào náo động đều ngăn cách bên ngoài, sau đó nói: “Hay là trước hết tôi nên bày tỏ một chút thành ý nhỉ? Tôi cho rằng ngài cũng không biết dự định kế tiếp của chúng tôi?”
“Đúng vậy, tôi cũng không biết ngài có an bày vĩ đại gì.” Thần quan nhíu mày.
“Thần quan thân ái, có thể tôi nên dùng tên của ngài để xưng hô, như vậy mới càng thêm thân thiết? Được rồi, thần quan Yannick, ngài có thể không tiếp tục tức giận sao? Dù sao mỗi người trong chúng ta đều giữ lập trường riêng, có lẽ lời nói và hành động của tôi đối với ngài có chút vô lễ, bất quá là một pháp sư, tôi cho rằng mình đã rất lịch sự. Ngài nói có phải không?” Pháp sư thiên tài trẻ tuổi có vẻ rất kiên trì, hơn nữa còn biểu hiện ra vẻ lãnh tĩnh tuyệt nhiên trái ngược với tuổi tác của mình.
“Đúng vậy.” Yannick ngồi bắt chéo chân, hai tay giao lại đặt trên đầu gối, làm ra tư thái lắng nghe, muốn nhìn xem rốt cục đối phương muốn nói cái gì.
“Chúng tôi đã làm tốt chuẩn bị buông bỏ La Serena.” Mude Val nói, “Xác sống đã bắt đầu tiến công từ cả hai cửa thành, lỗ hổng phòng thủ quá lớn mà lực lượng tấn công ở nơi này cũng không đủ, cho dù tiêu hao cạn kiệt ma pháp của toàn bộ pháp sư, La Serena cũng chỉ có một kết cục rơi vào tay giặc. Vì vậy, ngài đề nghị Tyler trước hết cho bình dân lui lại tôi cũng rất tán thành, cư dân mới là cơ sở của thành thị, nếu không có bọn họ, thành thị này cũng không còn ý nghĩa tồn tại.”
“Ngài nói rất chính xác.” Yannick gật đầu, đánh giá đúng trọng tâm.
“Thật cao hứng nhận được sự đồng thuận của ngài.” Mude Val cười cười, “Vào lúc cuối cùng, tôi sẽ truyền lệnh cho các pháp sư và kiếm sỹ dựa vào tường thành dần dần lui lại, cuối cùng tập trung ở tòa thị chính, thông qua lối đi bí mật di chuyển đến La Serena.”
“Vì sao không dùng truyền tống trận?” Yannick hỏi.
“Trên lý thuyết mà nói, truyền tống trận là một thông đạo song hướng, nó cực kỳ tiện lợi, thế nhưng nếu chúng ta dùng nó để di chuyển đến một địa phương khác, cho dù lập tức hủy diệt trận pháp đầu bên kia cũng không thể ngăn cản các vong linh tiến vào từ phía bên này, đến lúc đó bọn chúng rất có thể bị đưa đến một nơi mà chúng ta vô pháp suy đoán hay ngăn cản, tạo thành một hồi tai nạn lớn hơn. Mà cho đến bây giờ, chẳng ai biết được những xác sống này là từ đâu đến, lại có mục đích gì —— giả sử có người ở phía sau thao túng bọn chúng, lại vừa vặn quen thuộc sử dụng truyền tống trận, hậu quả thiết tưởng đã không chịu nổi.”
Không hổ là môn đồ Pháp Thánh, pháp sư thiên tài tiền đồ sáng lạn, sự giải thích của Mude Val vô cùng dễ hiểu, Yannick thoáng cái đã thông suốt.
Yannick: “Rất cám ơn sự giải đáp của ngài, bất quá tôi không rõ, ngài nói nhiều như vậy, mục đích ở nơi nào?”
Mude Val: “Nghe nói quan hệ của ngài và pháp sư Chris rất tốt?”
Yannick: “Dù tôi trả lời đúng hay sai, hình như cũng không ảnh hưởng gì với những lời kế tiếp của ngài?”
Mude Val buông tay: “Thần quan Yannick, ngài không cần ôm tâm lý đề phòng với tôi nặng nề đến vậy, thân phận của pháp sư Chris tôi cũng biết một chút. Thỉnh cho tôi hơi chút đường đột, tuy rằng trên tay ngài có đeo quyền giới Giáo chủ, thế nhưng ngài hẳn không phải là một Giáo chủ đúng không?”
Yannick nhướn mi: “Tôi không phải đã nói với ngài từ sớm rồi sao? Tôi hiển nhiên không phải Giáo chủ, thứ này chỉ là một món đồ chơi mà thôi, tôi đơn giản chỉ là một đê giai thần quan.”
Mude Val nở nụ cười: “Được rồi, nhẫn này thật hay giả, một chút nhãn lực đó tôi vẫn phải có. Ngài yên tâm, tôi cũng không phải muốn đên Giáo đình tố cáo ngài, tôi chỉ cảm thấy đáng tiếc, ngài rõ ràng là Giáo chủ hợp pháp của Công quốc Santos, hiện tại lại chỉ có thể lưu lạc khắp nơi, lẽ nào ngài không muốn trở về vị trí xứng đáng của mình sao?”
Yannick nheo lại mắt: “Ngài đã điều tra tôi?”
Mude Val bình tĩnh nói: “Thân phận của ngài cũng không phải bí mật, hơn nữa, nếu như ngài cố tình giấu diếm hẳn là đã trực tiếp thay đổi tên và diện mạo bên ngoài.”
“Vậy nên, ngài đi một vòng thật lớn mà tôi vẫn chưa hiểu ngài muốn biểu đạt điều gì.”
“Việc tôi muốn biểu đạt chính là,” Mude Val dừng một chút, “Vậy nên, chúng ta hoàn toàn có thể thành lập một loại quan hệ hợp tác ổn định lâu dài.”
Yannick nói: “Tôi chỉ là một thần quan không xu dính túi, mà ngài lại là môn đồ Pháp Thánh, sự kiêu ngạo của giới pháp sư, giữa chúng ta không có điểm giao thoa.”
Mude Val lơ đểnh trước sự cự tuyệt của y, “Đương nhiên là có, thỉnh cho phép tôi trình bày lý do.”
“Mời nói.”
“Đầu tiên, tôi không cừu thị thần quan, mà ngài cũng không có phiến diện với pháp sư, đương nhiên, đây đều là những quan niệm vô cùng sáng suốt. Về lý do khiến pháp sư và thần quan trên đại lục Olin trường kỳ đối lập, tin tưởng ngài cũng có một chút hiểu biết, giữa hai bên đã có cừu hận và hiểu lầm quá sâu, đến mức muốn tiêu trừ sẽ phi thường trắc trở, nhưng nếu có thể thực hiện được, vô luận với phía nào mà nói cũng là trăm lợi không một hại.”
“Thứ hai, thứ cho tôi nói thẳng, tình cảnh của ngài hiện tại không lạc quan lắm, quyền giới của Giáo chủ một khi đã đeo lên, cho dù có đảm nhiệm chức vụ hay không cũng không thể tháo xuống. Chỉ cần một ngày ngài còn đeo quyền giới này, những kẻ mưu hại ngài vẫn không thể danh chính ngôn thuận ngồi lên ghế Giáo chủ, bọn họ cũng sẽ xem ngài là chướng ngại cần diệt trử. Mà tôi, tôi có thể giúp ngài trở thành Giáo chủ Công quốc Santos, thậm chí… ngay cả vị trí cao hơn cũng không phải vấn đề.”
“Vậy nên, nếu chúng ta đều là những người thông minh tỉnh táo, vì sao không bắt đầu hợp tác với nhau?”
“Tôi còn chút chuyện không rõ.” Yannick bình thản lại ung dung, “Nếu là hợp tác, nhất định là mỗi người đều có nhu cầu, chỉ là ngài vẫn chưa nói ngài muốn đạt được thứ gì từ trên người tôi?”
Mude Val trầm mặc một lúc lâu mới lên tiếng: “Hẳn là ngài cũng cảm thấy, từ cái chết đen đến đại quân xác sống, mỗi nơi mỗi chỗ đều lộ ra kỳ quặc khiến người hoài nghi. Tôi cho rằng chuyện này có liên quan đến ma vật.”
“Tôi nhớ rõ, hơn một nghìn năm trước ma vật đã bị chém giết hầu như không còn, thông đạo vị diện cũng đã tuyệt tích.” Yannick nhớ tới gã ma vật cao cấp bám vào trên người Azul kia, nhưng y cho rằng loại việc này không cần thiết nói ra cùng Mude Val, dù sao bọn họ hiện tại vẫn còn trong giai đoạn dò xét, ngay cả minh hữu cũng không phải.
Mude Val thật ra không có giấu diếm: “Đúng vậy, vốn phải là như thế, thế nhưng một tháng trước lúc tôi đi ngang qua Công quốc Santos đã từng phát hiện tung tích của ma vật cao cấp, bọn họ giảo hoạt gian trá, am hiểu ngụy trang, năng lực cũng rất mạnh, cũng không phải dễ dàng có thể bắt được. “
Yannick: “Ý của ngài là, cái chết đen và xác sống đều do ma vật cao cấp thao túng phía sau?”
Mude Val: “Đúng vậy, giả thiết của tôi là, trong tương lai không xa, thậm chí ngay lúc chúng ta sinh thời, nhân loại cùng ma vật còn phải bạo phát một lần chiến tranh trên diện rộng. Lúc này nhân loại đã không còn chúng thần phò hộ, ưu thế giảm thiểu rất lớn, nếu như pháp sư và Giáo đình vẫn tiếp tục vì lợi ích riêng mà lục đục, kết cục duy nhất của nhân loại chỉ có tuyệt diệt.”
“Những phỏng đoán này nghe còn rất có đạo lý.” Thần quan tóc bạch kim mỉm cười, “Tôi giả thiết rằng ngài thật sự hy vọng có thể giải trừ thù hận giữa pháp sư và Giáo đình, khiến hai bên bắt tay hợp tác đối phó ma vật. Cái mộng tưởng này phi thường vĩ đại, khiến tôi cũng phải nghiêng người kính ngưỡng. Bất quá, ngài tựa hồ đã tìm lầm người, thứ tôi nhắc nhở một câu, hiện tại tôi chỉ là thần quan cấp thấp bị đồng bọn xa lánh, thật sự không thể giúp ích được gì.”
“Không cần phải gấp gáp cự tuyệt, thần quan Yannick thân ái.” Lam bào pháp sư gõ nhẹ pháp trượng lên mặt đất, giữa hai người bọn họ lập tức xuất hiện một thân ảnh trong suốt trôi nổi giữa không trung.
Thân ảnh nọ sở hữu mái tóc bạch kim buông dài, trên người khoác áo choàng đỏ tươi phủ dài chấm đất, trong tay cầm một thanh quyền trượng màu bạc khảm đầy bảo thạch. Trên đỉnh quyền trượng là một huy hiệu thái dương lập thể, giữa huy hiệu còn có biểu tượng bán nguyệt, tượng trưng mặt trời và ánh trăng đồng thể, giống hệt đồ án trên nhẫn của Yannick.
Theo thân ảnh dần dần hội tụ, kẻ nọ chậm rãi xoay người, đó là một gương mặt phi thường hiền hòa còn mang theo nụ cười bao dung dịu dàng, phảng phất xuyên qua hư không nhìn về phía bọn họ, chỉ cần nhìn vào đôi mắt kia cũng đã khiến người ta cảm thấy ấm áp.
Cùng người này so sánh, Yannick cảm thấy cái loại mỉm cười mà y đối gương khổ luyện ra được, trước đây còn có chút tự đắc quả thực chính là cặn bả.
Cho dù y chưa từng tận mắt nhìn thấy người này, thế nhưng y lại không tự chủ vạch ra thân phận của đối phương: “Giáo Hoàng?”
“Đúng vậy.” Lam bào pháp sư lại gõ nhẹ pháp trượng, hình ảnh trong nháy mắt hóa thành vô số quang điểm nhỏ tiêu tán trong không khí. “Ngài ấy là tượng trưng chí cao của Giáo đình, hóa thân của quang minh, không chỉ lãnh đạo các người mà còn nắm giữ tín ngưỡng tinh thần của tuyệt đại đa số cư dân trên đại lục.”
“Đạo sư của ta, đức ngài Pháp Thánh Simon là một trí giả có tầm nhìn cực kỳ rộng rãi, người đồng dạng cũng bất mãn với hiện trạng mâu thuẫn của pháp sư và Giáo đình, hy vọng tìm kiếm biện pháp hóa giải. Bất quá, rất nhiều năm trước khi người đưa ra ý nghĩ này với Giáo đình lại bị Tòa thánh cự tuyệt.”
“Một căn nhà nếu đã tồn tại rất nhiều năm, lại không tu sửa đúng lúc sẽ từ từ mục ruỗng đi, mà con người hay chế độ cũng vậy. Đám người trong Giáo đình đã thỏa thích hưởng thụ vinh hoa phú quý trong thời gian quá dài, lại không biết sản sinh bất luận cải cách gì, vậy nên tôi không ngây thơ như đạo sư, sẽ không lại chờ mong sự đáp ứng từ Giáo đình.”
Đôi mắt nhìn chằm chằm vào thần quan, lam bào pháp sư chậm rãi nói: “Tôi sẽ chọn một người vừa ý để hợp tác, dùng lực lượng của chúng tôi đến tiến hành cải cách! Làm ra một lần cải cách chưa bao giờ có, một lần cải cách vĩ đại, vượt khỏi thời cuộc!”
——————
Tác giả có lời: Chương này mặc dù đều là đối thoại nhưng nội dung lại tương đối trọng yếu, bởi vì Mude Val là một vai khá nặng ký nên ta sẽ dùng rất nhiều văn chương đến đắp nặn hắn. Đến hậu kỳ, thời lượng xuất hiện của hắn cũng sẽ chiếm tỷ trọng rất cao, bất quá hắn không phải công.
Bất quá là, làm đối tượng bị công kích, Yannick thật sự không có cảm giác tốt đẹp gì.
Tuy rằng thực vật cuốn lấy y không có gai nhọn cũng không thô bạo —— đối phương bất quá chỉ muốn lưu y lại mà thôi. Thế nhưng loại cảm giác bị người chế trụ như thế này, tin rằng sẽ không ai cảm thấy thích thú.
Sophia phản ứng rất nhanh, nàng rút bội kiếm bổ về phía đám dây leo xanh biếc nọ, chỉ là cổ tay của nàng cũng lập tức bị một dây leo khác quấn lấy.
“Mude Val Ribie Galla, ta là thiên kim duy nhất của bá tước Marlin, tương lai sẽ kế thừa tước vị. Ngài dám đường đột vô lễ với ta như vậy!” Sophia trừng mắt nhìn người nọ, quát to.
“Rất xin lỗi, ” Mude Val mặc dù nói nói xin lỗi nhưng lại không nghe ra bất kỳ thành ý gì. “Ta không thể không làm như thế, hiện tại tầm quan trọng của thần quan đối với mọi người là không thể nghi ngờ. Bất kỳ pháp sư nào có mặt ở đây cũng là đồng bạn của ta, ta không thể mất đi bọn họ.”
“Val các hạ!”
“Val các hạ!”
Những người bên cạnh nghe được câu này nhất thời cảm động đến rơi nước mắt.
“…” Thủ đoạn thu mua lòng người của kẻ này quả thực quá thành thạo, không kém thần quan chút nào. Nếu như trường hợp hiện tại không tồi tệ đến thế, Yannick nhất định sẽ có một loại cảm giác kỳ phùng địch thủ, nhưng trước mắt y chỉ muốn đấm một quyền lên mặt gã pháp sư kia.
Bất quá, làm như vậy hiển nhiên sẽ ảnh hưởng đến hình tượng y đã khổ tâm xây dựng, vậy nên thần quan các hạ vẫn giữ nguyên thái độ nho nhã như trước, bình tĩnh để mặc dây leo cuốn lấy bản thân, không chút hoang mang biện giải: “Ma pháp dược tề còn rất nhiều, cho dù có pháp sư hoặc kiếm sỹ bị xác sống làm tổn thương, dược tề cũng có thể ức chế bệnh tình thẳng đến khi tôi trở về.”
Ai ngờ đối phương cư nhiên lại nói: “Ngài có thể trở về hay không, chẳng ai có thể bảo đảm được.”
Đây là đang nguyền rủa y? Yannick thiếu chút nữa đã không thể duy trì vẻ bình tĩnh trên mặt, Sophia ở bên cạnh cũng giận đến giơ chân, ra vẻ thật sự muốn lao đến cho pháp sư Val một đấm, hơn nữa, nàng quả thực đã thực hiện ý nghĩ ấy.
‘Huỵch!’ một tiếng, tất cả mọi người giật mình nhìn pháp sư Val không chút đề phòng, dễ dàng bị Sophia dùng cánh tay đang còn tự do tung một đấm vào khóe miệng, còn liên tiếp lui về sau mấy bước.
“Ả đàn bà điên kia!” Pháp sư bên cạnh nhanh chóng đỡ lấy Mude Val, xoay người chỉ trích Sophia.
Làm tốt lắm! Thần quan tán thưởng trong lòng, chỉ là trên mặt lại nghiêm túc nói: “Sophia, có chuyện gì chúng ta cũng có thể ngồi xuống bàn bạc, vì sao phải dùng bạo lực chứ, như vậy sẽ khiến cô đánh mất phong phạm thục nữ!”
“Oh, thật ngại quá, vừa rồi nắm tay không nghe lệnh, tôi cảm thấy nó đã thoát khỏi khống chế của tôi, lần sau tôi sẽ quản nó thật tốt.
“Không sao cả, bất quá xét vì tiểu thư không thể khống chế hành vi và thân thể của chính mình, ta chỉ đành phải làm như vậy.” Mude Val thả tay xuống, khóe miệng sưng lên một mảnh, hình tượng pháp sư thiên tài trong nháy mắt có chút chật vật.
Y cũng không nhiều lời với Sophia, trực tiếp cho nàng một định thân chú, lại phái người nhanh chóng đưa nàng về tòa thị chính.
Về phần thần quan, hắn liếc nhìn Yannick, “Ngài dường như không sợ ta sẽ làm gì ngài ư?”
Yannick nhướn mày: “Ngài lưu ta lại không phải muốn ta trị liệu giúp các pháp sư sao?”
Mude Val nở nụ cười nhẹ: “Đúng vậy, ngài là một người thông minh, hẳn sẽ không làm ra chuyện ngu xuẩn, ta sẽ giải trừ pháp thuật giam cầm ngài, bất quá hy vọng ngài có thể đồng ý ở lại nơi này, hai ta cần một cơ hội trao đổi rõ ràng.”
Yannick nghe được ý ở ngoài lời của đối phương, quả nhiên người này giữ y lại cũng không đơn giản chỉ vì muốn trị liệu cho các pháp sư. “Ta không cảm thấy chúng ta có gì cần trao đổi.”
“Kết luận quá sớm thật sự không phải thói quen tốt. Biết đâu sau đó sẽ lại thay đổi chủ ý.” Mude Val vỗ vỗ vai Yannick, quay đầu nói với những người khác, “Ta sẽ đích thân đưa thần quan đến tòa thị chính, mọi người còn có thể chống đỡ thêm một thời gian chứ?”
“Đương nhiên, thưa ngài, chúng tôi sẽ dựa theo sự phân phó của ngài tiếp tục duy trì.”
“Phi thường cảm tạ.”
Mude Val thu hồi dây leo xanh biếc quấn lên người Yannick, bất quá thần quan tin tưởng, người này tùy thời đều có biện pháp khiến y không thể cử động, vì vậy cũng không phí sức nghĩ xem phải đào thoát từ trong tay người này như thế nào.
Hai người đi đến một phòng nghị sự trong tòa thị chính, nơi này hiện tại đã ồn ào rối loạn, có rất nhiều bình dân được sơ tán đến đây, đang đứng xếp hàng chuẩn bị tiến vào thông đạo bí mật đến thành St Mery, mà thành chủ Tyler đã phân ra một bộ phận binh sỹ vững vàng duy trì trật tự.
La Serena có truyền tống trận có thể trực tiếp thông với đế đô, nhưng truyền tống trận không có khả năng lập tức vận chuyển nhiều người như vậy, nếu phải phân bình dân thành từng nhóm để sử dụng ma pháp trận thì còn không bằng sử dụng thông đạo. Hơn nữa, nếu dùng truyền tống trận chuyển toàn bộ bình dân của La Serena đến Đế đô, một nhóm người đông đúc như vậy cũng sẽ kiến phía bên kia xảy ra một trận khủng hoảng thật lớn.
“Được rồi, hiện tại chúng ta có thể nói chuyện thoải mái một chút.” Mude Val làm một tư thế thỉnh, Yannick cũng không hề khách khí mà ngồi xuống.
Mude Val thuần thục đóng cửa phòng nghị sự, đem tất cả ồn ào náo động đều ngăn cách bên ngoài, sau đó nói: “Hay là trước hết tôi nên bày tỏ một chút thành ý nhỉ? Tôi cho rằng ngài cũng không biết dự định kế tiếp của chúng tôi?”
“Đúng vậy, tôi cũng không biết ngài có an bày vĩ đại gì.” Thần quan nhíu mày.
“Thần quan thân ái, có thể tôi nên dùng tên của ngài để xưng hô, như vậy mới càng thêm thân thiết? Được rồi, thần quan Yannick, ngài có thể không tiếp tục tức giận sao? Dù sao mỗi người trong chúng ta đều giữ lập trường riêng, có lẽ lời nói và hành động của tôi đối với ngài có chút vô lễ, bất quá là một pháp sư, tôi cho rằng mình đã rất lịch sự. Ngài nói có phải không?” Pháp sư thiên tài trẻ tuổi có vẻ rất kiên trì, hơn nữa còn biểu hiện ra vẻ lãnh tĩnh tuyệt nhiên trái ngược với tuổi tác của mình.
“Đúng vậy.” Yannick ngồi bắt chéo chân, hai tay giao lại đặt trên đầu gối, làm ra tư thái lắng nghe, muốn nhìn xem rốt cục đối phương muốn nói cái gì.
“Chúng tôi đã làm tốt chuẩn bị buông bỏ La Serena.” Mude Val nói, “Xác sống đã bắt đầu tiến công từ cả hai cửa thành, lỗ hổng phòng thủ quá lớn mà lực lượng tấn công ở nơi này cũng không đủ, cho dù tiêu hao cạn kiệt ma pháp của toàn bộ pháp sư, La Serena cũng chỉ có một kết cục rơi vào tay giặc. Vì vậy, ngài đề nghị Tyler trước hết cho bình dân lui lại tôi cũng rất tán thành, cư dân mới là cơ sở của thành thị, nếu không có bọn họ, thành thị này cũng không còn ý nghĩa tồn tại.”
“Ngài nói rất chính xác.” Yannick gật đầu, đánh giá đúng trọng tâm.
“Thật cao hứng nhận được sự đồng thuận của ngài.” Mude Val cười cười, “Vào lúc cuối cùng, tôi sẽ truyền lệnh cho các pháp sư và kiếm sỹ dựa vào tường thành dần dần lui lại, cuối cùng tập trung ở tòa thị chính, thông qua lối đi bí mật di chuyển đến La Serena.”
“Vì sao không dùng truyền tống trận?” Yannick hỏi.
“Trên lý thuyết mà nói, truyền tống trận là một thông đạo song hướng, nó cực kỳ tiện lợi, thế nhưng nếu chúng ta dùng nó để di chuyển đến một địa phương khác, cho dù lập tức hủy diệt trận pháp đầu bên kia cũng không thể ngăn cản các vong linh tiến vào từ phía bên này, đến lúc đó bọn chúng rất có thể bị đưa đến một nơi mà chúng ta vô pháp suy đoán hay ngăn cản, tạo thành một hồi tai nạn lớn hơn. Mà cho đến bây giờ, chẳng ai biết được những xác sống này là từ đâu đến, lại có mục đích gì —— giả sử có người ở phía sau thao túng bọn chúng, lại vừa vặn quen thuộc sử dụng truyền tống trận, hậu quả thiết tưởng đã không chịu nổi.”
Không hổ là môn đồ Pháp Thánh, pháp sư thiên tài tiền đồ sáng lạn, sự giải thích của Mude Val vô cùng dễ hiểu, Yannick thoáng cái đã thông suốt.
Yannick: “Rất cám ơn sự giải đáp của ngài, bất quá tôi không rõ, ngài nói nhiều như vậy, mục đích ở nơi nào?”
Mude Val: “Nghe nói quan hệ của ngài và pháp sư Chris rất tốt?”
Yannick: “Dù tôi trả lời đúng hay sai, hình như cũng không ảnh hưởng gì với những lời kế tiếp của ngài?”
Mude Val buông tay: “Thần quan Yannick, ngài không cần ôm tâm lý đề phòng với tôi nặng nề đến vậy, thân phận của pháp sư Chris tôi cũng biết một chút. Thỉnh cho tôi hơi chút đường đột, tuy rằng trên tay ngài có đeo quyền giới Giáo chủ, thế nhưng ngài hẳn không phải là một Giáo chủ đúng không?”
Yannick nhướn mi: “Tôi không phải đã nói với ngài từ sớm rồi sao? Tôi hiển nhiên không phải Giáo chủ, thứ này chỉ là một món đồ chơi mà thôi, tôi đơn giản chỉ là một đê giai thần quan.”
Mude Val nở nụ cười: “Được rồi, nhẫn này thật hay giả, một chút nhãn lực đó tôi vẫn phải có. Ngài yên tâm, tôi cũng không phải muốn đên Giáo đình tố cáo ngài, tôi chỉ cảm thấy đáng tiếc, ngài rõ ràng là Giáo chủ hợp pháp của Công quốc Santos, hiện tại lại chỉ có thể lưu lạc khắp nơi, lẽ nào ngài không muốn trở về vị trí xứng đáng của mình sao?”
Yannick nheo lại mắt: “Ngài đã điều tra tôi?”
Mude Val bình tĩnh nói: “Thân phận của ngài cũng không phải bí mật, hơn nữa, nếu như ngài cố tình giấu diếm hẳn là đã trực tiếp thay đổi tên và diện mạo bên ngoài.”
“Vậy nên, ngài đi một vòng thật lớn mà tôi vẫn chưa hiểu ngài muốn biểu đạt điều gì.”
“Việc tôi muốn biểu đạt chính là,” Mude Val dừng một chút, “Vậy nên, chúng ta hoàn toàn có thể thành lập một loại quan hệ hợp tác ổn định lâu dài.”
Yannick nói: “Tôi chỉ là một thần quan không xu dính túi, mà ngài lại là môn đồ Pháp Thánh, sự kiêu ngạo của giới pháp sư, giữa chúng ta không có điểm giao thoa.”
Mude Val lơ đểnh trước sự cự tuyệt của y, “Đương nhiên là có, thỉnh cho phép tôi trình bày lý do.”
“Mời nói.”
“Đầu tiên, tôi không cừu thị thần quan, mà ngài cũng không có phiến diện với pháp sư, đương nhiên, đây đều là những quan niệm vô cùng sáng suốt. Về lý do khiến pháp sư và thần quan trên đại lục Olin trường kỳ đối lập, tin tưởng ngài cũng có một chút hiểu biết, giữa hai bên đã có cừu hận và hiểu lầm quá sâu, đến mức muốn tiêu trừ sẽ phi thường trắc trở, nhưng nếu có thể thực hiện được, vô luận với phía nào mà nói cũng là trăm lợi không một hại.”
“Thứ hai, thứ cho tôi nói thẳng, tình cảnh của ngài hiện tại không lạc quan lắm, quyền giới của Giáo chủ một khi đã đeo lên, cho dù có đảm nhiệm chức vụ hay không cũng không thể tháo xuống. Chỉ cần một ngày ngài còn đeo quyền giới này, những kẻ mưu hại ngài vẫn không thể danh chính ngôn thuận ngồi lên ghế Giáo chủ, bọn họ cũng sẽ xem ngài là chướng ngại cần diệt trử. Mà tôi, tôi có thể giúp ngài trở thành Giáo chủ Công quốc Santos, thậm chí… ngay cả vị trí cao hơn cũng không phải vấn đề.”
“Vậy nên, nếu chúng ta đều là những người thông minh tỉnh táo, vì sao không bắt đầu hợp tác với nhau?”
“Tôi còn chút chuyện không rõ.” Yannick bình thản lại ung dung, “Nếu là hợp tác, nhất định là mỗi người đều có nhu cầu, chỉ là ngài vẫn chưa nói ngài muốn đạt được thứ gì từ trên người tôi?”
Mude Val trầm mặc một lúc lâu mới lên tiếng: “Hẳn là ngài cũng cảm thấy, từ cái chết đen đến đại quân xác sống, mỗi nơi mỗi chỗ đều lộ ra kỳ quặc khiến người hoài nghi. Tôi cho rằng chuyện này có liên quan đến ma vật.”
“Tôi nhớ rõ, hơn một nghìn năm trước ma vật đã bị chém giết hầu như không còn, thông đạo vị diện cũng đã tuyệt tích.” Yannick nhớ tới gã ma vật cao cấp bám vào trên người Azul kia, nhưng y cho rằng loại việc này không cần thiết nói ra cùng Mude Val, dù sao bọn họ hiện tại vẫn còn trong giai đoạn dò xét, ngay cả minh hữu cũng không phải.
Mude Val thật ra không có giấu diếm: “Đúng vậy, vốn phải là như thế, thế nhưng một tháng trước lúc tôi đi ngang qua Công quốc Santos đã từng phát hiện tung tích của ma vật cao cấp, bọn họ giảo hoạt gian trá, am hiểu ngụy trang, năng lực cũng rất mạnh, cũng không phải dễ dàng có thể bắt được. “
Yannick: “Ý của ngài là, cái chết đen và xác sống đều do ma vật cao cấp thao túng phía sau?”
Mude Val: “Đúng vậy, giả thiết của tôi là, trong tương lai không xa, thậm chí ngay lúc chúng ta sinh thời, nhân loại cùng ma vật còn phải bạo phát một lần chiến tranh trên diện rộng. Lúc này nhân loại đã không còn chúng thần phò hộ, ưu thế giảm thiểu rất lớn, nếu như pháp sư và Giáo đình vẫn tiếp tục vì lợi ích riêng mà lục đục, kết cục duy nhất của nhân loại chỉ có tuyệt diệt.”
“Những phỏng đoán này nghe còn rất có đạo lý.” Thần quan tóc bạch kim mỉm cười, “Tôi giả thiết rằng ngài thật sự hy vọng có thể giải trừ thù hận giữa pháp sư và Giáo đình, khiến hai bên bắt tay hợp tác đối phó ma vật. Cái mộng tưởng này phi thường vĩ đại, khiến tôi cũng phải nghiêng người kính ngưỡng. Bất quá, ngài tựa hồ đã tìm lầm người, thứ tôi nhắc nhở một câu, hiện tại tôi chỉ là thần quan cấp thấp bị đồng bọn xa lánh, thật sự không thể giúp ích được gì.”
“Không cần phải gấp gáp cự tuyệt, thần quan Yannick thân ái.” Lam bào pháp sư gõ nhẹ pháp trượng lên mặt đất, giữa hai người bọn họ lập tức xuất hiện một thân ảnh trong suốt trôi nổi giữa không trung.
Thân ảnh nọ sở hữu mái tóc bạch kim buông dài, trên người khoác áo choàng đỏ tươi phủ dài chấm đất, trong tay cầm một thanh quyền trượng màu bạc khảm đầy bảo thạch. Trên đỉnh quyền trượng là một huy hiệu thái dương lập thể, giữa huy hiệu còn có biểu tượng bán nguyệt, tượng trưng mặt trời và ánh trăng đồng thể, giống hệt đồ án trên nhẫn của Yannick.
Theo thân ảnh dần dần hội tụ, kẻ nọ chậm rãi xoay người, đó là một gương mặt phi thường hiền hòa còn mang theo nụ cười bao dung dịu dàng, phảng phất xuyên qua hư không nhìn về phía bọn họ, chỉ cần nhìn vào đôi mắt kia cũng đã khiến người ta cảm thấy ấm áp.
Cùng người này so sánh, Yannick cảm thấy cái loại mỉm cười mà y đối gương khổ luyện ra được, trước đây còn có chút tự đắc quả thực chính là cặn bả.
Cho dù y chưa từng tận mắt nhìn thấy người này, thế nhưng y lại không tự chủ vạch ra thân phận của đối phương: “Giáo Hoàng?”
“Đúng vậy.” Lam bào pháp sư lại gõ nhẹ pháp trượng, hình ảnh trong nháy mắt hóa thành vô số quang điểm nhỏ tiêu tán trong không khí. “Ngài ấy là tượng trưng chí cao của Giáo đình, hóa thân của quang minh, không chỉ lãnh đạo các người mà còn nắm giữ tín ngưỡng tinh thần của tuyệt đại đa số cư dân trên đại lục.”
“Đạo sư của ta, đức ngài Pháp Thánh Simon là một trí giả có tầm nhìn cực kỳ rộng rãi, người đồng dạng cũng bất mãn với hiện trạng mâu thuẫn của pháp sư và Giáo đình, hy vọng tìm kiếm biện pháp hóa giải. Bất quá, rất nhiều năm trước khi người đưa ra ý nghĩ này với Giáo đình lại bị Tòa thánh cự tuyệt.”
“Một căn nhà nếu đã tồn tại rất nhiều năm, lại không tu sửa đúng lúc sẽ từ từ mục ruỗng đi, mà con người hay chế độ cũng vậy. Đám người trong Giáo đình đã thỏa thích hưởng thụ vinh hoa phú quý trong thời gian quá dài, lại không biết sản sinh bất luận cải cách gì, vậy nên tôi không ngây thơ như đạo sư, sẽ không lại chờ mong sự đáp ứng từ Giáo đình.”
Đôi mắt nhìn chằm chằm vào thần quan, lam bào pháp sư chậm rãi nói: “Tôi sẽ chọn một người vừa ý để hợp tác, dùng lực lượng của chúng tôi đến tiến hành cải cách! Làm ra một lần cải cách chưa bao giờ có, một lần cải cách vĩ đại, vượt khỏi thời cuộc!”
——————
Tác giả có lời: Chương này mặc dù đều là đối thoại nhưng nội dung lại tương đối trọng yếu, bởi vì Mude Val là một vai khá nặng ký nên ta sẽ dùng rất nhiều văn chương đến đắp nặn hắn. Đến hậu kỳ, thời lượng xuất hiện của hắn cũng sẽ chiếm tỷ trọng rất cao, bất quá hắn không phải công.
/100
|