Rể Quý Trở Về

Chương 364

/414


Chương 364: Chém giết lẫn nhau

Dương Hiên vừa dứt lời, Vu Cấm gật đầu nói: “Nếu không nhanh chóng khống chế Ngọa Long thì sẽ xảy ra phiền phức.”

“Thế này đi, mọi người nghĩ cách truyền tin này cho Hồ Mỹ, tuy hai tỷ không phải là con số nhiều nhưng cũng là tiền, quan trọng đây còn là vàng.” Anh nheo mắt vẻ mặt có phần quỷ dị.

Vu Cấm gật đầu, tỏ vẻ hiểu ý của Dương Hiên.

“Đến lúc đó, hai người cùng đi. Làm một cái rương lớn, loại rương chắc chắn bỏ được vàng vào đó. Bên trong bỏ đá vào, nhất định phải nặng một chút, phải để bọn chúng cảm thấy bên trong là vàng.” Dương Hiên híp mắt nói.

Hai người Vu Cấm hiểu ý, xoay người đi chuẩn bị.

Sáng hôm sau lúc thức dậy, anh nói địa điểm và thời gian cụ thể với Hồ Nhất Phu để ông ta ra tay. Sau đó anh đưa theo Mị Nương đến nơi Hồ Nhất Phu ra tay, yên lặng chờ đợi.

Hai người đợi một lúc lâu, Mị Nương tò mò hỏi: “Chỗ đó không phải là nơi thích hợp để trốn sao? Sao chúng ta không qua đấy?”

Dương Hiên sửng sốt cười nói: “Đến em còn nhìn ra, sao họ có thể không nhìn ra chứ?”

“Câu này của anh có ý gì?” Mị Nương không hiểu.

“Nếu ở đó là nơi thích hợp để trốn thì sao Hồ Nhất Phu, Hồ Mỹ lại không biết chứ.” Dương Hiên nheo mắt cười nói.

“Ý anh là họ cũng sẽ trốn ở chỗ đó à?” Mị Nương lại nói.

Đến tối Hồ Nhất Phu dẫn người của mình đến đây, chính là nơi Mị Nương đã chỉ.

“Bị anh đoán trúng rồi à?” Mị Nương cười nhạo nói.

Dương Hiên khẽ cười, anh không hề để tâm đến chuyện này.

Lúc này Vu Cấm dẫn theo Băng Long lái một chiếc xe tải đến, động tĩnh rất lớn.

Hồ Nhất Phu thấy cảnh tượng này hơi kϊƈɦ động: “Đến rồi, đến rồi. Trước tiên đừng vội, chờ lúc tôi phát tín hiệu rồi hãy ra tay.”

Vệ sĩ đằng sau ông ta gật đầu, lập tức vào tư thế chuẩn bị chiến đấu.

Lúc chiếc xe đến trước mặt họ, Hồ Nhất Phu vẫy tay, người đằng sau đột nhiên xông ra chạy đến trước chiếc xe ngăn nó lại.

Vu Cấm và Băng Long thấy thế thì cố ý giả vờ tỏ ra hoảng sợ, chậm rãi xuống xe.

“Các người là ai? Đến đây làm gì?” Vu Cấm nở nụ cười nhỏ giọng nói.

Hồ Nhất Phu bước đến trước mặt Vu Cấm, do Vu Cấm đã cải trang, hơn nữa trời lại tối nên ông ta không nhận ra Vu Cấm: “Trong xe có cái gì?”

Vu Cấm nghe vậy sững sờ một lát, sau đó nói: “Chẳng có gì, chỉ là vài món đồ bình thường không có giá trị thôi.”

Hồ Nhất Phu bật cười, vẫy tay, người của họ lập tức đến sau xe thì thấy hai cái rương lớn khá nặng.

Vì rương được khóa lại, hơn nữa cũng khá kiên cố, họ không mở ra được. Nhưng từ giấy niêm phong và trọng lượng có thể nhìn ra được là vàng.

“Bên trong là vàng phải không?” Hồ Nhất Phu chỉ vào cái rương cười nói.

“Không phải, đó là vài thứ bình thường, vận chuyển vàng cũng không dùng chiếc xe thế này.” Vu Cấm vội nói, không ngừng biện minh.

“Đừng có ở đây mà lừa tôi, đồ bình thường không nặng vậy, là vàng đấy.” Câu này vừa nói, Vu Cấm cố ý hét lên, trêи mặt lộ vẻ kinh ngạc.


Lúc họ định lái xe rời đi, Hồ Mỹ đưa người đến nhìn thấy Hồ Nhất Phu không vui nói: “Hồ Nhất Phu, anh đến sớm thế, có phải làm mất đồ rồi không?”

Hồ Nhất Phu nhìn thấy cảnh tượng này cảm thấy không tốt, vội nói: “Sao cô biết?”

“Đừng quan tâm đến chuyện này, mau giao đồ ra đây, tôi có thể tha cho anh lần này.” Hồ Mỹ vô cùng kiêu ngạo xem thường Hồ Nhất Phu.

Hồ Nhất Phu nhìn người đằng sau mình rồi lại nhìn người phía sau Hồ Mỹ, lắc đầu: “Cô có tư cách để nói câu này sao? Hôm nay đồ chắc chắn thuộc về tôi, xem cô có thể làm thế nào.”

Vẻ mặt Hồ Mỹ khẽ thay đổi, cô ta nói với vệ sĩ đằng sau: “Ra tay đi, chỉ cần giành lại được đồ cho tôi, mỗi người sẽ được thưởng mười ngàn.”

Hồ Mỹ vừa dứt lời, đám vệ sĩ vô cùng hưng phấn, lập tức xông đến chỗ mấy người Hồ Nhất Phu.

Hồ Nhất Phu không hề nôn nóng, nói với Hồ Mỹ: “Đãi ngộ của chúng tôi cũng giống bên kia, chỉ cần hôm nay lấy được đồ, mỗi người sẽ được mười ngàn.”

Mọi người nghe thấy vậy liền hét lên rồi xông đến. Số người của hai bên cũng ngang bằng nhau, nhưng về thực lực thì bên Hồ Mỹ có vẻ mạnh hơn một chút. Bản thân cô ta thực lực không mạnh nên lúc ra ngoài luôn mang theo vệ sĩ.

Người hai bên xông vào đánh nhau, Vu Cấm dẫn theo Băng Long lặng lẽ rời đi.

Bọn họ đánh nhau đến nửa tiếng sau vẫn chưa phân được thắng bại. Vu Cấm và Băng Long cũng đi đến cạnh Dương Hiên, câu đầu tiên ông nói: “Kế hoạch này không tồi, để họ tự tàn sát lẫn nhau, chúng ta ngư ông đắc lợi.”

Dương Hiên làm chuyện như vậy không phải lần một lần hai, anh rất quen thuộc cách làm này.

“Bọn họ đánh nhau lâu quá, thời gian dài rất có thể sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Vu Cấm, Băng Long, hai người vào giúp chúng chút đi, âm thầm giải quyết người chủ chốt của chúng. Nếu có cơ hội làm Hồ Mỹ và Hồ Nhất Phu bị thương thì càng tốt.” Dương Hiên chậm rãi nói.

Vu Cấm và Băng Long gật đầu rồi rời đi.

Sau đó hai người Dương Hiên thấy mấy người Hồ Mỹ và Hồ Nhất Phu đưa đến đều chết không rõ nguyên do, đối thủ cũng không biết giết bằng cách nào.

Sau khi liên tiếp ra tay kết thúc vụ việc, Vu Cấm và Băng Long quay lại chỗ của Dương Hiên: “Cậu xem nên làm thế nào, đã giải quyết hết một nửa rồi. Không có cơ hội tiếp cận Hồ Mỹ và Hồ Nhất Phu, người bên cạnh bảo vệ họ rất chặt, không có cơ hội ra tay.”

Dương Hiên gật đầu, thấy bên kia nhiều người như vậy, hơn nữa thực lực lại mạnh, có thể làm được đến bước này là đã tốt lắm rồi: “Hai người làm tốt lắm, tiếp theo chỉ cần đợi một bên thất bại thôi.”

Không lâu sau, Hồ Mỹ thấy người của mình đã chết không ít, còn một số thì bị thương. Nếu cứ tiếp tục đánh thế này, không chỉ không lấy được thứ mình cần mà còn có thể chôn hết những người mình mang đến ở đây. Suy nghĩ một lát, cô ta bất lực ra lệnh rút lui.

Hồ Nhất Phu thấy cô ta rời đi thì khẽ cười: “Mở cái rương ra xem bên trong rốt cuộc có thứ gì.”

Vệ sĩ phát hiện trong xe có một cái xà beng rất lớn, sau khi mở chiếc rương ra nhìn thấy bên trong toàn là đá. Hồ Nhất Phu vô cùng kinh ngạc lạnh lùng nói: “Đem chiếc rương còn lại đến xem thử.”

 


/414

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status