Rể Quý Trở Về

Chương 383

/414


Chương 383: Anh cảm thấy bọn họ phù hợp sao?

Vài ngày sau, Tưởng Vân tới Ngọa Long, sau khi Dương Hiên nói ngắn gọn sự việc, vẻ mặt anh nghiêm trọng: “Mấy ngày nay anh đã sắp xếp lại mọi việc ở Ngọa Long, cũng dễ quản lý rồi. Từ hôm nay trở đi, sẽ giao Ngọa Long cho em.”

Tưởng Vân nghe thấy vậy, bỗng sửng sốt: “Không phải là anh bảo em tới đầu tư sao? Sao lại bắt em quản lý Ngọa Long?”

Dương Hiên thở dài, bất đắc dĩ nói: “Anh cũng không còn cách nào khác, anh còn phải xử lý một chuyện rất quan trọng, nên không thể đợi ở đây. Anh để Vu Cấm và Băng Long ở lại, làm người hỗ trợ em. Nếu có chuyện gì không xử lý được, em có thể hỏi bọn họ.”

Tưởng Vân không vui lắm, cô không muốn làm quản lý.



“Bên cạnh anh không còn ai dùng được, chỉ có thể dựa vào em. Ngọa Long lớn như vậy, nếu để cho người khác quản lý, anh thật sự không yên tâm lắm. Có em ở đây, anh mới có thể yên tâm rời đi.” Anh cũng không muốn làm như vậy, nhưng không còn cách nào khác.

Tưởng Vân hiểu được ý của Dương Hiên, khẽ gật đầu, đồng ý chuyện này.

“Chuyện quản lý nói đơn giản là đơn giản, nói khó thì chính là khó. Đến lúc đó Vu Cấm sẽ nói cho em biết phải làm gì, nếu lúc nào thật sự không biết, em có thể hỏi anh, cũng có thể tìm Bạch Sùng Nghĩa.” Dương Hiên suy nghĩ một lát, rồi nói những điều cần chú ý với Tưởng Vân.

“Bạch Sùng Nghĩa?” Tưởng Vân chưa từng nghe tới tên người này.

“Đi, anh giới thiệu cho em biết. Ông ta là bộ trưởng trước đây của Ngọa Long, khá rõ về Ngọa Long.” Nói xong, anh đưa Tưởng Vân tới nơi ở của Bạch Sùng Nghĩa.

Sau khi đi vào, Bạch Sùng Nghĩa liếc nhìn Tưởng Vân, khẽ gật đầu, cười nói: “Bên cạnh bộ trưởng có thật nhiều người tài giỏi, cô gái trẻ này trông có vẻ trẻ tuổi mà thực lực cũng không yếu kém.” Bạch Sùng Nghĩa gặp vô số người, đương nhiên có thể nhìn ra ai là kẻ có tài.



“Bạch tiên sinh quá khen rồi.” Tưởng Vân vô cùng khiêm tốn.

Dương Hiên bảo Tưởng Vân ngồi xuống, anh nhìn Bạch Sùng Nghĩa nói: “Trong khoảng thời gian gần đây tôi phải đi ra ngoài một chuyến để xử lý vài chuyện. Tôi định giao lại chuyện của Ngọa Long cho Tưởng Vân, cũng chính là cô ấy đây.”

Nói xong, anh chỉ về phía Tưởng Vân.

“Nếu như tôi đoán không lầm, thì người này cũng là vợ của anh.” Bạch Sùng Nghĩa nói xong, nheo mắt lại.

“Anh nói không sai, cô ấy chính là vợ của tôi, đợi sau khi tôi đi rồi, ông phải giúp cô ấy, quản lý Ngọa Long cho tốt.” Dương Hiên tiếp tục nói.

Bạch Sùng Nghĩa suy nghĩ một hồi, nói tiếp: “Cậu nghĩ cô ấy có thể quản lý được những người kia sao, bọn họ đều là những nhân vật lợi hại, rất khó tuân theo sự quản lý của một cô gái trẻ như vậy.”

Dương Hiên cũng đã nghĩ đến vấn đề này, nhưng trong lòng anh đã có tính toán từ lâu: “Anh yên tâm, tôi sẽ xử lý tốt chuyện này, anh chỉ cần giúp cô ấy một chút lúc cô ấy không có chủ ý, là tôi đã vui rồi.”



Bạch Sùng Nghĩa nghe Dương Hiên nói như vậy, khẽ gật đầu: “Cậu yên tâm, tôi sẽ giúp cô ấy. Hơn nữa, bây giờ tôi cũng không có chuyện gì để làm.”

Dương Hiên vô cùng hài lòng, liếc nhìn Tưởng Vân ở bên cạnh, nghiêm túc nói: “Bắt đầu từ ngày mai anh sẽ giúp em lót đường, dần tạo dựng uy tín ở Ngọa Long, chuẩn bị tốt cho việc sau này anh rời đi.”

Tưởng Vân vẫn còn hơi căng thẳng, sau khi thấy ánh mắt của Dương Hiên, nghiêm túc gật đầu: “Anh yên tâm, em sẽ xử lý chuyện này thật tốt, dĩ nhiên cũng sẽ làm thật tốt nhiệm vụ của mình.”

Dương Hiên cảm thấy hơi xấu hổ, lúc này Ngọa Long đang ở thời điểm khó quản lý nhất, anh lại ném cục diện rối rắm này cho một người phụ nữ, ngay cả anh cũng cảm thấy hơi hổ thẹn. Nhưng không còn cách nào khác, chỉ có thể làm như vậy, chuyện trong nước, đã chiếm nhiều thời gian của anh rồi.



Ngày hôm sau, Dương Hiên gấp rút gọi tất cả mọi người họp lại. Anh ngồi vị trí chính giữa, Tưởng Vân ngồi bên cạnh, vẻ ngoài không có bất kỳ biểu cảm gì, nhưng trong lòng lại vô cùng căng thẳng.

“Mọi người chắc hẳn thấy rất lạ, rằng tại sao bên cạnh tôi lại có một người phụ nữ. Cho phép tôi nói với mọi người, về sau cô ấy sẽ thay tôi làm chức bộ trưởng.” Những lời Dương Hiên vừa nói ra, khiến ai nấy đều kinh ngạc. Tưởng Vân không phải là người Ngọa Long, cũng không phải là người nội môn, sao có thể làm thay chức bộ trưởng được.

“Người này là vợ của tôi, tuyệt đối không có vấn đề gì, chắc chắn sẽ không làm ra chuyện tổn hại đến Ngọa Long. Tôi rất muốn ở lại đây, nhưng điều kiện lại không cho phép…”

“Vậy cũng không được, nếu như muốn tìm một người lên làm bộ trưởng thay thế, cũng phải tìm một người Ngọa Long, cô ta không phải người Ngọa Long, sao có thể làm bộ trưởng được.” Hồ Nhất Phu đứng lên chậm rãi nói.

Dương Hiên khẽ cười, híp mắt nói: “Phó bộ trưởng nói không phải là không có lý, nếu như để cho những người đang ngồi đây làm bộ trưởng, không biết ai mới phù hợp đây?”

Những lời này vừa nói ra, mọi người liền nhao nhao đứng bật dậy nói ra những cái tên trong lòng. Từ miệng bọn họ nếu không phải là Hồ Mỹ thì cũng chính là Hồ Nhất Phu, không còn ai khác.

“Hồ Mỹ, Hồ Nhất Phu? Mọi người cảm thấy bọn họ phù hợp sao?” Dương Hiên híp mắt nói.

Mọi người cũng không hề chùn bước, nói tiếp: “Dĩ nhiên là phù hợp, bọn họ đều là phó bộ trưởng của Ngọa Long, kể cả lai lịch hay thực lực, đều là ứng cử viên sáng giá nhất cho chức vị bộ trưởng.”

Dương Hiên mỉm cười, lạnh lùng nói: “Nếu như giao Ngọa Long vào tay bọn họ, mọi người nói xem sẽ biến Ngọa Long thành bộ dạng gì? Có phải sẽ trở thành một thế lực tham nhũng tràn lan, hại người vô tội không?”

Những lời này vừa nói ra, sắc mặt của Hồ Mỹ và Hồ Nhất Phu biến đổi, khi định lên tiếng phản bác, bỗng nhớ tới một chuyện bọn họ đã làm lúc trước, đành ngậm miệng lại. Bọn họ biết, Dương Hiên hiểu rõ bọn họ không giao nộp tất cả tiền tham nhũng, nhưng không hề nói ra, bởi vì muốn giữ lại cho bọn họ chút thể diện. Nếu không, có khi đã bị Dương Hiên xử lý sạch sẽ rồi.

“Sở dĩ tôi không cho người trong nội bộ Ngọa Long quản lý Ngọa Long, là vì muốn tốt cho Ngọa Long. Tất cả mọi người đang ngồi ở đây chẳng có ai là sạch sẽ cả, hoặc ít nhiều cũng đều có vết nhơ. Với tình hình như vậy, sao tôi có thể giao chức vị bộ trưởng vào trong tay mọi người được.” Dương Hiên nói ra những điều này một cách vô tình nhưng cũng rất có lý.

Mọi người im lặng một hồi, sau đó lớn tiếng nói: “Cho dù bộ trưởng nói đúng, nhưng cũng không thể để cho một con nhóc đến quản lý chúng tôi được.”

Dương Hiên khẽ cười, khinh thường nói: “Con nhóc? Con nhóc này nhất định sẽ khiến cho các người phải kinh ngạc.”

Nói xong, anh liếc nhìn Tưởng Vân bên cạnh, ý bảo cô có thể ra tay.

Tưởng Vân chậm rãi đứng lên, nhìn tất cả mọi người, sau đó cười nói: “Mọi người nói không sai, tôi đúng là một người ngoài, cũng không phải là người Ngọa Long. Nhưng tôi lại biết rất rõ chuyện của mọi người, cũng biết mọi người đang sợ hãi điều gì.”

Những lời này vừa nói ra, bọn họ lập tức sửng sốt.

“Câu chuyện tham nhũng lần này đã giúp tôi biết được rất nhiều chuyện bí mật, đều có liên quan đến tất cả mọi người đang ngồi ở đây.” Tưởng Vân híp mắt liếc nhìn mọi người, theo dõi vẻ sợ hãi trêи mặt bọn họ.

“Những chuyện này khiến cho tôi vô cùng phẫn nộ, nhưng tôi lại nghĩ mọi người cũng đã tận tụy vì Ngọa Long nhiều năm như vậy, nên cũng định tha cho mọi người một lần. Nếu như mọi người tận tâm tận lực trợ giúp tôi, tôi sẽ không truy cứu chuyện trước đây của mọi người nữa. Nếu mọi người không muốn, vậy thì tôi cũng chỉ có thể nhẫn nhịn mà bỏ những thứ mình thích.” Tưởng Vân nói tới câu cuối, ánh mắt lộ ra vẻ ngang tàng.


/414

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status