SIÊU CẤP CƯỜNG GIẢ

Chương 117: Người muốn giết ta, phải chém

/751


Cảng Đông Hải, vào ban đêm, những ngọn đèn chiếu sáng cả cảng, trên cảng từng container được các cần cẩu cẩu lên, có thể thấy được nhưng công nhân đang làm việc, thậm chí còn nghe được những tiếng quát lớn của bọn họ.

Trong một kho hàng, thân là chủ tịch tập đoàn Thái Hòa thì miệng Chu Phúc Thái ngậm một điếu xí gà, nhìn ra cửa kho hàng, vẻ mặt vô cùng dữ tợn, trong đôi mắt hiện lên vẻ hưng phấn mà tàn nhẫn.

Rút gân, lột da, róc xương..

Ngay khi trên đường đế đây thì hắn đã suy nghĩ hơn mười cách để trị Bùi Đông Lai.

Mặc dù hai người Cửu Chỉ và Liên Hoa còn chưa mang Bùi Đông Lai đến nhưng mà hắn đã rất muốn báo thù rồi.

Lúc này, trong chiếc Passat, lòng bàn tay của Liên Hoa đổ mồ hôi mà ngồi ở vị trí phụ lái, bởi vì bị mất máu quá nhiều cho nên sắc mặt của Cửu Chỉ giống như tờ giấy trắng.

Giờ phút này, vô luận là Liên Hoa hay Cửu Chỉ thì trên mặt của hai người cũng không tìm thấy vẻ hung hăng hay càn quấy, nếu có thì đó chính là vẻ sợ hãi, sợ hãi thấm vào tận sâu trong xương tủy.

- Đến. … đến nơi rồi.

Mắt thấy địa điểm đã hiện ra trước mắt thì Liên Hoa có nén sự sợ hãi trong nội tâm, run rẩy mở miệng.

Lúc nói chuyện, hắn cũng không dám nhìn thẳng vào mặt của Bùi Đông Lai.

Nghe được Liên Hoa nói thì Bùi Đông Lai cũng không có hé răng.

Bùi Đông Lai trầm mặc khiến cho Liên Hoa và Cửu Chỉ cảm thấy sợ hãi, bọn hắn sợ Bùi Đông Lai sẽ giết người diệt khẩu.

1" sau, Liên Hoa dừng xe trước kho hàng, hắn cũng không dám mở cửa xe, cũng không dám lên tiếng mà là ngồi im một chỗ, mà bên cạnh hắn Cửu Chỉ cũng không khá hơn, trên mặt Cửu Chỉ xuất hiện những hạt mồ hôi lạnh.

- Các người theo ta xuống xe.

Bùi Đông Lai hờ hững nói một câu, sau đó mở cửa xe rồi đi nhanh vào bên trong kho hàng, tựa hồ hắn không sợ Cửu Chỉ và Liên Hoa sẽ chạy trốn.

Nghe Bùi Đông Lai nói như vậy thì Cửu Chỉ và Liên Hoa liền âm thầm thở ra rồi liền xuống xe, đi theo Bùi Đông Lai.

Trong kho hàng, Chu Phúc Thái thấy bóng dáng của Bùi Đông Lai xuất hiện ngay cửa kho hàng thì đồng tử của hắn đột nhiên phóng đại, sau đó cười lạnh vứt điếu xì gà xuống.

- Tiểu tạp chủng, ngươi tưởng rằng ngươi có Liễu Nguyệt làm chỗ dựa thì ta không dám động tới mày sao?

Trong kho hàng, Chu Phúc Thái mang theo tên lái xe đi ra:

- Đêm nay, bản thân ta muốn nhìn Liễu Nguyệt có cánh cũng có thể bay đến cứu ngươi được không?

Nói xong, Chu Phúc Thái nở nụ cười.

Cảm giác kia như muốn nói, lúc này Bùi Đông Lai đã là cá nằm trên thớt, hắn muốn làm gì thì còn phải xem tâm tình của hắn ra sao.

Chỉ là, nụ cười trên mặt hắn nhanh chóng liền cứng ngắc.

Bởi vì hắn thấy rõ vẻ mặt của Bùi Đông Lai mà ở phía sau Bùi Đông Lai trên bàn tay của Cửu Chỉ còn xuất hiện vết máu.

- Cửu Chỉ, chẳng lẽ các ngươi gặp của người Liễu Nguyệt ư?

Thấy tình cảnh bi thảm của Cửu Chỉ, nụ cười trên mặt Chu Phúc Thái liền biến mất, hắn nhịn không được mà hỏi. Bạn đang đọc truyện được copy tại

/751

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status