SIÊU CẤP CƯỜNG GIẢ

Chương 156: Cậu là người tốt

/751


Đêm xuống lạnh lẽo, gió đêm khẽ thổi, ánh đèn chiếu sáng sân bóng, tiệc tối vẫn đang đón tiếp tân sinh viên mới đến, bọn học sinh rối rít trở về chỗ ngồi của mình, tiếp tục nói chuyện tiếp, bất quá cũng là thảo luận chuyện thời trang.

Đám nam sinh một bên quan sát, một bên phê bình, kết quả nhất trí cho rằng Hạ Y Na mặc đồng phục cảnh sát chính là điểm sáng bốc lửa lớn nhất.

- Nữ cảnh sát mặc đồng phục thật là hết chỗ nói, Hạ mỹ nữ quả thật là tuyệt vời.

Trong khi những nam sinh khác đang bàn luận chuyện thời trang, Ngô Vũ Trạch cũng không có giấu vẻ cảm thán của mình, cảm thán xong hắn lại cười xấu xa nói:

- Đông Lai chú có phát hiện ra không, Hạ mỹ nữ đang nhìn chú đó?

- Ka biết rồi

- Ta cũng nhìn thấy rồi.

Thanh âm của Ngô Vũ Trạch nhỏ dần, không riêng gì Trang Bích Phàm ngay cả Cổ Văn Cảnh cũng khó khăn mở miệng phụ họa.

Nhưng mà.

Lúc vừa rồi hắn thấy Hạ Y Na tập trung nhìn hắn, hơn nữa lộ ra một bộ dáng không chịu thua hắn bỗng nhiên có ảo giác Hạ Y Na phảng phất là ở trước mặt hắn mà cố gắng thể hiện.

Mặc dù loại ý nghĩ này làm cho Bùi Đông Lai cảm thấy có chút khó tin, thậm chí có thể nói đúng ra là tự sướng, nhưng mà nó thật sự tồn tại.

Trong lòng Bùi Đông Lai nảy sinh ý nghĩ này nên cảm thấy khó hiểu, lại ngạc nhiên nghe thấy Ngô Vũ Trạch, Trang Bích Phàm cùng Cổ Văn Cảnh ba người mở miệng cười khổ nói:

- Ka cũng thấy.

- Lên đi Đông Lai, nhớ là nước phù sa không chảy ruộng ngoài, không thể để những tên khác tán được Hạ mỹ nữ.

- Tán thành.

- Đồng ý!

Ngô Vũ Trạch, Trang Bích Phàm cùng Cổ Văn Cảnh ba người lại một lần nữa thống nhất ý kiến.

- Đậu má, các chúc có im hết đi không?

Bùi Đông Lai dở khóc dở cười, sau đó suy nghĩ một chút nói:

- Chờ khi mấy người Quách Lệ Na diễn xong tiết mục, ka liền rời khỏi chỗ này không ngồi cùng các chú nữa.

Sau khi nói xong, Bùi Đông Lai đứng dậy muốn đi, hắn còn băn khoăn tối nay mình nên huấn luyện ở đâu.

- Đậu, Đông Lai chú có phải là đàn ông không?

Ngô Vũ Trạch thấy Bùi Đông Lai muốn đi, nhất thời nóng nảy:

- Tiết mục còn chưa có kết thúc, huống chi Quách Lệ Na nói Hạ mỹ nữ còn một tiết mục nữa, chú đi con mẹ chú chứ, đợi sau khi Hạ mỹ nữ diễn xong thì đem hoa lên tặng Hạ mỹ nữ, đó mới chính là vương đạo.

- Đông Lai tận dụng thời cơ, lần sau không có nữa đâu.

Trang Bích Phàm đi theo cổ động.

- Đông Lai, lúc nữa không chỉ có riêng Hạ mỹ nữ, còn có một nhân vật thần bí sẽ tỏa sáng sân khấu.

Cổ Văn Cảnh vẻ mặt thần bí nói:

- Hơn nữa nhân vật thần bí kia là vì chú mà tới cho nên chú đi rất lãng phí nha.

- Văn Cảnh, nhân vật thần bí gì thế?

Ngô Vũ Trách vừa nghe thấy nhất thời tò mò, không nhịn được mở miệng hỏi thăm.

- Nói trước ra như thế thì còn gì hay nữa.

Cổ Văn Cảnh cười thần bí nói:

- Đông Lai chú cứ an tâm ngồi xuống xem đi.

Bùi Đông Lai thấy Ngô Vũ Trạch nói vậy vốn có ý rời đi, thấy Cổ Văn Cảnh thần thần bí bí, cũng không khỏi có chút ngạc nhiên cho nên tiếp tục ngồi xuống xem.

Theo thời gian trôi qua, bữa tiệc tiếp đón tân sinh viên đến hồi gần kết thúc, có một số ít học sinh bắt đầu theo lối ra bước ra ngoài, nhưng kì lạ là những người lãnh đạo cùng các thương nhân tài trợ vẫn chưa rời đi.

Điều này làm cho Bùi Đông Lai càng thêm tin lời của Cổ Văn Cảnh nói.

Bởi vì hắn hiểu được những buổi biểu diễn văn nghệ tương tự kiểu này, những người lãnh đạo sẽ đi ngang qua sân khấu để làm nổi bật hình ảnh của mình, sẽ không kiên trì cho đến khi kết thúc.

Sau khi phát hiện điểm này, có lẽ là từ bản năng, trong đầu Bùi Đông Lai không khỏi hiện lên bóng dáng Mộ Khuynh Nhan, sau đó cười khổ lắc đầu, hắn biết Mộ Khuynh Nhan có thân phận như thế nào, sao có thể tham gia bữa tiệc tối này?

- Kính thưa các vị lãnh đâọ, các vị khách quý, các vị lão sư, các vị đồng học, mọi người nghĩ các tiết mục lúc trước, tiết mục nào là hay nhất?

Trong khi Bùi Đông Lai đang thấy ỹ nghĩ của mình quá mức hoang đường, Hà Hoa mặc một thân lễ phục dạ hội mày trắng lên trên sân khấu, ánh mắt ngắm nhìn bốn phía mỉm cười hỏi

- Biểu diễn thời trang!

Trong phút chốc nam sinh toàm trường trăm miệng một lời hô lên bốn chữ.

Ha ha..."

Thanh âm vừa phát ra, toàn trường vang lên một loạt tiếng cười.

- Vậy mọi người cảm thấy trong tiết mục ấy nữ sinh nào biểu diễn để lại cho các ngươi ấn tượng sâu sắc nhất?

Hà Hoa cố ý hỏi.

- Nữ sinh mặc đồng phục cảnh sát.

- Bạch Phú Mỹ. Bạn đang đọc truyện tại

/751

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status