SIÊU CẤP CƯỜNG GIẢ

Chương 524: Ông cùng cháu, đánh vỡ quy tắc

/751


"Cong"

Trong phòng ăn, tiếng ly chạm vào nhau lại vang lên, 2 chai Mao Đài mà Bùi Đông Lai mang đến đây đã thấy đáy. Bùi Đông Lai cùng Tần Tranh ngẩng đầu lên rồi uống một hơi cạn sạch.

- Tần thúc, hôm nay đến đây thôi, nếu hôm nào có thời gian thì cháu sẽ quay lại.

Bùi Đông Lai đặt chén rượu xuống, mỉm cười nói.

- Lúc này vừa mới bắt đầu, còn chưa có thỏa thích.

Tần Tranh cười to, sau đó nhìn thoáng qua Tần Đông Tuyết như là chuột thấy mèo vậy, cười nói:

- Nếu hôm nay 2 đưa có việc thì cứ đi trước, hôm nào chúng ta sẽ uống tiếp.

- Đông Lai, cháu cũng đừng lo uống rượu, mau ăn đi.

Tiếu Ái Linh mỉm cười đứng dậy.

Bùi Đông Lai nói:

- Dì, để Đông Tuyết làm cho.

- Mẹ, để con làm.

Tần Đông Tuyết đứng dậy, giúp Bùi Đông Lai xới cơm.

- Đông Lai, có rảnh thì cùng với Đông Tuyết trở về, mọi người cùng nhau ăn cơm, nói chuyện một chút.

Tuy rằng trước đây Tiếu Ái Linh không hài lòng với Bùi Đông Lai nhưng mà bây giờ nàng đã coi Bùi Đông Lai là con rể của mình.

- Được rồi, cháu sẽ cố gắng.

Bùi Đông Lai mỉm cười gật đầu, đưa tay cầm lấy chén cơm mà Tần Đông Tuyết đưa rồi bắt đầu ăn như hổ đói.

Thấy được thức ăn mình làm không còn, thấy được bộ dạng ăn như hổ đói của Bùi Đông Lai thì gương mặt Tiếu Ái Linh nở ra nụ cười tươi như hoa.

- Để ta lái xe đưa 2 đứa đi.

Mắt thấy Bùi Đông Lai đã cơm nước xong thì Tần Tranh đề nghị.

Tần Đông Tuyết lắc đầu từ chối:

- Không cần đâu cha, con có thể lái được.

- Được rồi.

Tần Tranh nghe vậy cũng không kiên trì.

- Tối nay 2 đứa có trở về ngủ không?

Tiếu Ái Linh tràn đầy chờ mong hỏi.

- Không được rồi.

Tần Đông Tuyết hơi trầm ngâm, vẫn là lắc lắc đầu, tuy rằng nàng rất muốn mình và Bùi Đông Lai về nhà ngủ nhưng nếu làm như thế thì Hạ Y Na chỉ còn có 1 mình.

6h30, sau khi cơm nước xong thì 2 vợ chồng Tần Tranh tiễn Bùi Đông Lai và Tần Đông Tuyết ra ngoài, đưa mắt nhìn chiếc Rolls-Royce Phantom cấp quân chủ biến mất thì mới lưu luyến thu hồi ánh mắt.

- Haizz..

Tiếu Ái Linh thở dài, nhẹ giọng nói:

- Tôi nghe nói, ngoài Đông Tuyết ra thì bên cạnh Bùi Đông Lai còn có một cô bé nữa tên là Hạ Y Na, chắc là cô bé này cũng 2 đứa nó ở chung một chỗ.

- Từ nhỏ Đông Tuyết đã có ý kiến riêng của mình, chúng ta nói nhiều cũng không thấm vào đâu.

Tần Tranh cười khổ, nói:

- Huống chi con cháu đều có phúc của con cháu, quan tâm chưa chắc đã là chuyện tốt.

Tiếu Ái Linh trừng mắt nhìn Tần Tranh liếc mắt một cái:

- Tôi chỉ cảm thấy được Đông Tuyết nhà ta chịu ủy khuất.

- Tuy rằng người làm cha làm mẹ đều muốn con gái của mình sống tốt nhưng mà chúng ta không phải không thừa nhận hắn xứng Đông Tuyết.

Tiếu Ái Linh nghe vậy thì trầm mặc, dường như chấp nhận lời nói Tần Tranh, theo sau nàng lại nhớ ra cái gì đó, hỏi:

- Ông cảm thấy Diệp Tranh Vanh hoặc là nói Diệp gia sẽ cam tâm sao?

- Không nói đến ân oán năm đó giữa Bùi Vũ Phu và Diệp gia, Đông Lai vốn là đem Diệp Thiên đánh thành người sống đời sống thực vật, lại ở trong khách sạn Yên Kinh làm cho Diệp gia bị mất mặt, hiện giờ lại làm cho Diệp Tranh Vanh mất đi con đường làm quan, thù mời hận cũ, Diệp gia không có khả năng mà bỏ qua.

Tần Tranh nói:

- Còn về phần Diệp Tranh Vanh thì từ nhỏ hắn đã là thiên kiêu chỉ từ, lần này thua đau như thế càng sẽ không bỏ qua.

- Vậy làm sao bây giờ?

Tiếu Ái Linh tỏ ra lo lắng.

- Không biết.

Tần Tranh cười khổ lắc lắc đầu:

- Đường là ở dưới chân Đông Lai, lấy tính tình của nó thì nó muốn đi con đường nào thì không một ai có thể thay đổi được. Điều duy nhất chúng ta có thể làm là khuyên nó không nên chơi lửa quá mức ( Không nên làm ra những việc quá đáng).

- Chỉ hy vọng như thế.

Tiếu Ái Linh lại thở dài. Nàng rát rõ, hiện giờ mặc dù Bùi Đông Lai có tư cách ngồi trên chiếu bạc nhưng còn rất xa mới có thể tạo ra được quy tắc của trò chơi này, dưới một dạng tình hình như vậy nếu như Bùi Đông Lai muốn phá vỡ quy tắc thì kết quả chỉ có một, nó sẽ bị quy tắc nghiền nát.

6h50", trừ Bùi Đông Lai và Tần Đông Tuyết ra thì toàn bộ 68 thành viên Đông Hạ hội đều có mặt trong phòng hội nghị của hội sở từng là hội sở Hồng Kinh.

"Két"

6h52", đang lúc mọi người chờ đợi thì cửa phòng hội nghị bị đẩy ra, Bùi Đông Lai cùng Tần Đông Tuyết xuất hiện trong tầm mắt mọi người.

- Thật có lỗi, để chư vị đợi lâu rồi.

Mặc dù là còn 8" nữa mới đến giờ nhưng mà thấy mọi người đã đến đầy đủ thì Bùi Đông Lai cũng không có lập tức bước vào mà hơi cúi người xuống, nói lời xin lỗi.

- Đông Lai, còn chưa tới giờ đâu, cậu giải thích cái búa ấy.

Thấy Bùi Đông Lai hạ mình xin lỗi thì Tiêu Cuồng cười mắng. Tuy rằng hắn mới chỉ tiếp xúc với Bùi Đông Lai có 2 tiếng đồng hồ nhưng mà từ ý nào mà nói thì hắn đã xem Bùi Đông Lai giống như là lão bằng hữu chiến đấu lâu năm.

Ngô Vũ Trạch cùng Cổ Văn Cảnh đã xem Bùi Đông Lai là anh em cho nên khuôn mặt cũng nở ra nụ cười, mà những người khác thì nhìn vào nhất cử nhất động của Bùi Đông Lai, trong lòng vô cùng tò mò với Bùi Đông Lai, cũng âm thầm bội phục thái độ làm người, làm việc của Bùi Đông Lai.

Sau đó, Bùi Đông Lai mang theo Tần Đông Tuyết đi vào, rồi ngồi vào vị trí đầu tiên.

- Chư vị, tuy rằng Đông Tuyết để cho tôi đảm nhận chức danh hội trưởng của Đông Hạ hội nhưng mà tôi chỉ là hữu danh vô thực mà thôi. Công việc cụ thể sẽ do nàng và mọi người cùng nhau thương lượng để giải quyết.

Đối với những buổi hội nghị như thế này thì Bùi Đông Lai cũng đã từng trải qua ở tập đoàn Đông Hải cho nên hắn cũng không xa lạ gì, sau khi ngồi xuống thì hắn tỏ ra thoải mái nhìn mọi người một vòng, hành văn gãy gọn nói:

- Hôm nay là lần đầu tiên Đông Hạ hội gặp mặt, đầu tiên là tôi muốn để mọi người chúng ta hãy làm quen với nhau, tiếp theo đó sẽ là đặt ra những quy củ cùng với phương hướng phát triển trong tương lai của Đông Hạ hội.

- Sau đây, sẽ do Đông Tuyết chủ trì buổi gặp mặt đêm nay.

Bùi Đông Lai đem quyền nói chuyện giao lại cho Tần Đông Tuyết.

"Cốc…Cốc"

Không đợi Tần Đông Tuyết nói thì cửa của phòng hội nghị đang bị người ta gõ.

- Vào đi.

Đôi mi thanh tú của Tần Đông Tuyết hơi nhăn lại, không nóng không vội mở miệng

"Két"

Cửa phòng bị mở ra, một gã đại hán mặc âu phục màu đen, deo tai nghe xuất hiện, vẻ mặt cung kính hướng về Tần Đông Tuyết, nói:

- Tần tiểu thư, Diệp Tranh Vanh tiên sinh ở dưới lầu nói là muốn lên đây lấy vài thứ của hắn. Nguồn truyện:

/751

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status