SIÊU CẤP CƯỜNG GIẢ

Chương 528: Cảm ơn trong lòng, lời hứa đáng giá nghìn vàng

/751


Người phát hiện ra Tiêu gia lão thái gia rời đi đầu tiên chính là thư kí của hắn.

Buổi sáng, Tiêu Cuồng phải trở về đơn vị nhưng biết được dạo này Tiêu gia lão thái gia ngủ nhiều cho nên hắn không đi chào tạm biệt, bất quá Tiêu gia lão thái gia lại nói cho thư ký của mình là 8h sáng đánh thức hắn dậy để hắn tiễn Tiêu Cuồng đi.

Lúc 8h, thư ký của Tiêu gia lão thái gia gõ phòng ngủ, thấy không có phản ưng, do dự một lát thì cuối cùng đẩy cửa vào, phát hiện Tiêu gia lão thái gia vẫn không nhúc nhích nằm trên giường, hơi thở, tim ngừng lại, thân thể đã lạnh như băng.

Tiêu gia lão thái gia đi rồi.

Mỉm cười rời đi.

Không có bị tra tấn của những căn bệnh, Tiêu gia lão thái gia chỉ ngủ rồi bước lên đoàn tàu đi lên thiên đường.

Lão nhân gia bình thản mà rời đi nhưng nó lại giống như một qua bom nổ vang trong Tiêu gia. Sau khi tin tức Tiêu gia lão thái gia qua đời được truyền đi thì mọi người đều biết đối với Tiêu gia mà nói thì đây không phải là chuyện gì tốt, ngược lại sẽ gây thêm phiền phức cho Tiêu gia.

Tiêu Cuồng trầm mặc không nói, mặc dù hắn là người liều lĩnh nhưng không phải là kẻ thiếu não nếu không thì sau bao năm tranh đấu hắn cũng luôn giữ được thế cân bằng với Diệp Tranh Vanh.

- Cảm ơn.

Mắt thấy Tiêu Cuồng trầm mặc không nói gì, thì Bùi Đông Lai cúi chào với tên binh lính kia, sau đó đem xe lái qua một bên.

Binh lính trả lễ một cái rồi trở về vị trí của mình.

Một lát sau, dưới sự hộ tống của những chiếc xe cảnh sát thì một chiếc xe đi vào.

Trong xe, 4 gã đại lão của Yên Kinh đang có tâm tư nên cũng không chú ý đến chiếc Hummer của Tiêu Cuồng.

Đợi cho mấy chiếc xe kia chạy lên thì Bùi Đông Lai mới khởi động xe, hướng về biệt thự số 1 Tây Sơn chạy vào.

Dọc theo trên đường, Bùi Đông Lai đã phát hiện xung quanh đã mọc lên những đài canh gác, bất quá lại không có người nào ra ngăn cản chiếc Hummer, chiếc Hummer một đường thông suốt, trực tiếp chạy nhanh tới cửa biệt thự số 1 Tây Sơn.

Trước cửa có đậu không ít xe, dường như toàn bộ đều là biển số xe của Chính Phủ, mỗi biển số xe đều có thể làm người bình thường chết khiếp.

Xuống xe, Bùi Đông Lai cùng Tiêu Cuồng đi vào biệt thự thì thấy được trước cửa đã có một đám người đang đứng đó, dường như toàn bộ đều là thành viên trung tâm của Tiêu gia. Trong đó có mấy người trên vai có mang mang theo mấy ngôi sao.

Vẻ mặt bọn hắn cũng tỏ ra trang nghiêm.

Thấy được Tiêu Cuồng và Bùi Đông Lai đi vào thì mọi người liền nhìn sang, trong ánh mắt có kinh ngạc, nghi hoặc, còn có lo âu.

- Tiểu Cuồng, gia gia cùng mấy vị thủ trưởng đang ở trong, em đợi đó rồi đi vào.

Sau đó, không đợi người trong Tiêu gia mở miệng chất vấn vì sao Bùi Đông Lai lại xuất hiện thì Tiêu Nam liền bước lên.

Nói xong, nàng nhịn không được mà nhìn Bùi Đông Lai một cái, ánh mắt mơ hồ lộ ra vài phần lo lắng.

Nàng đã biết nguyên nhân vì sao Tiêu gia lão thái gia ra mặt cho Bùi Đông Lai, bây giờ Tiêu gia lão thái gia đã rời đi, điều này cũng sẽ tạo thành ảnh hưởng với Tiêu gia, hơn nữa cũng sẽ ảnh hưởng rất lớn đến Bùi Đông Lai.

Thấy được vẻ lo lắng của Tiêu Nam thì Bùi Đông Lai không nói gì, chỉ vỗ vỗ bả vai của Tiêu Cuồng rồi cùng Tiêu Cuồng đứng sang một bên.

Mấy phút sau, vị đại lão đứng cao nhất trên đỉnh quyền lực của Kim Tự Tháp, Diệp Thạch, Tần Hồng Sơn, Tiêu Nguyên Thanh cùng vài vị đại lão khác từ trong biệt thự đi ra.

Mấy thấy mấy người này vừa ra khỏi cửa thì mọi người đang đứng đợi trước cửa vội bước lên.

- Nguyên Thanh, hãy nén bi thương.

Sau đó, vị đại lão đứng đầu dừng bước, quay đầu lại nhìn Tiêu Nguyên Thanh, nói:

- Ngày diễn ra lễ truy điệu, chúng tôi sẽ đến đưa tiễn lão thủ trưởng.

- Cảm ơn XX.

Tiêu Nguyên Thanh nói cảm ơn.

Vị đại lão đứng đầu không nói gì thêm, mang theo Diệp Thạch, Tần Hồng Sơn cùng những vị đại lão khác hướng về cửa của biệt thự mà đi ra.

Bước đi, bọn hắn đều thấy được Bùi Đông Lai thân mang một bộ quần áo thể thao.

Nhưng mà.

Lại không ai nhìn thẳng vào Bùi Đông Lai.

Vị đại lão đứng đầu không có.

Diệp Thạch không có.

Tiêu Nguyên Thanh cũng không có.

Tần Hồng Sơn càng không có.

Dường như bọn hắn đã đem Bùi Đông Lai trở thành không khí.

Nhưng mà.

Đôi mắt của Tần Hồng Sơn lóe lên vẻ phức tạp, còn trong mắt của Diệp Thạch thì lóe lên vẻ lãnh mang.

Mắt tháy đám người kia rời đi thì Tiêu Cuồng liền đi về phía biệt thự, còn Bùi Đông Lai thì đi ở phía sau.

"Bá"

Trong phút chốc, toàn bộ thành viên của Tiêu gia đều đem ánh mắt nhìn về phía Bùi Đông Lai.

- Tôi biết tôi là ngoại nhân nên không có tư cách bước vào ngôi biệt thự này, cũng không có tư cách đưa tiễn lão nhân gia.

Thấy được ánh mắt nghi hoặc mà sắc bén của mọi người thì Bùi Đông Lai dừng bước lại, từ từ mở miệng nói:

- Bởi vì lo lắng tâm trạng của Tiêu Cuồng không tốt, sợ Tiêu Cuồng lái xe về sẽ gặp ra chuyện gì nên tôi mới lái xe đưa cậu ta đến đây.

- Không sao đâu, Đông Lai, cậu theo tôi đi vào.

Bên tai vang lên lời nói của Bùi Đông Lai, nhận thấy được ánh mắt sắc bén của người nhà mình thì Tiêu Cuồng dừng bước lại, nhíu mày nhìn về phía người nhà.

- Bất quá, nếu đã đến đây rồi thì tôi cảm thấy cần phải chào từ biệt lão nhân gia.

Không để ý đến Tiêu Cuồng, ánh mắt Bùi Đông Lai vẫn dừng lại trên mặt của đám người Tiêu gia, nhẹ giọng nói:

- Xin cho phép tôi đứng ở đây vì lão nhân gia mà cúi đầu, kính lễ.

Dường như không ngờ Bùi Đông Lai sẽ nói ra một câu như vậy, những thành viên của Tiêu gia đều ngạc nhiên.

/751

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status