Gần 12h đêm, thân là người phụ trách phân minh liên minh Hoa Hạ tại Tokyo thì Tịch Vĩnh Phong cùng với những thành viên của tập đoàn Tam Lăng, trong đó có một người gọi là Nham Kỳ Hữu đứng ở sân bay, đợi chuyến bay của Tịch Hồ đến.
12h đêm, chuyến bay từ Yên Kinh đã đáp xuống sân bay Tokyo.
Khoang máy bay mở ra, Tịch Hồ đi xuống trước. Mà đám người Tịch Vĩnh Phong thấy máy bay hạ cánh thì vội bước lên chào hỏi.
- Tịch thiếu gia tôn quý, hoan nghênh đến Tokyo, tin tưởng ngài sẽ yêu thích thành phố xinh đẹp này.
Thái độ của Nham Kỳ Hữu vô cùng tôn tính.
Bởi vì luận về thực lực thì liên minh Hoa Hạ bỏ xa tập đoàn Tam Lăng 3 con phố, căn bản không phải cùng một cấp bậc, mà mặc dù Tịch Hồ còn trẻ nhưng mà lại có thể đại biểu cho liên minh Hoa Hạ đến đây đàm phán, điều này đủ nói lên địa vị của Tịch Hồ trong liên minh Hoa Hạ, vì muốn sau này hợp tác giữa 2 bên sẽ càng trở nên thuận lợi nên hắn phải tỏ ra tôn kính.
- Thật xin lỗi, muộn như vậy còn muốn phiền toái Nham Kỳ tiên sinh.
Tịch Hồ lại tỏ ra khách khí, trả lời.
- Tịch thiếu gia quá khách khí, đây là chuyện mà tôi phải làm.
Nham Kỳ Hữu cười cười, cũng không có hỏi Tịch Hồ vì sao muộn như vậy mới đến.
- Nham Kỳ tiên sinh, thời gian không còn sớm nữa, tôi muốn cùng mọi người về khách sạn nghỉ ngơi trước.
Bởi vì biết được dụng ý của Bùi Đông Lai, nên sau khi hàn huyên vài câu thì Tịch Hồ chuẩn bị kết thúc cuộc nói chuyện:
- Còn về phần lộ trình cùng an bài thì tôi đã nói toàn bộ cho Nham Kỳ Xuyên lão tiên sinh, ngày mai tôi sẽ đến thị sát tại phân bộ liên minh Hoa Hạ ở Tokyo, buổi tối cùng Nham Kỳ Xuyên lão tiên sinh cùng đi ăn tối, nói chuyện hợp tác giữa 2 bên, đến lúc đó hy vọng có thể thấy được Nham Kỳ tiên sinh, để cho tôi dựa theo nghĩ lễ TQ mà mời Nham Kỳ tiên sinh 2 chén rượu, nếu không thì tôi sẽ cảm thấy bất an.
- Ha ha... Tịch thiếu gia thật sự là quá khách khí.
Nham Kỳ Hữu cười nói:
- 2 ngày này, quan hệ giữa 2 nước chúng ta có chút khẩn trương, vì tránh để xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì tôi sẽ hộ tống Tịch thiếu gia đến khách sạn.
- Được.
Đối với đề nghị của Nham Kỳ Hữu thì Tịch Hồ cũng không có từ chối mà là gật đầu, sau đó nhìn sang Tịch Vĩnh Phong, vẻ mặt tôn kính nói:
- Chú Vĩnh Phong, khổ cực cho chú rồi. Bạn đang xem tại
12h đêm, chuyến bay từ Yên Kinh đã đáp xuống sân bay Tokyo.
Khoang máy bay mở ra, Tịch Hồ đi xuống trước. Mà đám người Tịch Vĩnh Phong thấy máy bay hạ cánh thì vội bước lên chào hỏi.
- Tịch thiếu gia tôn quý, hoan nghênh đến Tokyo, tin tưởng ngài sẽ yêu thích thành phố xinh đẹp này.
Thái độ của Nham Kỳ Hữu vô cùng tôn tính.
Bởi vì luận về thực lực thì liên minh Hoa Hạ bỏ xa tập đoàn Tam Lăng 3 con phố, căn bản không phải cùng một cấp bậc, mà mặc dù Tịch Hồ còn trẻ nhưng mà lại có thể đại biểu cho liên minh Hoa Hạ đến đây đàm phán, điều này đủ nói lên địa vị của Tịch Hồ trong liên minh Hoa Hạ, vì muốn sau này hợp tác giữa 2 bên sẽ càng trở nên thuận lợi nên hắn phải tỏ ra tôn kính.
- Thật xin lỗi, muộn như vậy còn muốn phiền toái Nham Kỳ tiên sinh.
Tịch Hồ lại tỏ ra khách khí, trả lời.
- Tịch thiếu gia quá khách khí, đây là chuyện mà tôi phải làm.
Nham Kỳ Hữu cười cười, cũng không có hỏi Tịch Hồ vì sao muộn như vậy mới đến.
- Nham Kỳ tiên sinh, thời gian không còn sớm nữa, tôi muốn cùng mọi người về khách sạn nghỉ ngơi trước.
Bởi vì biết được dụng ý của Bùi Đông Lai, nên sau khi hàn huyên vài câu thì Tịch Hồ chuẩn bị kết thúc cuộc nói chuyện:
- Còn về phần lộ trình cùng an bài thì tôi đã nói toàn bộ cho Nham Kỳ Xuyên lão tiên sinh, ngày mai tôi sẽ đến thị sát tại phân bộ liên minh Hoa Hạ ở Tokyo, buổi tối cùng Nham Kỳ Xuyên lão tiên sinh cùng đi ăn tối, nói chuyện hợp tác giữa 2 bên, đến lúc đó hy vọng có thể thấy được Nham Kỳ tiên sinh, để cho tôi dựa theo nghĩ lễ TQ mà mời Nham Kỳ tiên sinh 2 chén rượu, nếu không thì tôi sẽ cảm thấy bất an.
- Ha ha... Tịch thiếu gia thật sự là quá khách khí.
Nham Kỳ Hữu cười nói:
- 2 ngày này, quan hệ giữa 2 nước chúng ta có chút khẩn trương, vì tránh để xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì tôi sẽ hộ tống Tịch thiếu gia đến khách sạn.
- Được.
Đối với đề nghị của Nham Kỳ Hữu thì Tịch Hồ cũng không có từ chối mà là gật đầu, sau đó nhìn sang Tịch Vĩnh Phong, vẻ mặt tôn kính nói:
- Chú Vĩnh Phong, khổ cực cho chú rồi. Bạn đang xem tại
/751
|