Lâm Lam bắt đầu tham gia vào một số hoạt động giải trí, mặc dù tỷ suất không cao, nhưng dưới sự điều hành của Tăng Tuyết đã có nhiều người không quên được cô người mẫu này.
Thậm chí có rất nhiều người ngạc nhiên trước phong độ đặc sắc của cô người mẫu này, sau đó tìm kiếm mới phát hiện cô trên tạp chí Duyệt Vi rất đặc sắc, biết cô và Trương Việt cùng nhau quay một bộ phim ngắn, diễn xuất cũng không tệ chút nào.
Kết quả tốt hơn so với tưởng tượng của Lâm Lam.
Điều này làm Hàn Hinh Nhi bị chịu đủ loại tin đồn vòng vây về tiền bạc ghen ghét, cũng càng hy vọng hơn sẽ dành được phát hiện tuyến ba makeup nổi tiếng kia.
Trần Lâm Kiệt bị Hàn Hinh Nhi mè nheo đến phiền, đem Hàn Hinh Nhi đi nói chuyện, nhưng không nghĩ tới bị giám đốc từ chối thẳng thừng như vậy, không cả nể chút gì. Chuyện tai tiếng lần trước mọi người đã biết rõ quan hệ của Hàn Hinh Nhi và Trần Lâm Kiệt rồi, nên cho rằng hình tượng của Hàn Hinh Nhi không phù hợp với vị trí sản phẩm của họ.
Không nắm được cơ hội còn bị làm cho mất mặt vậy, cách trang điểm của Hàn Hinh Nhi làm cho Trần Lâm Kiệt bất lực.Mặt lạnh trở về căn hộ, chủ động gọi điện cho Hoàng Vĩnh An, hẹn gặp mặt đối phương. Cô ngày trước là từ cuộc thi tuyển chọn của Tấn Thị bước ra, cuối cùng giành được quán quân nhưng cái gì cũng không đạt được, lần này cô nhất phải làm cho Hoàng Vĩnh An giúp mình làm người phát ngôn đại diện.
Thật ra trong thâm tâm của Hàn Hinh Nhi đã có kế hoạch khác.
Trần Lâm Kiệt không biết rằng Hàn Hinh Nhi đã có kế hoạch khác, lần này thám tử cuối cùng đã giúp anh chụp mấy tấm Lâm Lam và Thẩm thiếu ở cùng nhau, đây chắc chắn là một tin cực tốt cho Trần Lâm Kiệt.
Mặc dù như vậy, nhưng nhìn vào những bức ảnh, Trần Lâm Kiệt vẫn không thoải mái chút nào.
“Đê tiện, lúc ở cùng với tôi thì ra cái vẻ thuần khiết, bây giờ lại vì tiền lại leo lên giường người khác! Tôi không tin Thẩm thiếu có thể luôn luôn sẵn sàng bảo vệ cô.” Trần Lâm Kiệt bóp chặt nắm ảnh trong tay, đưa tiền cho thám tử, rồi gọi điện cho Lâm Lam.
Lâm Lam mới kết thúc việc tuyên truyền của một ngày, nhìn thấy số của Trần Lâm Kiệt, liền bật chế độ im lặng.
Không ai trả lời, Trần Lâm Kiệt không can tâm tiếp tục gọi, cuối cùng dứt khoát gửi mấy tấm ảnh thân mặt của Lâm Lam và Thẩm thiếu.
Lâm Lam mở ra nhìn, thay đổi sắc mặt, nhấn nhận điện thoại phẫn nộ nói “Trầm Lâm Kiệt anh không cảm thấy hèn hạ sao?”
“Tôi hèn hạ cô không hèn hạ sao, đừng cho rằng leo được lên giường của Thẩm thiếu rồi thì bình chân như vại được. Lâm Lam, tôi nói với cô rất nhiều lần rồi, chỉ cần cô ngoan ngoan nghe lời, cái gì cũng sẽ được giải quyết.” Trần Lâm Kiệt biết Lâm Lam tức giận rồi.
“Không có gì để nói giữa chúng ta, còn chuyện tôi trèo lên giường ai không có liên hệ gì với anh Trần Lâm Kiệt. Nếu như anh cho rằng mấy tấm ảnh giả có thể uy hiếp được tôi, vậy thì anh lầm thật rồi, còn về hợp đồng chúng ta, có lẽ cũng phải nói về nó nhỉ.” Nếu như Lâm Lam không nhầm, mặc dù hợp đồng khá nghặt nghèo, nhưng quyền lợi cũng không ít.
Trong hai năm nay cô nỗ lực làm tốt nhiệm vụ của mình mà không được hưởng quyền lợi vốn dĩ thuộc về mình.
“Cô muốn Thẩm thiếu giúp cô chuộc thân? Lâm Lam cô đánh giá quá cao bản thân rồi, cô chỉ là công cụ của Thẩm thiếu thôi, còn nghĩ anh ta sẽ chi ba ngàn vạn mua cô? Đừng nằm mơ nữa!” Trần Lâm Kiệt nghe tới Lâm Lam muốn nói về hợp đồng, vô thức nghĩ rằng cô muốn hủy hợp đồng.
“Tôi không có ý định hủy hợp đồng với anh, nhưng không bồi thường cho anh một đồng, cho anh một sợi tóc tôi còn thấy thiệt.” Lâm Lam nói xong lập tức cúp máy.
Tăng Tuyết khẩn trương hỏi “Sao vậy?”
Lâm Lam đưa điện cho Tăng Tuyết nhìn, Tăng Tuyết sửng sốt “Cái ảnh này?”
“Mặc dù photoshop không tồi, nhưng cái gì là giả vĩnh viên không thể trở thành sự thật.” Lâm Lam nói.
“Đúng là không biết xấu hổ, Trần Lâm Kiệt là muốn hủy hoại em đến phát điên rồi!” Tăng Tuyết không hiểu, dù sao Lâm Lam bây giờ cũng có thể kiếm tiền cho Tinh Thần, nổi tiếng nhất công ty, Trần Lâm Kiệt cần gì phải làm vậy với Lâm Lam.
“Anh ta muốn khống chế, nhưng không chế không nổi, vì vậy muốn hủy hoại em, để em ngoan ngoãn quay lại cầu xin anh ta.” Lâm Lam ít ít nhiều nhiều cũng hiểu được tính cách của Trần Lâm Kiệt.
“Cái đồ biến thái!” Tăng Tuyết ứ đọng lâu cuối cùng nói “ Hình như Trần Lâm Kiệt tìm được chỗ ở của em rồi, nhưng anh ta cho rằng là căn hộ Nan Uyển đối diện Đỉnh Thịnh Quốc Tế.”
“Vậy cứ để anh ta nghĩ vậy đi. Thứ hai tuần sau IG sẽ phát hành bản xem trước của đoạn phim ngắn, bản chính thức sẽ ra mắt vào thứ tư, chúng ta chuẩn bị cái này trước.” Lâm Lâm nhìn thời gian biểu rồi nói.
Tăng Tuyết đưa cho lịch trình bị Trần Lâm Kiệt cắt của cô “Trần Lâm Kiệt đã lập kế hoạch thời gian cắt băng của bất động sản cũng vào thứ tư, đây chắc chắn không phải ngẫu nhiên.”
Phim quảng cáo là do cái này cung cập, lại thêm Trương Việt là nghệ sỹ tuyến hai, lại là nghệ sỹ của Đỉnh Thịnh, sẽ thu hút được rất nhiều chú ý. Lâm Lam là nữ chính, tất nhiên sẽ hấp dẫn được nhiều sự chú ý, lại thêm chụp ảnh vào lúc sóng gió này, có lẽ rất nhiều người mẫu khác sẽ nhìn chòng chọc cô, nếu như Lâm Lam thật sự đi cắt băng này, hậu quả không biết sẽ thế nào.
“Em sẽ đi.” Lâm Lam nói như đinh đóng cột.
“Em đây là làm sao vậy?” Tăng Tuyết có chúc lo lắng.
“Em tự có kế hoạch, chị nhờ người phân tích mấy bức ảnh mà Trần Lâm Kiệt đã gửi cho em, xem anh ta photoshop như thế nào, tốt nhất là tìm ra nguyên bản.” Lâm Lam nhếch mép nói với Tăng Tuyết.
Tăng Tuyết gật đầu nhanh chóng đi giải quyết.
Trở về biệt thử, Vượng Tài không có lao ra, Lâm Lam đoán là Diêm Quân Lệnh trở về.
Cởi áo khoác treo lên móc, tự nhiên tựa vào bả vai của Diêm Quân Lệnh.
“Mệt à?” Diêm Quân Lệnh nghiêng đầu hỏi.
“Không ạ, chỉ là mỗi ngày thấy anh chạy qua chạy lại hai chỗ thế này vất vả quá.” Lâm Lam vô tri vô giác đã bắt đầu xót cho Diêm Quân Lệnh rồi.
Văn phòng của Tấn Thị sắp thành lập rồi, tôi tuần sau là sẽ ở đây luôn. Nhưng em sớm muộn cũng phải rời xa Tấn Thị, không gian phát triển của Bắc Kinh càng lớn.” Mặc dù chỉ có hai giờ lái xe, nhưng Tấn Thị vẫn không thể nào so sánh được với Bắc Kinh.
“Vâng, chỉ là ba em...” Thật ra Lâm Lam đã sớm có chuẩn bị rồi, nhưng vẫn đang lo lắng baba có đồng ý chuẩn đến viện kia chữa bệnh không.
“Yên tâm, đến lúc đó anh sẽ nói với ba em.” Không cần Lâm Lam nói, Diêm Quân Lệnh cũng hiểu được nỗi lo lắng của Lâm Lam.
“Đời trước em khẳng định đã làm chuyện xấu gì rồi.” Diêm Quân Lệnh rất nghiêm túc trả lời.
Lâm Lam một mặt lúng túng “Em tệ vậy ạ?”
“Còn chờ khảo chứng.”
“Diêm Quân Lệnh anh...vậy em không tốt, anh còn nhất kiến chung tình với em.” Lâm Lam tức giận hét lên, nhưng nhanh trí nghĩ tới lời tỏ tình ngày đó của nam nhân này.
“Em nói không tin mà.”
“Em hiện tại tin rồi.” Lâm Lam hừm hừm.
Diêm Quân Lệnh nhún nhún vai “Chỉ đành như vậy thôi, nhưng em lúc nhỏ chắc chắn cực xấu.”
“Tại sao?”
“Bởi vì bây giờ em rất đẹp.” Diêm Quân Lệnh nhún nhún vai.
Lâm Lam lại tức giận, phẫn nộ nói “Em lúc nhỏ cũng cực kỳ xinh đẹp được không? Lúc đó có rất nhiều người thích em đó, hừm.”
“Ồ, có ai đặc biệt thích không?” Diêm Quân Lệnh tiếp tục dẫn dắt.
“Em đơn thuần như vậy, làm sao thích mấy bạn nhỏ kia, xí.” Lâm Lam kiểu ngạo xí một tiếng, nhưng nghĩ tới lúc đó gầy gầy giống một con khỉ.
“Một người cũng không?”
“Không có.” Người rời xa cô, Lâm Lam không muốn nhắc nữa, bất luận là đại ca hay là mẹ cô.
Diêm Quân Lệnh trong đáy mắt là một mảnh thất vọng, ngẩng đầu lên duỗi tây xoa xoa đầu cô, rồi nắm tay cô đi ăn tối.
Còn về mấy chuyện cũ này, không nhớ thì không nhớ thôi.
Mặc dù nghĩ như vậy, nhưng người đàn ông đó làm sao dễ dàng quên đi như vậy.
Thậm chí có rất nhiều người ngạc nhiên trước phong độ đặc sắc của cô người mẫu này, sau đó tìm kiếm mới phát hiện cô trên tạp chí Duyệt Vi rất đặc sắc, biết cô và Trương Việt cùng nhau quay một bộ phim ngắn, diễn xuất cũng không tệ chút nào.
Kết quả tốt hơn so với tưởng tượng của Lâm Lam.
Điều này làm Hàn Hinh Nhi bị chịu đủ loại tin đồn vòng vây về tiền bạc ghen ghét, cũng càng hy vọng hơn sẽ dành được phát hiện tuyến ba makeup nổi tiếng kia.
Trần Lâm Kiệt bị Hàn Hinh Nhi mè nheo đến phiền, đem Hàn Hinh Nhi đi nói chuyện, nhưng không nghĩ tới bị giám đốc từ chối thẳng thừng như vậy, không cả nể chút gì. Chuyện tai tiếng lần trước mọi người đã biết rõ quan hệ của Hàn Hinh Nhi và Trần Lâm Kiệt rồi, nên cho rằng hình tượng của Hàn Hinh Nhi không phù hợp với vị trí sản phẩm của họ.
Không nắm được cơ hội còn bị làm cho mất mặt vậy, cách trang điểm của Hàn Hinh Nhi làm cho Trần Lâm Kiệt bất lực.Mặt lạnh trở về căn hộ, chủ động gọi điện cho Hoàng Vĩnh An, hẹn gặp mặt đối phương. Cô ngày trước là từ cuộc thi tuyển chọn của Tấn Thị bước ra, cuối cùng giành được quán quân nhưng cái gì cũng không đạt được, lần này cô nhất phải làm cho Hoàng Vĩnh An giúp mình làm người phát ngôn đại diện.
Thật ra trong thâm tâm của Hàn Hinh Nhi đã có kế hoạch khác.
Trần Lâm Kiệt không biết rằng Hàn Hinh Nhi đã có kế hoạch khác, lần này thám tử cuối cùng đã giúp anh chụp mấy tấm Lâm Lam và Thẩm thiếu ở cùng nhau, đây chắc chắn là một tin cực tốt cho Trần Lâm Kiệt.
Mặc dù như vậy, nhưng nhìn vào những bức ảnh, Trần Lâm Kiệt vẫn không thoải mái chút nào.
“Đê tiện, lúc ở cùng với tôi thì ra cái vẻ thuần khiết, bây giờ lại vì tiền lại leo lên giường người khác! Tôi không tin Thẩm thiếu có thể luôn luôn sẵn sàng bảo vệ cô.” Trần Lâm Kiệt bóp chặt nắm ảnh trong tay, đưa tiền cho thám tử, rồi gọi điện cho Lâm Lam.
Lâm Lam mới kết thúc việc tuyên truyền của một ngày, nhìn thấy số của Trần Lâm Kiệt, liền bật chế độ im lặng.
Không ai trả lời, Trần Lâm Kiệt không can tâm tiếp tục gọi, cuối cùng dứt khoát gửi mấy tấm ảnh thân mặt của Lâm Lam và Thẩm thiếu.
Lâm Lam mở ra nhìn, thay đổi sắc mặt, nhấn nhận điện thoại phẫn nộ nói “Trầm Lâm Kiệt anh không cảm thấy hèn hạ sao?”
“Tôi hèn hạ cô không hèn hạ sao, đừng cho rằng leo được lên giường của Thẩm thiếu rồi thì bình chân như vại được. Lâm Lam, tôi nói với cô rất nhiều lần rồi, chỉ cần cô ngoan ngoan nghe lời, cái gì cũng sẽ được giải quyết.” Trần Lâm Kiệt biết Lâm Lam tức giận rồi.
“Không có gì để nói giữa chúng ta, còn chuyện tôi trèo lên giường ai không có liên hệ gì với anh Trần Lâm Kiệt. Nếu như anh cho rằng mấy tấm ảnh giả có thể uy hiếp được tôi, vậy thì anh lầm thật rồi, còn về hợp đồng chúng ta, có lẽ cũng phải nói về nó nhỉ.” Nếu như Lâm Lam không nhầm, mặc dù hợp đồng khá nghặt nghèo, nhưng quyền lợi cũng không ít.
Trong hai năm nay cô nỗ lực làm tốt nhiệm vụ của mình mà không được hưởng quyền lợi vốn dĩ thuộc về mình.
“Cô muốn Thẩm thiếu giúp cô chuộc thân? Lâm Lam cô đánh giá quá cao bản thân rồi, cô chỉ là công cụ của Thẩm thiếu thôi, còn nghĩ anh ta sẽ chi ba ngàn vạn mua cô? Đừng nằm mơ nữa!” Trần Lâm Kiệt nghe tới Lâm Lam muốn nói về hợp đồng, vô thức nghĩ rằng cô muốn hủy hợp đồng.
“Tôi không có ý định hủy hợp đồng với anh, nhưng không bồi thường cho anh một đồng, cho anh một sợi tóc tôi còn thấy thiệt.” Lâm Lam nói xong lập tức cúp máy.
Tăng Tuyết khẩn trương hỏi “Sao vậy?”
Lâm Lam đưa điện cho Tăng Tuyết nhìn, Tăng Tuyết sửng sốt “Cái ảnh này?”
“Mặc dù photoshop không tồi, nhưng cái gì là giả vĩnh viên không thể trở thành sự thật.” Lâm Lam nói.
“Đúng là không biết xấu hổ, Trần Lâm Kiệt là muốn hủy hoại em đến phát điên rồi!” Tăng Tuyết không hiểu, dù sao Lâm Lam bây giờ cũng có thể kiếm tiền cho Tinh Thần, nổi tiếng nhất công ty, Trần Lâm Kiệt cần gì phải làm vậy với Lâm Lam.
“Anh ta muốn khống chế, nhưng không chế không nổi, vì vậy muốn hủy hoại em, để em ngoan ngoãn quay lại cầu xin anh ta.” Lâm Lam ít ít nhiều nhiều cũng hiểu được tính cách của Trần Lâm Kiệt.
“Cái đồ biến thái!” Tăng Tuyết ứ đọng lâu cuối cùng nói “ Hình như Trần Lâm Kiệt tìm được chỗ ở của em rồi, nhưng anh ta cho rằng là căn hộ Nan Uyển đối diện Đỉnh Thịnh Quốc Tế.”
“Vậy cứ để anh ta nghĩ vậy đi. Thứ hai tuần sau IG sẽ phát hành bản xem trước của đoạn phim ngắn, bản chính thức sẽ ra mắt vào thứ tư, chúng ta chuẩn bị cái này trước.” Lâm Lâm nhìn thời gian biểu rồi nói.
Tăng Tuyết đưa cho lịch trình bị Trần Lâm Kiệt cắt của cô “Trần Lâm Kiệt đã lập kế hoạch thời gian cắt băng của bất động sản cũng vào thứ tư, đây chắc chắn không phải ngẫu nhiên.”
Phim quảng cáo là do cái này cung cập, lại thêm Trương Việt là nghệ sỹ tuyến hai, lại là nghệ sỹ của Đỉnh Thịnh, sẽ thu hút được rất nhiều chú ý. Lâm Lam là nữ chính, tất nhiên sẽ hấp dẫn được nhiều sự chú ý, lại thêm chụp ảnh vào lúc sóng gió này, có lẽ rất nhiều người mẫu khác sẽ nhìn chòng chọc cô, nếu như Lâm Lam thật sự đi cắt băng này, hậu quả không biết sẽ thế nào.
“Em sẽ đi.” Lâm Lam nói như đinh đóng cột.
“Em đây là làm sao vậy?” Tăng Tuyết có chúc lo lắng.
“Em tự có kế hoạch, chị nhờ người phân tích mấy bức ảnh mà Trần Lâm Kiệt đã gửi cho em, xem anh ta photoshop như thế nào, tốt nhất là tìm ra nguyên bản.” Lâm Lam nhếch mép nói với Tăng Tuyết.
Tăng Tuyết gật đầu nhanh chóng đi giải quyết.
Trở về biệt thử, Vượng Tài không có lao ra, Lâm Lam đoán là Diêm Quân Lệnh trở về.
Cởi áo khoác treo lên móc, tự nhiên tựa vào bả vai của Diêm Quân Lệnh.
“Mệt à?” Diêm Quân Lệnh nghiêng đầu hỏi.
“Không ạ, chỉ là mỗi ngày thấy anh chạy qua chạy lại hai chỗ thế này vất vả quá.” Lâm Lam vô tri vô giác đã bắt đầu xót cho Diêm Quân Lệnh rồi.
Văn phòng của Tấn Thị sắp thành lập rồi, tôi tuần sau là sẽ ở đây luôn. Nhưng em sớm muộn cũng phải rời xa Tấn Thị, không gian phát triển của Bắc Kinh càng lớn.” Mặc dù chỉ có hai giờ lái xe, nhưng Tấn Thị vẫn không thể nào so sánh được với Bắc Kinh.
“Vâng, chỉ là ba em...” Thật ra Lâm Lam đã sớm có chuẩn bị rồi, nhưng vẫn đang lo lắng baba có đồng ý chuẩn đến viện kia chữa bệnh không.
“Yên tâm, đến lúc đó anh sẽ nói với ba em.” Không cần Lâm Lam nói, Diêm Quân Lệnh cũng hiểu được nỗi lo lắng của Lâm Lam.
“Đời trước em khẳng định đã làm chuyện xấu gì rồi.” Diêm Quân Lệnh rất nghiêm túc trả lời.
Lâm Lam một mặt lúng túng “Em tệ vậy ạ?”
“Còn chờ khảo chứng.”
“Diêm Quân Lệnh anh...vậy em không tốt, anh còn nhất kiến chung tình với em.” Lâm Lam tức giận hét lên, nhưng nhanh trí nghĩ tới lời tỏ tình ngày đó của nam nhân này.
“Em nói không tin mà.”
“Em hiện tại tin rồi.” Lâm Lam hừm hừm.
Diêm Quân Lệnh nhún nhún vai “Chỉ đành như vậy thôi, nhưng em lúc nhỏ chắc chắn cực xấu.”
“Tại sao?”
“Bởi vì bây giờ em rất đẹp.” Diêm Quân Lệnh nhún nhún vai.
Lâm Lam lại tức giận, phẫn nộ nói “Em lúc nhỏ cũng cực kỳ xinh đẹp được không? Lúc đó có rất nhiều người thích em đó, hừm.”
“Ồ, có ai đặc biệt thích không?” Diêm Quân Lệnh tiếp tục dẫn dắt.
“Em đơn thuần như vậy, làm sao thích mấy bạn nhỏ kia, xí.” Lâm Lam kiểu ngạo xí một tiếng, nhưng nghĩ tới lúc đó gầy gầy giống một con khỉ.
“Một người cũng không?”
“Không có.” Người rời xa cô, Lâm Lam không muốn nhắc nữa, bất luận là đại ca hay là mẹ cô.
Diêm Quân Lệnh trong đáy mắt là một mảnh thất vọng, ngẩng đầu lên duỗi tây xoa xoa đầu cô, rồi nắm tay cô đi ăn tối.
Còn về mấy chuyện cũ này, không nhớ thì không nhớ thôi.
Mặc dù nghĩ như vậy, nhưng người đàn ông đó làm sao dễ dàng quên đi như vậy.
/612
|