Chương 105
Sau bữa cơm chiều Charles vẫn không có chút ý định sẽ trở về nhà của mình, lại tự nhiên chạy vào phòng của Đường Phong tắm rửa, thay áo ngủ táp dép chạy xuống lầu đến bên Đường Phong đang ngồi trên sô pha ngoạn máy vi tính, lại tự giác ôm vai chàng trai, suy nghĩ chút liền nhìn vào máy vi tính.
“Làm sao để thân mật cùng ngựa của mình?” Charles đọc ra chữ trên màn hình vi tính.
Chạng vạng, mặt trời cũng đã xuống núi, trong phòng thông thoáng, cho dù hai đại nam nhân ở cùng một chỗ cũng sẽ không có nhiều nhiệt, Đường Phong cũng không có ngăn cản hành vi thân mật của Charles, chí ít lúc cậu còn là Fiennes việc kề vai sát cánh cùng bằng hữu là chuyện rất tự nhiên.
“Ân, khi kết thúc ban huấn luyện có một cuộc thi tổng hợp, tôi lại chưa từng cưỡi ngựa.” Gãi gãi cái trán, Đường Phong thở dài, ngựa cao to cường tráng cùng thấp bé ôn hòa có sự khác nhau rất lớn, giống như xe đồ chơi cùng xe đua thật vậy.
Những chương trình học khác như là biểu diễn, âm nhạc, vũ đạo hay lễ nghi thì Đường Phong đều không có gì phải lo lắng, chỉ có mỗi cưỡi ngựa là không được, xuất phát cùng người khác nhưng vẫn là kém một bậc.
“Thân ái, cậu tìm tôi là được rồi, tôi ở Anh có một bãi nuôi ngựa, nuôi không ít ngựa xinh đẹp, bản thân tôi cũng có giấy phép làm nài ngựa,” Charles bá đạo đem máy tính trong tay ai kia đẩy ra, đầu thân mật dựa vào vai Đường Phong, ôn nhu nói, “So với việc xin giúp đỡ từ những văn bản khô khan này, còn không bằng tôi đây dạy cậu cưỡi ngựa một chút.”
Lục Thiên Thần từ quầy bar bước lại, trong tay cầm hai ly whisky có đá: “Không cần dạy lén, mấy ngày trước Khải có hỏi qua ý kiến của tôi về việc cải biến tiết mục “tình nhân trong mộng”, nghĩ đến quan hệ giữa việc Đường Phong phải tham gia ban huấn luyện siêu sao lại tham gia tiết mục, tôi khiến nghị đem nội dung kì sau của “tình nhân trong mộng” đổi thành dạy cưỡi ngựa.”
“Này cũng không sai, tôi sẽ đưa toàn bộ tổ ekip đến Anh.” Charles cười tủm tỉm nói, sau đó hắn cùng Đường Phong cưỡi một con ngựa, hắn sẽ đưa ngựa vào trong rừng, đem mọi người đẩy ra xa, chỉ còn lại hắn cùng Đường Phong ở trong rừng muốn làm cái gì thì làm cái đó.
Đem một ly whisky trong tay đưa cho Đường Phong, Lục Thiên Thần ngồi xuống một bên còn lại cạnh chàng trai, khóe miệng câu lên: “Không, đi Anh quá lãng phí thời gian, quá xa xôi, tôi đã mời Khải đến bãi ngựa của tôi tiến hành quay chụp, mà tôi lúc đó sẽ làm giáo luyện dạy các nam ngôi sao còn lại.”
“Không có ai nói việc này với tôi!” Charles đưa ra kháng nghị, “Việc này không công bằng!”
“Việc này rất tốt, tôi không thích bay đi bay lại trong thời gian ngắn.” Nhấp một ngụm whisky, Đường Phong tán thành lời nói của Lục Thiên Thần, đến Anh vài ngày lại quay trở về, cậu ghét chuyến đi như vậy, đầu óc đều nhanh hôn mê.
Nếu Đường Phong đã nói như vậy, Charles cũng không có gì để tiếp tục tranh cãi, hắn chỉ là hồ nghi nhìn ly whisky trong tay Đường Phong, lại nhìn ly rượu trong tay Lục Thiên Thần: “Vì sao không có của tôi?”
“Tôi chỉ có hai tay.” Lục Thiên Thần nâng ly lên, ý chính là ngươi muốn uống thì tự mình đi rót.
“Thấy sắc quên nghĩa!” Tức giận bỏ lại một câu nói, Charles chạy đi lấy rượu.
Đường Phong thiêu mi, may là giao tình giữa Lục Thiên Thần và Charles là bạn khá tốt, bầu không khí cũng khá hài hòa thoải mái.
“Các anh không đi hoạt động vào buổi tối sao?” Ở trong kí ức của cậu, Charles và Lục Thiên Thần không phải loại hình đàn ông ở nhà, mỗi ngày cơ bản đều là sau chín giờ mới trở về.
“Ở nhà cũng không tệ.” Lục Thiên Thần nhàn nhạt nói một câu, trên mặt không có biểu tình gì.
Charles sớm đã thay áo ngủ nên cũng không có dự định ra ngoài, ba người đại nam nhân cùng ngồi trên ghế salon cùng nhau nhìn thời gian tám giờ hoàng kim, Đường Phong nói không bằng đánh bài, cậu gần đây thích chơi đấu địa chủ, hai người khác cũng không có dị nghị.
Ba người tụm lại uống rượu hút thuốc lại đánh bài, Lục Thiên Thần cùng Charles hiển nhiên ít ngoạn trò này, hai người nông dân bị Đường địa chủ ngược thảm, mấy tiếng trôi qua Đường địa chủ đã thu được một khoản không nhỏ, số tiền này so với lần trước cậu làm khách mời cho bộ phim Phiến Thù còn nhiều hơn, hơn nữa không cần quá vất vả.
“Bom! Ha ha, tôi lại thắng!” người này cười đến kiêu ngạo, tay phải cầm lấy ly rượu uống một ngụm, tay trái không nhanh không chậm đem tiền gom về phía mình.
“Hiện tại mấy giờ rồi?” Đường Phong chậm rì rì đem tiền cất kỹ, uống rượu hơi nhiều rồi, đầu óc bắt đầu có chút choáng váng rồi, bất quá cậu không có quên lấy tiền, đây là cậu cực khổ thu được, nhất là có thể đem Lục Thiên Thần cùng Charles “đánh” thê thảm như vậy cũng làm cho cậu cảm thấy vô cùng hài lòng.
“Mười hai giờ rưỡi rồi, ngày mai cậu còn có buổi học ở ban huấn luyện.” Lục Thiên Thần đem bài ném qua một bên đứng dậy đỡ Đường Phong đã phiếm hồng khuôn mặt đứng dậy.
Lung tung gật đầu, Đường Phong không khách khí đem toàn bộ trọng lượng cơ thể giao cho Lục Thiên Thần: “Ừ…Tôi nghĩ tôi ngày mai đại khái có thể không dậy nổi…”
“Hắc! Hai người các ngươi muốn đem tôi bỏ lại sao? Cái này không thể được!” Charles uống không ít hơn Đường Phong, người này say khướt chạy đến ôm lấy lưng Đường Phong, bĩu môi hôn hôn, “Thân ái, tới hôn một cái.”
Đường Phong đưa tay đẩy Charles ra: “Tôi hơi chóng mặt.”
“Cậu uống nhiều lắm.” Lục Thiên Thần khéo tay ôm lấy thắt lưng Đường Phong đưa người lên lầu, Charles thất tha thất thểu đi theo sau vẫn không buông tha mà túm lấy bàn tay Đường Phong dùng để đẩy hắn ra.
…
…
Ba người cứ như vậy đi thẳng đến phòng của Đường Phong, vừa nhìn thấy giường lớn mềm mại thì Đường Phong liền cấp tốc ngã xuống, đem mặt vùi vào gối bày ra một bộ hoàn toàn không muốn động.
“Thân ái…” Charles lầm bầm một tiếng rồi mở ra hai tay hướng Đường Phong đè ép đi xuống, đột nhiên bị người ngăn chặn Đường Phong vô cùng khó chịu nỗ lực xoay người đem siêu cấp lớn hùng đang ghé vào trên người mình mà đẩy ra, Lục Thiên Thần cũng tốt bụng giúp một tay, cố sức đem Charles kéo qua một bên.
Đáng tiếc Charles lại giống như một dây leo mới bị đẩy ra lại dùng hai tay hai chân quấn lấy Đường Phong, dùng tay đẩy ra thì một khắc sau vẫn dính lại.
“Charles! Buông Đường Phong ra, ngươi ôm cậu ta như vậy tôi làm sao có thể cởi quần áo của cậu ta?” Lục Thiên Thần có chút đau đầu nhu nhu cái trán, vì sao hắn phải tới chiếu cố hai tên uống say chứ.
“Cởi quần áo…đúng, cởi quần áo…” Ba chữ kia kích thích thần kinh Charles, hai tay của hắn cố sức lạp xả quần áo Đường Phong, chiếc áo sơ mi vài trăm đô la bị tên hùng tức giận dùng lực cấp xé, cúc áo trong suốt hình vỏ sò rơi lả tả khắp nơi, Đường Phong vừa nóng vừa choáng váng đầu lại rất phối hợp đem sơ mi cởi ra, một bên nỗ lực khiến Charles đang nóng như một cái lò lửa cách mình xa một chút, một bên bắt đầu cởi quần.
Cậu mở ra nút quần, đang định đưa tay kéo khóa quần thì có một bàn tay lạnh lẽo cầm tay cậu, giúp cậu đem khóa quần kéo xuống, thuận thế đem cả quần lót kéo xuống, Lục Thiên Thần đem quần áo của cậu ném xuống mặt đất.
Charles hôn lưng Đường Phong, hôn hôn một chút rồi ngủ, ai nói người sau khi say sẽ loạn tính? Hôm nay bọn họ uống rất nhiều, chỉ muốn ngủ một giấc, làm gì còn khí lực để làm cái gì vận động kịch liệt nữa.
Lục Thiên Thần là người duy nhất còn thanh tỉnh liền vọt vào phòng tắm tắm rửa, sau khi đi ra liền cầm theo khăn ướt giúp Đường Phong lau mồ hôi, về phần Charles, dù sao người này cũng đã tắm qua, đừng hi vọng Lục Thiên Thần sẽ giúp người này lau thân thể, việc này khiến hắn cảm thấy có chút quái dị.
Lục Thiên Thần cũng mệt mỏi rồi, chờ hắn dọn xong những thứ loạn thất bát tao đều đã qua nửa giờ, hắn quyết định sáng ngày mai cho mình nghỉ ngơi nửa ngày.
Hắn cũng không có quay về phòng ngủ của mình, ai biết đầu hùng Charles này có thể đột nhiên nửa đêm tỉnh lại hay không, chỉ cần trong đầu nghĩ đến Charles đối Đường Phong làm chút chuyện hắn liền không ngủ được, không bằng cùng nhau ngủ, nếu là ba người cùng nhau liền được rồi.
Ngã xuống giường, Lục Thiên Thần nghiêng người nhìn Đường Phong ngủ ở giữa, người này ngủ rất say, chỉ có chút hé miệng hô hấp nhẹ nhàng, thỉnh thoảng bởi vì Charles ôm mà khó chịu giãy dụa hai cái, luôn luôn nỗ lực muốn đá văng cái người ghé vào trên người mình, mà Charles cũng dị thường dính người, bất khuất ôm Đường Phong không tha.
Lục Thiên Thần ngủ một mình một hồi, đại khái qua nửa giờ hắn phát hiện mình dù vẫn luôn nhắm mắt lại cũng là tâm thần không yên ngủ không được, sau đó trong bóng đêm hắn mở mắt, dùng tay chống nửa người nhìn Đường Phong nằm bên cạnh cách mình rất gần, bên tai hắn vẫn luôn là tiếng hít thở nhẹ nhàng của Đường Phong.
Lục Thiên Thần lần thứ hai ngã xuống giường, bất đồng chính là lần này hắn chặt mọi tua dính Đường Phong, đưa tay qua đem chàng trai ôm vào trong lòng, thân thể hơi lạnh của Lục Thiên Thần khiến người sau bất tri bất giác dựa sát vào, tìm một vị trí thoải mái mà cọ cọ, lầm bầm hai câu lại tiếp tục ngủ.
Cảm giác thật tốt, Lục Thiên Thần cúi đầu hôn trán Đường Phong, hắn muốn làm như vậy, hắn cũng đã làm như vậy rồi.
Tối hôm đó Đường Phong có một giấc mơ đáng sợ, trong mơ có hai dã thú đem cậu vây vào giữa, những con vật đáng ghét này cắn xé cánh tay cùng quần áo của cậu, bốn phía vừa nóng vừa hẹp, cậu sắp thở không nổi rồi.
Nóng quá, Đường Phong tỉnh lại ngày thứ hai là vì nóng.
Sáng sớm đứng lên lại thấy bản thân bị hai người đàn ông trần như nhộng kẹp ở giữa, cảm giác quả thật không tốt chút nào, khóe mắt Đường Phong nhịn không được mà co quắp một chút, cậu sờ sờ thân thể của mình, hoàn hảo, tối hôm qua hẳn là không có phát sinh chuyện gì đáng sợ, tuy rằng tư tưởng của cậu rất cởi mở nhưng vẫn không có cởi mở đến mức song song cùng hai người đàn ông điên loan đảo phượng.
Sau bữa cơm chiều Charles vẫn không có chút ý định sẽ trở về nhà của mình, lại tự nhiên chạy vào phòng của Đường Phong tắm rửa, thay áo ngủ táp dép chạy xuống lầu đến bên Đường Phong đang ngồi trên sô pha ngoạn máy vi tính, lại tự giác ôm vai chàng trai, suy nghĩ chút liền nhìn vào máy vi tính.
“Làm sao để thân mật cùng ngựa của mình?” Charles đọc ra chữ trên màn hình vi tính.
Chạng vạng, mặt trời cũng đã xuống núi, trong phòng thông thoáng, cho dù hai đại nam nhân ở cùng một chỗ cũng sẽ không có nhiều nhiệt, Đường Phong cũng không có ngăn cản hành vi thân mật của Charles, chí ít lúc cậu còn là Fiennes việc kề vai sát cánh cùng bằng hữu là chuyện rất tự nhiên.
“Ân, khi kết thúc ban huấn luyện có một cuộc thi tổng hợp, tôi lại chưa từng cưỡi ngựa.” Gãi gãi cái trán, Đường Phong thở dài, ngựa cao to cường tráng cùng thấp bé ôn hòa có sự khác nhau rất lớn, giống như xe đồ chơi cùng xe đua thật vậy.
Những chương trình học khác như là biểu diễn, âm nhạc, vũ đạo hay lễ nghi thì Đường Phong đều không có gì phải lo lắng, chỉ có mỗi cưỡi ngựa là không được, xuất phát cùng người khác nhưng vẫn là kém một bậc.
“Thân ái, cậu tìm tôi là được rồi, tôi ở Anh có một bãi nuôi ngựa, nuôi không ít ngựa xinh đẹp, bản thân tôi cũng có giấy phép làm nài ngựa,” Charles bá đạo đem máy tính trong tay ai kia đẩy ra, đầu thân mật dựa vào vai Đường Phong, ôn nhu nói, “So với việc xin giúp đỡ từ những văn bản khô khan này, còn không bằng tôi đây dạy cậu cưỡi ngựa một chút.”
Lục Thiên Thần từ quầy bar bước lại, trong tay cầm hai ly whisky có đá: “Không cần dạy lén, mấy ngày trước Khải có hỏi qua ý kiến của tôi về việc cải biến tiết mục “tình nhân trong mộng”, nghĩ đến quan hệ giữa việc Đường Phong phải tham gia ban huấn luyện siêu sao lại tham gia tiết mục, tôi khiến nghị đem nội dung kì sau của “tình nhân trong mộng” đổi thành dạy cưỡi ngựa.”
“Này cũng không sai, tôi sẽ đưa toàn bộ tổ ekip đến Anh.” Charles cười tủm tỉm nói, sau đó hắn cùng Đường Phong cưỡi một con ngựa, hắn sẽ đưa ngựa vào trong rừng, đem mọi người đẩy ra xa, chỉ còn lại hắn cùng Đường Phong ở trong rừng muốn làm cái gì thì làm cái đó.
Đem một ly whisky trong tay đưa cho Đường Phong, Lục Thiên Thần ngồi xuống một bên còn lại cạnh chàng trai, khóe miệng câu lên: “Không, đi Anh quá lãng phí thời gian, quá xa xôi, tôi đã mời Khải đến bãi ngựa của tôi tiến hành quay chụp, mà tôi lúc đó sẽ làm giáo luyện dạy các nam ngôi sao còn lại.”
“Không có ai nói việc này với tôi!” Charles đưa ra kháng nghị, “Việc này không công bằng!”
“Việc này rất tốt, tôi không thích bay đi bay lại trong thời gian ngắn.” Nhấp một ngụm whisky, Đường Phong tán thành lời nói của Lục Thiên Thần, đến Anh vài ngày lại quay trở về, cậu ghét chuyến đi như vậy, đầu óc đều nhanh hôn mê.
Nếu Đường Phong đã nói như vậy, Charles cũng không có gì để tiếp tục tranh cãi, hắn chỉ là hồ nghi nhìn ly whisky trong tay Đường Phong, lại nhìn ly rượu trong tay Lục Thiên Thần: “Vì sao không có của tôi?”
“Tôi chỉ có hai tay.” Lục Thiên Thần nâng ly lên, ý chính là ngươi muốn uống thì tự mình đi rót.
“Thấy sắc quên nghĩa!” Tức giận bỏ lại một câu nói, Charles chạy đi lấy rượu.
Đường Phong thiêu mi, may là giao tình giữa Lục Thiên Thần và Charles là bạn khá tốt, bầu không khí cũng khá hài hòa thoải mái.
“Các anh không đi hoạt động vào buổi tối sao?” Ở trong kí ức của cậu, Charles và Lục Thiên Thần không phải loại hình đàn ông ở nhà, mỗi ngày cơ bản đều là sau chín giờ mới trở về.
“Ở nhà cũng không tệ.” Lục Thiên Thần nhàn nhạt nói một câu, trên mặt không có biểu tình gì.
Charles sớm đã thay áo ngủ nên cũng không có dự định ra ngoài, ba người đại nam nhân cùng ngồi trên ghế salon cùng nhau nhìn thời gian tám giờ hoàng kim, Đường Phong nói không bằng đánh bài, cậu gần đây thích chơi đấu địa chủ, hai người khác cũng không có dị nghị.
Ba người tụm lại uống rượu hút thuốc lại đánh bài, Lục Thiên Thần cùng Charles hiển nhiên ít ngoạn trò này, hai người nông dân bị Đường địa chủ ngược thảm, mấy tiếng trôi qua Đường địa chủ đã thu được một khoản không nhỏ, số tiền này so với lần trước cậu làm khách mời cho bộ phim Phiến Thù còn nhiều hơn, hơn nữa không cần quá vất vả.
“Bom! Ha ha, tôi lại thắng!” người này cười đến kiêu ngạo, tay phải cầm lấy ly rượu uống một ngụm, tay trái không nhanh không chậm đem tiền gom về phía mình.
“Hiện tại mấy giờ rồi?” Đường Phong chậm rì rì đem tiền cất kỹ, uống rượu hơi nhiều rồi, đầu óc bắt đầu có chút choáng váng rồi, bất quá cậu không có quên lấy tiền, đây là cậu cực khổ thu được, nhất là có thể đem Lục Thiên Thần cùng Charles “đánh” thê thảm như vậy cũng làm cho cậu cảm thấy vô cùng hài lòng.
“Mười hai giờ rưỡi rồi, ngày mai cậu còn có buổi học ở ban huấn luyện.” Lục Thiên Thần đem bài ném qua một bên đứng dậy đỡ Đường Phong đã phiếm hồng khuôn mặt đứng dậy.
Lung tung gật đầu, Đường Phong không khách khí đem toàn bộ trọng lượng cơ thể giao cho Lục Thiên Thần: “Ừ…Tôi nghĩ tôi ngày mai đại khái có thể không dậy nổi…”
“Hắc! Hai người các ngươi muốn đem tôi bỏ lại sao? Cái này không thể được!” Charles uống không ít hơn Đường Phong, người này say khướt chạy đến ôm lấy lưng Đường Phong, bĩu môi hôn hôn, “Thân ái, tới hôn một cái.”
Đường Phong đưa tay đẩy Charles ra: “Tôi hơi chóng mặt.”
“Cậu uống nhiều lắm.” Lục Thiên Thần khéo tay ôm lấy thắt lưng Đường Phong đưa người lên lầu, Charles thất tha thất thểu đi theo sau vẫn không buông tha mà túm lấy bàn tay Đường Phong dùng để đẩy hắn ra.
…
…
Ba người cứ như vậy đi thẳng đến phòng của Đường Phong, vừa nhìn thấy giường lớn mềm mại thì Đường Phong liền cấp tốc ngã xuống, đem mặt vùi vào gối bày ra một bộ hoàn toàn không muốn động.
“Thân ái…” Charles lầm bầm một tiếng rồi mở ra hai tay hướng Đường Phong đè ép đi xuống, đột nhiên bị người ngăn chặn Đường Phong vô cùng khó chịu nỗ lực xoay người đem siêu cấp lớn hùng đang ghé vào trên người mình mà đẩy ra, Lục Thiên Thần cũng tốt bụng giúp một tay, cố sức đem Charles kéo qua một bên.
Đáng tiếc Charles lại giống như một dây leo mới bị đẩy ra lại dùng hai tay hai chân quấn lấy Đường Phong, dùng tay đẩy ra thì một khắc sau vẫn dính lại.
“Charles! Buông Đường Phong ra, ngươi ôm cậu ta như vậy tôi làm sao có thể cởi quần áo của cậu ta?” Lục Thiên Thần có chút đau đầu nhu nhu cái trán, vì sao hắn phải tới chiếu cố hai tên uống say chứ.
“Cởi quần áo…đúng, cởi quần áo…” Ba chữ kia kích thích thần kinh Charles, hai tay của hắn cố sức lạp xả quần áo Đường Phong, chiếc áo sơ mi vài trăm đô la bị tên hùng tức giận dùng lực cấp xé, cúc áo trong suốt hình vỏ sò rơi lả tả khắp nơi, Đường Phong vừa nóng vừa choáng váng đầu lại rất phối hợp đem sơ mi cởi ra, một bên nỗ lực khiến Charles đang nóng như một cái lò lửa cách mình xa một chút, một bên bắt đầu cởi quần.
Cậu mở ra nút quần, đang định đưa tay kéo khóa quần thì có một bàn tay lạnh lẽo cầm tay cậu, giúp cậu đem khóa quần kéo xuống, thuận thế đem cả quần lót kéo xuống, Lục Thiên Thần đem quần áo của cậu ném xuống mặt đất.
Charles hôn lưng Đường Phong, hôn hôn một chút rồi ngủ, ai nói người sau khi say sẽ loạn tính? Hôm nay bọn họ uống rất nhiều, chỉ muốn ngủ một giấc, làm gì còn khí lực để làm cái gì vận động kịch liệt nữa.
Lục Thiên Thần là người duy nhất còn thanh tỉnh liền vọt vào phòng tắm tắm rửa, sau khi đi ra liền cầm theo khăn ướt giúp Đường Phong lau mồ hôi, về phần Charles, dù sao người này cũng đã tắm qua, đừng hi vọng Lục Thiên Thần sẽ giúp người này lau thân thể, việc này khiến hắn cảm thấy có chút quái dị.
Lục Thiên Thần cũng mệt mỏi rồi, chờ hắn dọn xong những thứ loạn thất bát tao đều đã qua nửa giờ, hắn quyết định sáng ngày mai cho mình nghỉ ngơi nửa ngày.
Hắn cũng không có quay về phòng ngủ của mình, ai biết đầu hùng Charles này có thể đột nhiên nửa đêm tỉnh lại hay không, chỉ cần trong đầu nghĩ đến Charles đối Đường Phong làm chút chuyện hắn liền không ngủ được, không bằng cùng nhau ngủ, nếu là ba người cùng nhau liền được rồi.
Ngã xuống giường, Lục Thiên Thần nghiêng người nhìn Đường Phong ngủ ở giữa, người này ngủ rất say, chỉ có chút hé miệng hô hấp nhẹ nhàng, thỉnh thoảng bởi vì Charles ôm mà khó chịu giãy dụa hai cái, luôn luôn nỗ lực muốn đá văng cái người ghé vào trên người mình, mà Charles cũng dị thường dính người, bất khuất ôm Đường Phong không tha.
Lục Thiên Thần ngủ một mình một hồi, đại khái qua nửa giờ hắn phát hiện mình dù vẫn luôn nhắm mắt lại cũng là tâm thần không yên ngủ không được, sau đó trong bóng đêm hắn mở mắt, dùng tay chống nửa người nhìn Đường Phong nằm bên cạnh cách mình rất gần, bên tai hắn vẫn luôn là tiếng hít thở nhẹ nhàng của Đường Phong.
Lục Thiên Thần lần thứ hai ngã xuống giường, bất đồng chính là lần này hắn chặt mọi tua dính Đường Phong, đưa tay qua đem chàng trai ôm vào trong lòng, thân thể hơi lạnh của Lục Thiên Thần khiến người sau bất tri bất giác dựa sát vào, tìm một vị trí thoải mái mà cọ cọ, lầm bầm hai câu lại tiếp tục ngủ.
Cảm giác thật tốt, Lục Thiên Thần cúi đầu hôn trán Đường Phong, hắn muốn làm như vậy, hắn cũng đã làm như vậy rồi.
Tối hôm đó Đường Phong có một giấc mơ đáng sợ, trong mơ có hai dã thú đem cậu vây vào giữa, những con vật đáng ghét này cắn xé cánh tay cùng quần áo của cậu, bốn phía vừa nóng vừa hẹp, cậu sắp thở không nổi rồi.
Nóng quá, Đường Phong tỉnh lại ngày thứ hai là vì nóng.
Sáng sớm đứng lên lại thấy bản thân bị hai người đàn ông trần như nhộng kẹp ở giữa, cảm giác quả thật không tốt chút nào, khóe mắt Đường Phong nhịn không được mà co quắp một chút, cậu sờ sờ thân thể của mình, hoàn hảo, tối hôm qua hẳn là không có phát sinh chuyện gì đáng sợ, tuy rằng tư tưởng của cậu rất cởi mở nhưng vẫn không có cởi mở đến mức song song cùng hai người đàn ông điên loan đảo phượng.
/295
|