Sống Lại Có Anh Bên Em Là Đủ

Chương 79 - Chương 65

/160


Thời điểm nghỉ hè năm thứ nhất, Tần Trạch cùng Tô Nhiên đi tới ven biển Seattle.

Để tránh tầm mắt mọi người, hai người lựa chọn buổi tối tới làm một chuyện bí mật, hắc hắc, bọn họ phải lưu giữ lại một chút những kỷ niệm đẹp của năm đầu tiên làm du học sinh, để sau này còn có thể nhớ lại.

Mà kỉ niệm này là một câu chuyện vui vẻ và siêu nhiên.

Vai nam chính trong câu chuyện là một người đàn ông ngọc thụ lâm phong, phong lưu phóng khoáng tuyệt thế khốc ca, đương nhiên đó là Tần Trạch.

Nữ chính trong câu chuyện là một, chú ý một chút về từ ngữ, là một con vật đáng yêu vô địch, một con rối hình thỏ màu trắng mềm mại.

Hai người chạy hồng hộc đến trung tâm Thiên Kiều, Tần Trạch vác camera, khiêng chân đỡ.

Trong bóng đêm mông lung, mọi người đã rời đi hết, Tô Nhiên có thể thoải mái chạy trên bờ biển.

Xung quanh vên biển, những tòa nha cao thấp với ánh đèn neon nhấp nháy, giống như một cái chén kim cương với khóa, đường cao tốc với ánh sáng lung linh, rõ ràng là dòng sông uốn khúc đầy màu sắc, dưới nước có phản chiếu ánh sáng, là một hình ảnh tuyệt đẹp.

“Đẹp quá đi.” Tô Nhiên hưng phấn nhảy lên trên đầu Tần Trạch.

“Ừ.” Tần Trạch cũng bị cảnh đẹp ban đêm hấp dẫn, Tần Trạch chuẩn bị tốt chân máy quay, tạo ra một tư thế.

Tô Nhiên không được tự nhiên đứng ở đằng xa.

Tần Trạch cười xấu xa: “Con thỏ thân ái, anh đã mặc quần bơi, hi sinh nhan sắc, em cũng phải có một chút bày tỏ đi chứ.”

Dưới ánh trăng, dáng người Tần Trạch cao lớn, vòng ngực nở nang, còn có vật nổi trội giữa quần bơi, khiến cho ma quỷ trong lòng Tô Nhiên bắt đầu nhộn nhạo.

Đặc biệt, con bà nó, bà đây liều mạng, không phải chỉ là mặc bộ bikini thôi sao?

Dù sao cũng không phải mình mặc.

Là con rối hình thỏ mặc mà thôi.

Cô vừa nhắm mắt lại, hạ quyết tâm, mặc bikini mềm mại vào người.

“Chị đây chiều tất, bất cứ giá nào, nếu anh yêu thích chụp hình thì cứ thoải mái đi thôi.”

Dĩ nhiên Tần Trạch sẽ không khách khí chút nào, anh muốn về sau nhớ lại sẽ mở ra xem.

Trên bãi biển, dưới ánh trăng trong suốt, con thỏ nho nhỏ, mặc trên người bộ bikini màu xanh, run run rẩy rẩy đứng trước gió biển, gian nan đi về phía trước trên bờ biển….

Tần Trạch nìn con thỏ lớn bằng khoảng một bàn tay, nhếch miệng cười đến thoải mái.

Tô Nhiên nghe thấy tiếng cười thanh thúy của Tần Trạch, ngừng lại, quay đầu về phía anh, oa, đẹp trai quá đi thôi. Ở dưới ánh trăng, cô say mê nhìn chàng trai với vẻ mặt nhu hòa, nhẹ nhàng.

Một cơn gió mạnh thổi đến…

“A…” Tô Nhiên cảm giác như mình bay lên, sau đó rơi vào biển rộng.

Thân thể con rối hút nước, cho dù Tô Nhiên có giãy dụa như thế nào thì cũng chỉ là vô dụng mà thôi.

Một tiếng ‘bùm’ vang lên, Tần Trạch bơi lội linh hoạt giống như một chú cá, chui ra từ trong nước, cười nói: “Thỏ, xem ra cho dù dáng vẻ của em có được thay đổi thì khả năng bơi lội cũng không hề có tiến bộ nha.”

“Tần Trạch, thiếu chút nữa là em bị chết đuối đó.” Tô Nhiên ngồi trên đầu Tần Trạch, giống như đang ngồi trên một tiểu đảo di động vậy.

“Có anh ở đây, em sợ cái gì chứ.” Tần Trạch đổi tư thế thành bơi ngửa, tóm lấy Tô Nhiên đang toàn thân ướt đẫm đặt lên ngực mình.

Tô Nhiên vẫn tức giận như cũ, nhìn hai điểm hồng tươi trước ngực, hung ác véo xuống.

“Thỏ ngoan, không nên gấp, chờ khi chúng ta kết hôn, em muốn liếm, muốn vê, muốn vặn như thế nào cũng được hết.” Tần Trạch trôi lơ lửng trên mặt nước, đôi chân thon dài ở trong nước như ẩn như hiện với sóng nước.

Nếu như con rối cũng có thể vì câu nói mà đỏ mặt thì khẳng định rằng bây giờ mặt Tô Nhiên sẽ đỏ hết lên.

“Đi, mặc kệ


/160

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status