Sư Huynh, Rất Vô Lương

Chương 356 - Chương 82

/479


Editor:HamNguyet

Đột nhiên, đạo bóng dáng quỷ dị màu xanh từ một bên tật bắn đi ra, tốc độ cực nhanh, giống như một đạo khói nhẹ, lao thẳng tới Tần Lạc Y mà đi.

Theo thân thể hắn đồng thời đi qua, còn có một đạo cuồng phong mãnh liệt như lốc xoáy, hiển nhiên muốn nhân cơ hội cướp Tần Lạc Y đi.

Mâu quang Tần Lạc Y lạnh nhạt, đáy mắt có hàn quang lạnh băng chợt lóe rồi biến mất, nhưng không chuyển động, tư thế nàng đứng thẳng bất động, dừng trong mắt ngoại nhân, tựa hồ đã bị biến cố đột nhiên sợ ngây người không kịp phản ứng.

Mắt thấy đạo lốc xoáy kia sắp dừng trên người Tần Lạc Y, Thác Bạt Nguyên Hủ chuyển động, lấy lá cờ màu đỏ tiên diễm loá mắt thập phần khủng bố, thẳng hướng đạo gió lốc kia mà đi, trong nháy mắt, lá cờ nguyên bản chỉ dài nhỏ như bàn tay phút chốc tăng vọt mấy chục lần, dưới ánh nắng màu vàng có vẻ dị thường sáng lạn chói mắt, gió mạnh phần phật, lá cờ bay bay, che trời lấp đất, đem đạo gió lốc khủng bố cắn nuốt vào.

Trời, đó là chí bảo Hàng Ma Kỳ trấn gia của Thác Bạt gia!

*(Kỳ:cờ)*

Không nghĩ tới Khổng Tước vương đem Hàng Ma Kỳ giao cho Thác Bạt thiếu chủ, gần mười vạn năm trước, vị tiền bối của Thác Bạt gia, chỉ dựa vào Hàng Ma Kỳ hoành hành thiên hạ, đánh chiếm địa vực cho Thác Bạt gia tộc thống trị, nghe nói hồn phách người tội ác tày trời từng bị hắn giết chết đều luyện trong lá cờ, nếu có thể hoàn toàn nắm giữ lá cờ, sức chiến đấu tương đương với một tu sĩ tử phủ đỉnh.

Rất nhanh mọi người liền hiểu được, chỉ sợ trải qua chuyện Hỏa Vực, Thác Bạt Tiêu Dao đem lá cờ cho nhi tử chính mình hộ thân, lại nhìn hai gã tu sĩ tử phủ đi theo hắn...Lúc này cho dù tu sĩ tử phủ đỉnh muốn động vào hắn, chỉ sợ hấp tấp không chiếm được chỗ tốt.

Người đánh lén một kích không trúng, thân mình ở không trung linh động chợt lóe, tập kích khủng bố công kích lại đây lần nữa, nhưng lần công kích này lại bị Thác Bạt Nguyên Hủ ngăn lại.

Hai gã tu sĩ tử phủ Thác Bạt gia đi theo Thác Bạt Nguyên Hủ, dưới áp lực nghe nói trên người Tần Lạc Y có Hỗn Nguyên Thiên Châu sau cực độ khiếp sợ, nhìn Thác Bạt Nguyên Hủ xuất thủ, bọn họ rốt cục phục hồi tinh thần lại, quát chói tai một tiếng, đồng thời hướng tới người đánh lén mà đi.

Tu vi người đánh lén kia không kém, ít nhất cũng là tu sĩ tử phủ trung giai, lúc này trên mặt hắn che cái khăn đen, cố ý thu liễm hơi thở, trừ bỏ nhìn đến một đạo bóng đen ở không trung cùng hai gã tu sĩ tử phủ của Thác Bạt gia giao chiến, mọi người không thấy rõ dung mạo hắn.

Dù sao tu vi Thác Bạt Nguyên Hủ là ngọc phủ mà thôi, lấy tu vi hắn thao túng như Hàng Ma Kỳ cường đại như thế vẫn quá mức miễn cưỡng, hắn nhiều nhất chỉ có thể thi triển ba lượt, lúc này đã thi triển hai lần, linh lực trong cơ thể hao hơn phân nửa, hơi thở dồn dập, sắc mặt thoáng có chút tái nhợt.

Hắn thu nhỏ Hàng Ma Kỳ gắt gao nắm trong tay, thân thể che trước người Tần Lạc Y, trong mâu quang ôn nhuận thu liễm, ánh mắt lạnh lẽo sát khí quét chung quanh.

Tu sĩ bị ánh mắt hắn sắc bén khác thường đảo qua, trong lòng mạnh mẽ căng thẳng, nguyên bản có chút người rục rịch muốn tiến lên nhân lúc cháy nhà hôi của thử thời vận suy nghĩ, lại lui đi, tu vi càng thấp vì không muốn bị vạ lây, đã sớm lui xa hơn, chỉ quan vọng từ rất xa.

Nhưng mặc dù như thế, vẫn có người từ phía sau Tần Lạc Y phóng lại đây, tổng cộng ba người, giống người vừa rồi đánh lén nàng, cũng mang cái khăn đen che mặt, hiển nhiên không muốn người ta biết thân phận bọn họ.

Bọn họ hung mãnh công tới Tần Lạc Y, giữa ba người cực kỳ ăn ý, một người đề phòng Thác Bạt Nguyên Hủ sẽ đi lên che chở Tần Lạc Y, hai người khác công kích hướng Tần Lạc Y, tuy rằng tu vi Thác Bạt Nguyên Hủ không cao, nhưng Hàng Ma Kỳ thực sự lợi hại, bọn họ không khỏi cẩn thận.

Tần Lạc Y nở nụ cười. Chỉ dùng sư quang khóe mắt liếc nhìn ba người kia một cái, đều là tu vi tử phủ sơ giai mà thôi, dám đến đánh chủ ý lên Hỗn Nguyên Thiên Châu trong người nàng.

Ở trong mắt nàng, kỳ thật ba người này cùng người chết không sai biệt lắm, sau khi sự tình quỷ tu sĩ Tà La phát sinh, nàng chưa từng còn suy nghĩ muốn đem chuyện tình trong cơ thể có Hỗn Nguyên Thiên Châu tiếp tục giấu diếm.

Những người này nghe được đồn đãi, dám nhảy ra hướng nàng động thủ, hơn nữa trước mặt nhiều người như vậy...Lúc này Tần Lạc Y căn bản không chuẩn bị để những người này còn sống. Còn có đầu sỏ gây tội rải rác lời đồn trong cơ thể nàng có Hỗn Nguyên Thiên Châu, nàng tuyệt đối không bỏ qua.

Nàng không ngại ở trước mặt ngàn tu sĩ phụ cận Vong Ưu sơn đại khai sát giới, con người phải tận mắt nhìn đến giáo huấn, về sau làm việc mới cân nhắc trước sau, nàng không muốn chính mình về sau đi ra cửa, tùy tiện con chó con mèo đều dám nhảy ra nhìn trộm Hỗn Nguyên Thiên Châu.

Đối với phản ứng Thác Bạt Nguyên Hủ vừa rồi, nàng thực vừa lòng. Mặc kệ nói như thế nào, hắn là người thứ nhất nhảy ra bảo hộ nàng, xem ra lúc trước chính mình không mất công cứu tính mạng hắn.Hắn không làm cho nàng thất vọng. Ánh mắt nhìn về phía Thác Bạt Nguyên Hủ nhu hoà hơn rất nhiều.

Lúc này Thác Bạt Nguyên Hủ không chú ý tới ánh mắt nàng biến hóa, lực chú ý của hắn đều dừng trên người nam tử đột nhiên nhảy ra công kích Tần Lạc Y, Hàng Ma Kỳ trên tay run run, lại đề cao linh lực mạnh hơn muốn dùng Hàng Ma Kỳ ngăn trở ba người kia.

Ca ca! Sắc mặt Thác Bạt Nguyên Nhu nháy mắt biến đổi. Nàng biết lấy tu vi ca ca hiện tại, nhiều nhất chỉ có thể thi triển ba lượt Hàng Ma Kỳ mà thôi, hơn nữa sau khi thi triển ba lượt, toàn bộ lực trong cơ thể khô kiệt, không nghỉ ngơi vài ngày, căn bản không có biện pháp khôi phục, hơn nữa thời gian mấy ngày nay không có một chút năng lực tự bảo vệ mình, lúc này Khai Dương thành cùng Vong Ưu sơn ngọa hổ tàng long.

Nàng muốn giữ chặt tay ca ca, ngăn cản hắn tiếp tục thi triển Hàng Ma Kỳ, Thác Bạt Nguyên Hủ ý bảo nàng không cần lo lắng, sau đó phất tay, biết tu vi nàng yếu, cũng sợ muội muội chính mình bị ngộ thương, cho người mang nàng rời xa vòng chiến.

Tu sĩ ngọc phủ đi theo hắn đến một nửa cầm trường kiếm cùng pháp khí hộ bên cạnh hắn, một nửa hộ bên cạnh Thác Bạt Nguyên Nhu, Đoan Mộc Vân cũng bị người mang ra vòng chiến, nhưng tu sĩ tử phủ họ Vạn của Đoan Mộc thế gia ở thời điểm nguy cơ nhảy ra, chống lại một trong ba người công kích Tần Lạc Y.

Liễu Khuynh Nghiên nhìn đại chiến trước mắt, một lòng đều nhắc tới cổ họng, nàng khẩn cấp chờ xem Tần Lạc Y bị người đánh lén giết chết, Hỗn Nguyên Thiên Châu trong linh đài huyệt, muốn lấy hạt châu kia, phải bổ đầu ra, mặc kệ có Hỗn Nguyên Thiên Châu hay không, chỉ bắt bóng bắt gió cũng đủ để người điên cuồng, nàng chờ xem bộ dáng Tần Lạc Y bị bổ đầu óc vỡ toang.

Liễu Huyền Dịch nhìn người Đoan Mộc gia cùng Thác Bạt gia che chở Tần Lạc Y, trong mắt hắn hiện lên một chút tinh quang, suy xét chính mình nên tiến lên hỗ trợ một tay hay không.

Đang cân nhắc, còn chưa đưa ra quyết định cuối cùng, chung quanh nhảy ra vài người bịt mặt hướng tới Tần Lạc Y công kích lại đây, làm cho hắn nháy mắt đánh mất ý tưởng tiến lên hỗ trợ, ngược lại mang theo người Liễu gia thối lui đến nơi tương đối an toàn.

Cuối cùng Thác Bạt Nguyên Hủ không đem Hàng Ma Kỳ thi triển lần nữa, bởi vì Tần Lạc Y ngăn trở động tác hắn, hai gã tu sĩ tử phủ nguyên bản bên người hắn đã trở lại một gã, bảo hộ bên cạnh hắn cùng Tần Lạc Y, lại có tu sĩ tử phủ của Đoan Mộc gia tương trợ, tuy nhiều người đánh lén Tần Lạc Y, nhưng trong khoảnh khắc không có cách nào thực hiện được.

Nhìn thấy có thêm mấy người nhảy ra, Tần Lạc Y quyết định không nương tay, nàng chuẩn bị động thủ, nếu nàng không động thủ, những người đó thật sự coi nàng là quả hồng mềm.

Lúc này có tám gã tu sĩ che mặt, tu vi mỗi người không yếu, sau khi đem những người này giết, hẳn là hiệu quả kinh sợ thực không sai, đến lúc đó những người đó muốn trở ra, cũng phải nghĩ đi nghĩ lại xem bản thân có bản sự kia hay không.

Về phần giết những người đó cuối cùng sẽ đắc tội gia tộc cường đại nào, căn bản không nằm trong phạm vi Tần Lạc Y lo lắng, nàng không đem chuyện này để trong lòng, Huyền Thiên đại lục, từ trước đến nay chính là đại lục thực lực vi tôn, huống hồ nàng tự vệ mà giết người, đi đến nơi nào cũng có lý.

Để bọn họ quấn lấy những người này, ta cho người che chở nàng đi ra ngoài trước. Thác Bạt Nguyên Hủ mắt thấy toát ra càng nhiều người, hơn nữa người chung quanh quan vọng cũng rục rịch lên, tâm nháy mắt chìm vào đáy cốc, hạ giọng vội vàng nói với Tần Lạc Y.

Tần Lạc Y mỉm cười, lắc lắc đầu.

Không cần! Bàn tay xinh đẹp thon dài nhẹ nhàng nâng lên, khuôn mặt hàm chứa ý cười, như xuân về hoa nở rộ, đối mặt với rất nhiều tu sĩ tử phủ, không có một tia sợ hãi, toàn thân tản ra cỗ tao nhã tính trước kỹ càng. Một cỗ linh lực nhu hòa nhộn nhạo quay chung quanh nàng tràn ra.

Đó là nàng triệu hồi thủy linh lực. Thuỷ linh lực của nàng ấm áp như gió xuân. Không chỉ không mang theo một tia sát ý, ngược lại làm cho người ta từ đầu đến chân vô cùng sảng khoái.

Cỗ lực lượng hướng tới tám người bịt mặt gần đây.Cảm giác được cỗ lực lương kỳ dị, tám người đều ngẩn ra, cỗ lực lượng này quá mức kỳ dị, khi giao chiến đối phương sát ý tung hoành bọn họ sẽ không cảm thấy kỳ quái, nhưng loại cảm giác sảng khoái này...Như thế nào cũng cảm giác vô cùng quỷ dị.

Không chỉ bọn họ cảm giác được, Thác Bạt Nguyên Hủ cùng hai gã tu sĩ tử phủ Thác Bạt gia, một tu sĩ tử phủ khác của Đoan Mộc gia cũng cảm giác được, bọn họ không khỏi giật mình, trên tay công kích chậm lại, hướng tới Tần Lạc Y nhìn lại đây.

Ý cười trên mặt Tần Lạc Y không thay đổi, trong mắt có quang mang ngọc lưu ly chớp động, thúc giục cỗ lực lượng nhu hòa, thật không vội vã lấy tính mạng bọn hắn, kỳ thật muốn lấy tính mạng bọn họ, trong nháy mắt có thể làm được.

Chết kiểu như vậy quá tiện nghi cho bọn họ, người đến đánh lén nàng đều là tu sĩ tử phủ, tám người a...Đội hình khủng bố như thế, nếu không phải hiện tại nàng đã tu luyện ra linh hoa, người chết trên tay bọn họ sẽ là chính mình.

Tám tu sĩ che mặt ngẩn ra, nhanh chóng phản ứng lại, lưu ba người đối phó ba người Vạn tu sĩ cuốn lấy bọn họ, những người khác đều hướng tới Tần Lạc Y hung ác đánh tới.

Đoan Mộc Vân gấp đến độ dậm chân, chỉ hận tu vi chính mình quá thấp, lúc này một chút cũng không giúp được, nàng vội vàng nhìn về phía cửa vào Vong Ưu sơn, vừa rồi thấy tình thế không đúng, nàng liền phái người trở về Khai Nguyên thành tìm viện binh.

Muốn chết! Một tiếng hừ lạnh đột nhiên vang lên ở không trung, tuy rằng không lớn, làm cho tất cả mọi người phụ cận nghe được rõ ràng, ngay sau đó một tòa bảo tháp dạng pháp khí đột nhiên từ nơi xa tật bắn mà đến, trên tháp hào quang vạn trượng, thập phần chói mắt, thân tháp tản ra hơi thở cực kỳ khủng bố, thẳng đến năm người công kích Tần Lạc Y mà đi.

Đi theo bảo tháp mà đến, là một mặt gương đồng dạng tản ra hơi thở khủng bố.

Tịch Diệt Tháp!

Âm Dương Kính!

Chung quanh phát ra từng trận tiếng động kinh hô. Tịch Diệt Tháp là vật của Phượng gia thiếu chủ Phượng Phi Ly, là kiện chí bảo của Phượng gia, mà Âm Dương Kính còn lại là vật của Đoan Mộc thiếu chủ Đoan Mộc Trường Thanh, cũng là kiện chí bảo của Đoan Mộc gia, không nghĩ tới hôm nay hai kiện chí bảo đều hiện.

Âm Dương Kính cùng Tịch Diệt Tháp phát ra quang mang, chiếu sáng toàn bộ không trung Vong Ưu sơn, tất cả năm người hướng về phía Tần Lạc Y đều bị Âm Dương Kính cùng Tịch Diệt Tháp khống chế hoàn toàn, Âm Dương Kính làm cho năm người công kích chậm lại, sau đó bọn họ phát giác lực lượng trong cơ thể trôi đi rất nhanh, Tịch Diệt Tháp phát ra cỗ lực hút cường đại, muốn hút bọn họ vào.

Chúng tu sĩ che mặt bằng khăn đen, không nhìn tới thần sắc trên mặt bọn họ lúc này như thế nào, nhưng trong mắt đều hiện lên tức giận phẫn hận.

Đều thả ra thủ đoạn, điên cuồng hướng ra phía ngoài phóng đi, muốn thoát khỏi Âm Dương Kính cùng Tịch Diệt Tháp khống chế, Phượng Phi Ly cùng Đoan Mộc Trường Thanh ngự thần hồng, từ nơi xa tật bắn mà đến.

Con ngươi Đoan Mộc Trường Thanh vô cùng lãnh khốc, trên mặt tuấn mỹ lộ ra mỉm cười tà nịnh thị huyết, Phượng Phi Ly mặc cẩm bào màu đỏ, cười đến yêu nghiệt, nhưng ý cười kia không đạt tới đáy mắt, trên tay hắn, nhẹ nhàng ôm một con Tuyết Hồ, chẳng qua bộ dáng Tuyết Hồ lúc này uể oải ỉu xìu.

Phượng thiếu chủ! Trong mắt Liễu Khuynh Nghiên sáng ngời, hô nhỏ một tiếng, nhấc chân muốn hướng hắn chạy qua, không chuyển mắt nhìn Tuyết Hồ trong tay hắn, vẻ mặt chờ mong.

Liễu Huyền Dịch cầm tay nàng, hung hăng nhìn chằm chằm nàng.

Phượng Phi Ly đối với ánh mắt chúng tu sĩ nóng rực nhìn như không thấy, khống chế Tịch Diệt Tháp nhanh chóng xoay tròn, lúc này uy lực Tháp, so với đại chiến yêu thú triều lúc trước cao hơn mấy lần. Âm Dương Kính của Đoan Mộc Trường Thanh cũng vậy.

Ba người không bị Âm Dương Kính vây khốn thấy tình thế không ổn, muốn đào tẩu, trong lúc lơ đãng, một đạo ngân quang đột nhiên bắn tới, nhập vào một người trong đó, người nọ thậm chí ngay cả kêu thảm thiết đều không kịp phát ra một tiếng, thân thể nháy mắt biến thành hư vô.

Thiên Tâm Thần Tiễn! Chúng tu sĩ chung quanh kinh hô lên lần nữa, ánh mắt vô cùng nóng rực nhìn Sở Dật Phong ngự hồng từ nơi xa mà đến.

Thiên Tâm Thần Tiễn thực lực cường đại là kiện đồ vật của Tần tự thế gia, Sở Dật Phong là đệ tử Tần gia lão gia tử thu cho nhi tử Tần Viêm đã chết, mấy ngày nay đã sớm lan truyền đi, chỉ là rất nhiều người đều không nghĩ đến, Tần lão gia tử đem pháp khí nghịch thiên như thế giao cho hắn.

Đương nhiên, càng làm cho bọn họ khiếp sợ là thực lực của hắn, một tên a...Chỉ một tên, nhẹ nhàng đem tu sĩ tử phủ hồn phi phách tán.

Hiện tại người trẻ tuổi, thật sự quá biến thái, ai, chúng ta đều già đi. Có người buồn bã thở dài.

Sở Dật Phong lãnh khốc kéo cung lần nữa. Lại một đạo ngân quang nhập vào một người trong đó, tên tu sĩ che mặt nháy mắt mất mạng, người duy nhất còn chưa có chết là người ban đầu đánh lén Tần Lạc Y. Lần này Sở Dật Phong không kéo cung.

Tay Tần Thiên cầm Lam Tinh Kiếm bên cạnh Sở Dật Phong, ánh mắt tối đen nhìn tên nam tử kia đào tẩu, nhẹ nhàng nhếch môi một cái, giây lát một đạo bóng dáng cùng hắn giống nhau như đúc, đồng dạng tay cầm Lam Tinh Kiếm xuất hiện phía sau nam tử kia, trường kiếm bổ xuống, nháy mắt đem đầu người nọ bổ ra.

Nhất Mạch Hoá Tam Thanh!

Trời, kia cũng là đệ tử của Tần Viêm đi, nghe nói mới đến Huyền Thiên đại lục vài năm...Không nghĩ tới Nhất Mạch Hoá Tam Thanh của hắn xuất thần nhập hoá như thế, một kiếm liền bổ chết gã tu sĩ tử phủ!

/479

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status