Sử Thượng Tối Ngưu Phò Mã Gia

Chương 394: Uống thoái mái

/685


Tần Hương Liên sửng sốt một chút, cuối cùng là có chút do dự, nói: "Có lẽ là không cần đâu, Hàn Kỳ đại ca, Trần Thế Mỹ hiện tại đã làm Phò mã rồi, ta không đi thì tốt hơn, ngươi có thể giúp ta gọi hắn ra ngoài không, ta nói vài lời cùng hắn là được."

Hàn Kỳ khập khiễng kéo Tần Hương Liên, nói: "Chị dâu nói đi đâu vậy? Từ thời điểm năm trước, chưởng quầy đã để cho ta đi tìm các ngươi rồi, đáng tiếc, ta đi trễ một bước, không thể tìm được các ngươi. Trần Thăng tiểu tử kia nói cho chưởng quầy, các ngươi đã chết rồi, chúng ta cũng đều nghĩ ngươi chết rồi, chỉ có chưởng quầy còn muốn chúng ta tiếp tục đi tìm, hắn một mực tin tưởng các ngươi còn sống!"

Ngữ điệu Tần Hương Liên bỗng nhiên thay đổi, run run hỏi: "Hắn, hắn một mực tìm ta?"

Hàn Kỳ gật đầu, nói: "Đúng vậy, không phải ta muốn kể công trước mặt ngươi, bản thân ta cũng chạy ba chuyến rồi!"

Khóe miệng Tần Hương Liên rốt cục cũng hiện lên vẻ tươi cười. Bạn đang xem tại TruyệnYY - www.truyenyy_com

Hàn Kỳ thở dài một tiếng, nói: "Đều là chuyện tốt do tiểu tử Trần Thăng kia gây ra! Hắn nói các ngươi đều chết hết, hơn nữa còn nói rất khẳng định, thời điểm công chúa và hoàng thượng hỏi hắn, hắn cũng nói như vậy. Bằng không thì hiện tại, chưởng quầy khẳng định vẫn còn đang tìm ngươi, không nói những chuyện này nữa, ngài tranh thủ thời gian lên xe đi."

Quanh co một vòng, hiện tại trong lòng Tần Hương Liên từ buồn phiền tuyệt vọng đã có một chút hi vọng.

Thì ra không phải hắn muốn vứt bỏ mình, là hắn cho rằng mình chết rồi, thì ra hắn một mực tìm mình, chỉ là do không có tin tức mà thôi! Mình đã trách lầm hắn.

Nàng đi theo Hàn Kỳ, lên xe ngựa, trên mặt lộ ra dáng tươi cười, tay nhẹ nhàng vuốt đầu Trần Đông ca, ôn nhu nói: "Đông ca, cha ngươi để cho Hàn đại bá tới đón chúng ta rồi, ngày mai hắn sẽ tới thăm ngươi, mua cho ngươi con ngựa lớn."

Hàn Kỳ đánh xe ngựa, đứng ở trước cửa sau, rồi mới quay đầu nói: "Chị dâu, ngài cứ ngồi trên xe, hôm nay không thể dẫn ngài tiến vào, ta sẽ đi vào trước, sau đó sẽ nói một tiếng cùng chưởng quầy, nói cho hắn biết ngài đã tới, hắn sẽ an bài tốt."

Phủ Phò mã, một bộ nghi thức đã được thực hiện xong, mọi người phân ra ngồi ở trên vị trí sớm đã an bài tốt vì bọn họ, Triệu Ý đã được đưa vào phòng động phòng.

Hôn lễ Đại Tống so với bây giờ thì có chỗ khác nhau, hiện tại vợ chồng mới cưới phải ra ngoài bái kiến thân hữu, lúc trước kia, chỉ cần đưa vợ chồng mới cưới vào phòng động phòng, người ta liền có thể ở bên trong không cần ra ngoài, về phần tân khách bên ngoài, tự nhiên có người sớm an bài tốt chuyện mời rượu.

Nhưng Trần Nguyên biết rõ, chính mình đi ra ngoài lên tiếng chào hỏi cùng người khác, đó chính là một cái lễ phép.

Đặc biệt là những bằng hữu trên giang hồ vì thanh danh của hắn mà chạy đến kia, còn có một vài quan viên địa phương, chính mình trên cơ bản ngay cả mặt mũi cũng đều chưa thấy qua, chỉ mời người ta ăn một bữa, tuy tại cấp bậc lễ nghĩa Tống triều vẫn cho phép, nhưng ở trong mắt của Trần Nguyên, giống như có chút không quá lịch sự.

Cũng may, nghi thức giữa vợ chồng kia, hắn và Triệu Ý đã sớm nếm thử rất nhiều lần rồi, hai người cũng không phải cực kỳ vội vã động phòng, Trần Nguyên đáp ứng Triệu Ý uống ít một ít, Triệu Ý cũng không nói gì.

Thời điểm Hàn Kỳ tìm được Trần Nguyên, Trần Nguyên đang uống rượu tại bàn Liễu Thanh, đối với chút ít đại hiệp trong truyền thuyết này, hắn rất kính ngưỡng, người ta có thể cho hắn hãnh diện như thế, hắn thật sự vô cùng cao hứng.

Liễu Thanh cũng vô cùng cao hứng, một chén rượu vào trong bụng, liền vỗ vỗ bộ ngực, nói: "Ngọc Đường sớm nói Phò mã gia là người hào sảng, hôm nay vừa thấy, quả nhiên là đúng! Phò mã gia yên tâm, ngày sau, nếu có chỗ nào phân công, cứ phái một người đến nói một tiếng cùng Liễu Thanh ta là được."

Trong lòng Trần Nguyên thầm nghĩ, xem ra người này cũng là người vuốt mông ngựa rất lành nghề.

Bạch Ngọc Đường nói mình cái gì, mình cũng có có thể chấp nhận, nhưng sẽ tuyệt đối không nói mình hào sảng, hai chữ hào sảng này, giống như không dính nổi quan hệ cùng Trần Nguyên.

Phân công bọn hắn, Trần Nguyên càng chưa từng nghĩ qua, đối với các nhân vật giang hồ, thoáng kết giao một tý làm việc dễ làm thì thôi, nhưng ngày sau ở chung, chỉ có thể là chính mình đi trợ giúp bọn hắn, có lẽ nên tận lực ít phân công bọn hắn làm việc cho chính mình thì tốt hơn.

Trần Nguyên cạn một chén cùng bọn người Liễu Thanh, sau đó liền ôm quyền, nói: "Hôm nay thật sự bận quá, có chỗ nào không chu toàn, kính xin chư vị bao dung, tha thứ, Lô đại ca, ngươi thay ta ở chỗ này làm ông chủ, để cho chư vị anh hùng uống thật say mới được."

Lô Phương gật đầu, nói: "Thế Mỹ yên tâm, không cần ta mời, mấy người bọn hắn cũng tuyệt đối không cho ngươi tỉnh rượu !"

Trần Nguyên lập tức đi về hướng bàn tiếp theo, thời điểm di động bước chân, thân thể lặng lẽ tựa ở bên người Hàn Kỳ, lên tiếng hỏi: "Sự tình gì?"

Hàn Kỳ nói: "Chị dâu đến rồi."

Trần Nguyên vốn đang sững sờ, Hàn Kỳ liền nói tiếp: "Tần Hương Liên chị dâu mang theo hai đứa trẻ đến."

"Ở nơi nào?" Trần Nguyên dừng bước lại, vội vàng hỏi.

Hàn Kỳ kéo kéo ống tay áo của hắn, nói: "Chưởng quầy yên tâm, ở bên ngoài xe ngựa của ta, hôm nay dẫn nàng đến đây thật sự không ổn, người xem nên an bài như thế nào?"

Trần Nguyên thở một hơi thật dài, tâm tình nhất thời có vẻ càng thêm thư thái hơn, nói : "Đi, mang ta đi nhìn xem."

Hàn Kỳ dẫn đường phía trước Trần Nguyên, hai người xuyên qua yến hội, rất nhanh liền đi tới cửa sau.

Hàn Kỳ ngừng ở ngoài cửa chiếc xe ngựa, Trần Nguyên bước hai bước, thoáng một tý đã nhảy lên lên, hô: "Hương Liên!"

Tần Hương Liên nghe được tiếng la của hắn có chút kích động, hai cánh tay không khỏi muốn đưa ra ngoài, nhưng tiếp theo liền trông thấy Trần Nguyên mặc một thân quần áo vui mừng, nàng bỗng nhiên dừng lại.

Trần Nguyên cũng không để ý đến nét mặt của nàng, sau khi đi vào, liền giữ hai vai của nàng, nói: "Hương Liên, cho ta xem xem, ngươi có gầy đi hay không?"

Những lời này lúc Trần Nguyên đi trên đường đã nghĩ kỹ, chút ít chiêu số hắn dùng để đối phó với nữ nhân, làm sao Tần Hương Liên có thể chống đỡ nổi? Trần Nguyên vừa mới nói xong, nước mắt Tần Hương Liên lại rơi xuống lần nữa, thanh âm nghẹn ngào nói: "Ngươi, rốt cuộc ngươi còn nhớ đến chúng ta."

Bên cạnh, Trần Đông ca rất là bất bình, nói: "Cha! Tại sao ngươi không nhìn xem ta gầy có hay không?"

Trần Xuân muội đánh một cái lên trên đầu của hắn, nói: "Có chuyện gì liên quan đến ngươi, theo ta ra ngoài đi chơi, để cho cha mẹ nói vài lời với nhau."

Trần Nguyên sờ đầu Trần Đông ca một chút, nói: "Cùng tỷ tỷ ra bên ngoài chơi hội, cha đã đáp ứng mua cho ngươi con ngựa, sau này sẽ để cho Hàn đại bá mang ngươi đi chọn!"

Trần Đông ca lập tức nhảy xuống xe ngựa, trong xe chỉ còn lại có hai người Trần Nguyên và Tần Hương Liên.

Tần Hương Liên không nói lời nào, mới vừa rồi nàng còn cảm giác mình có rất nhiều lời muốn nói, nhưng hiện tại người vẫn muốn tìm thật sự đang ở trước mặt, nhưng nàng không biết mình nên nói từ nơi nào mới đúng.

Trần Nguyên nhẹ nhàng giữ chặt tay của nàng, hắn biết rõ, lúc này chính mình nên tìm một chủ đề song phương đều có thể tiếp thu, để có thể chậm rãi hòa tan ủy khuất trong lòng Tần Hương Liên, vì vậy mà rất ôn nhu nói: "Hương Liên, cha mẹ ta vẫn khỏe chứ?"

Tần Hương Liên nói: "Mẹ thân thể khá tốt, cha thì kém đi rất nhiều, trước đó vài ngày ta không chiếu cố hắn cho tốt, hiện tại đã không thể ngồi dậy khỏi giường. Vốn ta không muốn tới tìm ngươi, ngươi an an ổn ổn làm Phò mã gia của ngươi là được rồi, nhưng cha đã thành cái dạng kia, mỗi ngày ngóng trông có thể gặp mặt ngươi một lần cuối."

Trần Nguyên thở dài một tiếng, nói: "Trần Thăng nói các ngươi đều đã chết hết, ta phái người tìm ngươi rất nhiều lần, nhưng ta không tìm thấy."

Tần Hương Liên cúi thấp đầu của mình xuống, nói: "Những việc này, ta cũng biết, ngươi chuẩn bị làm sao bây giờ? Ta có thể đi, nếu như ngươi ghét bỏ mà nói, đứa trẻ ta cũng có thể mang đi, nhưng bọn chúng là thân sinh cốt nhục của ngươi, ta hi vọng ngươi có thể thoáng an bài cho bọn chúng một tý, ít nhất, cũng để cho tương lai bọn chúng có thể có một tiền đồ, nhưng cha mẹ, ngươi nhất định phải đến gặp."


/685

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status