Sủng Mị

Chương 1780: Thiên cung đã từng diệt vong

/1793


Quang mang Xích Hỏa Diệu Nhật chiếu rọi vực sâu, đám Thiên Yêu Ma đông chi chít từ trong hang động bay ra, dùng ánh mắt tham lam nhìn chằm chằm Sở Mộ.

Sở Mộ tiếp tục bay lên cao, lúc này quân đoàn Thiên Yêu Ma quần kết thành đội lượn lờ chung quanh vầng sáng Xích Hỏa Diệu Nhật.

"Đám quái vật này không sợ ánh sáng."

Ánh mắt Sở Mộ quét một vòng qua đám quái vật, trong lòng càng thêm lo lắng.

Thiên Yêu Ma là Hồn sủng Ám thuộc tính và Thú thuộc tính, thông thường chúng nó rất sợ hỏa diễm và ánh sáng mặt trời.

Nhưng mà lúc này Sở Mộ phát hiện đám quái vật ở trước mắt không giống Thiên Yêu Ma bình thường, chúng nó không có vẻ gì là sợ hãi quang mang Xích Hỏa Diệu Nhật. Ngược lại còn biểu hiện giống như đom đóm dưới ánh đèn, vô cùng hưởng thụ cảm giác được ánh sáng chiếu rọi.

"Chẳng lẽ là Thiên Yêu Ma dị biến?"

Sở Mộ nhíu mày trầm tư.

Nếu như một con Thiên Yêu Ma xảy ra dị biến thuộc tính, vậy thì đời sau của nó sẽ thừa hưởng năng lực đề kháng tốt hơn những đồng tộc khác.

Đời sau tiếp tục sinh sôi nảy nở, cuối cùng sẽ có một ngày chủng tộc Thiên Yêu Ma không còn sợ hãi ánh sáng.

Hơn nữa, Thiên Yêu Ma là sinh vật diễn sinh, tốc độ phát triển tộc đàn nhanh hơn chuột rắn gấp mấy lần. Nếu cả chủng tộc Thiên Yêu Ma không còn sợ hãi ánh sáng, đợi đến khi nhật thực kết thúc sợ rằng toàn bộ thế giới đã là địa bàn của chúng nó.

"Lợi dụng năng lượng Xích Hỏa Diệu Nhật giúp cho tộc đàn Thiên Yêu Ma dị biến thuộc tính."

Hiện tại Sở Mộ đã biết rõ tại sao năng lượng Xích Hỏa Diệu Nhật lại xuất hiện ại trong sào huyệt Thiên Yêu Ma rồi.

Sở Mộ nhớ là trong số những con Thiên Yêu Ma từng gặp còn có một phần huyết thống nhân loại, chúng nó nhất định là hiểu được phương thức điều huấn thuộc tính của Hồn sủng sư.

Ly lão nhi từng nói mẫu thể Thiên Yêu Ma có chức năng tương tự Hồn sủng sư nhân loại, còn Thiên Yêu Ma diễn sinh chính là Hồn sủng phụ thuộc. Rất có thể mẫu thể Thiên Yêu Ma tiến hành cường hóa ngay thời điểm sinh con, chỉ cần một con trong số ngàn vạn sinh vật diễn sinh xảy ra dị biến và tiếp tục sống sót, xem như là nó đã điều huấn thành công rồi.

Sau khi cân nhắc những chuyện này, nội tâm Sở Mộ nặng nề như đeo đá tảng.

Thiên Yêu Ma nhất tộc rõ ràng là sinh vật trí tuệ cao, thực lực cường đại đến mức có khả năng phá hủy Thiên cung.

Nếu như để cho kế hoạch của chúng nó thành công, vậy thì đám yêu ma này sẽ không ngần ngại xâm chiếm toàn bộ thế giới. Đến lúc đó tất cả sinh mạng trên đời này sẽ biến thành thức ăn trong bụng chúng nó.

Sở Mộ chỉ mới nghĩ đến chuyện này đã cảm thấy sự tình đáng sợ.

"Tê tê tê tê tê tê ~!”

Lúc này quân đoàn Thiên Yêu Ma đã tập trung đông nghịt cơ hồ che kín vực sâu, cảnh tượng giống như là một đám mây đen ngăn trở phía trên đầu Sở Mộ.

Hiển nhiên là chúng nó đang hấp thu năng lượng Xích Hỏa Diệu Nhật sẽ không cho Sở Mộ rời khỏi nơi này.

Nhìn thấy đám Thiên Yêu Ma không biết sống chết này bồi hồi trên đầu mình, Sở Mộ nhếch miệng cười lạnh lùng.

Chú ngữ niệm lên, trên người Sở Mộ hiện ra hai luồng ma diễm đen và trắng.

Sau đó ma diễm nhanh chóng huyễn hóa thành bóng dáng Sở Mộ, đây là hai phân thân không có linh hồn, mà chỉ thừa hưởng hai loại năng lực của hắn.

Chỉ hai đạo phân thân này cũng đủ tiêu diệt quân đoàn Thiên Yêu Ma rồi.

“Vụt vụt !”

Hai cái bóng phân ra công kích Thiên Yêu Ma, tất cả địch nhân ở gần Sở Mộ lập tức tiêu biến trong nháy mắt.

Những đầu Thiên Yêu Ma này trước đó đã thu nạp năng lượng Xích Hỏa Diệu Nhật, sau khi bị giết thì nguồn năng lượng sẽ quay trở về quả cầu hỏa diễm.

Đám quái vật này đã thu nạp một phần nhỏ năng lượng chính là nguy cơ tiềm ẩn rất lớn trong tương lai. Vì thế Sở Mộ dứt khoát phải diệt sạch, không cho chúng nó có cơ hội mang tai nạn xuống nhân gian.

Vực sâu ngàn vạn trượng, mỗi khi bay lên tới độ cao nhất định, Sở Mộ sẽ gặp một tầng cấm chế cản trở.

Vì muốn tiết kiệm thể lực và năng lượng, Sở Mộ dẫn dắt năng lượng Xích Hỏa Diệu Nhật để thi triển kỹ năng lần lượt phá hủy những đạo cấm chế.

Thiên thành.

“Rầm rầm rầm ~!”

Cả tòa thành đang chấn động kịch liệt, phía trên bầu trời Thiên cung xuất hiện một đạo Thú ảnh khổng lồ bao trùm đại địa, khí tức Thú hệ đáng sợ lan tràn ra khắp tòa thành.

Trong lúc nhất thời, Thiên thành sa vào trong khủng hoảng tột độ. Bởi vì nơi này không chỉ có ma đầu thịnh nộ, mà ở vị trí khác còn có một con Ác Long, một đầu Hắc Yểm Ma và Tỏa Liên quỷ chủ.

Đông đảo cường giả thời đại tránh thoát kết giới phong ấn đã tức giận chí cực, bắt đầu phát động tiến công đối với Thiên cung.

“Ùng ùng ùng !”

Từng dãy cung điện sụp đổ dưới cơn mưa kỹ năng kinh khủng, quân đoàn cấm vệ quân ở trước mặt cường giả Bất Tử quả thật là yếu ớt không chịu nổi một kích.

Cho dù là quân đoàn Thiên Yêu Ma tập kích, Thiên cung cũng không có thê thảm giống như bây giờ. Những cường giả đời trước vốn trấn thủ ở trong Thiên cung chẳng biết tại sao còn chưa chịu hiện thân, để mặc cho quân đoàn cấm vệ quân liên tục chết đi, số lượng binh lính tử vong gia tăng càng lúc càng nhanh.

Ở vị trí trung tâm Thiên thành đang có mười hai quầng sáng ở chung quanh trận đồ Xích Hỏa Diệu Nhật, không ngừng rót năng lượng vào trong Đồ Đằng thủ hộ.

Ở chính giữa trận đồ là một nữ tử ngồi thiền, miệng nàng đang niệm chú ngữ gấp gáp.

Trận đồ này quả thật là năng lực cấm chế rất mạnh, cho dù Thiên thành bị hủy diệt nhưng nơi này sẽ là khu vực an toàn cuối cùng.

Tựa hồ nghe thấy thanh âm hủy diệt đang tiến tới gần, Đồ Đằng thần nữ đang niệm chú ngữ bỗng nhiên nở nụ cười kỳ lạ.

Xem ra hết thảy mọi chuyện vẫn đang tiến hành theo kế hoạch.

“Ầm !”

Đột nhiên một cỗ lực lượng không tầm thường từ phương hướng khác truyền đến.

Không gian chấn động nhanh chóng lan tràn đến chỗ đội hình Đồ Đằng tín nữ, mấy tín nữ cao cấp bị ảnh hưởng nghiêm trọng, sắc mặt tái nhợt suýt chút nữa là cắt ngang chú ngữ.

Đồ Đằng thần nữ Đại Thanh nhíu mày nghĩ ngợi, là ai đang quấy rối?

Chẳng lẽ là Vũ Sa đang ẩn núp ở trong Thiên cung?

Trên mặt Đại Thanh hiện lên thần sắc phẫn nộ.

Lúc trước cỗ năng lượng Xích Hỏa Diệu Nhật tinh thuần nhất đã bị Vũ Sa đánh cắp, đây chính là sỉ nhục đối với nàng. Thế mà nữ nhân kia vẫn chưa chịu dừng tay, chẳng lẽ còn muốn đánh một trận không chết không thôi?

"Vù vù vù !”

Một trận gió nhẹ thổi qua, Đồ Đằng thần nữ Đại Thanh mở mắt ra đúng lúc nhìn thấy Nhân mẫu đứng ở trước mặt mình.

Đại Thanh miễn cưỡng mỉm cười, mở miệng dò hỏi:

"Nhân mẫu tới đây có chuyện gì?"

Thần sắc Nhân mẫu âm trầm tới cực điểm.

Mới đầu nàng không muốn tin tưởng Đồ Đằng thần nữ do mình lựa chọn lại làm ra loại chuyện này. Nhưng mà sự tình phát triển cho tới bây giờ, nàng biết rằng đó là sự thật không thể thay đổi.

"Bốp !"

Nhân mẫu vươn tay ra, hung hăng đánh cho Đồ Đằng thần nữ Đại Thanh một cái bạt tai vang dội.

Một cái bạt tai này rất mạnh, tất cả tín nữ cao cấp đang niệm chú ngữ cũng bị quấy nhiễu. Các nàng mở mắt ra phát hiện nửa bên mặt Đồ Đằng thần nữ Đại Thanh đỏ bừng, khóe miệng tràn ra vết máu.

Đồ Đằng thần nữ Đại Thanh không có tức giận vì cái bạt tai này, nàng chẳng qua là mỉm cười nhàn nhạt, nụ cười điên cuồng, hả hê.

"Bây giờ mới phát hiện sao? Đã muộn rồi !"

Đồ Đằng thần nữ Đại Thanh cười nhạo.

"Tại sao ngươi làm vậy ?"

Ánh mắt Nhân mẫu lạnh như băng nhìn chằm chằm Đồ Đằng thần nữ Đại Thanh.

Đám tín nữ ở chung quanh sững sờ ngây người như tượng, các nàng không hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Màn hào quang kết giới Đồ Đằng không ngừng chớp lóe, từ bên ngoài Thiên cung truyền đến lực lượng cấp Bất Tử phá hủy toàn bộ kiến trúc ở chung quanh.

Cuồng phong vần vũ trên cao, tro bụi bay đầy trời. Thiên thành giống như sắp tiến vào thời khắc cuối cùng, tất cả phương hướng đều xuất hiện năng lượng xung kích hủy diệt hết thảy mọi thứ.

Ánh mắt Nhân mẫu phun trào hỏa diễm nhìn vào Đồ Đằng thần nữ Đại Thanh.

Đồ Đằng thần nữ Đại Thanh đồng dạng là do Nhân mẫu tự mình nuôi lớn. Sau đó quyết định đưa nàng lên ngôi vị Đồ Đằng thần nữ. Mặc dù trước đó lựa chọn Vũ Sa và Vũ Thiếp, nhưng địa vị Đại Thanh cũng không thấp, thậm chí quãng thời gian sau này một lòng tài bồi giúp nàng phát triển toàn diện.

Vũ Sa và Vũ Thiếp tạo phản đã khiến cho Nhân mẫu đau lòng như cắt, phải suy nghĩ rất lâu mới hồi phục tinh thần trở lại.

Nhưng mà Nhân mẫu không ngờ rằng Đại Thanh cũng làm ra chuyện tình phát rồ như thế.

Nhìn thấy vẻ mặt Đại Thanh lạnh lùng và châm biếm, Nhân mẫu bỗng nhiên cảm giác trong lòng chua xót.

Vũ Sa, Vũ Thiếp và Đại Thanh chẳng khác gì nữ nhi của nàng, tại sao tất cả mọi người đều quyết định từ bỏ Thiên cung?

Chẳng lẽ là Thiên cung đã biến thành một tòa cung điện băng lãnh vô tình, nơi này chỉ có con đường sinh tồn tàn khốc, hoàn toàn không khác gì đám Thiên Yêu Ma mà bọn họ căm phẫn.

Có lẽ sự thật đúng là như vậy. Nếu không, tại sao Thiên cung bây giờ xuất hiện quá nhiều Thiên Yêu Ma, chúng nó ẩn núp đã bao lâu rồi?

Cho dù là lý do gì đi nữa, Nhân mẫu cũng không muốn nghe.

Có lẽ nàng vô cùng thống hận Thiên Yêu Ma, nhưng mà nàng càng tức giận Thiên cung nhiều hơn. Nếu không có trách nhiệm trên người, nàng tình nguyện để cho Thiên Yêu Ma phá hủy Thiên cung. Bởi vì kẻ thù chân chính giết chết Vũ Thiếp không phải là Thiên Yêu Ma, thành viên Thiên cung mới là hung thủ thật sự.

Thiên Yêu Ma mạnh đến mức nào cũng không giết nổi Vũ Thiếp, chỉ có Thiên cung mới có thể khiến nàng không dám phản kháng.

Đây chính là điểm đáng sợ nhất của Thiên cung.

"Nếu như ngươi còn có một chút nhân tính, hi vọng ngươi chuyển dời năng lượng Xích Hỏa Diệu Nhật còn sót lại vào trong Thiên thành."

Nhân mẫu quan sát vẻ mặt Đồ Đằng thần nữ Đại Thanh rất lâu, thần sắc lộ rõ sự thất vọng.

"Ta làm không được. Kéo dài tính mạng những người này cũng chỉ là vô ích, thậm chí còn đáng sợ hơn Thiên Yêu Ma."

Đại Thanh lạnh lùng nói.

Không biết từ lúc nào, Thiên cung đã lựa chọn thỏa hiệp với Thiên Yêu Ma, dùng tính mạng người sống nuôi dưỡng Thiên Yêu Ma. Bọn họ thật sự cần phương pháp tàn nhẫn này để đổi lấy bình yên ngắn ngủi sao?

Nhưng mà đám người đưa ra quyết định này không biết rằng ở trong những người bị yêu ma nuốt sống kia còn có người thân. Ngoài mặt bọn họ không thay đổi gì nhiều, nhưng trong lòng sẽ lẳng lặng bốc cháy tòa lửa căm thù.

Đại Thanh tận mắt nhìn thấy mẫu thân của mình bị Thiên Yêu Ma phanh thây, từng mảnh vụn thi thể từ từ biến mất ở trong bụng đám yêu ma khát máu kia.

Chính là mẫu thân luôn luôn nhắc nhở nàng phải hiệu lực cho Thiên cung, phải trung thành tận tụy với Thiên cung. Cho dù chuyện gì xảy ra cũng không được thay lòng đổi dạ.

Sau đó Đại Thanh trở thành Đồ Đằng thần nữ, vì thế nàng biết rõ tình trạng hiện tại của Thiên cung.

Nàng biết rõ Thiên cung nhất định sẽ có ngày diệt vong. Không phải là bị cường giả thời đại lật đổ, cũng sẽ do Thiên Yêu Ma thôn phệ. Ở một vòng Luân Bàn lần này, sinh vật phát triển nhiều hơn, thực lực mạnh hơn, tai họa ngầm cũng lắng đọng nhiều hơn.

Thay vì để cho Thiên cung kéo dài hơi tàn, còn không bằng kết thúc ở điểm cuối Luân Bàn lần này.

Đại Thanh không đòi hỏi bất cứ lợi ích gì từ Thiên Yêu Ma, nàng chỉ muốn Thiên cung diệt vong tránh những bi kịch khiến cho lòng người căm phẫn tiếp tục phát sinh.

Một thể chế tồn tại là do nhân tâm, nếu như ngay cả người thống trị cũng thoái hóa, hèn hạ làm sao tránh khỏi diệt vong?

Nhân mẫu hỏi nàng tại sao làm như vậy, Đại Thanh chỉ có thể mỉm cười. Nàng cười là vì Nhân mẫu quá mức cổ hủ.

Chính bản thân Nhân mẫu biết rất rõ Thiên cung có quá nhiều sự tình đáng lên án, cũng biết Thiên Yêu Ma đã chiếm đoạt Thủ Vọng thần điện, biết rõ thành viên cao tầng Thiên cung đã bán linh hồn cho ác ma. Hết lần này tới lần khác Nhân mẫu vẫn lựa chọn im lặng làm như không biết, chẳng lẽ làm vậy có thể bảo toàn chính nghĩa và chân lý buồn cười?

"Cũng nên thay đổi tầng lớp thống trị rồi. Hoặc có thể nói là thế giới này vốn không cần kẻ thống trị, nhân gian đã có đầy đủ vương giả rồi, các chủng tộc cũng có tộc trưởng quản lý, cần gì phải áp chế bọn họ vào một đống quy định khô khan… vô nhân tính … !"

Đại Thanh bình thản nói ới Nhân mẫu.

"Cho dù ngươi cảm thấy thất vọng đối với Thiên cung, cũng không nên giao cho Thiên Yêu Ma. Ngươi rốt cuộc có biết ý nghĩa Thiên cung tồn tại hay không?"

Sắc mặt Nhân mẫu đỏ bừng như máu, mở miệng mắng lớn.

"Có ý nghĩa gì chứ? Ngươi chỉ muốn đưa ra một lý do để ta có thể tiếp nhận. Thật sự không cần thiết !"

Đại Thanh lắc đầu bất đắc dĩ, hiển nhiên là không tin tưởng lời nói của Nhân mẫu.

"Ngươi..."

Nhân mẫu hít vào một hơi thật sâu, cố gắng lấy lại bình tĩnh.

Yên tĩnh trong chốc lát, Nhân mẫu rốt cuộc đè xuống tức giận trong nội tâm, mở miệng nói:

"Ngươi có biết tại sao thế giới chia làm Tam trọng thiên và Tam trọng khôn? Ngươi có biết tại sao ngoại trừ thế giới này, những vị diện khác đều bị tàn phá?"

Đại Thanh lắc đầu.

"Ngu xuẩn !"

Nhân mẫu phẫn nộ quát lớn:

"Thiên cung không phải là chưa từng diệt vong, đúng như ngươi thấy Thiên cung vẫn luôn tồn tại vấn đề khiến cho rất nhiều người tức giận. Nhưng mà chúng ta vẫn phải tiếp tục kiên trì bảo hộ, không phải vì chúng ta tham niệm hay là coi trọng địa vị thống trị, cũng không phải chúng ta tham sống sợ chết. Mà là vì chúng ta bắt buộc phải sống, Thiên cung bắt buộc phải trường tồn."

"Phải sống? Nhân mẫu, Thủ vọng, Luân Bàn? Chẳng lẽ các ngươi còn che giấu bí mật không thể nói ra? Dù sao cũng sắp diệt vong rồi, không ngại thì nói ra đi. Còn nữa, ngươi nói Thiên cung đã từng diệt vong?"

Đại Thanh nhìn thoáng qua Thiên cung đã bị đám cường giả thời đại phá hủy thành đống phế tích, sắc mặt hơi biến hóa.

Nhóm tín nữ cao cấp đã ngừng chú ngữ, trong quá trình hai người này nói chuyện với nhau đã cho các nàng biết được Thiên cung gặp phải nguy cơ trước nay chưa từng chưa có.

“Thiên cung đã từng diệt vong?”

Không phải là Thiên cung vĩnh viễn trường tồn sao, làm sao có thể diệt vong?

"Đã từng diệt vong bốn lần."

Nhân mẫu lạnh lùng nói.

"Bốn lần?"

Đại Thanh há miệng muốn nói cái gì đó, nhưng không biết nên nói gì cho tốt.

Bốn lần, Thiên cung đã từng diệt vong bốn lần?

Bỗng nhiên Đại Thanh nhớ ra chuyện gì đó, ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc nhìn sang Nhân mẫu.

"Ý ngươi là Đệ Tam trọng thiên, Đệ Nhị trọng thiên, Đệ Tam trọng khôn, Đệ Nhị trọng khôn, ..."

Đại Thanh ngây ngẩn cả người.

"Không sai, chính là bốn vị diện đó. Mỗi một lần diệt vong chính là thế giới sụp đổ."

Nhân mẫu trầm giọng nói.

Ở trong thế giới này có rất nhiều không gian độc lập, đó là những địa phương riêng biệt tồn tại trong không gian hư vô.

Cách đây rất lâu, thế giới tổng cộng có năm vị diện.

Ngày hôm nay, thế giới chỉ có một vị diện, bốn cái vị diện khác đã biến thành không gian độc lập.

Nhân loại có rất nhiều học giả không ngừng tìm tòi nghiên cứu lịch sử tồn tại và phát triển của không gian độc lập. Nhưng cho đến nay vẫn không có một đáp án hợp lý.

Nếu như bọn họ nghe thấy lời nói của Nhân mẫu và Đồ Đằng thần nữ Đại Thanh, hẳn là bọn họ sẽ minh bạch thật ra bốn không gian độc lập đó chính là phế tích sau khi thế giới sụp đổ.

Đồ Đằng thần nữ ngây dại toàn thân, nàng không biết bí mật này. Trước đó Nhân mẫu không nói với nàng, lịch sử Thiên cung cũng không hề nhắc đến chuyện này.

Nàng chán ghét Thiên cung, oán hận đám người vô tình vô nghĩa. Sau khi biết được Thiên Yêu muốn phá hủy Ma Thiên cung, nàng góp gió thổi lửa giúp cho kế hoạch này phát triển nhanh hơn.

Thiên Yêu Ma trở thành kẻ thống trị nhiều nhất Nhân tộc sẽ bị xua đuổi. Những chủng tộc khác vẫn có thể tồn tại trên thế giới này.

Nhưng mà nàng không nghĩ tới nếu như Thiên cung diệt vong, toàn bộ thế giới cũng sẽ sụp đổ theo. Cho dù là Nhân tộc, Thiên Yêu Ma hay là những chủng tộc khác cũng không thể tránh khỏi diệt vong.

Đại Thanh không phải là kẻ phản bội, nàng chỉ muốn thay đổi kẻ thống trị thế giới này. Nhưng nàng không ngờ cái giá phải trả lại kinh khủng như thế.

Hơn nữa, tựa hồ đây là một cái thế giới cuối cùng rồi. Bởi vì trước đó đã có bốn vị diện sụp đổ. Không gian độc lập chỉ là phế tích, không thể nào phù hợp cho tính mạng sinh tồn.

Nhân mẫu nhìn Đại Thanh thất hồn lạc phách, nét mặt bi ai tự giễu:

"Thiên cung đã yếu ớt lắm rồi, bốn vị diện sụp đổ đã chứng minh Thiên cung không phải là vĩnh viễn trường tồn. Cho nên chúng ta cần phải tạo ra cảnh tượng giả dối Thiên cung cường đại không gì có thể rung chuyển.”

"Như vậy… năng lượng Xích Hỏa Diệu Nhật ?"

Đại Thanh ngập ngừng nói.

"Một phần dùng để luyện chế thần lộ duy trì tuổi thọ của chúng ta, một phần khác chính là năng lượng duy trì thế giới này vận chuyển. Thế giới là do mười tòa Thiên Giới Bi chống đỡ, phân bố ở các địa phương khác nhau hợp thành cột trụ chống trời. Một khi mười tòa Thiên Giới Bi không còn nhiên liệu vận hành, thế giới này cũng sẽ sụp đổ."

"Tại sao không nói cho chúng ta biết những chuyện này ?"

Đại Thanh hỏi tiếp.

Nhân mẫu mỉm cười nhợt nhạt.

“Điều bí mật này có thể nói sao?”

Nếu như nói ra không phải sẽ để lộ tin tức, những kẻ bụng dạ khó lường, âm sâu kế hiểm sẽ tìm mọi cách phá hủy Thiên Giới Bi. Thiên cung lấy đâu ra lực lượng ngày đêm thủ hộ khắp thế giới?

Thế giới nhìn như vững chắc thật ra cực kỳ yếu ớt, không cần phải có lực lượng hủy thiên diệt địa, mà chỉ cần phá hủy Nhật Thực trận, hoặc là đánh đổ Thiên Giới Bi là được rồi.

Trên đời này không thiếu sinh vật e sợ thế giới bất loạn. Cho dù thế giới này sụp đổ, bọn họ vẫn có thể sống sót. Những tính mạng dưới cấp Bất Tử sẽ biến mất triệt để.

Nhân mẫu nói cho Đại Thanh những chuyện này cũng là tin tức tiết lộ với Sở Mộ trước đó.

Nhân mẫu biết Sở Mộ để ý chính là Nhân tộc, nói chuẩn xác là nhóm người ở lãnh thổ phương bắc được hắn thủ hộ. Chỉ cần nói cho hắn biết chuyện này, hắn nhất định sẽ xuất thủ.

Quả thật là Sở Mộ đã đứng bên phía Nhân mẫu.

Ấn cốc sụp đổ đã lưu lại ấn tượng quá sâu, một khắc kia trên trời dưới đất đều bị hắc động thôn phệ, đại địa biến thành vực sâu vạn trượng. Khắp nơi toàn là sinh vật cắm đầu chạy trốn, tìm kiếm một chỗ an toàn tị nạn. Nhưng mà thế giới sụp đổ phải đi đâu mới thấy địa phương an toàn?

Ở trong không gian sụp đổ chỉ có một việc có thể làm, đó là chờ đợi tử vong ập đến giống như con Thất Tội Hồ Quang Vương.

Sở Mộ tận mắt nhìn thấy cảnh tượng tàn khốc trong quá trình không gian sụp đổ. Hơn nữa, đó chỉ là Ấn cốc nho nhỏ mà thôi.

Nếu như toàn bộ thế giới này sụp đổ, hàng tỷ tỷ tính mạng cũng sẽ diệt vong. Sở Mộ làm sao trơ mắt nhìn toàn thể nhân loại chết đi, chỉ còn lại mấy người bên cạnh hắn sống sót?

Chỉ mới nghĩ đến cảnh tượng đó thôi đã cảm thấy đáng sợ lắm rồi.

U Minh hồ thần cũng biết bí mật này, cho nên nó có lực lượng hủy diệt Thiên cung nhưng lựa chọn đứng bên phía Sở Mộ. Bởi vì nó và Hoàng Tuyền đại đế cần phải bảo vệ Hải tộc và Yêu tộc.

Bọn họ thành thần không phải là để thống trị, mà là lưng đeo sứ mạng và trách nhiệm thủ hộ thần dân mỗi khi tai nạn ập đến.

Tất cả cường giả thời đại khác đã bị chọc giận, cho dù Nhân mẫu nói cho chúng nó biết sự thật cũng chưa chắc tin tưởng.

Chỉ có Sở Mộ, Hoàng Tuyền và U Minh hồ thần vẫn còn tỉnh táo. Cho dù Nhân mẫu nói chuyện giả dối hù dọa đi nữa, bọn họ cũng không thể để mặc cho thế giới này hủy diệt.

/1793

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status