Thời tiết nóng bức, thân thể hoàng đế từ trước đến nay không tốt, cũng không dám dùng băng. Cho nên, Dưỡng Tâm Điện có vẻ có chút oi bức.
Hoàng đế ngồi trước ngự án, ánh mắt như sí nhìn chằm chằm Từ Lệnh Sâm quỳ gối phía dưới, như chưa bao giờ nhận thức hắn.
Có hoài nghi, có khó hiểu, càng nhiều lại là phẫn nộ.
“Con!” Hoàng đế mắt giận trợn lên, qua một hồi lâu mới nói: “Hoàng Hậu đối đãi con không tệ!”
“Hoàng Hậu đãi nhi thần không tệ, nhưng Hoàng Thượng đãi nhi thần như con ruột.” Từ Lệnh Sâm không tránh không né đối diện hoàng đế: “Nhi thần trước sau đều là thần tử của Hoàng Thượng.”
Hoàng đế và Hoàng Hậu quen biết lúc thiếu niên, là phu thê kết tóc, một đoạn thời gian rất dài đều là Hoàng Hậu độc sủng hậu cung, vẫn là lúc Thái Tử suy nhược, Hoàng Hậu lại không sinh ra con nối dõi khác, hoàng đế mới nạp hai phi tử tiến cung. Ngoại trừ Vu Quý Phi có thai sau đó đẻ non, hậu cung lại không sinh được con.
Mười mấy năm trước, hoàng đế uống thuốc vô số, nhưng vẫn không có động tĩnh, sau đó liền từ bỏ, không tìm thầy trị bệnh hỏi dược nữa, mà chọn lựa ba người phiên vương thế tử vào kinh làm hoàng trữ.
Nhiều năm như vậy, Đế hậu hoạn nạn nâng đỡ, tình cảm thâm hậu.
Hắn vào cửa liền nói hoàng đế không thể sinh dục chính là do Hoàng Hậu hạ dược, hoàng đế thật sự khó có thể tiếp thu tin tức này.
Nhưng hắn biết, hoàng đế trời sinh đa nghi mà mẫn cảm, đối với chuyện không có con nối dõi, hoàng đế cũng không phải không có hoài nghi, chỉ là vẫn luôn tra không ra vấn đề, mới không giải quyết được gì.
Hiện tại hắn vạch trần, hoàng đế nhất định sẽ hoài nghi.
Lúc ban đầu khiếp sợ qua đi, hắn nhất định sẽ muốn tìm kiếm đáp án.
Hoàng đế yêu cầu, chẳng qua là thời gian tiêu hóa tin tức này.
Cho nên, tuy hắn khẩn trương, lại không hoảng loạn, chỉ lẳng lặng quỳ trên mặt đất, chờ hoàng đế hỏi ý.
Hoàng đế ngồi trước ngự án, ánh mắt như sí nhìn chằm chằm Từ Lệnh Sâm quỳ gối phía dưới, như chưa bao giờ nhận thức hắn.
Có hoài nghi, có khó hiểu, càng nhiều lại là phẫn nộ.
“Con!” Hoàng đế mắt giận trợn lên, qua một hồi lâu mới nói: “Hoàng Hậu đối đãi con không tệ!”
“Hoàng Hậu đãi nhi thần không tệ, nhưng Hoàng Thượng đãi nhi thần như con ruột.” Từ Lệnh Sâm không tránh không né đối diện hoàng đế: “Nhi thần trước sau đều là thần tử của Hoàng Thượng.”
Hoàng đế và Hoàng Hậu quen biết lúc thiếu niên, là phu thê kết tóc, một đoạn thời gian rất dài đều là Hoàng Hậu độc sủng hậu cung, vẫn là lúc Thái Tử suy nhược, Hoàng Hậu lại không sinh ra con nối dõi khác, hoàng đế mới nạp hai phi tử tiến cung. Ngoại trừ Vu Quý Phi có thai sau đó đẻ non, hậu cung lại không sinh được con.
Mười mấy năm trước, hoàng đế uống thuốc vô số, nhưng vẫn không có động tĩnh, sau đó liền từ bỏ, không tìm thầy trị bệnh hỏi dược nữa, mà chọn lựa ba người phiên vương thế tử vào kinh làm hoàng trữ.
Nhiều năm như vậy, Đế hậu hoạn nạn nâng đỡ, tình cảm thâm hậu.
Hắn vào cửa liền nói hoàng đế không thể sinh dục chính là do Hoàng Hậu hạ dược, hoàng đế thật sự khó có thể tiếp thu tin tức này.
Nhưng hắn biết, hoàng đế trời sinh đa nghi mà mẫn cảm, đối với chuyện không có con nối dõi, hoàng đế cũng không phải không có hoài nghi, chỉ là vẫn luôn tra không ra vấn đề, mới không giải quyết được gì.
Hiện tại hắn vạch trần, hoàng đế nhất định sẽ hoài nghi.
Lúc ban đầu khiếp sợ qua đi, hắn nhất định sẽ muốn tìm kiếm đáp án.
Hoàng đế yêu cầu, chẳng qua là thời gian tiêu hóa tin tức này.
Cho nên, tuy hắn khẩn trương, lại không hoảng loạn, chỉ lẳng lặng quỳ trên mặt đất, chờ hoàng đế hỏi ý.