Tạp Đồ

Chương 496: Sơ hở

/611


Sắc mặt của Diêm rất khó coi, các vết sẹo chằng chịt như bàn cờ trông càng hung tợn dễ sợ.

Ba ngàn tên tạp tu, hiện giờ đã bị tổn thất hết bảy trăm người, tỷ lệ thương vong đã xấp xỉ một phần tư, đủ thấy đội ngũ trước mặt kia đáng sợ cỡ nào. Khiến hắn căm tức nhất chính là cái thứ chất độc mãn tính đáng chết kia. Hắn hoàn toàn không biết đám binh sĩ bắt đầu bị trúng độc khi nào, ngay cả đám tạp tu y vụ cũng đành bó tay không có cách đối phó với thứ chất độc mãn tính này. Phán đoán của bọn họ đưa ra là chỉ chừng hai mươi ngày! Chỉ cần chịu được qua hai mươi ngày thì đám tạp tu bị trúng độc này không những sẽ không cảm thấy bị thương tổn gì mà ngược lại còn sẽ được tăng trưởng thêm nữa.

Thật đáng chết mà, hai mươi ngày! Mỗi lần nghĩ tới cái con số này, Diêm liền không tự chủ được nỗi lo sợ trong người.

Hai mươi ngày, đủ để xảy ra bao nhiêu chuyện!

Càng hỏng bét chính là vì ra đi quá vội vã mà số dược phẩm bọn họ mang theo không đủ. Đến khi tên tổ trưởng y vụ báo cáo chuyện này cho hắn biết thì hắn thật giận không thể bóp dẹp đầu cái tên phụ trách đội ngũ hậu cần.

Ba tên Thời Phượng Phỉ, Uông Vĩnh cùng Tề Lợi kéo nhau đi tới Diêm.

"Thủ lãnh!"

"Lão đại!" Bạn đang đọc chuyện tại Truyện.YY

Hai tên Uông Vĩnh cùng Tề Lợi có chút lo lắng nhìn lấy Diêm. Sắc mặt hắn thật sự rất khó coi.

Thời Phượng Phỉ ngồi xuống, vẻ mặt kiều diễm mê người của nàng không che giấu được vẻ mệt mỏi. Đôi mắt xanh lam ấm áp mờ ảo kia đã mất đi nét rực rỡ, tâm tình nàng ta rất sa sút, giọng nói đầy vẻ đau thương: "Chữa trị cho tiểu đội trưởng đội 7 vô hiệu, đã chết rồi."

Vẻ mặt hắn khựng lại, sắc mặt tái mét. Đây là vị đội trưởng cấp tạp tu thứ ba bị chết trận của bọn họ. Đội trưởng đội 7 có sức cảm nhận thất cấp, ở nơi đây cũng coi như là hảo thủ trong hàng hảo thủ.

"Hắn bị năng lương toa đâm xuyên ngực trái." Tề Lợi bổ sung thêm một cách vắn tắt.

Mọi người trở nên lặng lẽ. Năng lượng toa của Tuyết Ti Trùng tạp tu đoàn để lại ấn tượng cực kỳ thâm sâu đối với bọn họ. Thứ năng lượng toa này cùng với năng lượng toa bình thường trông thì không có gì khác biệt quá lớn, nhưng tốc độ lại cực nhanh. Sức xuyên thấu lại vô cùng khủng bố. Năng lượng tráo bình thường trước chúng nó thì yếu nhược như hồ dán giấy vậy.

Thời Phượng Phỉ cắn môi nói: "Chúng ta đã quá xem thường bọn chúng rồi."

Câu nói này nói trúng ngay cảm nhận thâm sâu trong tâm trạng mọi người. Từ trước đến giờ, bọn họ vẫn cảm thấy rằng đây chỉ là một trận chiến truy cản dễ dàng, như là mèo bắt chuột thôi. Tuyết Ti Trùng bỏ chạy chỉ bất quá khiến bọn họ phí thêm chút thời gian mà thôi. Trong tâm của từng người tạp tu trong Huyết Chùy bộ ban đầu đều luôn thấy dễ dàng. Một tạp tu đoàn bé tẹo chưa hề nghe tên, chưa hề biết đến thế này, không ngờ lại phải dùng tới Huyết Chùy bộ đường đường như thế. Đây không phải là dùng đại pháo đi đánh muỗi hay sao? Thật quá lãng phí đi a!

Không ai tưởng được, một cái tạp tu đoàn bé tẹo không tên tuổi này lại khiến bọn họ nếm mùi đau khổ.

Thủ đoạn của đối phương nhiều vô kể, chiến thuật lại linh hoạt cơ biến, có sức tấn công mạnh mẽ, tuyệt đối chỉ có một tạp tu đoàn hạng nhất lưu mới có thể có được mà thôi.

"Tạp tu xạ kích của bọn họ chính xác lắm, rất là chính xác!" Vẻ mặt Thời Phượng Phỉ nghiêm trọng nhấn mạnh thêm: "Tần số xạ kích của bọn họ rất nhanh, bọn họ rất ít bị ảnh hưởng bởi hoàn cảnh. Ta hiện giờ thật sự có chút tin tưởng rằng bọn họ có một số lượng lớn tạp tu chuyên tập kích."

Thời Phượng Phỉ là tạp tu viễn chiến lợi hại nhất của Huyết Chùy bộ. Nàng ta lần đầu tiên cho ra lời nhận xét cao như thế.

Không có ai phản đối gì cả. Mấy ngày nay, bọn họ đã cảm nhận một cách sâu sắc sự chính xác tạp tu xạ kích của đối phương. Ngay cả bọn họ, hiện giờ mà nghe đến tiếng hú trầm trầm của năng lượng toa khác xa bình thường kia đều hãi hùng khiếp vía.

"Ài, bọn họ phối hợp rất ăn ý. Bố trí hỏa lực cũng hợp lý vô cùng. Chiến đấu gọn gàng rành rọt, thối lui cũng trình tự vô cùng." Uông Vĩnh nhăn nhăn mặt rồi mới trầm ngâm nói: "Ta cảm thấy có chút giống phong cách của quân đội."

"Quân đội?" Uông Vĩnh vừa nói lời này, mấy người khác đều giật mình. Bọn họ ai nấy đều nghĩ đến trường chiến đấu mấy hôm nay, sắc mặt lại càng trở nên nghiêm trọng.

"Câu nói này của lão Uông ta cảm thấy dường như là vậy." Thời Phượng Phỉ lên tiếng phụ họa trước tiên: "Ngay cả thối lui cũng có trình tự như vậy. Ngoại trừ quân đội, ta nghĩ rất khó mà được tinh nhuệ như vậy."

Lời nói này của nàng rất có đạo lý. Muốn nhìn kỷ luật chiến thuật của quân đội thì phải nhìn cách triệt thoái của họ.

"Lại còn có tạp phiến của bọn chúng nữa!" Vẻ mặt ngạo mạn ngày thường của Tề Lợi hiện giờ cũng nhìn không ra. Hắn bóp cằm ra vẻ đồng ý: "Các ngươi không cảm thấy chỗ kỳ quái này hay sao? Trên thi thể đám tạp tu bọn chúng không hề có độ nghi. Bao nhiêu ngày như vậy mà bọn ta ngay cả một tấm tạp phiến cũng không thu hoạch được. Trước giờ ta vẫn nghĩ không thông, hiện giờ lão Uông nói như vậy, ta thật sự cảm thấy có khả năng lắm! Nếu không phải là quân đội, thì bọn chúng lưu ý tới tạp phiến của bọn chúng làm chi? Bọn chúng nhất định là muốn giấu giếm thân phận!"

Tạp phiến do quân đội sử dụng đều là tạp phiến tiêu chuẩn, so với tạp tu bình thường thì đương nhiên là khác biệt.

"Có thể lắm." Uông Vĩnh trầm ngâm nói: "Nhưng có phải là quân đội hay không thì vẫn còn phải chứng minh. Uy lực tạp phiến bọn chúng mạnh như vậy, không muốn để lọt vào tay bọn ta thì cũng rất bình thường thôi."

"Nếu là quân đội thì thế nào đây?" Lời nói này Thời Phượng Phỉ nói ra trúng ngay mối lo của mọi người.

Cả đám lại lâm vào cảnh lặng lẽ trầm ngâm.

Nếu Tuyết Ti Trùng tạp tu đoàn thật sự thuộc về quân đội, vậy thì bọn họ bị phiền phức lớn rồi. Quân đội vì sao lại phải giấu giấu giếm giếm thân phận? Trong đó đương nhiên là có ý nghĩa sâu xa của nó. Nhưng vô luận là vì nguyên nhân gì, thì cũng không đến phiên đám Huyết sắc tạp tu đoàn bọn họ trêu vào được.

"Hiện giờ nghĩ tới những chuyện này cũng đã muộn rồi." Diêm lạnh lùng nói: "Phiền phức cũng đã gây ra rồi, nghĩ thêm điều này thì có tác dụng rắm thối gì chứ? Hừ, cho dù bọn chúng là quân đội, lần này cũng phải giết sạch bọn chúng! Giết sạch bọn chúng là cơ hội sống còn của chúng ta!"

Sắc mặt mọi người đại biến, trong lòng thầm nghiền ngẫm lời nói của lão đại, một hồi lâu rồi mới thông suốt.

Không sai! Chiến thắng thì mới có đường sống!

"Thực lực toàn thể của bọn chúng rất mạnh, hơn nữa chỉ huy của bọn chúng rất lợi hại. Bọn ta không phải là đối thủ!" Diêm không hề ái ngại gì trầm giọng nói: "Chỉ huy kiểu này, là thứ chỉ huy mạnh nhất mà ta từng thấy qua. Không ngờ được, một tạp tu đoàn nhỏ xíu thế mà lại tàng long ngọa hổ, có được thứ nhân vật lợi hại như vậy! Nhưng"

Tinh thần mọi người bị chấn động mạnh.

"Thực lực toàn thể của bọn chúng rất mạnh, phối hợp chiến thuật của tạp tu cũng không hề có chỗ để công kích được, nhưng lại có một sơ hở!" Sắc mặt như tượng đá của Diêm không hề lộ chút biểu tình gì, thốt ra từng chữ một: "Bọn chúng không có cao thủ!"

Ánh mắt Tề Lợi sáng ngời, liền vỗ đùi hưng phấn nói: "Đúng đúng đúng! Ta đã sớm cảm thấy không hiểu. Mấy ngày nay không hề đụng phải một đối thủ ngang tay nào! Thì ra bọn chúng không có cao thủ!"

Hai người Uông Vĩnh cùng với Thời Phượng Phỉ cũng vô cùng phấn chấn.

Đôi mắt xinh đẹp của Thời Phượng Phỉ bừng sáng, bình tĩnh nói: "Không sai. Nếu như bọn chúng có cao thủ, chỉ cần phái ra cao thủ quấy rối bọn ta một chút thì thương vong bên chúng ta phỏng chừng sẽ tăng cao lên năm mươi phần trăm! Thương vong của bọn chúng cũng sẽ ít đi nhiều lắm. Bọn chúng không có phái ra cao thủ như vậy, khẳng định là số cao thủ rất ít!"

"Đây là cơ hội duy nhất của chúng ta!" Diêm lạnh lùng nói, vẻ mặt sẹo chằn chịt sừng sững bất động.

"Chúng ta bị thương vong bao nhiêu?" Ba Cách Nội Nhĩ lấy chén trà trước mặt Hề Bình rồi hung hăng uống một ngụm.

"77 người chết, 206 người bị thương." Khương Lương thẳng người đứng báo cáo chính xác số liệu thương vong cho Ba Cách Nội Nhĩ.

"Ài, cũng gần giống với số ta nghĩ trong đầu." Ba Cách Nội Nhĩ gật gật đầu. Ánh mắt của hắn chuyển sang phía Tô Lưu Triệt Nhu. Đội ngũ này chưa hề trải qua chiến đấu gian khổ, kinh nghiệm sinh tồn trong rừng rậm cũng ít ỏi quá tệ, con số thương vong này đã khá hơn nhiều so với mong đợi của hắn.

Tô Lưu Triệt Nhu hiểu ý lên tiếng báo cáo: "Dược phẩm chúng ta mang theo rất đầy đủ. Trong 206 người thì có 140 người có thể bình phục lại trong vòng một tuần, còn 64 người còn lại thời cần phải dài hơn một chút."

"Tốt." Nét thâm trầm trên trán của Ba Cách Nội Nhĩ đã giảm không ít: "Lần này may mà có Tô Lưu tiểu thư. Nếu không phải là nàng, số thương vong của bọn ta tuyệt đối sẽ tăng cao thêm trên 50%."

Lời tán dương của Ba Cách Nội Nhĩ khiến Tô Lưu Triệt Nhu đỏ mặt. Ánh mắt của người khác nhìn về phía nàng ta đầy vẻ kính phục. Công lao của Tô Lưu Triệt Nhu tuyệt không phải chỉ được biểu hiện trên phương diện y liệu, trên phương diện chiến đấu, tác dụng cũng thể hiện rõ ràng. Đặc biệt là chất độc mãn tính do nàng điều chế ra. Trước khi xuất phát, Ba Cách Nội Nhĩ đã thỉnh cầu Tô Lưu Triệt Nhu chế tạo ra thứ chất độc mãn tính trong phạm vi lớn này. Tô Lưu Triệt Nhu mặc dù không nguyện ý lắm, nhưng cũng tạo ra được thành phẩm.

Sau khi đi vào rừng sâu không lâu, Ba Cách Nội Nhĩ đem chất độc mãn tính này rắc lên cây cối nơi bọn họ đã đi qua. Trong rừng sâu, mùi vị vô cùng phức tạp, hơn nữa mùi vị của loại chất độc này lại giống mùi hương của một loại hoa cỏ nào đó, khiến người rất khó phát giác. Loại chất độc này sau khi xâm nhập vào người, cần trên ba ngày mới để lộ ra bệnh trạng rõ ràng. Tác dụng duy nhất của nó là tạm thời bào mòn cảm giác. Nếu không có sử dụng dược vật hóa giải đúng thì tác dụng của nó sẽ duy trì trong hai mươi ngày.

Nếu chịu được qua hai mươi ngày này, thì cảm nhận của tạp tu bị trúng độc ngược lại sẽ có chút tăng trưởng rõ rệt.

Loại độc tố này là thành quả do Tô Lưu Triệt Nhu bất ngờ tạo được. Nàng vốn chỉ muốn nghiên cứu ra một loại dược phẩm có thể làm tăng cao nhanh chóng cảm nhận của tạp tu. Nhưng vì Ba Cách Nội Nhĩ muốn được gấp, nàng lền nghĩ tới cái thứ bán sản phẩm mà mình vẫn chưa làm thành công này.

Sau khi đem tác dụng công hiệu của nó báo cáo lại tỉ mỉ cho Ba Cách Nội Nhĩ, Ba Cách Nội Nhĩ lập tức vỗ bàn quyết định, chính là nó!

Sự thật chứng minh cái nhìn của Ba Cách Nội Nhĩ nham hiểm vô cùng. Loại chất độc này có tác dụng mang tính quyết định. Cường độ cảm nhận của tạp tu bị trúng độc chỉ có thể đạt tới hai phần ba lúc bình thường. Tiếc nuối duy nhất là nó không hề có tác dụng lên cường độ cảm nhận của một tạp tu thật sự cường đại. Đám cao thủ cảm nhận đạt tới thất cấp của Huyết Chùy bộ sẽ không chịu bất kỳ ảnh hưởng nào. Trong 283 người bị thương vong, chỉ có gần 50% là từ đám cao thủ mà thôi.

Đây cũng là vấn đề khiến Ba Cách Nội Nhĩ đau đầu nhất. Về phuơng diện này thì cao thủ trước mắt so với bọn họ còn kém xa lắm, đặc biệt là trong hoàn cảnh rừng rậm thế này, năng lực cơ động cùng vói sức sát thương của tạp tu cao cấp thật sự cực kỳ khủng bố.

Điều duy nhất khiến mọi người yên tâm là thương vong của đối phương so với bọn họ thì nhiều hơn.

Huyết Chùy bộ mặc dù cũng có chuyên gia rừng sâu, nhưng rõ ràng là Ba Cách Nội Nhĩ còn cao thủ hơn nhiều, hơn nữa Ba Cách Nội Nhĩ lại thiện về việc lợi dụng hoàn cảnh địa lý để tiến hành sát thương địch nhân. Nào là đầm lầy, nào là hấp huyết đằng, ngay cả đủ loại dã thú trong rừng đều trở thành vũ khí sắc bén nhất trong tay hắn. Mà khi cảm giác bị tụt xuống một phần ba, đối với đám tạp tu mà nói thì nguy hiểm trong rừng sâu lại càng tăng lên rất cao.

Mất quân số không phải trong chiến đấu là một trong các mối đau đầu nhất của bất kỳ vị thống soái nào.

Còn đám tạp tu thủ hạ tập luyện theo khuôn khổ của Ba Cách Nội Nhĩ, theo quá trình trui rèn trong thời gian này, sự phối hợp cũng ngày càng ăn ý.

Ba Cách Nội Nhĩ buông lấy chén trà trong tay rồi cười ha hả một cách vô lương nói: "Lâu như vậy, bọn họ hẳn đã phát giác ra rồi. Tiểu sinh Khương (*), bắt đầu chuẩn bị kế hoạch thứ hai đi."

Tiểu sinh Khương...

Gân xanh trên trán Khương Lương phồng to lên.

(*) Tiểu sinh Khương: Học trò nhỏ họ Khương (Có cái vui là Tiểu sinh khương còn có nghĩa là củ gừng non, củ gừng nhỏ ) Lão Ba Cách Nội Nhĩ ngầm coi Khương Lương như đệ tử nên ghẹo.


/611

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status