Tà Vương Cưng Chiều, Độc Phi Thực Khuynh Thành

Chương 7 - Có Thể Để Cho Phượng Thường Vũ Gả Danh Chính Ngôn Thuận

/22


Lời này khiến cho mọi người thật sự cảm động, dân chúng vây quanh xem náo nhiệt có chút tin vào lời nói của thừa tướng.

Vì thế ngươi một câu ta một câu liền nói, Thì ra không phải không muốn nhận đại tiểu thư, mà có thể đó là kẻ giả mạo, Thừa tướng đúng là tâm địa bồ tát, cho dù vị cô nương này không phải thân sinh của mình mà cũng muốn chiếu cố. Phượng ngâm cửu trong lòng sớm đã trợn tròn mắt, lời hắn nói tất nhiên nàng sẽ không tin, tiếp theo liền nói với phượng khinh trần ︰ Phụ thân, người thật sự không nhận ra con sao, cho là người bận bịu nhiều việc hay quên, Vương phu nhân chắc chắn sẽ nhận ra được.”

Vương phu nhân, chẵng lẽ ngươi cũng không nhận ra, ngươi quên năm đó lúc ta sáu tuổi thì mới bắt đầu xuất hiện vết bớt này? Ngươi cũng đừng quên ta còn có hôn ước với thái tử, ta nghe nói, ba tháng sau muội muội sẽ thay ta gả cho thái tử làm thái tử phi , ta tự biết bản thân mình dung mạo xấu xí không xứng với thái tử, nên ta tuyệt đối sẽ không cùng muội muội tranh giành, đơn giản ta chỉ muốn về nhà, Ô ô ô, ta cảm thấy nhiều năm không thể báo hiếu, muốn trở về hiếu kính phụ thân, chỉ như vậy mà thôi, ta thật sự không muốn tranh giành thái tử cùng muội muội, Ô ô ô. . . Vương phu nhân, người nhất định phải tin tưởng ta.

Trong mắt phượng ngâm cửu hiện lên một tia giảo hoạt, cúi đầu khóe miệng cong lên. Đương nhiên dân chúng vây quanh không thấy phượng ngâm cửu đang cười, chỉ nghe thấy phượng ngâm cửu nói rành mạch, bừng tỉnh đại ngộ. Vì thế ngươi một lời ta một lời liền tiếp tục nói ︰ Thì ra đúng là đại tiểu thư phủ thừa tướng.

Vương thị là vợ kế, phượng đại tiểu thư lại mất tích chín năm, khó khăn lắm mới khiến hoàng hậu nương nương nói nữ nhi nàng thay thế đại tiểu thư gả cho thái tử, vừa mới hạ thánh chỉ định thời gian thành thân, thì lúc này đại tiểu thư còn sống quay về, cho nên phỏng chừng là do Vương thị sợ nữ nhi của mình không gả được, nên mới cản trở Thừa tướng nhận đại tiểu thư.

Dân chúng dùng ánh mắt khinh thường nhìn Vương thị, Vương thị lại tận lực trốn tránh, mọi người vừa thấy đã hiểu, quả nhiên Vương thị có vấn đề. Thấy dân chúng đang bàn tán, Vương thị đứng không yên, bộ dạng vô cùng hiền dịu nhìn sang Thừa tướng, ôn nhu đối Thừa tướng miễn cưỡng nặn ra một ý cười, liền nói ︰ Lão gia, trước hết chúng ta nên đưa vị tiểu thư này vào phủ, muốn chứng minh nàng ta có thật sự là đại tiểu hay không thì cũng tiện, mà thiếp từ lần đầu nhìn thấy đứa nhỏ này đã yêu thích, nếu nàng không phải đại tiểu thư, nhận nàng làm nữ nhi cũng không thành vấn đề. Lão gia, người xem?

Lời này của Vương thị quả nhiên là người có trình độ, cho dù phượng ngâm cửu lợi hại như thế nào, nhìn đến dáng vẻ như quỷ hiện giờ của nàng ta, lại không biết xấu hổ đi ra ngoài, còn không tự lượng sức mình tiến vào phủ thừa tướng.

Sau đó bà ta sẽ sai người tung tin đồn, nói có người đến phủ Thừa Tướng giả mạo đại tiểu thư, nguyên nhân là do nàng bệnh thần kinh, rất đáng thương, Thừa tướng không những không trách tội, còn nhận nàng làm nữ nhi, như vậy mọi người đều sẽ tán dương Thừa tướng cùng phu nhân tâm địa bồ tát, không đành lòng thương tổn cô nương là nàng.

Phượng ngâm cửu lúc này cúi thấp đầu, trong mắt nhanh chóng lóe lên một tia sáng, nghĩ thầm︰ thật sự là hảo mưu kế, đáng tiếc , bổn cô nương không phải là phượng ngâm cửu trước kia , các ngươi cứ chờ tiếp chiêu đi. . . Phượng ngâm cửu ngẩng đầu, khụt khịt, lấy khăn tay lau nước mắt liền nói︰

Vương phu nhân, không cần phiền toái như vậy, năm đó ta cùng thái tử đính hôn có lưu lại một khối ngọc, hình như người đã từng thấy qua, ta đưa cho người xem.

A Cửu vừa nói vừa từ trong ngực lấy ra một khối ngọc có khắc chữ đưa cho Vương thị. Vương thị xoa xoa mắt, nghĩ thầm︰ngọc bội này nàng tìm bao nhiêu năm, bao gồm trên người phượng ngâm cửu, còn có gian phòng rách nát của nàng ta, nàng tìm mọi nơi nhưng cũng không tìm được, hôm nay xuất hiện ở đây, chắc chắn là do con tiện nhân này giấu, thật sự đáng giận, bất quá, cuối cùng ngọc cũng đã nằm trên tay nàng.

Vương thị tự nhéo mình vái cái, bộ dạng dường như rất kích động, khóc thương tâm liền vội vàng nói ︰ lão gia, nàng thật sự là cửu nhi, đại tiểu thư, mấy năm qua ngươi đi đâu vậy, làm hại chúng ta đi tìm, Ô ô ô.

Phượng ngâm cửu đang cúi đầu, nghe Vương thị nói xong liền ngẩng lên, trong mắt còn đọng nước, cực kỳ ủy khuất nói ︰ Ô ô, đa tạ Vương phu nhân quan tâm, mấy năm nay ta vẫn sống tốt, năm đó không biết vì sao ta bị trúng độc, được người khác đưa về tận tình cứu chữa. Trong nhà cha mẹ nuôi đối với ta rất tốt, ta cũng không chịu khổ gì, nếu không phải trúng độc mất đi kí ức, ta đã sớm quay về, may mắn trước đó vài ngày ta nhớ ra mình là ai, liền vội vã theo kí ức mà tìm tới. Ta có trở về phủ Thừa Tướng hay không không phải vấn đề, vì trước nay cha mẹ nuôi đối với ta cực tốt, ta chỉ muốn quay về nhìn phụ thân một chút. Giả đáng thương, hừ, cô nãi nãi cách ngươi cả tám con phố?

Phượng khinh trần vừa thấy ngọc bội, tất nhiên liền hiểu ý của Vương thị, hắn nói ︰ Cửu nhi, ngươi chịu khổ rồi, ngươi là nữ nhi của ta, ta sẽ không để ngươi chịu ủy khuất, vào trong đi, đừng đứng ngoài cửa , chỗ này không phải là nơi thích hợp nói chuyện.”

Đang nói liền hướng Vương thị dẫn phượng ngâm cửu xoay người đi vào trong, phượng ngâm cửu thấy Vương thị muốn đem ngọc bội giấu trong người.

Nàng liếc mắt, Thanh Ảnh nhanh chóng bước lên giành lại ngọc bội rồi vừa đi vừa nói︰ Vương phu nhân, ngọc bội này vẫn không phiền phu nhân bảo quản , tương lai có dịp gặp, tiểu thư sẽ tự mình đưa lại cho thái tử.

Vương thị ngây ra một lúc, chưa lấy lại tinh thần thì ngọc đã bị đoạt , phải biết rằng đây chính là ngọc bội đính hôn, rất quan trọng, đột nhiên mắt bà ta sáng lên rồi nói ︰ Cửu nhi, ngươi nói gì, ngươi muốn tự mình đem trả cho thái tử, ngươi có biết ngọc bội này là tín vật đính hôn không, ngươi muốn làm gì?

Phượng ngâm cửu trong lòng khinh thường nhìn Vương thị liền nói︰ Vương phu nhân, ta đã nói rồi, lần này trở về ta sẽ không tranh giành thái tử cùng muội muội, sở dĩ quay về là vì phụ thân, thứ hai chính là hôn sự của muội muội, nếu muội muội muốn gả danh chính ngôn thuận, trước hết phải để ta cùng thái tử giải trừ hôn ước.

. . . . . .

Phượng ngâm cửu cũng không chờ Vương thị phản ứng, tiếp tục nói ︰” nếu như phụ thân cảm thấy khó xử, ta sẽ không quay về phủ Thừa Tướng, ta chỉ muốn nhìn phụ thân một chút, huống chi cha mẹ nuôi đối với ta cực tốt, thấy phụ thân khỏe mạnh, ta cũng an tâm, nếu không có chuyện gì ta đi trước, yên tâm, tín vật này nhất định ta sẽ trả lại cho thái tử.

Lão gia, cửu nhi đi đường cũng mệt mỏi , không bằng trước tiên an bài cửu nhi đến viện trước kia của nàng, để nàng nghỉ ngơi một chút, rồi mới nói chuyện, người xem có được không. Vương thị vừa nói vừa nghĩ thầm, không thể để phượng ngâm cửu ở bên ngoài một mình gặp mặt thái tử, vạn nhất. . . đây không phải là chuyện tốt.

Vì thế liền nháy mắt với Thừa tướng. Phượng khinh trần híp mắt nói ︰ đứa nhỏ này, ngươi hiếu thuận như vậy đã khiến ta cảm động lắm rồi, sao có thể để ngươi lưu lạc ngoài phủ, phụ thân mỗi ngày đều hy vọng mong muốn ngươi trở về, phu nhân, tự mình an bài một chút, để cửu nhi trước nghỉ ngơi thật tốt, bữa tối nay chúng ta tiếp tục nói chuyện. Phượng ngâm cửu đột nhiên quay đầu nhìn người đứng trên cây cách phủ thừa tướng mười trượng, nhìn xong liền cùng Vương thị tiến vào phủ Thừa Tướng.

Lúc này một bóng đen chợt lóe qua.

/22

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status