Doanh Thừa Phong khẽ gật đâu, hắn lại lần nữa kiềm chế tâm thần, tiếp tục tiến hành kế hoạch của mình, từ một vị thần linh trước mặt chuyển dời đến một một vị thần linh khác.
Mà trong đầu của hắn, tiếng gầm gừ của thần lực lần lượt vang lên, nhưng sau khi bị Trí Linh tính toán phá giải, cũng dần dần phai nhạt đi.
Bộ đồ án sau khi cảm ngộ được càng nhiều thần lực, càng trở nên hoàn mỹ hơn.
Mỗi một vị vương giả ở đỉnh cao sau khi xác định được con đường cuối cùng để tu luyện, mới có thể tấn thăng thành Bán Thần.
Giáo Tông Bệ Hạ và lão Cường Ni đem Doanh Thừa Phong dẫn vào đây, cũng là hứa hẹn khiến hắn cảm ứng hơi thở của Thần, và lựa chọn con đường của chính mình.
Số lượng cảm ứng thần linh càng tăng nhiều, một ý niệm cực độ vớ vẩn dần dần mọc rễ ở trong đầu Doanh Thừa Phong, và trưởng thành như đại thụ che trời.
Hắn, muốn lựa chọn một thần đạo mà trước đây chưa có thần linh nào.
Thần đạo này, gọi là Tính Toán Chi Đạo.
Nói đến thần linh, chính là hoàn toàn nắm giữ trong tay một loại lực lượng nào đó. Chỉ có như thế, hắn có thể chân chính dùng loại lực lượng vô cùng vô tận này chuyển hóa để chính mình có thể dùng.
Như thế, mới có thể tích lũy khiến hắn bước lên Thần Tọa, tạo thành thần lực Thần Quốc.
Mỗi một thần linh, đều là đại biểu của mỗi con đường, bọn họ đều tương đương với người phát ngôn của Thiên Địa Đại Đạo trong vũ trụ.
Mà hiện giờ Doanh Thừa Phong phải làm, chính là tìm được tất cả điểm giống nhau.
Hắn lựa chọn con đường nay, là cực kỳ gian nan đó, cũng là thần đạo trước nay chưa từng có.
Hắn phải có được khả năng tính toán như Trí Linh, hắn phải mô phỏng theo những thần linh khác.
Đương nhiên, điểm này hắn cũng gặp được may mắn, có được quan hệ với Trí Linh. Nếu không có bằng hữu này, vậy thì hắn không có khả năng sinh ra ý nghĩ như vậy.
Cứ như vây, hắn dùng ba tháng ở trong này để cảm ngộ và ghi lại thần lực.
Ở trong đầu của hắn, đã bắt chước vô số loại biến hóa thần lực, hắn thậm chí còn tìm được ngọn nguồn của thần lực ở đâu.
Oanh, oanh, oanh...
Bên trong não không ngừng vang lên từng tiếng nổ như sét đánh, đây là thần lực hùng mạnh ở trong lĩnh vực tinh thần của hắn gầm thét phát uy.
Nếu đổi lại là lần đầu tiên chịu loại thần lực áp bách này, Doanh Thừa Phong đã sớm không có khả năng thừa nhận rồi. Nhưng, trong nửa tháng hắn đã tiếp nhận thần lực áp bách của trên trăm hài cốt thần linh bất đồng, tăng lên rất lớn đối với sức kháng cự thần lực. Cho nên, bất kể thần lực này hung mãnh đến cỡ nào, cũng không thể khiến thế giới tinh thần Doanh Thừa Phong lâm vào sụp đổ.
Hô, hô...
Thời Không Chi Vương vỗ nhẹ đôi cánh chim, trong đôi mắt nhìn về phía Doanh Thừa Phong đã có vài phần kính nể.
Trong vòng nửa tháng này, hễ là Doanh Thừa Phong tiến lại gần hài cốt thần linh nào, hắn đều phải dừng lại cảm ứng một phen. Mỗi một lần cảm ứng, thần lực hùng mạnh dao động đều khiến gã cảm thấy hết hồn.
Huống chi, Doanh Thừa Phong chẳng qua là một tiểu tử vừa mới thăng tiến Vương Cấp.
Nếu như là dễ dàng mà nói, Thời Không Chi Vương cũng không cho là mình có tính nhẫn nại và nghị lực mạnh mẽ để làm được một bước này.
Dù sao, muốn cảm ngộ thần lực đều không phải là một chuyện dễ dàng, nhất định phải tiêu phí thật lớn tinh lực và chân nguyên. Chân nguyên nuốt đan dược còn có thể duy trì nhưng tinh lực con ngươi cũng có hạn mà thôi.
Nhưng Doanh Thừa Phong như vậy, trước sau không ngừng chìm sâu trong cảm ngộ thần lực thuộc tính bất đồng, quả thực chính là ông cụ thắt cổ ---- ngại sống quá lâu đây mà.
Nhưng, sau nửa tháng, tinh thần Doanh Thừa Phong mặc dù có chút hơi mỏi mệt nhưng hai mắt hắn càng ngày càng sáng, trên người dường như có chút thay đổi thần kỳ nào đó, khiến cho gã cũng không tài nào nhìn thấu thay đổi chỗ nào.
Tuy rằng ranh con này tuân thủ lời hứa, vẫn chưa tu luyện thần lực, nhưng loại biến hóa tinh thần này, cũng đủ để Thời Không Chi Vương thay đổi cách nhìn với hắn.
ở nơi xa, một luồng hào quang màu trắng hướng bọn hắn bay nhanh tới.
Thời Không Chi Vương lạnh lùng nhìn thoáng qua, nếu gã nguyện ý, thi triển không gian bí pháp ở trong hư vô thế giới tiến hành dịch chuyển, hoàn toàn có thể khiến chiến thuyền Quang Minh này không tìm thấy tung tích của mình. Nhưng gã vẫn là một người hết lòng tuân thủ hứa hẹn, nếu đã đáp ứng, đương nhiên không ở sau lưng làm ra động tác nhỏ gì.
Cuối cùng, chiến thuyền kia ngừng lại, Giáo Tông Bệ Hạ khẽ khom người về phía Thời Không Chi Vương, nói:
- Các hạ, xin hỏi Doanh Đại Sư đã có quyết định rồi sao?
Thời Không Chi Vương lắc lư cái đầu lớn, thành thành thật thật mà nói:
- Trong nửa tháng này, mỗi ngày Doanh Thừa Phong đều cảm ngộ thần lực trên người thần linh, nhưng đến hiện tại, hắn đều chưa đưa ra câu trả lời nào.
Giáo Tông Bệ Hạ và lão Cường Ni liếc mắt nhìn nhau, đều có chút bất đắc dĩ.
Nửa tháng nay, để Doanh Thừa Phong đi cảm ngộ độ mạnh yếu thần lực trên hài cốt thần linh, là muốn hắn chọn ra nguyên liệu chủ yếu rèn bán thần khí.
Nhưng rất rõ ràng, đến hôm nay, Doanh Thừa Phong còn chưa phát hiện ra hài cốt thần linh thích hợp.
Khẽ thở dài một tiếng, Giáo Tông Bệ Hạ nói:
- Nửa tháng quá ngắn.
Lão Cường Ni chậm rãi gật đầu, nói:
- Chúng ta cứ tiếp tục ở đây chờ vậy, đến khi hắn chọn lựa ra tài liệu phù hợp mới thôi.
Muốn trấn áp thần lực trên hài cốt thần linh, nhất định phải có đầy đủ bảo vật hùng mạnh.
Hai vị này càng nghĩ, phát hiện chỉ có lợi dụng hài cốt thần linh mới rèn ra được bảo vật cỡ này. Nhưng hiện giờ xem ra, nguyện vọng của bọn họ vẫn có chút quá mức tốt đẹp rồi.
Trình độ thuật rèn của Doanh Thừa Phong địa sư có lẽ là thiên hạ vô song, nhưng hắn lúc này dù sao cũng chỉ là một vị cường nhân Vương Cấp, quá cách xa không thể đánh đồng
Mà trong đầu của hắn, tiếng gầm gừ của thần lực lần lượt vang lên, nhưng sau khi bị Trí Linh tính toán phá giải, cũng dần dần phai nhạt đi.
Bộ đồ án sau khi cảm ngộ được càng nhiều thần lực, càng trở nên hoàn mỹ hơn.
Mỗi một vị vương giả ở đỉnh cao sau khi xác định được con đường cuối cùng để tu luyện, mới có thể tấn thăng thành Bán Thần.
Giáo Tông Bệ Hạ và lão Cường Ni đem Doanh Thừa Phong dẫn vào đây, cũng là hứa hẹn khiến hắn cảm ứng hơi thở của Thần, và lựa chọn con đường của chính mình.
Số lượng cảm ứng thần linh càng tăng nhiều, một ý niệm cực độ vớ vẩn dần dần mọc rễ ở trong đầu Doanh Thừa Phong, và trưởng thành như đại thụ che trời.
Hắn, muốn lựa chọn một thần đạo mà trước đây chưa có thần linh nào.
Thần đạo này, gọi là Tính Toán Chi Đạo.
Nói đến thần linh, chính là hoàn toàn nắm giữ trong tay một loại lực lượng nào đó. Chỉ có như thế, hắn có thể chân chính dùng loại lực lượng vô cùng vô tận này chuyển hóa để chính mình có thể dùng.
Như thế, mới có thể tích lũy khiến hắn bước lên Thần Tọa, tạo thành thần lực Thần Quốc.
Mỗi một thần linh, đều là đại biểu của mỗi con đường, bọn họ đều tương đương với người phát ngôn của Thiên Địa Đại Đạo trong vũ trụ.
Mà hiện giờ Doanh Thừa Phong phải làm, chính là tìm được tất cả điểm giống nhau.
Hắn lựa chọn con đường nay, là cực kỳ gian nan đó, cũng là thần đạo trước nay chưa từng có.
Hắn phải có được khả năng tính toán như Trí Linh, hắn phải mô phỏng theo những thần linh khác.
Đương nhiên, điểm này hắn cũng gặp được may mắn, có được quan hệ với Trí Linh. Nếu không có bằng hữu này, vậy thì hắn không có khả năng sinh ra ý nghĩ như vậy.
Cứ như vây, hắn dùng ba tháng ở trong này để cảm ngộ và ghi lại thần lực.
Ở trong đầu của hắn, đã bắt chước vô số loại biến hóa thần lực, hắn thậm chí còn tìm được ngọn nguồn của thần lực ở đâu.
Oanh, oanh, oanh...
Bên trong não không ngừng vang lên từng tiếng nổ như sét đánh, đây là thần lực hùng mạnh ở trong lĩnh vực tinh thần của hắn gầm thét phát uy.
Nếu đổi lại là lần đầu tiên chịu loại thần lực áp bách này, Doanh Thừa Phong đã sớm không có khả năng thừa nhận rồi. Nhưng, trong nửa tháng hắn đã tiếp nhận thần lực áp bách của trên trăm hài cốt thần linh bất đồng, tăng lên rất lớn đối với sức kháng cự thần lực. Cho nên, bất kể thần lực này hung mãnh đến cỡ nào, cũng không thể khiến thế giới tinh thần Doanh Thừa Phong lâm vào sụp đổ.
Hô, hô...
Thời Không Chi Vương vỗ nhẹ đôi cánh chim, trong đôi mắt nhìn về phía Doanh Thừa Phong đã có vài phần kính nể.
Trong vòng nửa tháng này, hễ là Doanh Thừa Phong tiến lại gần hài cốt thần linh nào, hắn đều phải dừng lại cảm ứng một phen. Mỗi một lần cảm ứng, thần lực hùng mạnh dao động đều khiến gã cảm thấy hết hồn.
Huống chi, Doanh Thừa Phong chẳng qua là một tiểu tử vừa mới thăng tiến Vương Cấp.
Nếu như là dễ dàng mà nói, Thời Không Chi Vương cũng không cho là mình có tính nhẫn nại và nghị lực mạnh mẽ để làm được một bước này.
Dù sao, muốn cảm ngộ thần lực đều không phải là một chuyện dễ dàng, nhất định phải tiêu phí thật lớn tinh lực và chân nguyên. Chân nguyên nuốt đan dược còn có thể duy trì nhưng tinh lực con ngươi cũng có hạn mà thôi.
Nhưng Doanh Thừa Phong như vậy, trước sau không ngừng chìm sâu trong cảm ngộ thần lực thuộc tính bất đồng, quả thực chính là ông cụ thắt cổ ---- ngại sống quá lâu đây mà.
Nhưng, sau nửa tháng, tinh thần Doanh Thừa Phong mặc dù có chút hơi mỏi mệt nhưng hai mắt hắn càng ngày càng sáng, trên người dường như có chút thay đổi thần kỳ nào đó, khiến cho gã cũng không tài nào nhìn thấu thay đổi chỗ nào.
Tuy rằng ranh con này tuân thủ lời hứa, vẫn chưa tu luyện thần lực, nhưng loại biến hóa tinh thần này, cũng đủ để Thời Không Chi Vương thay đổi cách nhìn với hắn.
ở nơi xa, một luồng hào quang màu trắng hướng bọn hắn bay nhanh tới.
Thời Không Chi Vương lạnh lùng nhìn thoáng qua, nếu gã nguyện ý, thi triển không gian bí pháp ở trong hư vô thế giới tiến hành dịch chuyển, hoàn toàn có thể khiến chiến thuyền Quang Minh này không tìm thấy tung tích của mình. Nhưng gã vẫn là một người hết lòng tuân thủ hứa hẹn, nếu đã đáp ứng, đương nhiên không ở sau lưng làm ra động tác nhỏ gì.
Cuối cùng, chiến thuyền kia ngừng lại, Giáo Tông Bệ Hạ khẽ khom người về phía Thời Không Chi Vương, nói:
- Các hạ, xin hỏi Doanh Đại Sư đã có quyết định rồi sao?
Thời Không Chi Vương lắc lư cái đầu lớn, thành thành thật thật mà nói:
- Trong nửa tháng này, mỗi ngày Doanh Thừa Phong đều cảm ngộ thần lực trên người thần linh, nhưng đến hiện tại, hắn đều chưa đưa ra câu trả lời nào.
Giáo Tông Bệ Hạ và lão Cường Ni liếc mắt nhìn nhau, đều có chút bất đắc dĩ.
Nửa tháng nay, để Doanh Thừa Phong đi cảm ngộ độ mạnh yếu thần lực trên hài cốt thần linh, là muốn hắn chọn ra nguyên liệu chủ yếu rèn bán thần khí.
Nhưng rất rõ ràng, đến hôm nay, Doanh Thừa Phong còn chưa phát hiện ra hài cốt thần linh thích hợp.
Khẽ thở dài một tiếng, Giáo Tông Bệ Hạ nói:
- Nửa tháng quá ngắn.
Lão Cường Ni chậm rãi gật đầu, nói:
- Chúng ta cứ tiếp tục ở đây chờ vậy, đến khi hắn chọn lựa ra tài liệu phù hợp mới thôi.
Muốn trấn áp thần lực trên hài cốt thần linh, nhất định phải có đầy đủ bảo vật hùng mạnh.
Hai vị này càng nghĩ, phát hiện chỉ có lợi dụng hài cốt thần linh mới rèn ra được bảo vật cỡ này. Nhưng hiện giờ xem ra, nguyện vọng của bọn họ vẫn có chút quá mức tốt đẹp rồi.
Trình độ thuật rèn của Doanh Thừa Phong địa sư có lẽ là thiên hạ vô song, nhưng hắn lúc này dù sao cũng chỉ là một vị cường nhân Vương Cấp, quá cách xa không thể đánh đồng
/981
|