- Xuy xuy xuy…
Không gian trước mắt không ngừng vỡ ra, từng con từng con quỷ vật chui ra.
Lúc con đầu tiên xuất hiện, Doanh Thừa Phong còn khá cao hứng, vì hắn phát hiện ra một cách làm gia tăng thực lực. Chỉ cần có đủ quỷ binh ở đây, vậy thì hắn có tiềm lực đứng vững trong Thánh Vực.
Cho dù là thần linh muốn đối phó hắn cũng không phải là một chuyện dễ dàng.
Chỉ cần hắn không nâng cao thần tọa, rời khỏi Thánh Vực. Vậy bất luận có bao nhiêu thần linh phân thân đến, kết quả cuối cùng cũng không có gì khác.
Nhưng, lúc số lượng không gian phá vỡ đạt tới một mức độ nhất định. Đưa mắt nhìn, đứng vững dưới chân lại đều là chi chít quỷ vật có khí tức bán thần. Ngay cả Doanh Thừa Phong vốn lòng tin tràn đầy cũng cảm thấy có chút tim đập thình thịch.
Mà kinh khủng hơn là, dưới tình huống không gian phá nát dường như vô cùng vô tận, chỉ có trời mới biết trong tháng năm vô tận, trong Thần Quốc khổng lồ đó, lại sinh ra bao nhiêu quỷ vật cấp bán thần.
Nhìn bọn chúng ở trước mắt, Doanh Thừa Phong biết mình vẫn là một vị thần Chí Cao nhỏ nhoi.
Có lẽ lúc lực lượng của thần Tối Cao toàn thịnh, cả thần Quang Minh cũng không thể sánh.
Cuốc cùng, lúc phá vỡ không gian tiếp theo, con quỷ vật bị Doanh Thừa Phong phái ra đã trở về.
Nó phủ phục dưới chân của Doanh Thừa Phong, khiêm tốn nói:
- Tiểu nhân đã gọi các đồng bọn đến rồi. Dừng lại một lát, nó lại nói:
- Ở chỗ xa hơn đồng bọn nhiều hơn, mạnh hơn. Nhưng, khoảng cách xa xôi nên tiểu nhân không thể liên lạc được với họn họ.
Doanh Thừa Phong chậm rãi gật đầu, đột nhiên hỏi ra một câu vớ vẩn:
- Trong Thần Quốc, rốt cuộc có bao nhiêu tín đồ hóa thân làm quỷ vật.
Con quỷ đó ngẩn ra, lắc đầu, nói:
- Chủ nhân vĩ đại, Thần Quốc quá to lớn, tiểu nhân không biết.
Doanh Thừa Phong nhẹ nhàng vỗ trán, ngay cả người có thể sử dụng lực lượng tinh thần khống chế thần lực nơi này như hắn cũng không thể thống kê ra ở cái nơi Thần Quốc này rốt cuộc ẩn núp bao nhiêu quỷ vật. Vậy, một con quỷ vật bị nhốt ở một chỗ như nó lại làm sao có thể biết được chứ.
- Ngao…
Đột nhiên có mấy tiếng rống trong đám quỷ vật vang lên.
Tuy âm thanh này cũng không vang vội, nhưng lại rất làm người ta chú ý.
Con quỷ vật mà Doanh Thừa Phong gặp đầu tiên giận tím mặt, đột nhiên nó xoay người, quát lớn:
- Ngươi lại dám nghi ngờ chủ nhân, chẳng lẽ muốn hồn bay phách tán.
Hơi ngẩn ra, Doanh Thừa Phong lúc này mới biết, không ngờ có kẻ tỏ ra nghi ngờ thân phận của mình.
Ánh mắt thoáng lướt qua, con quỷ vật này lại có ba đầu và hai cánh tay, so với quỷ vật hai đầu tám tay càng hiếm thấy và mạnh hơn.
Lúc này, sau khi nhìn thấy mục quang của Doanh Thừa Phong, con quỷ vật ba đầu mười hai ta không dám lên mặt, cung kính nói:
- Xin lượng thứ, tiểu nhân chỉ là muốn xem thử mức độ khống chế của ngài đối với thần lực nơi này. Dừng lại một chút, giải thích:
- Trong thần lực, vẫn còn khắc ấn ký linh hồn của lão chủ nhân lúc còn sống. Chỉ cần ngài có thể khống chế thần lực nơi này, vậy bọn tiểu nhân thừa nhận quyền thống trị của ngài đối với tiểu nhân.
Lúc nó nói ra những lời này, tựa hồ tất cả đám quỷ vật đều im lặng.
Chỉ duy có con quỷ vật đắng trước nhất khinh thường nói:
- Chủ nhân sớm đã chứng minh bản thân rồi.
Con quỷ ba đầu mười hai tay chỉ là lắc đầu. Tuy nó vẫn không dám chân chính đối địch với Doanh Thừa Phong. Nhưng loại kháng cự không âm thanh này chắc chắn dẫn tới mặt trái cực lớn, phần lớn quỷ vật đều lạnh lùng nhìn nhau.
Doanh Thừa Phong khẽ cười một cái, hắn bày thế hạ tay, đám quỷ vật lải lải lập tức khép miệng lại.
- Ha ha, muốn xem ta vận dụng thần lực à, được. Doanh Thừa Phong thản nhiên nói.
Hắn nâng tay lên, nhẹ nhàng chỉ về phía con quỷ ba đầu mười hai tay một cái.
Lập tức thần lực trong không gian giống như được một loại lực lượng nào đó dẫn dắt, giống như con thoi xoay tròn về phía con quỷ vật đó.
Sắc mặt con quỷ vật đó đại biến, ngay lúc nhìn thấy Doanh Thừa Phong quả nhiên có thể điều khiển thần lực xung quanh, nó liền tin hoàn toàn.
Người thanh niên này nhất định chính là cách đại chuyển thế của lão chủ nhân.
Thần lực cũng không phải tri thức, đây là một loại lực lượng không thể truyền thừa. Trừ phi có ấn ký linh hồn giống như vậy, bằng không căn bản không thể nắm bắt sử dụng.
Mà Doanh Thừa Phong tuy không phải là chuyển thế của thần linh, nhưng hắn lại có một thứ được trời ưu ái.
Hắn đã phân tích căn nguyên thần lực ra, chỉ cần sử dụng lực căn nguyên, thì có thể mô phỏng ra bất cứ khí tức của thần linh nào. Ví dụ như bây giờ, hắn nhẹ nhàng thay đổi một chút, nhất thời làm cho thần lực lân cận hắn thành do hắn sử dụng.
Nhưng đáng tiếc là, hắn cũng chỉ có thể lợi dụng cái này. Nếu muốn thu chúng vào trong cơ thể, vậy là chuyện tuyệt không thể.
Cơ thể của một cường giả cấp vương làm thế nào cũng không thể tiếp nhận thần lực của thần Chí Cao, cho dù chỉ một chút xíu cũng không được.
Thần lực vô tận hóa thành một cái tay rất to trong hư không.
Vì thực lực bản thân của Doanh Thừa Phong quá kém, chỉ là tu vi cấp Vương mà thôi, cho nên uy năng của cánh tay thần lực này vô cùng có hạn. Nếu con quỷ ba đầu mười hai tay đó giằng co, nó sẽ kinh hãi phát hiện mình có thể dễ dàng thoát khỏi.
Nhưng dưới áp bách của thần lực, hắn mượn vinh quang của lão chủ nhân xưa.
Đó là lực lượng siêu cấp hoàn toàn có thể nghiền ép mình. Ở trước nguồn lực lượng này, thậm chí hắn cả lòng phản kháng cũng không thể nổi dậy.
- Chát…
Hai đầu gối nhũn ra, một con quỷ thoạt nhìn vô cùng hùng vĩ phủ phục trước mặt Doanh Thừa Phong, dùng tư thế phục sát đất bái xuống.
Động tác này của nó dường như gây nên phản ứng liên hoàn, tất cả quỷ vật bất luận trước đó là đứng, là ngửa hay quỳ, lúc này đều phủ phục xuống.
Nhìn biểu tình sùng kính của đám quỷ vật cấp bán thần chi chít lúc này, Doanh Thừa Phong cuối cùng thở phào nhẹ nhõm.
Nếu những quỷ vật này không chịu khuất phục, mà muốn giao chiến với hắn, vậy Doanh Thừa Phong duy nhất chỉ có xoay người một đường bỏ chạy. Hắn có thể lợi dụng thần lực chém giết một con quỷ vật bán thần, cũng có thể lợi dụng trang bị cường đại trên người giết chết con thứ hai, con thứ ba. Nhưng nhiều quỷ vật bán thần cường đại như vậy ở trước mặt, chỉ dựa vào số lượng cũng có thể đè chết hắn.
Nhưng bây giờ có thể dùng phương thức này thu phục đám quỷ binh bán thần, thậm chí hắn còn có một loại cảm giác như rơi vào trong cõi mộng.
- Ha ha, tất cả đứng lên… Doanh Thừa Phong điên cuồng cười một tiếng. Hắn dùng tay chỉ lá Hắc Chướng Kỳ, nói:
- Ta, phải xây dựng lại Thần Quốc, nơi này không phải nơi bọn ngươi lưu lại. Bắt đầu từ bây giờ, các ngươi chính là vào ở chỗ này.
Đám quỷ vật cùng lúc ngẩng đầu, nhìn lá Hắc Chướng Kỳ phất phơ trong không trung.
Món bảo vật đó phát ra lớp khói màu đen dày đặc. Và đầu bên kia lớp khói lại là con quỷ vật cường đại. Con Địa Hành Long trong nàng càng là khí tức hung mãnh, mải mai cũng không hề thua kém con quỷ vật trong thế giới này.
Nhìn thấy nhiều quỷ vật cường đại như vậy nhìn quanh, phần lớn bọn quỷ vật trong Hắc Chướng Kỳ đều là cuộn mình lại, không dám nhìn thẳng vào chúng. Nhưng Địa Hành Long lại thét một tiếng, trong giọng nói đó lại có mùi khiêu khích.
Kiêu ngạo của Long Tộc, quả là danh bất hư truyền. Cho dù con Địa Hành Long này sớm đã thân vẫn, nhưng lúc này khi gặp phải nhiều đồng giai, vẫn không hề sợ hãi phát ra khiêu chiến.
Đám quỷ vật trong Thần Quốc từ lâu đã tu luyện không biết bao nhiêu lâu. Trong đó càng có một số người đặc biệt hùng mạnh, thậm chí có thực lực siêu việt không thua gì linh khí tâm hạch.
Nhưng ngày tháng lâu dài mang đến cho bọn chúng không chỉ là thực lực hùng mạnh mà còn có trí tuệ tương xứng.
Cho nên chúng đều biết con Địa Hành Long này là bảo vật của chủ nhân ân sủng, không phải như những bọn vừa mới đầu quân như bọn chúng có thể sánh.
Cho nên, ngoại trừ mấy con quỷ vật ít ỏi phát ra tiếng hừ lạnh khe khẽ, quỷ vật còn lại đều im lặng không lên tiếng, cũng không phát ra khiêu khích với nó.
Doanh Thừa Phong chuyển mục quang, lạnh đãm nói:
- Vào đi.
- Dạ.
Con quỷ vật ba đầu mười hai tay vừa lên tiếng hình như rất có uy. Một khi hàng phục sau đó tất cả đám quỷ vật đều thừa nhận thân phận của Doanh Thừa Phong.
Hơn nữa, cũng là nó đầu tiên trả lời lời nói của Doanh Thừa Phong.
Thân hình lay động một cái, con quỷ vật đó ngoan ngoãn vào trong Hắc Chướng Kỳ. Sau đó, lượng lớn bọn quỷ vật lần lượt bay lên trời, lao tới Hắc Chướng Kỳ.
Phần lớn đám quỷ binh đều sợ hãi đến mức chạy tán loạn, tránh xa, không dám tiếp xúc với các cường giả cấp bán thần này.
Một lát sau, trên mặt đất trống rỗng một mảnh, cũng không còn một con quỷ vật Thần Quốc nào.
Đến đây, Doanh Thừa Phong mới thở phào nhẹ nhõm.
Những quỷ vật hung mãnh như vậy ở trước mặt. Tuy nói những quỷ vật này đều nghe theo mệnh lệnh của mình, nhưng hắn vẫn cảm nhận được uy hiếp rất nặng nề.
Nhưng từ nay về sau, những quỷ vật này cũng không làm trái ý mình nữa.
Bởi vì bọn chúng vào trong bán thần khí Hắc Chướng Kỳ rồi. Từ nay về sau, bọn chúng sẽ định cư trong Hắc Chướng Kỳ. Hơn nữa trên người đang mang khí tức của Hắc Chướng Kỳ.
Nói cách khác, sinh tử tồn vong của chúng đã nằm trong tay Hắc Chướng Kỳ.
Chỉ cần Doanh Thừa Phong động tâm niệm, thì có thể sử dụng sức mạnh của khí linh Hắc Chướng Kỳ, nghiền nát bọn chúng tại chỗ.
Ánh mắt liếc nhìn Hắc Chướng Kỳ, tinh thần ý niệm của Doanh Thừa Phong đi vào trong đó.
Sau khi món bảo vật đó được rèn thành linh khí bán thần, không gian bên trong nó trở nên cực kỳ lớn. Thậm chí nó đã có chút dấu hiệu ngưng tụ thành Thần Quốc.
Đừng nói là chứa những quỷ vật này, cho dù là nhiều thêm gắp trăm lần cũng không hề có áp lực.
Cười mãn nguyện, Doanh Thừa Phong nhẹ nhàng phẩy tay một cái. Lấy Địa Hành Long cầm đầu đám quỷ vật cùng lần lượt tiến vào trong đó. Một lát sau, trong hư không chỉ còn lại lá cờ lớn này điêu linh phất phơ tung bay.
Doanh Thừa Phong vui vẻ cười điên lên, chuyến đi này quả thật là rất đáng.
Nhưng chính ngay giây khắc này, tiếng cười của hắn bỗng nhiên thu liễm lại, đồng thời quay đầu nhìn về một hướng khác.
Ở đó, không biết từ lúc nào truyền đến một nguồn sóng năng lượng rất lớn.
Sau đó một đường ánh sáng xông thẳng lên trời. Trong đường ánh sáng đó, lộ ra một bảo khí làm người ta động lòng.
- Đó là vật gì, mau lai đây nhìn thử. Đan Lô Khí Linh không biết từ lúc nào lú ra cái đầu, đôi mắt của nó mơ hồ phát xanh, hét lên:
- Đây là bảo khí, mùi rất mạnh, có lẽ là thần khí cũng không chừng.
Trong lòng của Doanh Thừa Phong đại động. Trong Thần Quốc này, nếu phát hiện thần khí, hình như cũng không phải không thể.
Thân hình hắn lay động một cái, nhất thời nhanh chóng tiến tới gần nơi tràn ngập bảo khí đó.
Không gian trước mắt không ngừng vỡ ra, từng con từng con quỷ vật chui ra.
Lúc con đầu tiên xuất hiện, Doanh Thừa Phong còn khá cao hứng, vì hắn phát hiện ra một cách làm gia tăng thực lực. Chỉ cần có đủ quỷ binh ở đây, vậy thì hắn có tiềm lực đứng vững trong Thánh Vực.
Cho dù là thần linh muốn đối phó hắn cũng không phải là một chuyện dễ dàng.
Chỉ cần hắn không nâng cao thần tọa, rời khỏi Thánh Vực. Vậy bất luận có bao nhiêu thần linh phân thân đến, kết quả cuối cùng cũng không có gì khác.
Nhưng, lúc số lượng không gian phá vỡ đạt tới một mức độ nhất định. Đưa mắt nhìn, đứng vững dưới chân lại đều là chi chít quỷ vật có khí tức bán thần. Ngay cả Doanh Thừa Phong vốn lòng tin tràn đầy cũng cảm thấy có chút tim đập thình thịch.
Mà kinh khủng hơn là, dưới tình huống không gian phá nát dường như vô cùng vô tận, chỉ có trời mới biết trong tháng năm vô tận, trong Thần Quốc khổng lồ đó, lại sinh ra bao nhiêu quỷ vật cấp bán thần.
Nhìn bọn chúng ở trước mắt, Doanh Thừa Phong biết mình vẫn là một vị thần Chí Cao nhỏ nhoi.
Có lẽ lúc lực lượng của thần Tối Cao toàn thịnh, cả thần Quang Minh cũng không thể sánh.
Cuốc cùng, lúc phá vỡ không gian tiếp theo, con quỷ vật bị Doanh Thừa Phong phái ra đã trở về.
Nó phủ phục dưới chân của Doanh Thừa Phong, khiêm tốn nói:
- Tiểu nhân đã gọi các đồng bọn đến rồi. Dừng lại một lát, nó lại nói:
- Ở chỗ xa hơn đồng bọn nhiều hơn, mạnh hơn. Nhưng, khoảng cách xa xôi nên tiểu nhân không thể liên lạc được với họn họ.
Doanh Thừa Phong chậm rãi gật đầu, đột nhiên hỏi ra một câu vớ vẩn:
- Trong Thần Quốc, rốt cuộc có bao nhiêu tín đồ hóa thân làm quỷ vật.
Con quỷ đó ngẩn ra, lắc đầu, nói:
- Chủ nhân vĩ đại, Thần Quốc quá to lớn, tiểu nhân không biết.
Doanh Thừa Phong nhẹ nhàng vỗ trán, ngay cả người có thể sử dụng lực lượng tinh thần khống chế thần lực nơi này như hắn cũng không thể thống kê ra ở cái nơi Thần Quốc này rốt cuộc ẩn núp bao nhiêu quỷ vật. Vậy, một con quỷ vật bị nhốt ở một chỗ như nó lại làm sao có thể biết được chứ.
- Ngao…
Đột nhiên có mấy tiếng rống trong đám quỷ vật vang lên.
Tuy âm thanh này cũng không vang vội, nhưng lại rất làm người ta chú ý.
Con quỷ vật mà Doanh Thừa Phong gặp đầu tiên giận tím mặt, đột nhiên nó xoay người, quát lớn:
- Ngươi lại dám nghi ngờ chủ nhân, chẳng lẽ muốn hồn bay phách tán.
Hơi ngẩn ra, Doanh Thừa Phong lúc này mới biết, không ngờ có kẻ tỏ ra nghi ngờ thân phận của mình.
Ánh mắt thoáng lướt qua, con quỷ vật này lại có ba đầu và hai cánh tay, so với quỷ vật hai đầu tám tay càng hiếm thấy và mạnh hơn.
Lúc này, sau khi nhìn thấy mục quang của Doanh Thừa Phong, con quỷ vật ba đầu mười hai ta không dám lên mặt, cung kính nói:
- Xin lượng thứ, tiểu nhân chỉ là muốn xem thử mức độ khống chế của ngài đối với thần lực nơi này. Dừng lại một chút, giải thích:
- Trong thần lực, vẫn còn khắc ấn ký linh hồn của lão chủ nhân lúc còn sống. Chỉ cần ngài có thể khống chế thần lực nơi này, vậy bọn tiểu nhân thừa nhận quyền thống trị của ngài đối với tiểu nhân.
Lúc nó nói ra những lời này, tựa hồ tất cả đám quỷ vật đều im lặng.
Chỉ duy có con quỷ vật đắng trước nhất khinh thường nói:
- Chủ nhân sớm đã chứng minh bản thân rồi.
Con quỷ ba đầu mười hai tay chỉ là lắc đầu. Tuy nó vẫn không dám chân chính đối địch với Doanh Thừa Phong. Nhưng loại kháng cự không âm thanh này chắc chắn dẫn tới mặt trái cực lớn, phần lớn quỷ vật đều lạnh lùng nhìn nhau.
Doanh Thừa Phong khẽ cười một cái, hắn bày thế hạ tay, đám quỷ vật lải lải lập tức khép miệng lại.
- Ha ha, muốn xem ta vận dụng thần lực à, được. Doanh Thừa Phong thản nhiên nói.
Hắn nâng tay lên, nhẹ nhàng chỉ về phía con quỷ ba đầu mười hai tay một cái.
Lập tức thần lực trong không gian giống như được một loại lực lượng nào đó dẫn dắt, giống như con thoi xoay tròn về phía con quỷ vật đó.
Sắc mặt con quỷ vật đó đại biến, ngay lúc nhìn thấy Doanh Thừa Phong quả nhiên có thể điều khiển thần lực xung quanh, nó liền tin hoàn toàn.
Người thanh niên này nhất định chính là cách đại chuyển thế của lão chủ nhân.
Thần lực cũng không phải tri thức, đây là một loại lực lượng không thể truyền thừa. Trừ phi có ấn ký linh hồn giống như vậy, bằng không căn bản không thể nắm bắt sử dụng.
Mà Doanh Thừa Phong tuy không phải là chuyển thế của thần linh, nhưng hắn lại có một thứ được trời ưu ái.
Hắn đã phân tích căn nguyên thần lực ra, chỉ cần sử dụng lực căn nguyên, thì có thể mô phỏng ra bất cứ khí tức của thần linh nào. Ví dụ như bây giờ, hắn nhẹ nhàng thay đổi một chút, nhất thời làm cho thần lực lân cận hắn thành do hắn sử dụng.
Nhưng đáng tiếc là, hắn cũng chỉ có thể lợi dụng cái này. Nếu muốn thu chúng vào trong cơ thể, vậy là chuyện tuyệt không thể.
Cơ thể của một cường giả cấp vương làm thế nào cũng không thể tiếp nhận thần lực của thần Chí Cao, cho dù chỉ một chút xíu cũng không được.
Thần lực vô tận hóa thành một cái tay rất to trong hư không.
Vì thực lực bản thân của Doanh Thừa Phong quá kém, chỉ là tu vi cấp Vương mà thôi, cho nên uy năng của cánh tay thần lực này vô cùng có hạn. Nếu con quỷ ba đầu mười hai tay đó giằng co, nó sẽ kinh hãi phát hiện mình có thể dễ dàng thoát khỏi.
Nhưng dưới áp bách của thần lực, hắn mượn vinh quang của lão chủ nhân xưa.
Đó là lực lượng siêu cấp hoàn toàn có thể nghiền ép mình. Ở trước nguồn lực lượng này, thậm chí hắn cả lòng phản kháng cũng không thể nổi dậy.
- Chát…
Hai đầu gối nhũn ra, một con quỷ thoạt nhìn vô cùng hùng vĩ phủ phục trước mặt Doanh Thừa Phong, dùng tư thế phục sát đất bái xuống.
Động tác này của nó dường như gây nên phản ứng liên hoàn, tất cả quỷ vật bất luận trước đó là đứng, là ngửa hay quỳ, lúc này đều phủ phục xuống.
Nhìn biểu tình sùng kính của đám quỷ vật cấp bán thần chi chít lúc này, Doanh Thừa Phong cuối cùng thở phào nhẹ nhõm.
Nếu những quỷ vật này không chịu khuất phục, mà muốn giao chiến với hắn, vậy Doanh Thừa Phong duy nhất chỉ có xoay người một đường bỏ chạy. Hắn có thể lợi dụng thần lực chém giết một con quỷ vật bán thần, cũng có thể lợi dụng trang bị cường đại trên người giết chết con thứ hai, con thứ ba. Nhưng nhiều quỷ vật bán thần cường đại như vậy ở trước mặt, chỉ dựa vào số lượng cũng có thể đè chết hắn.
Nhưng bây giờ có thể dùng phương thức này thu phục đám quỷ binh bán thần, thậm chí hắn còn có một loại cảm giác như rơi vào trong cõi mộng.
- Ha ha, tất cả đứng lên… Doanh Thừa Phong điên cuồng cười một tiếng. Hắn dùng tay chỉ lá Hắc Chướng Kỳ, nói:
- Ta, phải xây dựng lại Thần Quốc, nơi này không phải nơi bọn ngươi lưu lại. Bắt đầu từ bây giờ, các ngươi chính là vào ở chỗ này.
Đám quỷ vật cùng lúc ngẩng đầu, nhìn lá Hắc Chướng Kỳ phất phơ trong không trung.
Món bảo vật đó phát ra lớp khói màu đen dày đặc. Và đầu bên kia lớp khói lại là con quỷ vật cường đại. Con Địa Hành Long trong nàng càng là khí tức hung mãnh, mải mai cũng không hề thua kém con quỷ vật trong thế giới này.
Nhìn thấy nhiều quỷ vật cường đại như vậy nhìn quanh, phần lớn bọn quỷ vật trong Hắc Chướng Kỳ đều là cuộn mình lại, không dám nhìn thẳng vào chúng. Nhưng Địa Hành Long lại thét một tiếng, trong giọng nói đó lại có mùi khiêu khích.
Kiêu ngạo của Long Tộc, quả là danh bất hư truyền. Cho dù con Địa Hành Long này sớm đã thân vẫn, nhưng lúc này khi gặp phải nhiều đồng giai, vẫn không hề sợ hãi phát ra khiêu chiến.
Đám quỷ vật trong Thần Quốc từ lâu đã tu luyện không biết bao nhiêu lâu. Trong đó càng có một số người đặc biệt hùng mạnh, thậm chí có thực lực siêu việt không thua gì linh khí tâm hạch.
Nhưng ngày tháng lâu dài mang đến cho bọn chúng không chỉ là thực lực hùng mạnh mà còn có trí tuệ tương xứng.
Cho nên chúng đều biết con Địa Hành Long này là bảo vật của chủ nhân ân sủng, không phải như những bọn vừa mới đầu quân như bọn chúng có thể sánh.
Cho nên, ngoại trừ mấy con quỷ vật ít ỏi phát ra tiếng hừ lạnh khe khẽ, quỷ vật còn lại đều im lặng không lên tiếng, cũng không phát ra khiêu khích với nó.
Doanh Thừa Phong chuyển mục quang, lạnh đãm nói:
- Vào đi.
- Dạ.
Con quỷ vật ba đầu mười hai tay vừa lên tiếng hình như rất có uy. Một khi hàng phục sau đó tất cả đám quỷ vật đều thừa nhận thân phận của Doanh Thừa Phong.
Hơn nữa, cũng là nó đầu tiên trả lời lời nói của Doanh Thừa Phong.
Thân hình lay động một cái, con quỷ vật đó ngoan ngoãn vào trong Hắc Chướng Kỳ. Sau đó, lượng lớn bọn quỷ vật lần lượt bay lên trời, lao tới Hắc Chướng Kỳ.
Phần lớn đám quỷ binh đều sợ hãi đến mức chạy tán loạn, tránh xa, không dám tiếp xúc với các cường giả cấp bán thần này.
Một lát sau, trên mặt đất trống rỗng một mảnh, cũng không còn một con quỷ vật Thần Quốc nào.
Đến đây, Doanh Thừa Phong mới thở phào nhẹ nhõm.
Những quỷ vật hung mãnh như vậy ở trước mặt. Tuy nói những quỷ vật này đều nghe theo mệnh lệnh của mình, nhưng hắn vẫn cảm nhận được uy hiếp rất nặng nề.
Nhưng từ nay về sau, những quỷ vật này cũng không làm trái ý mình nữa.
Bởi vì bọn chúng vào trong bán thần khí Hắc Chướng Kỳ rồi. Từ nay về sau, bọn chúng sẽ định cư trong Hắc Chướng Kỳ. Hơn nữa trên người đang mang khí tức của Hắc Chướng Kỳ.
Nói cách khác, sinh tử tồn vong của chúng đã nằm trong tay Hắc Chướng Kỳ.
Chỉ cần Doanh Thừa Phong động tâm niệm, thì có thể sử dụng sức mạnh của khí linh Hắc Chướng Kỳ, nghiền nát bọn chúng tại chỗ.
Ánh mắt liếc nhìn Hắc Chướng Kỳ, tinh thần ý niệm của Doanh Thừa Phong đi vào trong đó.
Sau khi món bảo vật đó được rèn thành linh khí bán thần, không gian bên trong nó trở nên cực kỳ lớn. Thậm chí nó đã có chút dấu hiệu ngưng tụ thành Thần Quốc.
Đừng nói là chứa những quỷ vật này, cho dù là nhiều thêm gắp trăm lần cũng không hề có áp lực.
Cười mãn nguyện, Doanh Thừa Phong nhẹ nhàng phẩy tay một cái. Lấy Địa Hành Long cầm đầu đám quỷ vật cùng lần lượt tiến vào trong đó. Một lát sau, trong hư không chỉ còn lại lá cờ lớn này điêu linh phất phơ tung bay.
Doanh Thừa Phong vui vẻ cười điên lên, chuyến đi này quả thật là rất đáng.
Nhưng chính ngay giây khắc này, tiếng cười của hắn bỗng nhiên thu liễm lại, đồng thời quay đầu nhìn về một hướng khác.
Ở đó, không biết từ lúc nào truyền đến một nguồn sóng năng lượng rất lớn.
Sau đó một đường ánh sáng xông thẳng lên trời. Trong đường ánh sáng đó, lộ ra một bảo khí làm người ta động lòng.
- Đó là vật gì, mau lai đây nhìn thử. Đan Lô Khí Linh không biết từ lúc nào lú ra cái đầu, đôi mắt của nó mơ hồ phát xanh, hét lên:
- Đây là bảo khí, mùi rất mạnh, có lẽ là thần khí cũng không chừng.
Trong lòng của Doanh Thừa Phong đại động. Trong Thần Quốc này, nếu phát hiện thần khí, hình như cũng không phải không thể.
Thân hình hắn lay động một cái, nhất thời nhanh chóng tiến tới gần nơi tràn ngập bảo khí đó.
/981
|