- A…
Trong cái hang động rất to, đột nhiên vang lên tiếng thét thê lương của Doanh Thừa Phong.
Chính ngay giây khắc thần thể hoàn toàn chuyển biến, một nguồn cảm xúc xé rách đột nhiên bạo nổ.
Nếu vẫn trong trạng thái đau đớn, Doanh Thừa Phong tất nhiên có thể cắn răng chịu đựng. Nhưng đột nhiên gặp phải sự công kích bất ngờ này, cho dù hắn chí lực kiên định hơn nữa, cũng không thể chịu được, phát ra tiếng thét.
Sau đó, đôi mắt hắn đảo ngược, cứ như vậy liền hôn mê ngất đi.
Nhưng, ngay khi hắn ngất đi, trong lòng hắn lại tràn ngập cảm giác hạnh phúc.
Bởi vì Trí Linh đã hoàn toàn hòa nhập với tâm hạch nguyên thủy. Cho nên Doanh Thừa Phong lúc này vẫn duy trì được năng lực tính toán cường độ cao. Lúc thần lực tiến hành cải tạo cơ thể của hắn, hắn cũng tức thời nhìn thấy mỗi một biến hóa của cơ thể.
Suy cho cùng, đây chính là cơ thể của hắn, hắn làm thế nào cũng không yên tâm để người khác cải tạo lung tung.
Cho nên, hắn biết rõ mỗi một thay đổi cơ thể của mình.
Thực lực bây giờ của hắn chỉ có cấp Vương, căn bản không thể tiếp nhận trọng áp của thần lực. Nhưng dưới căn nguyên phối hợp giữa linh thần khí và thần lực mà hắn nắm giữ, thần lực đó giống như dòng chảy cuộc đời, không ngừng tẩy rửa cơ thể phàm trần của hắn, làm sức mạnh của thần linh từng chút từng chút tích rót vào trong đó.
Nếu để Doanh Thừa Phong tự mình tu luyện thần thể (cơ thể thần), cho dù hắn đã nắm bắt đủ mọi cách, nhưng ít nhất cũng cần dày công khổ luyện mấy trăm năm. Nhưng lúc này không giống, thần lực khổng lồ đó cuồn cuộn không ngừng cọ rửa, không ngừng ép nén thời gian.
Chỉ một canh giờ, dưới tác dụng của thần lực, lại làm Doanh Thừa Phong giảm bớt thời gian mấy chục năm, hoàn thành tiến hóa thần thể.
Một cường giả cấp Vương, lại có cơ thể cấp thần linh.
Cũng duy nhất chỉ có dưới tình huống cực đoan hà khác và trùng hợp này, mới có thể xuất hiện kết quả như vậy.
- Thật là kỳ quái, ở trên cơ thể của hắn, ta không cảm nhận được linh hồn của chủ nhân, ây. Ảo ảnh Thần Tọa chau mày, giống như lẩm bẩm tự nói.
Trong vùng ánh sáng đó, đột nhiên hiện ra một luồn khí đen.
Nó quấn quanh Doanh Thừa Phong không ngừng lượn vòng, giống như đang quan sát cái gì.
Thật lâu sau, luồn khí đen này dừng lại, nói:
- Trên người của hắn, quả thật không có dấu tích linh hồn của chủ nhân. Nhưng hắn có thể sử dụng thần lực của chủ nhân, lại là sự thật không tranh cãi.
Thần Tọa Khí Linh hừ nhẹ một tiếng, nói:
- Đúng vậy, nếu hắn không thể sử dụng thần lực của chủ nhân, ta sớm đã chơi chết hắn rồi. Hừ, một cấp Vương nhỏ nhoi không đáng kể, lại vọng tưởng hàng phục ta, thật là không biết lượng sức.
Hắc Khí ha ha cười nói:
- Ngươi nói nghe rất dễ, nếu tiểu tử này chết rồi, chúng ta lại phải bị nhốt ở đây bao lâu mới có thể tự do tung hoành chứ.
Thần Tọa Khí Linh lãnh đạm nói:
- Mặc kệ ở bao lâu, ta cũng không cho phép Thần Quốc rơi vào tay kẻ rác rưởi.
Linh thần khí đều có trí tệ rất cao, sau khi trải qua nhiêu năm như vậy, bọn họ đều mơ hồ biết lão chủ nhân nhất định là tan thành mây khói thật rồi.
Nếu là thần khí bình thường, lâu như vậy đã tự mình giải thoát rồi, thậm chí chu du khắp nơi.
Nhưng bọn chúng không giống. Hai kẻ bọn chúng đều là thuộc hàng tuyệt đỉnh trong thần khí. Nhưng giới hạn mà loại thần khí đó chịu cũng rất lớn. Đó chính là, nếu không có chủ nhân phối hợp, bọn chúng rất khó duy chuyển ở khoảng cách xa.
Trong không gian vô tận, nguy hiểm trùng trùng, cho dù là hai kẻ bọn chúng, cũng không dám khinh suất lang bạc.
Cho nên chúng chỉ có ở đây lặng lẽ đợi sự trở về của lão chủ nhân, hoặc là chờ cơ duyên mới đến.
Hắc Khí đó lại uốn lượn một hồi, nói:
- Ta hiểu thương nhớ và lòng trung thành của ngươi đối với lão chu nhân. Nhưng, ta xin ngươi nhớ rằng, người này rất có thể là cơ hội duy nhất để chúng ta có thể thoát khỏi không gian hư vô rách nát trăm triệu năm nay. Nó dừng lại một chút, nói:
- Cho nên, bất luận ngươi đưa ra quyết định gì, đều phải suy nghĩ kỹ mà làm.
Thần Tọa Khí Linh hừ hừ hai tiếng, nói:
- Ta hiểu rồi, nhưng thật là kỳ lạ. Nếu hắn không phải chủ nhân chuyển thế, lại sao có thể vận dụng thần lực của chủ nhân
Hắc Khí đột nhiên dừng lại trong hư không, nó giống như nhớ đến điều gì, nói:
- Vua Vạn Thần…
- Cái gì, Thần Tọa Khí Linh chợt sửng sốt, kinh ngạc nói:
- Ngươi đang nói bậy gì vật. Vua của vạn thần chỉ có trong truyền thuyết, hơn nữa trước giờ không ai có thể chứng minh tồn tại này là có thật không. Hừ, hừ, chẳng lẽ ngươi quên chủ nhân lúc còn sống đã từng nói, vua của vạn thần chính là một truyền thuyết, một truyền thuyết không thể thành hiện thực.
Hắc Khí xoay tròn một cái, đồng thời hóa thành một hình người, nó chằm chằm nhìn Doanh Thừa Phong đang hôn mê trên vương tọa. dịu giọng nói:
- Ta hỏi ngươi, vua của vạn thần là thế nào.
- Còn phải hỏi, vua của vạn thần chính là vương giả trong chúng thần. Ông ta có thần lực sử dụng và cướp đoạt… Giọng nói của Thần Tọa Khí Linh đột nhiên cứng lại, sau đó nó lẩm bẩm nói:
- Không thể, tuyệt không thể nào.
- Ha ha, tiểu tử này rõ ràng là cơ thể cách đại chuyển thế của lão chủ nhân. Nhưng lại có thể sử dụng thần lực vô chủ của chỗ này. Hắc Khí hình người chậm giọng nói:
- Ngươi nói, cái này không phải vua của vạn thần, thì là gì.
Thần Tọa Khí Linh trợn mắt líu lưỡi hồi lâu, cuối cùng nói:
- Không đúng, vua của vạn thần chính là vua của chúng thần. Thần lực cường đại như vậy, sao hắn có thể sánh. Hắn chỉ có cấp vương, nhưng hắn có thể tiếp tục tu luyện tiếp. Hắc Khí hình người thuyên chuyển nói:
- Khi hắn ở cấp Vương thì có thể điều khiển sử dụng thần lực của chủ nhân để lại. Vậy, khi hắn tấn thăng tới cấp bậc như chủ nhân, ha ha…
Trong con mắt của nó lóe ra màu sắc kích động, rõ ràng là nhớ ra chuyện gì rất vui.
Thần tình của Thần Tọa Khí Linh đại động, trên cơ thể của nó đồng thời lấp lóe ánh sáng không bình thường.
Hai vị linh thần khí nhìn nhau không nói, nhưng trong lòng chúng lại đều có tia hy vọng. Nếu loài người trẻ tuổi này thật là vua Vạn Thần trong truyền thuyết, vậy hai kẻ bọn chúng lúc này dựa giẫm vào nhất định có thể có được lợi ích lớn nhất.
Nhưng chúng lại không biết, lúc bọn chúng đang thương lượng, Đan Lô Khí Lân ẩn núp trong túi không gian của Doanh Thừa Phong cũng không ngừng động tâm.
Nó vỗ cái đùi hư ảo của mình, ảo não nghĩ ngợi.
Không sai, Doanh Thừa Phong có thể điều khiển sử dụng thần lực của thần linh khác. Cái này không phải là đặc thù nhất của vua Vạn Thần trong truyền thuyết sao.
Phải biết, thần lực đều là sức mạnh do thần linh nắm giữ, và mỗi một vị thần linh đều là khác nhau. Cho dù là thần Chí Cao cũng không thể điều khiển sử dụng thần lực của một thần linh bình thường.
Tuy nói thần lực mà Doanh Thừa Phong sử dụng đều là vật vô chủ. Về mặt hiệu quả không tránh khỏi phải khẩu chiến một trận. Nhưng, thực lực của hắn phơi bày ra ở đây, nếu có thể tấn thăng tới thần Chí Cao, hắn lại có thể phóng ra sức mạnh hùng mạnh cỡ nào chứ.
Đan Lô Khí Linh quá quen Doanh Thừa Phong, hơn nữa cái truyền thuyết vua Vạn Thần này cũng quá hư ảo mờ mịt, vô số năm nay chưa từng có người chân chính thấy qua sự tồn tại này. Hơn nữa, suy cho cùng Đan Lô Khí Linh từng bị trọng thương, ký ức bị thiếu mất, cho nên không thể nhớ ra cũng không có gì lạ.
Nhưng lúc này nếu nó đã biết rồi, thái độ sau này của nó đối với Doanh Thừa Phong sẽ hoàn toàn thay đổi.
- Khụ khụ, Thần Tọa Khí Linh ho nhẹ hai tiếng, đột nhiên nói:
- Trong khảo hạch của ta, hắn biểu hiện xuất rất xuất sắc. Cho nên ta quyết định, tuy tu vi của hắn chỉ có cấp Vương, nhưng đã có tư cách trở thành chủ nhân của Thần Quốc.
Hắc Khí hình người đầu tiên là ngẩn ra, sau đó phát ra tiếng cười to, nói:
- Đúng vậy, không sai, quyết định vô cùng anh minh.
Dứt lời, nó giơ ra một cánh tay, nhẹ nhàng chỉ về phía trước.
Một luồn khí đen nhất thời bay tới trên người Doanh Thừa Phong, khí đen đó cuộn tròn, nhanh chóng đảo một vòng quanh hắn.
Doanh Thừa Phong khẽ hừ một tiếng, hắn chỉ cảm thấy một cảm giác cực kỳ mát mẻ xông vào trong cơ thể. Được Thần Tọa Khí Linh cưỡng hành cải tạo cơ thể bằng thịt thành cơ thể thần, tuy làm Doanh Thừa Phong thu được lợi ích cực lớn, nhưng cũng bỏ ra cái giả rất đau khổ. Đó chính là sự đau đớn phải chịu sau khi cải tạo xong
Nhưng bây giờ, trên cơ thể của hắn lại có luồn khí đen rất nhỏ lưu chuyển quanh quẩn. Luồn khí đen này mỗi khi chuyển động một vòng thì giống như dòng suối mát lạnh chạy trong cơ thể, làm hắn cảm thấy cực kỳ sung sướng.
- Vù…
Doanh Thừa Phong nhắm nghiền hai mắt, hắn nhe răng cố nén cảm giác cực khoái này.
Hắn phát hiện, cảm giác mát lạnh này cực kỳ dễ chịu. Cơ thể vốn nóng ran bắt đầu trở nên bình thường. Đồng thời, lực lượng tinh thần của hắn cũng như thuyền gặp nước không giống như trước đó.
Một lúc sau, cuối cùng hắn mở cặp mắt ra.
Sau khi nhìn thấy Hắc Khí hình người, Doanh Thừa Phong ngơ ngác một lúc, nói:
- Ngươi là ai?
- Ha ha, ta giống như Thần Tọa, cũng là Khí Linh của Thần Quốc. Hắc Khí hình người làm ra một lễ tao nhã, nói:
- Y cai quản Ánh Sáng, ta cai quản Bóng Đêm, bọn ta ở cùng nhau, chính là cả một Thần Quốc.
Doanh Thừa Phong kinh ngạc ngật đầu, ánh mắt lay chuyển giữa nó và Thần Tọa Khí Linh, cười khổ nói:
- Thì ra, các hạ chính là khí linh Thần Quốc, thật là thất kính
Trong lòng hắn vẫn thầm khen ngợi, một món thần khí, không ngờ có thể có hai món khí linh, thật là không thể tưởng tượng.
Nhưng chỉ cần nghĩ ngợi một chút về thể tích của Thần Quốc này, tựa hồ không phải chuyện không thể chấp nhận.
Thần Tọa Khí Linh lãnh đạm nói:
- Ngươi tên gì.
Trong lòng Doanh Thừa Phong thấp thỏm, hắn lập tức thu lại nụ cười, nghiêm mặt, nói:
- Tại hạ Doanh Thừa Phong.
- Tốt lắm, Doanh Thừa Phong, ta có một chuyện muốn hỏi ngươi. Hai mắt Thần Tọa Khí Linh ngưng trọng, nói:
- Ngươi có muốn trở thành chủ nhân mới của Thần Quốc không.
- Ầm…
Sắc mặt của Doanh Thừa Phong lập tức căng đỏ. Đây là biến hóa sau khi phấn khởi và vui sứng tới cực điểm sinh ra.
Chủ nhân mới của Thần Quốc.
Hắn nằm mơ cũng muốn làm.
- Các hạ, ta, ta thông qua rồi. Hắn kinh ngạc vui mừng đan xen hỏi.
Sau khi hôn mê tỉnh lại, hắn vẫn cho rằng mình vì không thể chịu được sức mạnh của Thần Tọa mà thất bại. Không ngờ tới lúc này tỉnh lại, lại có một niềm vui bất ngờ đang chờ đợi hắn.
Thần Tọa Khí Linh nghiêm nghị gật đầu, nói:
- Đúng vậy, tuy ngươi chỉ có tu vi cấp Vương, nhưng ý chí kiên định không gì sánh bằng, lại có thể điều khiển sử dụng thần lực chỗ này, cho nên…. Nó và Hắc Khí hình người liếc nhìn nhau, hai vị khí linh đồng thời phủ phục xuống, chúng giống như quỷ vật bên ngoài, phục đầu sát đất hành đại lễ với Doanh Thừa Phong:
- Bọn ta nguyện tôn ngài làm chủ nhân
Trong cái hang động rất to, đột nhiên vang lên tiếng thét thê lương của Doanh Thừa Phong.
Chính ngay giây khắc thần thể hoàn toàn chuyển biến, một nguồn cảm xúc xé rách đột nhiên bạo nổ.
Nếu vẫn trong trạng thái đau đớn, Doanh Thừa Phong tất nhiên có thể cắn răng chịu đựng. Nhưng đột nhiên gặp phải sự công kích bất ngờ này, cho dù hắn chí lực kiên định hơn nữa, cũng không thể chịu được, phát ra tiếng thét.
Sau đó, đôi mắt hắn đảo ngược, cứ như vậy liền hôn mê ngất đi.
Nhưng, ngay khi hắn ngất đi, trong lòng hắn lại tràn ngập cảm giác hạnh phúc.
Bởi vì Trí Linh đã hoàn toàn hòa nhập với tâm hạch nguyên thủy. Cho nên Doanh Thừa Phong lúc này vẫn duy trì được năng lực tính toán cường độ cao. Lúc thần lực tiến hành cải tạo cơ thể của hắn, hắn cũng tức thời nhìn thấy mỗi một biến hóa của cơ thể.
Suy cho cùng, đây chính là cơ thể của hắn, hắn làm thế nào cũng không yên tâm để người khác cải tạo lung tung.
Cho nên, hắn biết rõ mỗi một thay đổi cơ thể của mình.
Thực lực bây giờ của hắn chỉ có cấp Vương, căn bản không thể tiếp nhận trọng áp của thần lực. Nhưng dưới căn nguyên phối hợp giữa linh thần khí và thần lực mà hắn nắm giữ, thần lực đó giống như dòng chảy cuộc đời, không ngừng tẩy rửa cơ thể phàm trần của hắn, làm sức mạnh của thần linh từng chút từng chút tích rót vào trong đó.
Nếu để Doanh Thừa Phong tự mình tu luyện thần thể (cơ thể thần), cho dù hắn đã nắm bắt đủ mọi cách, nhưng ít nhất cũng cần dày công khổ luyện mấy trăm năm. Nhưng lúc này không giống, thần lực khổng lồ đó cuồn cuộn không ngừng cọ rửa, không ngừng ép nén thời gian.
Chỉ một canh giờ, dưới tác dụng của thần lực, lại làm Doanh Thừa Phong giảm bớt thời gian mấy chục năm, hoàn thành tiến hóa thần thể.
Một cường giả cấp Vương, lại có cơ thể cấp thần linh.
Cũng duy nhất chỉ có dưới tình huống cực đoan hà khác và trùng hợp này, mới có thể xuất hiện kết quả như vậy.
- Thật là kỳ quái, ở trên cơ thể của hắn, ta không cảm nhận được linh hồn của chủ nhân, ây. Ảo ảnh Thần Tọa chau mày, giống như lẩm bẩm tự nói.
Trong vùng ánh sáng đó, đột nhiên hiện ra một luồn khí đen.
Nó quấn quanh Doanh Thừa Phong không ngừng lượn vòng, giống như đang quan sát cái gì.
Thật lâu sau, luồn khí đen này dừng lại, nói:
- Trên người của hắn, quả thật không có dấu tích linh hồn của chủ nhân. Nhưng hắn có thể sử dụng thần lực của chủ nhân, lại là sự thật không tranh cãi.
Thần Tọa Khí Linh hừ nhẹ một tiếng, nói:
- Đúng vậy, nếu hắn không thể sử dụng thần lực của chủ nhân, ta sớm đã chơi chết hắn rồi. Hừ, một cấp Vương nhỏ nhoi không đáng kể, lại vọng tưởng hàng phục ta, thật là không biết lượng sức.
Hắc Khí ha ha cười nói:
- Ngươi nói nghe rất dễ, nếu tiểu tử này chết rồi, chúng ta lại phải bị nhốt ở đây bao lâu mới có thể tự do tung hoành chứ.
Thần Tọa Khí Linh lãnh đạm nói:
- Mặc kệ ở bao lâu, ta cũng không cho phép Thần Quốc rơi vào tay kẻ rác rưởi.
Linh thần khí đều có trí tệ rất cao, sau khi trải qua nhiêu năm như vậy, bọn họ đều mơ hồ biết lão chủ nhân nhất định là tan thành mây khói thật rồi.
Nếu là thần khí bình thường, lâu như vậy đã tự mình giải thoát rồi, thậm chí chu du khắp nơi.
Nhưng bọn chúng không giống. Hai kẻ bọn chúng đều là thuộc hàng tuyệt đỉnh trong thần khí. Nhưng giới hạn mà loại thần khí đó chịu cũng rất lớn. Đó chính là, nếu không có chủ nhân phối hợp, bọn chúng rất khó duy chuyển ở khoảng cách xa.
Trong không gian vô tận, nguy hiểm trùng trùng, cho dù là hai kẻ bọn chúng, cũng không dám khinh suất lang bạc.
Cho nên chúng chỉ có ở đây lặng lẽ đợi sự trở về của lão chủ nhân, hoặc là chờ cơ duyên mới đến.
Hắc Khí đó lại uốn lượn một hồi, nói:
- Ta hiểu thương nhớ và lòng trung thành của ngươi đối với lão chu nhân. Nhưng, ta xin ngươi nhớ rằng, người này rất có thể là cơ hội duy nhất để chúng ta có thể thoát khỏi không gian hư vô rách nát trăm triệu năm nay. Nó dừng lại một chút, nói:
- Cho nên, bất luận ngươi đưa ra quyết định gì, đều phải suy nghĩ kỹ mà làm.
Thần Tọa Khí Linh hừ hừ hai tiếng, nói:
- Ta hiểu rồi, nhưng thật là kỳ lạ. Nếu hắn không phải chủ nhân chuyển thế, lại sao có thể vận dụng thần lực của chủ nhân
Hắc Khí đột nhiên dừng lại trong hư không, nó giống như nhớ đến điều gì, nói:
- Vua Vạn Thần…
- Cái gì, Thần Tọa Khí Linh chợt sửng sốt, kinh ngạc nói:
- Ngươi đang nói bậy gì vật. Vua của vạn thần chỉ có trong truyền thuyết, hơn nữa trước giờ không ai có thể chứng minh tồn tại này là có thật không. Hừ, hừ, chẳng lẽ ngươi quên chủ nhân lúc còn sống đã từng nói, vua của vạn thần chính là một truyền thuyết, một truyền thuyết không thể thành hiện thực.
Hắc Khí xoay tròn một cái, đồng thời hóa thành một hình người, nó chằm chằm nhìn Doanh Thừa Phong đang hôn mê trên vương tọa. dịu giọng nói:
- Ta hỏi ngươi, vua của vạn thần là thế nào.
- Còn phải hỏi, vua của vạn thần chính là vương giả trong chúng thần. Ông ta có thần lực sử dụng và cướp đoạt… Giọng nói của Thần Tọa Khí Linh đột nhiên cứng lại, sau đó nó lẩm bẩm nói:
- Không thể, tuyệt không thể nào.
- Ha ha, tiểu tử này rõ ràng là cơ thể cách đại chuyển thế của lão chủ nhân. Nhưng lại có thể sử dụng thần lực vô chủ của chỗ này. Hắc Khí hình người chậm giọng nói:
- Ngươi nói, cái này không phải vua của vạn thần, thì là gì.
Thần Tọa Khí Linh trợn mắt líu lưỡi hồi lâu, cuối cùng nói:
- Không đúng, vua của vạn thần chính là vua của chúng thần. Thần lực cường đại như vậy, sao hắn có thể sánh. Hắn chỉ có cấp vương, nhưng hắn có thể tiếp tục tu luyện tiếp. Hắc Khí hình người thuyên chuyển nói:
- Khi hắn ở cấp Vương thì có thể điều khiển sử dụng thần lực của chủ nhân để lại. Vậy, khi hắn tấn thăng tới cấp bậc như chủ nhân, ha ha…
Trong con mắt của nó lóe ra màu sắc kích động, rõ ràng là nhớ ra chuyện gì rất vui.
Thần tình của Thần Tọa Khí Linh đại động, trên cơ thể của nó đồng thời lấp lóe ánh sáng không bình thường.
Hai vị linh thần khí nhìn nhau không nói, nhưng trong lòng chúng lại đều có tia hy vọng. Nếu loài người trẻ tuổi này thật là vua Vạn Thần trong truyền thuyết, vậy hai kẻ bọn chúng lúc này dựa giẫm vào nhất định có thể có được lợi ích lớn nhất.
Nhưng chúng lại không biết, lúc bọn chúng đang thương lượng, Đan Lô Khí Lân ẩn núp trong túi không gian của Doanh Thừa Phong cũng không ngừng động tâm.
Nó vỗ cái đùi hư ảo của mình, ảo não nghĩ ngợi.
Không sai, Doanh Thừa Phong có thể điều khiển sử dụng thần lực của thần linh khác. Cái này không phải là đặc thù nhất của vua Vạn Thần trong truyền thuyết sao.
Phải biết, thần lực đều là sức mạnh do thần linh nắm giữ, và mỗi một vị thần linh đều là khác nhau. Cho dù là thần Chí Cao cũng không thể điều khiển sử dụng thần lực của một thần linh bình thường.
Tuy nói thần lực mà Doanh Thừa Phong sử dụng đều là vật vô chủ. Về mặt hiệu quả không tránh khỏi phải khẩu chiến một trận. Nhưng, thực lực của hắn phơi bày ra ở đây, nếu có thể tấn thăng tới thần Chí Cao, hắn lại có thể phóng ra sức mạnh hùng mạnh cỡ nào chứ.
Đan Lô Khí Linh quá quen Doanh Thừa Phong, hơn nữa cái truyền thuyết vua Vạn Thần này cũng quá hư ảo mờ mịt, vô số năm nay chưa từng có người chân chính thấy qua sự tồn tại này. Hơn nữa, suy cho cùng Đan Lô Khí Linh từng bị trọng thương, ký ức bị thiếu mất, cho nên không thể nhớ ra cũng không có gì lạ.
Nhưng lúc này nếu nó đã biết rồi, thái độ sau này của nó đối với Doanh Thừa Phong sẽ hoàn toàn thay đổi.
- Khụ khụ, Thần Tọa Khí Linh ho nhẹ hai tiếng, đột nhiên nói:
- Trong khảo hạch của ta, hắn biểu hiện xuất rất xuất sắc. Cho nên ta quyết định, tuy tu vi của hắn chỉ có cấp Vương, nhưng đã có tư cách trở thành chủ nhân của Thần Quốc.
Hắc Khí hình người đầu tiên là ngẩn ra, sau đó phát ra tiếng cười to, nói:
- Đúng vậy, không sai, quyết định vô cùng anh minh.
Dứt lời, nó giơ ra một cánh tay, nhẹ nhàng chỉ về phía trước.
Một luồn khí đen nhất thời bay tới trên người Doanh Thừa Phong, khí đen đó cuộn tròn, nhanh chóng đảo một vòng quanh hắn.
Doanh Thừa Phong khẽ hừ một tiếng, hắn chỉ cảm thấy một cảm giác cực kỳ mát mẻ xông vào trong cơ thể. Được Thần Tọa Khí Linh cưỡng hành cải tạo cơ thể bằng thịt thành cơ thể thần, tuy làm Doanh Thừa Phong thu được lợi ích cực lớn, nhưng cũng bỏ ra cái giả rất đau khổ. Đó chính là sự đau đớn phải chịu sau khi cải tạo xong
Nhưng bây giờ, trên cơ thể của hắn lại có luồn khí đen rất nhỏ lưu chuyển quanh quẩn. Luồn khí đen này mỗi khi chuyển động một vòng thì giống như dòng suối mát lạnh chạy trong cơ thể, làm hắn cảm thấy cực kỳ sung sướng.
- Vù…
Doanh Thừa Phong nhắm nghiền hai mắt, hắn nhe răng cố nén cảm giác cực khoái này.
Hắn phát hiện, cảm giác mát lạnh này cực kỳ dễ chịu. Cơ thể vốn nóng ran bắt đầu trở nên bình thường. Đồng thời, lực lượng tinh thần của hắn cũng như thuyền gặp nước không giống như trước đó.
Một lúc sau, cuối cùng hắn mở cặp mắt ra.
Sau khi nhìn thấy Hắc Khí hình người, Doanh Thừa Phong ngơ ngác một lúc, nói:
- Ngươi là ai?
- Ha ha, ta giống như Thần Tọa, cũng là Khí Linh của Thần Quốc. Hắc Khí hình người làm ra một lễ tao nhã, nói:
- Y cai quản Ánh Sáng, ta cai quản Bóng Đêm, bọn ta ở cùng nhau, chính là cả một Thần Quốc.
Doanh Thừa Phong kinh ngạc ngật đầu, ánh mắt lay chuyển giữa nó và Thần Tọa Khí Linh, cười khổ nói:
- Thì ra, các hạ chính là khí linh Thần Quốc, thật là thất kính
Trong lòng hắn vẫn thầm khen ngợi, một món thần khí, không ngờ có thể có hai món khí linh, thật là không thể tưởng tượng.
Nhưng chỉ cần nghĩ ngợi một chút về thể tích của Thần Quốc này, tựa hồ không phải chuyện không thể chấp nhận.
Thần Tọa Khí Linh lãnh đạm nói:
- Ngươi tên gì.
Trong lòng Doanh Thừa Phong thấp thỏm, hắn lập tức thu lại nụ cười, nghiêm mặt, nói:
- Tại hạ Doanh Thừa Phong.
- Tốt lắm, Doanh Thừa Phong, ta có một chuyện muốn hỏi ngươi. Hai mắt Thần Tọa Khí Linh ngưng trọng, nói:
- Ngươi có muốn trở thành chủ nhân mới của Thần Quốc không.
- Ầm…
Sắc mặt của Doanh Thừa Phong lập tức căng đỏ. Đây là biến hóa sau khi phấn khởi và vui sứng tới cực điểm sinh ra.
Chủ nhân mới của Thần Quốc.
Hắn nằm mơ cũng muốn làm.
- Các hạ, ta, ta thông qua rồi. Hắn kinh ngạc vui mừng đan xen hỏi.
Sau khi hôn mê tỉnh lại, hắn vẫn cho rằng mình vì không thể chịu được sức mạnh của Thần Tọa mà thất bại. Không ngờ tới lúc này tỉnh lại, lại có một niềm vui bất ngờ đang chờ đợi hắn.
Thần Tọa Khí Linh nghiêm nghị gật đầu, nói:
- Đúng vậy, tuy ngươi chỉ có tu vi cấp Vương, nhưng ý chí kiên định không gì sánh bằng, lại có thể điều khiển sử dụng thần lực chỗ này, cho nên…. Nó và Hắc Khí hình người liếc nhìn nhau, hai vị khí linh đồng thời phủ phục xuống, chúng giống như quỷ vật bên ngoài, phục đầu sát đất hành đại lễ với Doanh Thừa Phong:
- Bọn ta nguyện tôn ngài làm chủ nhân
/981
|