Tay Của Ta Xuyên Qua Tóc Đen Của Ngươi

Chương 101 - Chương 101

/270


” Đúng vậy, đây là giám ngục.” Harry nhớ lại những vất vả lúc mình mới bắt đầu học thần chú gọi thần hộ mệnh, lắc lắc đầu, ” Lần đầu tiên tớ nhìn thấy giám ngục biểu hiện còn kém xa cậu, tớ bất tỉnh ngay tại chỗ.”

James kinh ngạc xoay đầu, giật mình bán tín bán nghi cao giọng, ” Cậu bất tỉnh?” Harry Potter không phải cố ý đùa hắn chứ?

Harry nghiêm túc gật đầu, ” Tớ té xỉu, biểu hiện cực kỳ không tốt.”

James giương mắt nhìn Harry tận 10 phút, thân thể cứng ngắc từ từ buông lỏng, sự sợ hãi và uể oải trong lòng trở thành hư không, còn có cảm giác hơi đắc ý – hắn mạnh mẽ hơn nhiều so với Harry Potter! Ít nhất, hắn không có mất mặt mà té xỉu, chỉ bị giám ngục áp bách không thở nổi, thân thể không nhúc nhích được mà thôi. Không thể tưởng được người ngày thường luôn thể hiện cái gì cũng làm được, luôn bình tĩnh không sợ hãi như Harry Potter lại có lúc kém cỏi như vậy, tâm trạng không tốt vì luôn bị hào quang của Harry che lấp lập tức tốt lên rất nhiều. Hóa ra Harry Potter cũng không phải là vạn năng, hắn cũng có lúc mạnh mẽ hơn Harry Potter!

” Như vậy, cậu học thần chú gọi thần hộ mệnh mất bao lâu?” Hắn thật cẩn thận, ra vẻ lơ đãng hỏi.

Hai mắt xanh lá đảo nhanh như chớp, sâu trong đáy mắt Harry là ý cười nhẹ nhàng. Tâm tư của James cậu dễ dàng đoán được, bởi vì nó đều hiện rõ trên mặt James. Cậu không cần dùng chiết tâm bí thuật cũng biết.

” Mất bao lâu sao……” Harry cố ý kéo dài, biểu hiện của James có vẻ không thèm để ý, nhưng ánh mắt bối rối cùng hai tay vô thức nắm chặt đã nói lên hắn để ý đến đáp án của Harry như thế nào. Có thể, hắn biết đáp án của Harry, hắn khẳng định sẽ thay Harry nói ra ngoài. James như vậy thật sự rất thú vị, Harry cong khóe miệng, mỉm cười. Mà James vì biểu hiện hắn không thèm để ý đến đáp án của Harry nên không nhìn cậu, cho dù hắn rất muốn, vì thế không thấy nụ cười hứng thú của Harry. ” Tớ mất rất nhiều thời gian, gần ¼ năm học.”

Harry nhìn qua có vẻ hổ thẹn khi trả lời khiến James không hề nghi ngờ, hắn lập tức hừng hực ý chí chiến đấu. Xem ra giám ngục là nhược điểm của Harry Potter, thế nhưng dùng mấy tháng mới hoàn toàn nắm vứng thần chú gọi thần hộ mệnh. Hắn không thể tượng Harry Potter kém cỏi như vậy, từ giờ đến lúc bắt đầu chương trình thần thần chú gọi thần hộ mệnh là 1 tuần, hắn nhất định phải dùng tốc độ nhanh nhất để nắm vững nó!

Nghĩ vậy, hắn cảm giác trên người tràn đầy sức lực, trong ngực giống như có một ngọn lửa nóng cháy thiêu đốt, thân thể nhất thời nóng lên. Hắn tinh thần thoải mái đứng lên, cầm lấy đũa phép, khí thế bừng bừng đi đến phía trước, tràn ngập tự tin gật gật đầu với Harry, lớn tiếng nói: ” Mở cửa tủ ra đi, tớ đã nghỉ ngơi tốt!”

Thật sự là một đứa trẻ, mới khích lệ một chút mà đã tràn đầy tự tin. Nhìn thấy cách làm của mình có hiệu quả, Harry không chậm trễ, mở cửa tủ.

Chỉ tiếc lần thứ hai, James vẫn thất bại.

James cúi đầu ủ rũ ngồi trên ghế, Chocolate trong miệng không còn ngọt ngào như 20 phút trước, chỉ có đắng nghét. Hắn cảm thấy biểu hiện của mình so với Harry Potter không tốt hơn bao nhiêu, đối mặt với giám ngục lãnh lẽo và kinh khủng, đũa phép của hắn chỉ phun ra một làn sương màu bạc, nhỏ như ngón tay mảnh khảnh của một cô gái. Còn tưởng rằng có thể thắng Harry Potter, kết quả…… Hắn càng nghĩ càng chán nản, càng nghĩ càng mất mác.

” Làm sao vậy? Cúi đầu ủ rũ làm gì?” Harry cười nhẹ, lại đưa qua một thanh Chocolate.

James từ chối Chocolate, động tác có chút cộc cằn. Hắn ồm ồm quát nhẹ: ” Cười đi, cứ cười đi! Nói thêm vài câu châm chọc cũng không sao, tớ không phải là người lòng dạ hẹp hòi, tớ chịu được!”

Harry khó hiểu chớp chớp mắt, có vẻ rất hoang mang, ” Sao tớ phải cười cậu, sao tớ phải châm chọc cậu? Biểu hiện của cậu tốt lắm mà, đã có thể phun ra sương trắng, cái này tớ mất hai tuần mới làm được, cậu rất tuyệt!”

” Thật sao?” James bán tín bán nghi.

” Đương nhiên là thật, tớ lừa cậu làm gì.” Harry vẻ mặt trung thực.

Tâm trạng của James lập tức tốt lên rất nhiều, Chocolate chưa kịp hòa tan trong miệng tỏa hương vị ngọt ngào. Hắn xấu hổ gãi gãi đầu, không biết nên nói như thế nào, có chút hổ thẹn, có chút tự hào, đủ các loại cảm thụ, cuối cùng ngượng ngùng cười rộ lên, ” Tớ rất sợ hãi, nếu không……”

” Nếu không cậu nhất định có thể đánh bại giám ngục.” Harry tiếp lời, ” Tớ biết cậu có thể làm được.”

James đỏ mặt.

/270

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status