Harry trở lại tẩm thất, mở cửa, thấy ba người khác ngủ say, chỉ có Snape ngồi ở bên giường, cầm sách pháp thuật, yên lặng nhìn cậu.
” Làm sao vậy, Severus? Trễ thế này, còn chưa ngủ?” Harry cảm thấy kỳ lạ, hỏi. Người này thức khuya như vậy, chẳng lẽ không mệt?
Snape thở dài, ” Tớ đang chờ cậu, Harry.”
” Sao?” Harry dừng tay, cầm lấy áo ngủ đi đến bên giường, ” Chờ tớ, có việc gì?”
” Hôm nay, không có chuyện gì chứ?” Snape theo bản năng nhìn mắt Harry, không đỏ cũng không sưng, dấu vết đã bị che lấp, nhưng hắn thấy, trên khuôn mặt còn đọng nước mắt.
Harry chớp chớp mắt, ” Cậu…… Thấy được?”
” Kỳ thật tất cả mọi người đều chú ý. Giáo sư Voldemort vội vàng lao ra ngoài, còn mang theo mấy người. Tớ nghĩ cậu đã xảy ra chuyện, cho nên liền lặng lẽ đi theo.” Đôi mắt đen của Snape không có một tia sáng, giống như hang sâu. ” Cô ta khiến cậu khóc?”
Harry im lặng, ngón tay gõ gõ lên giường, ” Còn có ai thấy?”
” Yên tâm, dám đi ra chỉ có mình tớ, Lucius không có gan.”
Nghe xong lời Snape, Harry cười đứng dậy lắc đầu, ” Không có gì, chỉ là một chút thủ đoạn nhàm chán mà thôi.” Cậu bổ sung thêm một câu, ” Đừng nói cho Voldy, Sev.”
Snape gật đầu. ” Vậy vì sao khóc? Cậu chưa từng khóc.” Hắn hiển nhiên không thể tưởng được Harry cố ý khóc, bởi vì Harry luôn cho rằng khóc là biểu hiện yếu đuối.
Harry le lưỡi, ” Tình thế cần, không được nói cho Voldy, Sev.”
Thẳng đến lúc này, Snape mới yên tâm. Lúc ấy thấy nước mắt Harry, hắn rất tức giận. Là bạn thân sáu năm, hắn đương nhiên hiểu rõ tính cách của Harry, nếu không có chuyện gì sao Harry lại khóc như mưa, có thể tưởng tượng người phụ nữ kia đã làm chuyện bỉ ổi. Đợi đến bây giờ, chỉ cần Harry nói một câu, nếu muốn trả thù, hắn đương nhiên sẽ tham gia. Nhưng là Harry cố ý diễn kịch…… Một khi người dùng thủ đoạn là Harry, hắn cũng không thèm quản. Tội nghiệp nam nhân kia…… A, cũng may người mình thích là Remus Lupin tốt bụng thật thà.
” Đúng rồi, chuyện lang dược thế nào?” Harry thuận miệng hỏi một câu, chuẩn bị đi tắm rửa.
Snape nhíu mày, ” Tiến hành đúng tình tự, nhưng……”
” Nhưng?” Harry nghiêng đầu.
Suy nghĩ, tựa hồ có cái gì hiển hiện ra, nhưng Snape lại không thể hiểu rõ. ” Không có gì, có lẽ tớ quá nhạy cảm, mọi chuyện vẫn tốt, vấn đề rất nhỏ, rất nhanh là giải quyết xong.”
” Ừ.” Snape không xác định, Harry cũng không để tâm chuyện nhỏ kia. ” Vậy ngủ đi, Severus, ngày mai còn phải lên lớp.”
” Cậu cũng ngủ sớm một chút.” Snape thoải mái lui vào giường ngủ.
Tắm rửa xong, Harry mệt mỏi nằm trên giường, trong đầu đều là tình cảnh ở tẩm thất của Voldemort.
Cậu không thể không thừa nhận, cậu làm việc không đúng với phong cách của cậu. Cậu động tâm với Voldy, vì thực hiện mục của mình mà lừa gạt Voldy, Harry Potter trước kia sẽ không làm chuyện như vậy, trước kia cậu tuyệt đối sẽ không vì lợi ích của mình mà lừa gạt Ron và Hermione. Nhưng Harry Potter hiện tại đã làm như vậy. Lợi dụng nước mắt của mình, ép Voldy giải tán nhóm tình nhân, đây không phải chuyện làm cậu thật sự vui vẻ. Nhưng cậu không hối hận, tưởng tượng bên người Voldemort có nhiều người như vậy khiến cậu tức giận, tựa như động vật bị xâm phạm lãnh thổ, không thể khống chế mà dùng thủ đoạn. Voldy là của cậu, không thể chia sẻ cho người khác. Bởi vậy phải mượn tay Voldy, cảnh cáo những người kia, tuy rằng Voldy sẽ xử lý không nhẹ, nhưng sẽ khiến kẻ những kẻ kia không thể lại gần, thậm chí hoàn toàn biến mất. Cậu không muốn bởi vì sự ghen tị của mình mà ảnh hưởng đến Voldy, cậu cười tự giễu, quả thật đã đặt bản thân lên cao rồi.
Mọi việc vốn được sắp xếp, chỉ có bức tranh là ngoài kế hoạch. Harry thật không ngờ Voldemort yêu cậu hai lần, lúc đó cậu kích động đến mức thiếu chút nữa thì quên nên làm gì tiếp theo. Vui vẻ trong lòng tạm thời chưa thể nói ra, cứ âm thầm vui vẻ vậy. Tâm trạng bồng bềnh nhất thời yên tĩnh lại, cậu không nên quá khắt khe với Voldemort, hắn đã vì cậu như vậy, như vậy, Harry Potter, mày còn do dự cái gì, sợ hãi cái gì, trốn tránh cái gì?
Tương lai là do chính mình nắm giữ.
” Làm sao vậy, Severus? Trễ thế này, còn chưa ngủ?” Harry cảm thấy kỳ lạ, hỏi. Người này thức khuya như vậy, chẳng lẽ không mệt?
Snape thở dài, ” Tớ đang chờ cậu, Harry.”
” Sao?” Harry dừng tay, cầm lấy áo ngủ đi đến bên giường, ” Chờ tớ, có việc gì?”
” Hôm nay, không có chuyện gì chứ?” Snape theo bản năng nhìn mắt Harry, không đỏ cũng không sưng, dấu vết đã bị che lấp, nhưng hắn thấy, trên khuôn mặt còn đọng nước mắt.
Harry chớp chớp mắt, ” Cậu…… Thấy được?”
” Kỳ thật tất cả mọi người đều chú ý. Giáo sư Voldemort vội vàng lao ra ngoài, còn mang theo mấy người. Tớ nghĩ cậu đã xảy ra chuyện, cho nên liền lặng lẽ đi theo.” Đôi mắt đen của Snape không có một tia sáng, giống như hang sâu. ” Cô ta khiến cậu khóc?”
Harry im lặng, ngón tay gõ gõ lên giường, ” Còn có ai thấy?”
” Yên tâm, dám đi ra chỉ có mình tớ, Lucius không có gan.”
Nghe xong lời Snape, Harry cười đứng dậy lắc đầu, ” Không có gì, chỉ là một chút thủ đoạn nhàm chán mà thôi.” Cậu bổ sung thêm một câu, ” Đừng nói cho Voldy, Sev.”
Snape gật đầu. ” Vậy vì sao khóc? Cậu chưa từng khóc.” Hắn hiển nhiên không thể tưởng được Harry cố ý khóc, bởi vì Harry luôn cho rằng khóc là biểu hiện yếu đuối.
Harry le lưỡi, ” Tình thế cần, không được nói cho Voldy, Sev.”
Thẳng đến lúc này, Snape mới yên tâm. Lúc ấy thấy nước mắt Harry, hắn rất tức giận. Là bạn thân sáu năm, hắn đương nhiên hiểu rõ tính cách của Harry, nếu không có chuyện gì sao Harry lại khóc như mưa, có thể tưởng tượng người phụ nữ kia đã làm chuyện bỉ ổi. Đợi đến bây giờ, chỉ cần Harry nói một câu, nếu muốn trả thù, hắn đương nhiên sẽ tham gia. Nhưng là Harry cố ý diễn kịch…… Một khi người dùng thủ đoạn là Harry, hắn cũng không thèm quản. Tội nghiệp nam nhân kia…… A, cũng may người mình thích là Remus Lupin tốt bụng thật thà.
” Đúng rồi, chuyện lang dược thế nào?” Harry thuận miệng hỏi một câu, chuẩn bị đi tắm rửa.
Snape nhíu mày, ” Tiến hành đúng tình tự, nhưng……”
” Nhưng?” Harry nghiêng đầu.
Suy nghĩ, tựa hồ có cái gì hiển hiện ra, nhưng Snape lại không thể hiểu rõ. ” Không có gì, có lẽ tớ quá nhạy cảm, mọi chuyện vẫn tốt, vấn đề rất nhỏ, rất nhanh là giải quyết xong.”
” Ừ.” Snape không xác định, Harry cũng không để tâm chuyện nhỏ kia. ” Vậy ngủ đi, Severus, ngày mai còn phải lên lớp.”
” Cậu cũng ngủ sớm một chút.” Snape thoải mái lui vào giường ngủ.
Tắm rửa xong, Harry mệt mỏi nằm trên giường, trong đầu đều là tình cảnh ở tẩm thất của Voldemort.
Cậu không thể không thừa nhận, cậu làm việc không đúng với phong cách của cậu. Cậu động tâm với Voldy, vì thực hiện mục của mình mà lừa gạt Voldy, Harry Potter trước kia sẽ không làm chuyện như vậy, trước kia cậu tuyệt đối sẽ không vì lợi ích của mình mà lừa gạt Ron và Hermione. Nhưng Harry Potter hiện tại đã làm như vậy. Lợi dụng nước mắt của mình, ép Voldy giải tán nhóm tình nhân, đây không phải chuyện làm cậu thật sự vui vẻ. Nhưng cậu không hối hận, tưởng tượng bên người Voldemort có nhiều người như vậy khiến cậu tức giận, tựa như động vật bị xâm phạm lãnh thổ, không thể khống chế mà dùng thủ đoạn. Voldy là của cậu, không thể chia sẻ cho người khác. Bởi vậy phải mượn tay Voldy, cảnh cáo những người kia, tuy rằng Voldy sẽ xử lý không nhẹ, nhưng sẽ khiến kẻ những kẻ kia không thể lại gần, thậm chí hoàn toàn biến mất. Cậu không muốn bởi vì sự ghen tị của mình mà ảnh hưởng đến Voldy, cậu cười tự giễu, quả thật đã đặt bản thân lên cao rồi.
Mọi việc vốn được sắp xếp, chỉ có bức tranh là ngoài kế hoạch. Harry thật không ngờ Voldemort yêu cậu hai lần, lúc đó cậu kích động đến mức thiếu chút nữa thì quên nên làm gì tiếp theo. Vui vẻ trong lòng tạm thời chưa thể nói ra, cứ âm thầm vui vẻ vậy. Tâm trạng bồng bềnh nhất thời yên tĩnh lại, cậu không nên quá khắt khe với Voldemort, hắn đã vì cậu như vậy, như vậy, Harry Potter, mày còn do dự cái gì, sợ hãi cái gì, trốn tránh cái gì?
Tương lai là do chính mình nắm giữ.
/270
|