Thần Thâu Quýnh Phi, Đêm Động Phòng Hưu Phu

Q.2 - Chương 20 - Chương 11.2

/191


Bữa tiệc kết thúc sau màn nháo kịch của Chân Thiến, tâm tư của Thủy Triệt đều đặt trên người Thủy Thiên Diên, vốn dĩ mọi người tới đây vì cuộc tuyển chọn phò mã, nhưng bị những chuyện rắc rối làm cho mất hứng, nóng lòng muốn về phủ sớm một chút, để tránh gặp rủi ro, bị liên lụy.

Trở lại Điện Tử Uyển, Thủy Khanh Y mềm nhũn nằm ở trên giường, suy nghĩ về chuyện đã xảy ra trong bữa tiệc.

Đừng suy nghĩ nhiều, sẽ có tóc trắng. Bàn tay thon dài như ngọc của Bách Lý Ngọc vuốt mái tóc đen của Thủy Khanh Y, đáy mắt thoáng qua tia sáng không rõ: Nghỉ ngơi cho tốt.

Huynh ghét bỏ ta hả? Thủy Khanh Y tức giận trợn mắt một cái, lắc lắc khuôn mặt nhỏ nhắn, nói: Ta cảm thấy rất kỳ lạ, phụ hoàng và mẫu thân ở cùng nhau, mặc dù cảm thấy bọn họ tình cảm mặn nồng, nhưng nhìn không được tự nhiên.

Bách Lý Ngọc suy nghĩ, trầm ngâm nói: Không được tự nhiên là bởi vì không phải xuất phát từ chân tâm.

Thủy Khanh Y ngẩn ra, mơ hồ nhìn Bách Lý Ngọc, ngay sau đó, bỗng nhiên nàng hiểu ra, nói: Đúng vậy, ta cảm thấy động tác của mẫu thân hơi thái quá. Cho nên, trông không được tự nhiên.

Bách Lý Ngọc gật đầu, uống cạn nước trà, nghe thấy động tĩnh bên ngoài điện, vỗ đầu của Thủy Khanh Y, nói: Không hiểu cái gì thì hỏi Mạc Vấn.

Thủy Khanh Y nâng mắt, nhìn thấy áo đen chợt lóe lên, xuất hiện bên trong cung điện. Chủ tử, chủ mẫu, trong ngôi nhà cũ ở phố Nam trống không.

Trống không ư?

Thủy Khanh Y vuốt cằm, xem ra chắc chắn người kia là chủ mưu thúc đẩy mọi chuyện, nhưng hắn ta là ai, có ân oán gì với nàng?

Có tra ra được manh mối gì không? Thủy Khanh Y cảm thấy bữa tiệc không chỉ có chừng đó âm mưu đơn giản như vậy, chắc chắn bọn chúng còn chuẩn bị kế hoạch khác.

Thuộc hạ đến Điện Thái Hòa, phát hiện trên đài biểu diễn có một hang động, thuộc hạ đi xuống điều tra thì hang động đã bị hủy, không biết thông đến nơi nào. Mạc Vấn cảm thấy kỳ lạ, tại sao lại có hang động đào đến Điện Thái Hòa?

Bách Lý Ngọc, bọn họ đào hang động là muốn ám sát, phải không? Thủy Khanh Y cũng không hiểu, nhưng nếu là ám sát, phương pháp kia quá ngu xuẩn, còn chưa hành động, đã bị ám vệ vây bắt.

Nàng quên rồi sao, hôm nay không chỉ là đại lễ sắc phong, còn là dạ tiệc kén phò mã của nàng, các thiên kim khác cũng có thể biểu diễn chọn vị hôn phu vừa ý, nhưng có người gây chuyện, phụ hoàng nổi cơn thịnh nộ nên đã quên mất chuyện biểu diễn. Trong mắt của Bách Lý Ngọc hiện lên ý cười, may mắn có người gây chuyện, cản trở kế hoạch phía sau của Thủy Triệt.

Suy nghĩ của Thủy Khanh Y linh hoạt, vừa nghe hắn nói như vậy, lập tức phản ứng kịp: Huynh nói đường hầm này chuẩn bị cho ta sao? Chỉ cần đi lên biểu diễn, hang động mở ra, ta rơi xuống. . . Nói xong, tiếng nói im bặt.

Đúng vậy, bắt nàng rồi phá hủy lối đi, ta phải cần thời gian để tìm nàng, mà trong khoảng thời gian đó, không biết sẽ xảy ra chuyện gì. Trong lòng Bách Lý Ngọc nghĩ lại mà sợ, ngược lại, hắn cảm kích Sở Mộ Cẩn đã gây chuyện, nếu không, đột nhiên xảy ra tình huống này, hắn cũng không kịp trở tay.

Thủy Khanh Y trông thấy dáng vẻ kia của hắn, phụt cười một tiếng, nâng khuôn mặt như ngọc của hắn lên, nói: Không cần cảm kích người nào cả, nếu không phải huynh khiến cho Chân Thiến mang thai , sẽ không thiếu buổi biểu diễn.

Mặt Bách Lý Ngọc tối sầm lại, nhìn vẻ chọc tức trong đáy mắt của nàng, nhéo một cái vào hông của Thủy Khanh Y đang giở trò, cả người nàng run lên, Bách Lý Ngọc ghé vào bên tai của Thủy Khanh Y, nói: Ta càng sẵn lòng để cho nàng mang thai.

Nụ cười trên mặt Thủy Khanh Y cứng đờ, vẻ mặt ảm đạm, bắt lấy ngón tay của Bách Lý Ngọc, đánh trống ngực nhìn ánh nến vàng, cổ họng căng lên, nói: Bách Lý Ngọc, nếu như ta không thể sinh con thì làm thế nào?

Hắn thích trẻ con như vậy, bản thân lại là Ám Đế, có hoài bão thống nhất thiên hạ, nếu hắn bất chấp sống chết giành được giang sơn, không có người nối dõi, vậy thì còn có ý nghĩa gì?

Rộng lượng để hắn sinh con với nữ nhân khác sao?

Không! Nàng không làm được, chung quy trong lòng nàng vẫn là ích kỷ. Con cái là sợi dây ràng buộc tình cảm, nếu nàng bắt buộc bản thân phải làm như thế, chính là đẩy Bách Lý Ngọc tới bên cạnh nữ nhân khác.

Thiển Thiển. . . Cơ thể của nàng không sao, là do cấm chế kìm hãm quá trình trưởng thành của nàng, cho dù nàng không có con cũng không sao, chúng ta có Trần Nhi. Bách Lý Ngọc thở nhẹ, hơi hối hận vì đã dẫn đứa bé kia đi dạo chơi.

Nhưng mà. . .

Thiển Thiển, cho dù là Bách Lý Ngọc hay là Quân Mặc U, đều thủy chung là nàng, mà không phải vì đứa con nên mới yêu nàng, Trần Nhi cũng là con của Quân gia, truyền ngôi vị Hoàng đế cho nó, cũng là lẽ phải. Bách Lý Ngọc đau lòng khi Thủy Khanh Y như vậy, nàng nên sống vui vẻ, vô tư lự, mà không phải cả ngày sa sút vì chuyện vụn vặt.

Trái tim của Thủy Khanh Y tuôn ra một dòng nước ấm, đôi tay vòng quanh hông của Bách Lý Ngọc, vùi mặt trong lồng ngực của hắn, lẩm bẩm: Chúng ta nên nhanh chóng đi một chuyến tới bộ lạc Lạc Khắc, ta muốn sinh con cho huynh. Chỉ có như vậy, tình cảm của bọn họ mới vẹn toàn.

Bách Lý Ngọc xúc động, trong đôi mắt dài tràn ngập ấm áp và hài lòng.

Khụ khụ. . . Mạc Vấn tự giác phi lễ chớ nhìn, hắn vẫn nghiêng người đưa lưng về phía hai người, thấy bọn họ chàng chàng thiếp thiếp không nỡ rời nhau, hắn liều chết lúng túng ho khan, nhắc nhở sự hiện hữu của hắn với hai người.

Thủy Khanh Y đang phiền muộn dựa trong ngực Bách Lý Ngọc, cơ thể nàng chợt cứng đờ, lúng ta lúng túng quay đầu nhìn Mạc Vấn, mặt dày không có tiền đồ đỏ lên, đáng chết, lúc nãy nàng đã nói cái gì vậy?

Lé mắt nhìn Bách Lý Ngọc, thấy đôi mắt hắn ngậm cười, nàng cắn răng nghiến lợi nói: Tại sao huynh không có nói cho ta biết là hắn vẫn




/191

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status