Thanh Huyền

Q.1 - Chương 44 - Đời Người Quý Ở Chỗ Thỏa Chí Mình Vậy

/78


Ngươi là ai?

Ta là người lần trước phái tiểu nữ đến mời ngươi, mười lăm này gặp lại. Tia sáng đỏ kia run lên, lắc đầu vẫy đuôi rồi luồn vào cơ thể Diệp Lưu Vân, sau đó lại bay ra, mang theo một bức tranh rồi bắn nhanh về phía chân trời, chớp mắt đã biến mất không tung tích.

Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, ngoại trừ Thẩm Luyện thì không ai nghe được giọng nói của tia sáng đỏ cả.

Kiếm Thập Tam và Kiếm Thập Tứ vỗi vã chạy đến bên cạnh Diệp Lưu Vân, lấy ra một viên đan dược mang theo những tia sáng bạc lấp lánh đưa vào miệng Diệp Lưu Vân.

Diệp Lưu Vân từ từ tỉnh lại, lúc nãy thần hồn hắn bị chấn động nên hôn mê bất tỉnh, hắn tỉnh lại cũng không phải do tác dụng của dược lực, hắn biết điều đó.

Ta không sao, hai người các ngươi không cần lo lắng.

Sau đó hắn sờ sờ lồng ngực, sắc mặt khẽ biến, Kiếm Thập Tam vội kề tai nói nhỏ vài câu.

Lúc này Diệp Lưu Vân mới thoải mái, chậm rãi nói: Thẩm công tử thủ đoạn cao minh, Diệp Lưu Vân vô cùng bội phục.

Diệp huynh, chuyện giữa Bạch Ngọc Phi và Thanh Trúc Bang xem như không có gì, được chứ? Thẩm Luyện mỉm cười trả lời.

Chuyện chuyện giữa ta và ngươi thì sao đây?

Ngươi nói xem…

Năm sau, lúc xuân về, ta sẽ đợi ngươi ở Danh Kiếm sơn trang. Diệp Lưu Vân vỗ lên tay cầm, chiếc xe lăn bị chấn bay khỏi mặt đất, rơi vào trong kiệu.

Kiếm Thập Tam và Kiếm Thập Tứ nâng kiệu lên, biến mất giữa bóng đêm mờ mịt.

Bạch Ngọc Phi vội nói: Công tử, Danh Kiếm sơn trang nguy hiểm không thua gì đầm rồng hang hổ, sao ngươi lại đồng ý chứ.

Nếu là ta, hôm nay sẽ không dễ dàng thả tên tiểu từ này đi. An Nhân Kiệt ở một bên tức giận nói.

Xuân về hoa nở là thời điểm tốt, Danh Kiếm sơn trang xưa nay nổi danh trong thiên hạ, chắc chắn phong cảnh nơi đó rất đẹp, đi một lần cũng không sao. Thẩm Luyện lắc lắc đầu, cười nhạt.

Cái gọi là giang hồ chính là ân oán tình cừu, ngươi tới giết ta, ta tới giết ngươi, mãi mãi không có kết quả.

Thẩm Luyện cũng không cảm thấy hứng thú với điều đó, chuyện trên đời, nếu như một chữ 'giết' có thể giải quyết vậy thì không cần buồn phiền nhiều như vậy rồi.

Ngô bá, giúp ta chuẩn bị ít thứ, ngày mai về Thẩm phủ một chuyến. Thẩm Luyện thong thả trở về khách sạn, đánh lui thiếu chủ của Danh Kiếm sơn trang cũng không mang đến bao nhiêu hưng phấn cho hắn, cuộc sống vẫn tiếp diễn như mọi ngày.

*******

Mặt trời mỗi ngày đều mọc, nhưng đến cái tuổi của Thẩm lão gia, hôm nay có thể nhìn thấy mặt trời mọc, nhưng chưa chắc kịp nhìn mặt trời lặn.

Hai năm qua mọi chuyện đều diễn ra theo ý lão, chính xác mà nói, thằng con trai trưởng không có tham vọng kia của lão lại sinh cho lão một đứa cháu rồi, vào hai tháng trước, lúc sinh con cũng không đi mời Thẩm Luyện, cũng không ai chủ động đi nói cho Thẩm Luyện tin tức này, Ngô quản sự ở bên cạnh Thẩm Luyện, cũng không người nào sang báo cho lão ta biết chuyện.

Chẳng qua tuy khắp phủ đều vui mừng đấy… nhưng Thẩm lão gia lại không tỏ ra bao nhiêu vui vẻ khi có thêm một đứa cháu nội.

Mãi đến hôm nay nghe tin Thẩm Luyện trở về lão mới vui mừng ra mặt, đến bữa cơm cũng ăn thêm một chén đầy.

Mà đứa cháu nội mới ra đời kia, hắn chẳng muốn nhìn chút nào, sau khi sinh ra cũng chưa từng ôm nó.

Bây giờ tâm trạng của người trong Thẩm phủ rất khó hình dung.

Đãi ngộ của cháu ngoại vượt qua cả cháu nội, đây này quả thật là chuyện kỳ lạ nhất trên đời.

Tuy rằng Thẩm Luyện họ Thẩm, nhưng Thẩm này rốt cuộc cũng không hoàn toàn là Thẩm của Thẩm gia.

Lẽ nào Thẩm lão gia bị hồ đồ rồi sao.

Thẩm Luyện đang tản bộ cùng Thẩm lão gia trong vườn hoa, tuyết đọng thưa thớt còn mang theo một chút sương trắng, lúc ẩn lúc hiện trên cành cây xơ xác úa tàn.

Đám ngươi vô dụng các ngươi, tại sao không biết đi lấy vài bộ quần áo đến cho Luyện thiếu gia, nếu như cháu ngoan của ta bị bệnh thì sao… Thẩm lão gia nổi giận thật sự rồi, lúc này Thẩm Luyện chỉ mặc một chiếc áo mỏng, nhìn thôi cũng cảm thấy lạnh.

Ông ngoại! không sao đâu, nội khí của con đã có chút thành tựu, chỉ chút ít hàn khí này không có tác dụng với con. Thẩm Luyện cười ha ha nói.

A, ta lại quên mất, ngươi cũng đã học võ học giang hồ rồi, thân thể khỏe hơn lúc trước rất nhiều. Mỗi lần An Vạn Lý gặp ta đều liên tục khen ngợi ngươi, bảo con trai hắn cũng đến chỗ ngươi học tập rồi tiến bộ không ít, tên tiểu tử bên Từ gia trước giờ kiêu căng thành thói cũng khen ngươi hết lời, đến cả Thạc tri châu mới giải nhiệm, lúc đến từ biệt ta cũng bảo ngươi Chi Lan ngọc thụ… Thẩm lão gia nói ra mấy lời đó, trên khuôn mặt tràn ngập ý cười, trên đời này chắc chẳng có lão già nào không vui vẻ vì người khác khen cháu mình như thế.

Thành tựu của hắn đã không phải thứ mà người thường có thể hình dung được, khiến cho mọi người vui vẻ hơn cả những hậu nhân tài năng xuất chúng.

Chắc họ chỉ muốn ông nở mày nở mặt thôi mà.

Ta chưa từng nghe bọn họ khen ngợi Thanh Thạch, Thanh Sơn lần nào, nhắc tới Thanh Thạch, tên tiểu tử này cũng khiến ta lo lắng rất nhiều. Thẩm lão gia có chút tức giận khi nhắc tới Thẩm Thanh Thạch cậu cả của Thẩm Luyện.

Đều là ruột thịt cả, ông cần gì phải tức giần, nếu như vì biểu đệ mới ra đời kia thì lại càng không đáng. Khuôn mặt Thẩm Luyện ôn hòa, biểu hiện thản nhiên.

Thẩm Luyện ngươi quá thông mình rồi. Thẩm lão gia không kềm được mà thở dài một hơi.

Sau đó phất tay ra lệnh cho mọi người lui ra ngoài.

Tại sao ngươi lại phát hiện ra?

Ông ngoại chẳng lẽ ông không biết y thuật của con không hề thua kém bất cứ đại phu nào ở Thanh Châu Thành này, làm sao còn không rõ chuyện cậu cả và mợ không thể sinh con? Thẩm Luyện nhìn chằm chằm Thẩm lão gia một chút, lúc hắn trở về đã từng đến thăm Thẩm Thanh Thạch và Thẩm Thanh Sơn, nên hiển nhiên nhìn thấy biểu đệ vừa chào đời, Từ thị dù có chút khiếp ý, nhưng vẫn tỏ ra hả hê đắc ý với mọi người.

Chẳng qua Thẩm Luyện cũng không có biểu hiện gì khác thường mà chỉ đơn thuần quan sát hai người một chút.

Dựa vào bản lĩnh của hắn, chỉ cần dùng chữ Vọng trong Vọng, Văn, Vấn, Thiết (*nhìn nghe hỏi sờ - bốn phương pháp chuẩn bệnh của Đông y) thì có thể nhìn ra tình trạng cơ thể của hai người, làm sao không biết lai lịch của biểu đệ này là thật hay giả chứ.

Ngươi đã nói với người khác chưa? Thẩm lão gia đột nhiên hỏi.

Ông cảm thấy sao?

Thẩm lão gia chậm chạp nói: Ta thật sự hy vọng ngươi nói với người khác, ít nhất cũng cho thấy ngươi còn đặt Thẩm gia vào mắt.

Hắn là mèo già hóa cáo, làm sao không biết chứ, ngay cả chuyện này Thẩm Luyện cũng để trong lòng, thế thì phú quý của Thẩm gia trong mắt hắn thật không đáng là gì.

Kim lân nào phải vật trong ao, khi gặp bão táp sẽ hóa rồng, Thanh Châu này rốt cuộc vẫn quá nhỏ bé đối với ngươi, may mà trước khi ra đi ngươi còn chịu đến gặp cái thân già này. Tâm trạng của Thẩm lão gia khó mà diễn tả được, chỉ mới thả lỏng Thẩm Luyện hai năm thì con mèo nhỏ năm xưa vẫn không chịu nổi mưa gió này, đến nay đã không sợ bão táp mưa sa.

Không phải Thanh Châu này quá nhỏ, chẳng qua là thứ con muốn không có ở nơi này, đời người quý ở chỗ thỏa chí mình mà không phải phụ thuộc vào cái khác. Nếu Thẩm lão gia đã nói thẳng ra, vậy Thẩm Luyện cũng không cần phải lấp liếm nữa.

Đồng thời hắn cũng cảm khái sự nhanh trí của Thẩm lão gia, tuy hắn đã có chút trải nghiệm cuộc đời, nhưng vẫn còn thua kém Thẩm lão gia rất nhiều.

Được rồi, ta không ngăn cản ngươi, cũng không ngăn được ngươi, hy vọng sau này ngươi vẫn còn nhớ rằng, ngươi đã từng trưởng thành ở Thẩm gia… Thẩm lão gia thật sự già rồi, cũng càng nhìn thấu mọi chuyện, trước khi đến ngày kết thúc sinh mệnh hắn đã không còn quá nhiều chấp nhất nữa.

Thẩm Luyện nhẹ nhàng ôm lấy lão nhân, hắn mặc ít quần áo, nhưng không lạnh, nhiệt độ cơ thể vẫn có thể truyền qua lớp áo dày đặc của lão nhân.

Sau một lúc Thẩm Luyện mới buông ra, khuôn mặt mỉm cười, nói: Ông ngoại đối xử với con quá tốt, con luôn nhớ điều này, sau này con vẫn mãi mãi là Thẩm Luyện.

Thẩm Luyện từ từ rời khỏi vườn hoa, đã không thẹn với lòng mình.


/78

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status