Tuyệt Dục lạnh lùng tàn khốc đáp:
- Chuyện đó không phải việc ngươi cần hỏi, bây giờ ta đưa ngươi đi một đoạn đường.
Tay phải múa lên, làn kiếm ập đến, kiếm khí sắc bén phá không gào thét cùng với sức mạnh không gì chống được lập tức xuất hiện trên đầu của Trần Ngọc Loan, đánh cho Thiên Hậu Linh rung lên mãnh liệt, Trần Ngọc Loan sắc mặt kinh hãi.
Chuyển mình tới lui, Trần Ngọc Loan thi triển Bích Ba Yên Hà quyết, né nặng tìm nhẹ để triển khai công kích. Tuyệt Dục hừ khẽ một tiếng, tay phải múa lên tự nhiên, làn kiếm dày đặc trùm khắp trời đất, cứ mặc cho Trần Ngọc Loan né tránh thế nào đi nữa, vẫn không thể nào tránh khỏi được làn kiếm tấn công. May mà Trần Ngọc Loan có được Thiên Hậu Linh bảo hộ cơ thể, lại thêm tu vi tinh thâm, Tuyệt Dục trong thời gian ngắn ngủi cũng không làm gì được bà ta. Chung quanh, giao chiến của những tổ khác hiện này đang tiến hành với khí thế hừng hực.
Đột nhiên, Bát Bảo lóe lên xuất hiện, đi theo còn có Thiện Từ nữa. Liếc qua tình hình trong chiến trường, Thiện Từ lập tức kêu dài một tiếng, tung mình bay đến bên cạnh Giang Thanh Tuyết, phất tay một cái đánh ra một kiếm lập tức hất lùi Thanh Long tinh quân. Sau đó, Thiện Từ như bóng với hình triển khai truy kích, thần kiếm hào quang rực rỡ trong tay thần xuất quỷ nhập, ép cho Thanh Long tinh quân liên tục thối lui, rõ ràng rất là kiêng kỵ đối với thanh thần kiếm đó. Cùng đúng lúc này, Bát Bảo đã đến bên cạnh Mẫu Đơn, hỗ trợ nàng đấu với Thanh Ảnh Lưu Quang, nhanh chóng vãn hồi được thế yếu.
Thấy sự xuất hiện của Thiện Từ và Bát Bảo, cao thủ của phe Đằng Long cốc tinh thần phấn chấn, lập tức toàn lực tấn công mãnh liệt, tổng thể thực lực tăng mạnh hẳn lên. Tuyệt Dục thấy vậy rất không vui, lập tức gầm thét giận dữ, toàn thân lấp lánh ánh đen, lại lần nữa thi triển pháp quyết Hắc Ám. Như vậy, bầu trời lại trở nên đen tối, tình hình phe Đằng Long cốc trở nên nguy cấp, Trần Ngọc Loan toàn lực thúc động Thiên Hậu Linh, khiến nó phát xuất ra cột sáng màu tím rực rỡ chống lại sức mạnh hắc ám của Tuyệt Dục. Giữa chiến trường, hai phe đang giao chiến lúc này chịu ảnh hưởng của áp lực tăng mạnh, không chỉ có cao thủ phe Đằng Long cốc cảm giác gánh nặng trên vai như Thái Sơn đè xuống, ngay cả cao thủ của Ngũ Sắc Thiên Vực cũng không cách nào tránh khỏi. Đối với tình hình như vậy, hai phe giao chiến nhanh chóng đưa ra biện pháp ứng phó, Lâm Phàm lập tức rút lui về lại, ý đồ muốn tiếp tục lợi dụng Phi Long đỉnh lần nữa để phá giải pháp quyết Hắc Ám của Tuyệt Dục. Nhưng Bạch Đầu Thiên Ông đã sớm có phòng bị, căn bản không cho Lâm Phàm có được cơ hội thoát thân, toàn lực cuốn lấy, hơn nữa còn điên cuồng công kích.
Giang Thanh Tuyết thấy vậy, rút người phốc thẳng về phía Bạch Đầu Thiên Ông, miệng lớn giọng nói:
- Lâm Phàm nhanh đi hỗ trợ minh chủ, nơi này để ta đến ứng phó.
Lâm Phàm đang khổ sở không cách nào thoát thân, thấy Giang Thanh Tuyết tiến đến lập tức kêu dài một tiếng, vòng quanh qua Bạch Đầu Thiên Ông, chạy thẳng đến chỗ Trần Ngọc Loan.
Chớp mắt, Lâm Phàm đã đến được bên cạnh Trần Ngọc Loan, lập tức không nói một câu nào, thúc động Phi Long quyết, hóa thân thành rồng bay cưỡi trên thần đỉnh triển khai phản kích trực diện. Tức giận trừng Phi Long đỉnh đang xoay tròn lớn dần lên, Tuyệt Dục ánh mắt lạnh lẽo như băng, tập trung tinh thần áp chế Phi Long đỉnh, ý đồ ngăn cản không cho Lâm Phàm phản kích được. Theo đó, đại bộ phận sức mạnh hắc ám hội tụ thẳng về phía Lâm Phàm, những người khác ở đó áp lực liền giảm hẳn xuống, giao chiến nhanh chóng khôi phục lại ổn định. Nhưng thân là người đang cưỡi lên Phi Long đỉnh, Lâm Phàm lần này lại bị khảo nghiệm nặng nề, hắn vốn dĩ thương thế đã không nhẹ, thi triển Phi Long đỉnh đã rất gắng sức rồi, hiện nay lại phải đối mặt với phần lớn sức mạnh hắc ám tấn công của Tuyệt Dục, tình trạng tự nhiên có thể hiểu được.
Sau khi chống đỡ được một chốc, Lâm Phàm kêu thảm một tiếng, toàn thân khí tức lập tức giảm hẳn xuống, thân thể khôi phục lại hình dạng ban đầu, từ trên không trung rơi sầm xuống mặt đất, hôn mê bất tỉnh tại chỗ. Như vậy, ánh sáng Phi Long đỉnh tan biến, theo sự rơi rụng của Lâm Phàm xuống mặt đất, ánh sáng quanh đó thoáng cái đã biến thành u ám vô cùng. Giữa không trung, Trần Ngọc Loan thân thể chấn động, vào lúc Lâm Phàm rơi xuống rồi, sức mạnh hắc ám đáng sợ của Tuyệt Dục phần lớn chuyển đến tác dụng lên người của nàng, khiến nàng chịu áp lực rất mạnh mẽ.
Thấy Lâm Phàm rơi xuống mặt đất, Triệu Ngọc Thanh lập tức gầm giận một tiếng, một chưởng đánh lui Xích Ảnh Thiên Lang, tung mình đến gần Trần Ngọc Loan, thi triển Đằng Long Cửu Biến pháp quyết chống lại Hắc Ám pháp quyết của Tuyệt Dục. Có được Triệu Ngọc Thanh gia nhập, áp lực lên Trần Ngọc Loan giảm hẳn xuống, hai người tập trung toàn bộ tinh thần duy trì thế cục trước mặt. Giữa chiến trường, Tân Nguyệt vẻ mặt nặng nề, thấy tình thế bất lợi, lập tức quát khẽ một tiếng, rút người về đến bên cạnh Lâm Phàm, cất tiếng gọi những người khác tập trung lại với nhau.
Thấy cao thủ phe Đằng Long cốc tập trung lại rồi, cao thủ của Ngũ Sắc Thiên Vực cũng nhanh chóng tụ lại dưới sự thống lĩnh của Thanh Ảnh Lưu Quang, rồi nhanh chóng tiến gần đến chỗ mấy người Tân Nguyệt.
Nhìn thấy địch nhân đang thẳng mặt tiến đến, Tân Nguyệt trầm giọng nói:
- Ý đồ địch nhân rất rõ ràng, chúng ta trước tiên phải tụ lại với sư tổ, sau đó mới thương nghị đối sách.
Mọi người không ai bàn gì thêm, lập tức tung mình bay đi đến gần chỗ Triệu Ngọc Thanh, Trần Ngọc Loan, hình thành một vòng vây bao quanh, vững vàng bảo vệ hai người.
Thanh Ảnh Lưu Quang hừ lạnh một tiếng, dẫn cao thủ lóe lên ập đến, trừng to mắt hổ nhìn chằm chằm mấy người Đằng Long cốc.
Thấy vậy, mấy người Tân Nguyệt cũng không thèm để ý, chỉ cần địch nhân không tiến công, bọn họ cũng không hề ra tay, tất cả thảo luận với nhau.
- Hiện nay Lâm Phàm hôn mê rồi, không cách nào nhờ vào sức mạnh của Phi Long đỉnh để hóa giải nguy cơ, chúng ta phải tìm đối sách khác.
Mở miệng nói thẳng vào vấn đề, Tân Nguyệt đưa thẳng ra hoàn cảnh của mọi người trước mắt.
Hoa Hồng nói:
- Nếu không thể đấu thẳng, chúng ta sao không rời đi?
Lâm Vân Phong đáp:
- Chúng ta lúc này ở trong phạm vi khống chế của sức mạnh hắc ám, thuật Thuấn Gian Chuyển Di chịu hạn chế cực lớn, căn bản không cách nào rời đi.
Hoa Hồng nghi ngờ nói:
- Ta thử coi.
Nói rồi thân thể lập tức vỡ nát, chớp mắt đã biến mất không thấy đâu.
Nhưng chỉ chốc lát sau, Hoa Hồng lại xuất hiện ở vị trí tại chỗ, vẻ mặt khó coi lên tiếng:
- Đúng như lời của chưởng giáo nói, pháp quyết không gian chịu ảnh hưởng nhất định, chỉ có thể di động trong cự ly ngắn mà thôi.
Giang Thanh Tuyết vẻ mặt sầu lo, rầu rĩ nói:
- Cứ như vậy, chúng ta xem ra không phải đang ở trong tình hình nguy hiểm sao?
Lâm Y Tuyết cất tiếng hỏi:
- Cha, sức mạnh hắc ám này và sức mạnh quang minh là tương khắc với nhau, chúng ta chi bằng nhờ vào pháp quyết cực dương cực dương phá giải pháp quyết hắc ám của địch nhân?
Lâm Vân Phong cười khổ đáp:
- Trên lý luận thì được, nhưng trên thực tế lại có rất nhiều hạn chế. Trước tiên, Băng Nguyên ở vùng cực Bắc, quanh năm tuyết lớn, không thấy được mặt trời, khí âm hàn cực nặng, khí dương hòa lại rất yếu. Tiếp đến, Thiên Ngô thần tướng Tuyệt Dục này tu vi cao thâm khó lường, nếu như không có được thực lực tương đương, cho dù có pháp quyết cực dương cực cương cũng không phát huy được uy lực vốn có. Trước đây, Lâm Phàm chính bởi vì thực lực kém xa mới bị phản lực đánh ngược lại mà trọng thương hôn mê.
Thiện Từ khẽ cau mày, hỏi lại:
- Ngoài ra, có cách phá giải nào khác không?
Lâm Vân Phong trầm ngâm đáp:
- Nếu như có Thái Huyền Hỏa Quy ở nơi này, Địa Huyền Liệt Diễm của hắn có lẽ có thể phân cao thấp với sức mạnh hắc ám này. Ngược lại, sức mạnh hắc ám của Tuyệt Dục cũng rất có khả năng khắc chế được Thái Huyền Hỏa Quy.
Tân Nguyệt nói:
- Nếu là như vậy, Xích Viêm cũng có khả năng phá giải được pháp quyết hắc ám này.
Giang Thanh Tuyết cười khổ lên tiếng:
- Mọi người nói những chuyện này đều chỉ có thể gặp mà không thể cầu được, hay là nói những chuyện thực tế hơn một chút đi.
Mọi người nghe vậy trầm ngâm không nói gì, ai cũng không nghĩ ra được phép ứng phó nào cả.
Lúc này, Bát Bảo đột nhiên mở miệng nói:
- Thực ra muốn phá giải pháp quyết hắc ám này còn có một phương pháp khác.
Câu này vừa nói ra, mọi người rất vui mừng, ai nấy cùng quay lại nhìn Bát Bảo.
Lâm Y Tuyết là người nóng lòng nhất hỏi liền:
- Phương pháp thế nào?
Bát Bảo đáp:
- Dạ Mộng công chúa Dạ Mộ Bạch.
Lâm Y Tuyết sửng mình, ngạc nhiên nói:
- Cô ấy có thể phải giải được? Nhưng chúng ta không biết được cô ấy ở nơi nào.
Bát Bảo đáp:
- Cô ta là linh hồn của bóng đêm, có được Hắc Ám thần khí, có thể vượt qua thời gian không gian, đi lại tùy ý.
Tân Nguyệt hỏi lại:
- Chúng ta phải làm thế nào mới mời cô ấy đến được?
Bát Bảo đáp:
- Không cần phải mời, cô ấy ở gần bên chúng ta.
- Chuyện đó không phải việc ngươi cần hỏi, bây giờ ta đưa ngươi đi một đoạn đường.
Tay phải múa lên, làn kiếm ập đến, kiếm khí sắc bén phá không gào thét cùng với sức mạnh không gì chống được lập tức xuất hiện trên đầu của Trần Ngọc Loan, đánh cho Thiên Hậu Linh rung lên mãnh liệt, Trần Ngọc Loan sắc mặt kinh hãi.
Chuyển mình tới lui, Trần Ngọc Loan thi triển Bích Ba Yên Hà quyết, né nặng tìm nhẹ để triển khai công kích. Tuyệt Dục hừ khẽ một tiếng, tay phải múa lên tự nhiên, làn kiếm dày đặc trùm khắp trời đất, cứ mặc cho Trần Ngọc Loan né tránh thế nào đi nữa, vẫn không thể nào tránh khỏi được làn kiếm tấn công. May mà Trần Ngọc Loan có được Thiên Hậu Linh bảo hộ cơ thể, lại thêm tu vi tinh thâm, Tuyệt Dục trong thời gian ngắn ngủi cũng không làm gì được bà ta. Chung quanh, giao chiến của những tổ khác hiện này đang tiến hành với khí thế hừng hực.
Đột nhiên, Bát Bảo lóe lên xuất hiện, đi theo còn có Thiện Từ nữa. Liếc qua tình hình trong chiến trường, Thiện Từ lập tức kêu dài một tiếng, tung mình bay đến bên cạnh Giang Thanh Tuyết, phất tay một cái đánh ra một kiếm lập tức hất lùi Thanh Long tinh quân. Sau đó, Thiện Từ như bóng với hình triển khai truy kích, thần kiếm hào quang rực rỡ trong tay thần xuất quỷ nhập, ép cho Thanh Long tinh quân liên tục thối lui, rõ ràng rất là kiêng kỵ đối với thanh thần kiếm đó. Cùng đúng lúc này, Bát Bảo đã đến bên cạnh Mẫu Đơn, hỗ trợ nàng đấu với Thanh Ảnh Lưu Quang, nhanh chóng vãn hồi được thế yếu.
Thấy sự xuất hiện của Thiện Từ và Bát Bảo, cao thủ của phe Đằng Long cốc tinh thần phấn chấn, lập tức toàn lực tấn công mãnh liệt, tổng thể thực lực tăng mạnh hẳn lên. Tuyệt Dục thấy vậy rất không vui, lập tức gầm thét giận dữ, toàn thân lấp lánh ánh đen, lại lần nữa thi triển pháp quyết Hắc Ám. Như vậy, bầu trời lại trở nên đen tối, tình hình phe Đằng Long cốc trở nên nguy cấp, Trần Ngọc Loan toàn lực thúc động Thiên Hậu Linh, khiến nó phát xuất ra cột sáng màu tím rực rỡ chống lại sức mạnh hắc ám của Tuyệt Dục. Giữa chiến trường, hai phe đang giao chiến lúc này chịu ảnh hưởng của áp lực tăng mạnh, không chỉ có cao thủ phe Đằng Long cốc cảm giác gánh nặng trên vai như Thái Sơn đè xuống, ngay cả cao thủ của Ngũ Sắc Thiên Vực cũng không cách nào tránh khỏi. Đối với tình hình như vậy, hai phe giao chiến nhanh chóng đưa ra biện pháp ứng phó, Lâm Phàm lập tức rút lui về lại, ý đồ muốn tiếp tục lợi dụng Phi Long đỉnh lần nữa để phá giải pháp quyết Hắc Ám của Tuyệt Dục. Nhưng Bạch Đầu Thiên Ông đã sớm có phòng bị, căn bản không cho Lâm Phàm có được cơ hội thoát thân, toàn lực cuốn lấy, hơn nữa còn điên cuồng công kích.
Giang Thanh Tuyết thấy vậy, rút người phốc thẳng về phía Bạch Đầu Thiên Ông, miệng lớn giọng nói:
- Lâm Phàm nhanh đi hỗ trợ minh chủ, nơi này để ta đến ứng phó.
Lâm Phàm đang khổ sở không cách nào thoát thân, thấy Giang Thanh Tuyết tiến đến lập tức kêu dài một tiếng, vòng quanh qua Bạch Đầu Thiên Ông, chạy thẳng đến chỗ Trần Ngọc Loan.
Chớp mắt, Lâm Phàm đã đến được bên cạnh Trần Ngọc Loan, lập tức không nói một câu nào, thúc động Phi Long quyết, hóa thân thành rồng bay cưỡi trên thần đỉnh triển khai phản kích trực diện. Tức giận trừng Phi Long đỉnh đang xoay tròn lớn dần lên, Tuyệt Dục ánh mắt lạnh lẽo như băng, tập trung tinh thần áp chế Phi Long đỉnh, ý đồ ngăn cản không cho Lâm Phàm phản kích được. Theo đó, đại bộ phận sức mạnh hắc ám hội tụ thẳng về phía Lâm Phàm, những người khác ở đó áp lực liền giảm hẳn xuống, giao chiến nhanh chóng khôi phục lại ổn định. Nhưng thân là người đang cưỡi lên Phi Long đỉnh, Lâm Phàm lần này lại bị khảo nghiệm nặng nề, hắn vốn dĩ thương thế đã không nhẹ, thi triển Phi Long đỉnh đã rất gắng sức rồi, hiện nay lại phải đối mặt với phần lớn sức mạnh hắc ám tấn công của Tuyệt Dục, tình trạng tự nhiên có thể hiểu được.
Sau khi chống đỡ được một chốc, Lâm Phàm kêu thảm một tiếng, toàn thân khí tức lập tức giảm hẳn xuống, thân thể khôi phục lại hình dạng ban đầu, từ trên không trung rơi sầm xuống mặt đất, hôn mê bất tỉnh tại chỗ. Như vậy, ánh sáng Phi Long đỉnh tan biến, theo sự rơi rụng của Lâm Phàm xuống mặt đất, ánh sáng quanh đó thoáng cái đã biến thành u ám vô cùng. Giữa không trung, Trần Ngọc Loan thân thể chấn động, vào lúc Lâm Phàm rơi xuống rồi, sức mạnh hắc ám đáng sợ của Tuyệt Dục phần lớn chuyển đến tác dụng lên người của nàng, khiến nàng chịu áp lực rất mạnh mẽ.
Thấy Lâm Phàm rơi xuống mặt đất, Triệu Ngọc Thanh lập tức gầm giận một tiếng, một chưởng đánh lui Xích Ảnh Thiên Lang, tung mình đến gần Trần Ngọc Loan, thi triển Đằng Long Cửu Biến pháp quyết chống lại Hắc Ám pháp quyết của Tuyệt Dục. Có được Triệu Ngọc Thanh gia nhập, áp lực lên Trần Ngọc Loan giảm hẳn xuống, hai người tập trung toàn bộ tinh thần duy trì thế cục trước mặt. Giữa chiến trường, Tân Nguyệt vẻ mặt nặng nề, thấy tình thế bất lợi, lập tức quát khẽ một tiếng, rút người về đến bên cạnh Lâm Phàm, cất tiếng gọi những người khác tập trung lại với nhau.
Thấy cao thủ phe Đằng Long cốc tập trung lại rồi, cao thủ của Ngũ Sắc Thiên Vực cũng nhanh chóng tụ lại dưới sự thống lĩnh của Thanh Ảnh Lưu Quang, rồi nhanh chóng tiến gần đến chỗ mấy người Tân Nguyệt.
Nhìn thấy địch nhân đang thẳng mặt tiến đến, Tân Nguyệt trầm giọng nói:
- Ý đồ địch nhân rất rõ ràng, chúng ta trước tiên phải tụ lại với sư tổ, sau đó mới thương nghị đối sách.
Mọi người không ai bàn gì thêm, lập tức tung mình bay đi đến gần chỗ Triệu Ngọc Thanh, Trần Ngọc Loan, hình thành một vòng vây bao quanh, vững vàng bảo vệ hai người.
Thanh Ảnh Lưu Quang hừ lạnh một tiếng, dẫn cao thủ lóe lên ập đến, trừng to mắt hổ nhìn chằm chằm mấy người Đằng Long cốc.
Thấy vậy, mấy người Tân Nguyệt cũng không thèm để ý, chỉ cần địch nhân không tiến công, bọn họ cũng không hề ra tay, tất cả thảo luận với nhau.
- Hiện nay Lâm Phàm hôn mê rồi, không cách nào nhờ vào sức mạnh của Phi Long đỉnh để hóa giải nguy cơ, chúng ta phải tìm đối sách khác.
Mở miệng nói thẳng vào vấn đề, Tân Nguyệt đưa thẳng ra hoàn cảnh của mọi người trước mắt.
Hoa Hồng nói:
- Nếu không thể đấu thẳng, chúng ta sao không rời đi?
Lâm Vân Phong đáp:
- Chúng ta lúc này ở trong phạm vi khống chế của sức mạnh hắc ám, thuật Thuấn Gian Chuyển Di chịu hạn chế cực lớn, căn bản không cách nào rời đi.
Hoa Hồng nghi ngờ nói:
- Ta thử coi.
Nói rồi thân thể lập tức vỡ nát, chớp mắt đã biến mất không thấy đâu.
Nhưng chỉ chốc lát sau, Hoa Hồng lại xuất hiện ở vị trí tại chỗ, vẻ mặt khó coi lên tiếng:
- Đúng như lời của chưởng giáo nói, pháp quyết không gian chịu ảnh hưởng nhất định, chỉ có thể di động trong cự ly ngắn mà thôi.
Giang Thanh Tuyết vẻ mặt sầu lo, rầu rĩ nói:
- Cứ như vậy, chúng ta xem ra không phải đang ở trong tình hình nguy hiểm sao?
Lâm Y Tuyết cất tiếng hỏi:
- Cha, sức mạnh hắc ám này và sức mạnh quang minh là tương khắc với nhau, chúng ta chi bằng nhờ vào pháp quyết cực dương cực dương phá giải pháp quyết hắc ám của địch nhân?
Lâm Vân Phong cười khổ đáp:
- Trên lý luận thì được, nhưng trên thực tế lại có rất nhiều hạn chế. Trước tiên, Băng Nguyên ở vùng cực Bắc, quanh năm tuyết lớn, không thấy được mặt trời, khí âm hàn cực nặng, khí dương hòa lại rất yếu. Tiếp đến, Thiên Ngô thần tướng Tuyệt Dục này tu vi cao thâm khó lường, nếu như không có được thực lực tương đương, cho dù có pháp quyết cực dương cực cương cũng không phát huy được uy lực vốn có. Trước đây, Lâm Phàm chính bởi vì thực lực kém xa mới bị phản lực đánh ngược lại mà trọng thương hôn mê.
Thiện Từ khẽ cau mày, hỏi lại:
- Ngoài ra, có cách phá giải nào khác không?
Lâm Vân Phong trầm ngâm đáp:
- Nếu như có Thái Huyền Hỏa Quy ở nơi này, Địa Huyền Liệt Diễm của hắn có lẽ có thể phân cao thấp với sức mạnh hắc ám này. Ngược lại, sức mạnh hắc ám của Tuyệt Dục cũng rất có khả năng khắc chế được Thái Huyền Hỏa Quy.
Tân Nguyệt nói:
- Nếu là như vậy, Xích Viêm cũng có khả năng phá giải được pháp quyết hắc ám này.
Giang Thanh Tuyết cười khổ lên tiếng:
- Mọi người nói những chuyện này đều chỉ có thể gặp mà không thể cầu được, hay là nói những chuyện thực tế hơn một chút đi.
Mọi người nghe vậy trầm ngâm không nói gì, ai cũng không nghĩ ra được phép ứng phó nào cả.
Lúc này, Bát Bảo đột nhiên mở miệng nói:
- Thực ra muốn phá giải pháp quyết hắc ám này còn có một phương pháp khác.
Câu này vừa nói ra, mọi người rất vui mừng, ai nấy cùng quay lại nhìn Bát Bảo.
Lâm Y Tuyết là người nóng lòng nhất hỏi liền:
- Phương pháp thế nào?
Bát Bảo đáp:
- Dạ Mộng công chúa Dạ Mộ Bạch.
Lâm Y Tuyết sửng mình, ngạc nhiên nói:
- Cô ấy có thể phải giải được? Nhưng chúng ta không biết được cô ấy ở nơi nào.
Bát Bảo đáp:
- Cô ta là linh hồn của bóng đêm, có được Hắc Ám thần khí, có thể vượt qua thời gian không gian, đi lại tùy ý.
Tân Nguyệt hỏi lại:
- Chúng ta phải làm thế nào mới mời cô ấy đến được?
Bát Bảo đáp:
- Không cần phải mời, cô ấy ở gần bên chúng ta.
/1040
|