Thất Giới Hậu Truyện

Chương 868: Thiện ác nan biện - Khó phân thiện ác - phần 3

/1040


Hiệp Y Thánh Tâm cười nói:

- Nếu như thiếu hiệp thấy ta phải hiện thân, vậy thì theo những lời của thiếu hiệp, hiện thân để gặp mặt những người này. Không biết hai vị có hứng thú gặp mặt mọi người không?

Thiên Lân liếc Hải Mộng Dao, điềm nhiên cười nói:

- Mới lần đầu tới trung thổ, đang muốn kết giao thêm một số bằng hữu, hôm nay khó khăn mới gặp được, tự nhiên phải xuống dưới đó gặp mặt qua.

Hiệp Y Thánh Tâm trả lời:

- Như vậy, chúng ta cùng xuống dưới đi.

Nhẹ nhàng hạ xuống trước, Hiệp Y Thánh Tâm cử chỉ thật điềm đạm thanh nhã.

Thiên Lân và Hải Mộng Dao theo sát phía sau, ba người cơ hồ đồng thời đến mặt đất cùng lúc.

Nhìn ba người đột ngột đi đến, cả bốn người có mặt đều cảm thấy kinh ngạc, không chỉ Phổ Tế hòa thượng mà ngay cả Nam Cung Húc Nhật cũng cảm thấy bất ngờ hoàn toàn.

Trừng trừng nhìn Hiệp Y Thánh Tâm và Hải Mộng Dao, Điên Si Đạo kêu lên quái dị:

- Hai người các ngươi ai là Hiệp Y Thánh Tâm, cứ khiến cho người ta thấy thần thần bí bí.

Hiệp Y Thánh Tâm điềm nhiên trả lời:

- Các vị chớ chê cười, ta chính là Hiệp Y Thánh Tâm.

Điên Si Đạo chất vấn:

- Có thật không?

Phổ Tế hòa thượng gật đầu trả lời:

- Thật là như vậy.

Điên Si Đạo chỉ Hải Mộng Dao nói:

- Thế cô nương này là ai?

Phổ Tế hòa thượng lắc đầu trả lời:

- Vị cô nương này ta cũng mới lần đầu gặp, còn chưa nhận ra.

Hiệp Y Thánh Tâm nhẹ nhàng nói:

- Ta giới thiệu với mọi người, vị này là Thiên Lân thiếu hiệp, vị cô nương này chính là ...

Còn đang nói, Hải Mộng Dao đột nhiên cắt ngang:

- Ta chính là tỷ tỷ của hắn.

Hiệp Y Thánh Tâm sửng mình, dường như có chút hiểu ra, khẽ gật đầu không nói thêm gì nữa.

Điên Si Đạo nhìn Hải Mộng Dao một lúc, lại nhìn Thiên Lân, nghi ngờ nói:

- Nếu là tỷ đệ thì sao phải che giấu dung mạo?

Thiên Lân cười đáp:

- Tỷ tỷ của ta tướng mạo như tiên trên trời, để tránh làm kinh động đến người thế tục, tỷ tỷ của ta mới phải làm như vậy để tiện một chút.

Câu này vừa nói ra, Điên Si Đạo có phần hơi hoài nghi, nhìn tới nhìn lui Hải Mộng Dao một hồi, rõ ràng không tin tưởng. Nam Cung Húc Nhật từ lúc bắt đầu đến giờ chỉ chăm chú nhìn Thiên Lân, ánh mắt rất quái dị, dường như cảm thấy chấn động vì vẻ anh tuấn của Thiên Lân, trong lòng có mấy phần không phục lắm. Bởi vì về mặt tướng mạo, Nam Cung Húc Nhật tuy anh tuấn phi thường, nhưng so với Thiên Lân thì đương nhiên thua thiệt nhiều phần.

Chuyển mắt đi, Nam Cung Húc Nhật nhìn Hải Mộng Dao một lúc rồi cất tiếng hỏi:

- Không biết hai vị từ đâu mà đến, trước đây sao chưa từng nghe có người nào nhắc qua?

Hải Mộng Dao trầm ngâm không nói, làm như không để ý đến. Thiên Lân đỡ lời nói:

- Ta mới đi vào trung thổ, không có chút tiếng tăm gì, huynh đài không hề nghe người nhắc qua cũng là chuyện hết sức bình thường.

Nam Cung Húc Nhật ồ một tiếng, sau đó nói tiếp:

- Phải vậy không? Vậy sau này khi nào rảnh rỗi có thể hàn huyên thêm với nhau.

Thiên Lân cười cười, không khẳng định cũng chẳng phủ định, chuyển mắt sang nhìn người áo xám.

Người áo xám thấy mọi người đều ngừng lại rồi, lúc này không chút hoang mang đi thẳng đến Hiệp Y Thánh Tâm chắp tay thi lễ, tạ tội:

- Trước đây lấy mất Cửu Huyền quả của cô nương quả thật là đắc tội, hy vọng cô nương có thể bỏ qua cho.

Hiệp Y Thánh Tâm điềm nhiên đáp:

- Tâm tình của huynh đài ta có thể hiểu được, hoàn toàn không có ý trách gì cả. Bây giờ vật đã về chủ cũ, mọi thứ quá khứ đều cũng coi như chưa từng phát sinh gì cả.

Người áo xám cảm tạ đáp lời:

- Hiệp Y Thánh Tâm khoan hậu nhân từ, quả thực là tên giống như người.

Hiệp Y Thánh Tâm điềm nhiên nói:

- Quá khen rồi, thương thế của huynh đài vô cùng kỳ quái, có thể nói qua xem chuyện thế nào được không, coi thử ta có thể hỗ trợ huynh đài trị thương không.

Người áo xám liếc những người khác, có phần chần chừ.

Hiệp Y Thánh Tâm thấy vậy, khẽ nói:

- Nếu như không tiện nói ra, thế thì coi như không có gì.

Người áo xám vội đáp:

- Thánh Tâm cô nương không nên hiểu lầm, ta hoàn toàn không phải không muốn nói ra, chỉ sợ nói ra rồi mọi người lại không tin như vậy.

Điên Si Đạo quát lên:

- Ngươi không nói gì, làm sao biết chúng ta không tin tưởng? Nói nhanh đi, chúng ta đang chờ đây.

Người áo xám gật khẽ, nhỏ giọng trả lời:

- Thương thế này của ta nói ra thật kỳ quái, chính là ba tháng trước đây ta có giao đấu với một người phụ nữ, không cẩn thận bị cô ta đánh bị thương. Khi đó tình hình rất khác thường, cô ta đỡ thẳng một chưởng của ta, kết quả bị ta giết chết, mà ta lúc đó hoàn toàn không có gì khác thường, mãi đến nửa tháng sau đó, trong cơ thể mới đột nhiên có thêm một luồng sức mạnh không biết tên. Ban đầu, ta cho là bị trúng độc, nhưng sau đó trải qua nhiều phen thử nghiệm, mới biết không phải trúng độc, thật ra bị bệnh thế nào, hay bị thương thế nào, ngay cả ta cũng không sao hiểu rõ được.

Hiệp Y Thánh Tâm nghe vậy trầm ngâm trả lời:

- Theo những gì huynh đài nói thì đúng là có phần kỳ quái.

Điên Si Đạo nói với Thánh Tâm:

- Cô nương là danh y, dùng y thuật để dương danh, không biết có thể bắt mạch cho hắn xem thế nào đã rồi hãy đưa ra kết luận.

Hiệp Y Thánh Tâm lắc đầu đáp:

- Không cần phải bắt mạch, ta liếc qua đã tính được tình hình trong cơ thể của người này, lại không hóa giải được.

Điên Si Đạo kinh ngạc nói:

- Cô nương cũng không trị khỏi được, thế thì thiên hạ ai có thể trị lành thương cho hắn?

Hiệp Y Thánh Tâm đáp:

- Trên thiên hạ, người y thuật giỏi hơn ta nhiều không đếm hết, ta bất quá chỉ là được mọi người coi trọng, tặng cho cái tên Hiệp Y mà thôi.

Người áo xám có phần thất vọng, khẽ than thở:

- Sống chết có mạng, mọi thứ tùy theo duyên vậy.

Phổ Tế hòa thượng nói:

- Trời không còn sớm nữa rồi, bần tăng dự tính cáo từ đi trước đây.

Còn đang nói, Phổ Tế đưa Cửu Huyền quả ra, trực tiếp chuyển cho Hiệp Y Thánh Tâm.

Cất lấy Cửu Huyền quả rồi, Hiệp Y Thánh Tăng khẽ giọng nói:

- Đa tạ huynh, Phổ Tế.

Khẽ lắc đầu, Phổ Tế hòa thượng đáp:

- Biết nhau rồi, hà tất phải nói gì lời cảm ơn.

Người áo xám thấy vậy, chắp tay hướng đến Hiệp Y Thánh Tâm nói:

- Thánh Tâm cô nương, ta cũng cáo từ thôi.

Thánh Tâm khẽ gật đầu, phất tay trả lời:

- Hy vọng huynh đài sớm bình phục.

Người áo xám bật cười cô độc, liếc mọi người rồi sau đó xoay mình rời đi.

Lúc này, Thiên Lân đột nhiên mở miệng gọi:

- Từ từ hãy đi, ta có lời muốn nói.

Câu này vừa phát ra, Phổ Tế hòa thượng và người áo xám vốn muốn rời đi đều dừng hẳn lại, ánh mắt cùng quay lại nhìn Thiên Lân.

Bật cười kỳ lạ, Thiên Lân nhìn người áo xám, cất tiếng hỏi:

- Có thể thỉnh giáo xem xưng hô thế nào, sư phụ là người nào không?

Người áo xám vẻ mặt kỳ lạ, điềm nhiên đáp:

- Ta bất quá là hạng vô danh tiểu tốt, không đáng để hỏi tới.

Thiên Lân phản bác lại:

- Nếu như lai lịch không quan trọng là gì, ngươi hà tất phải che giấu tên của mình làm gì.

Người áo xám có phần khó khăn, chần chừ đáp:

- Yến Phiêu Phi.

Thiên Lân cười hỏi:

- Cái tên thật hay, không biết lệnh sư là người nào?

Người áo xám không đáp mà hỏi ngược lại:

- Mới gặp lần đầu, có gì quan trọng mà phải tìm hiểu đến tận căn nguyên làm gì?

Thiên Lân đáp:

- Ta hỏi tự có đạo lý của ta.

Yến Phiêu Phi nói:

- Nếu ta không muốn trả lời thì sao?

Thiên Lân cười trả lời:

- Thì huynh đài sau này sẽ hối hận.

Yến Phiêu Phi trầm giọng nói:

- Ngươi uy hiếp ta?

Thiên Lân trả lời:

- Không, ta chỉ muốn nói với huynh đài, ta có thể trị lành thương thế của huynh đài.

Câu này vừa phát ra, toàn thể mọi người có mặt đều chấn động kinh hãi, ngay cả Hiệp Y Thánh Tâm cũng bị cảm thấy ngạc nhiên.

Nam Cung Húc Nhật nhìn Thiên Lân, ánh mắt ẩn chứa nghi ngờ, nhưng lại không hề mở miệng hỏi han gì cả.

Yến Phiêu Phi vừa kinh hãi vừa mừng rỡ, vội vàng nói:

- Huynh đài thật sự có thể trị lành thương thế của ta?

Thiên Lân điềm nhiên đáp:

- Ít ra cũng nắm được năm phần, có thể thử qua. Bất quá điều kiện tiên quyết chính là huynh đài phải nói cho ta biết sư phụ của huynh đài là người nào.

Yến Phiêu Phi gật đầu trả lời:

- Được, ta nói với huynh đài, gia sư chính là Xuyên Vân Tẩu, cư trú ở Hoa Sơn trong Trường Bạch Sơn.

Thiên Lân nghe vậy liếc mọi người chung quanh, cất tiếng hỏi:

- Các vị có từng nghe đến cái tên Xuyên Vân Tẩu hay chưa?

Mọi người có mặt đều lắc đầu, rõ ràng ai cũng chưa từng nghe qua.

Thấy Thiên Lân không tin, Yến Phiêu Phi nói tiếp:

- Gia sư ẩn cư tại Ngọc Long động trên ngọn Thiên Hoa Sơn, trước giờ không hỏi đến chuyện đời, không có danh tiếng gì nhiều trong Tu Chân giới.

Thiên Lân cười trả lời:

- Ta hoàn toàn không phải không tin, chỉ thấy tên của gia sư có phần xa lạ, muốn hỏi qua mọi người xem thử có phải do ta kiến thức hẹp hòi hay không thôi.

Yến Phiêu Phi nói:

- Thiếu hiệp quá khiêm tốn rồi.

Thiên Lân trả lời:

- Được rồi, không nói chuyện đó nữa, ta tra xét qua tình hình thương thế của huynh đài, xem có thể trị lành hẳn hay không.

Yến Phiêu Phi có phần hưng phấn, cảm kích nói:

- Làm phiền thiếu hiệp rồi, trước đây có gì đắc tội, xin chớ để ý đến.

Thiên Lân cười cười, làm như lơ đễnh nhưng ngầm truyền âm cho Hải Mộng Dao thương nghị.

- Tỷ tỷ, người này lai lịch không rõ ràng, khó mà phân biệt thật giả. Khi đệ tra xét thương thế cho hắn, tỷ lưu ý nhiều thêm nhé.

- Đệ cứ yên tâm, người này cũng không đến nỗi nào, ta đã tra ra rõ ràng rồi.

Thiên Lân nghe vậy lập tức yên tâm, từ từ đi đến bên cạnh Yến Phiêu Phi, đi vòng quanh người y một vòng, sau đó cất tiếng hỏi:

- Tuyệt kỹ thiện nghệ nhất của lệnh sư là gì có thể cho biết được không.

Yến Phiêu Phi chần chừ một lúc, nhỏ giọng đáp:

- Gia sư thiện nghệ nhất là Xuyên Vân Chỉ, có thể xuyên sắt khoan đá.

Thiên Lân cười cười, tiếp tục hỏi:

- Pháp quyết huynh đài tu luyện thuộc về hoàn toàn dương quang hay là âm nhu?

Yến Phiêu Phi đáp:

- Gia sư trước giờ vẫn luôn tu luyện ở Trường Bạch Sơn, nơi đó khí hậu lạnh lẽo, pháp quyết tu luyện tự nhiên thuộc hẳn về loại dương quang. Đương nhiên, đối với một số loại pháp quyết âm nhu thì cũng có liên quan một chút.

Thiên Lân nghe vậy dừng bước chân, đứng sau lưng của Yến Phiêu Phi, dặn dò:

- Toàn thân buông lỏng, ta muốn bắt đầu tra xét thương thế cho huynh đài đây.

Yến Phiêu Phi vừa nghe, lập tức không nói nhiều nữa, chầm chậm nhắm chặt mắt lại. Thiên Lân liếc mọi người có mặt ở đó, sau đó không nhìn nữa, quay lại chăm chú nhìn vào lưng của Yến Phiêu Phi, cách không phát lực thăm dò tình hình trong cơ thể của y. Thân thể của Yến Phiêu Phi chấn động, vẻ mặt toát ra sự khổ sở, nhưng lại gắng sức giữ nguyên bình tĩnh.

Thiên Lân vẻ mặt kinh ngạc, phát hiện trong cơ thể của Yến Phiêu Phi có ba luồng chân nguyên, trong đó hai luồng chân nguyên một cương một nhu, một luồng cuối cùng lại có thuộc tính quỷ dị, không thuộc về loại dương quang mà cũng không thuộc hẳn về loại âm nhu. Ngoài ra, khi sóng thăm dò của Thiên Lân đến gần với luồng chân nguyên đó, lập tức bị nó nuốt chửng đi mất, không thăm dò được bất kỳ tin tức nào cả. Hiểu được tình hình này rồi, Thiên Lân ngầm nói cho Hải Mộng Dao biết, sau đó đưa tay phải ra, từ từ tiếp cận với lưng của Yến Phiêu Phi. Thời khắc đó, mọi người đều tập trung tinh lực, nhìn chằm vào vào Thiên Lân, chờ đợi và suy đoán những tình hình có thể xảy ra.

Hải Mộng Dao bước liên tục nhẹ nhàng đến bên cạnh Thiên Lân, mục đích là gì không cần nói cũng biết được. Hiệp Y Thánh Tâm có phần lo lắng, cũng từ từ bước đến bên cạnh Hải Mộng Dao, không nói một lời nào cả cứ nhìn Thiên Lân. Phổ Tế hòa thượng và Điên Si Đạo đứng nguyên tại chỗ, cách Thiên Lân ước chừng hai trượng, Nam Cung Húc Nhật cách vài thước, ánh mắt phức tạp vô cùng.

Nhẹ nhàng đặt tay phải ép lên lưng của Yến Phiêu Phi, Thiên Lân phát xuất một luồng chân nguyên tiến vào trong cơ thể của Yến Phiêu Phi, bắt đầu tra xét cụ thể tình hình thương thế. Nhưng, khi luồng chân nguyên do Thiên Lân phát ra tiếp xúc với luồng sức mạnh quỷ dị bên trong cơ thể của Yến Phiêu Phi, một tình hình không ngờ được đột nhiên phát sinh. Thời khắc đó, thân thể Thiên Lân chấn động, khuôn mặt tuấn tú tuyệt luân lộ ra vẻ kinh hãi, thân thể không khỏi run rẩy, tay phải ép chặt vào trên lưng của Yến Phiêu Phi, dường như muốn rút lui lại mà đáng tiếc là không cách nào rút ra được.

Chung quanh, mọi người thấy tình hình như vậy ai cũng biến hẳn sắc mặt, mỗi người có biểu hiện khác nhau. Trong đó, Hiệp Y Thánh Tâm có phần nóng lòng, vội vàng nói:

- Thiên Lân thiếu hiệp, thiếu hiệp thế nào rồi?

/1040

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status