Hải Mộng Dao đáp:
- Ta nghe sư phụ kể qua, trong nơi thâm sâu của Ảo Thú Động Thiên có một vực sâu trải ngang theo hướng Đông Tây, chỉ cần vượt qua được vực sâu đó là có thể tiến vào trong Yêu vực.
Tử Hàn cười trả lời:
- Nói như vậy, vận may của chúng ta cũng được, lập tức có thể tiến vào Yêu vực rồi.
Hải Mộng Dao nói:
- Chuyện không hề đơn giản như vậy, theo như sư phụ có nói qua, những bóng sáng bên trong vực sâu này xem ra tầm thường, thực tế lại chính là một loại trận pháp biến hóa khó lường, chúng ta phải phá giải được trận này mới có thể đi qua đối diện được.
Tử Hàn kinh ngạc hỏi:
- Trận pháp? Điều này quả thật khiến người ta rất khó mà ngờ được, huynh có thể phá giải được trận pháp không?
Tử Hàn quay sang nhìn Thiên Lân, vốn là muốn hỏi lại hắn, ai ngờ Thiên Lân lại yếu ớt mơ hồ, căn bản không thể trả lời được.
Tử Hàn có phần kinh ngạc, lại mở miệng hỏi tiếp:
- Thiên Lân, huynh sao vậy? Vì sao không trả lời?
Lần này, Thiên Lân dường như nghe được câu hỏi của Tử Hàn, thân thể đột nhiên chấn động, đang trầm tư tỉnh lại, hỏi ngược:
- Muội hỏi cái gì?
Tử Hàn chần chừ rồi trả lời:
- Vừa rồi muội mới hỏi huynh đó, lẽ nào huynh không hề nghe thấy gì sao?
Thiên Lân bật cười ngượng ngùng, thẹn thùng trả lời:
- Ta vừa rồi mới nghĩ đến một chuyện, nhất thời xuất thần không chú ý.
Hải Mộng Dao nói:
- Nghĩ đến chuyện nào mà nhập tâm dữ vậy?
Thiên Lân liếc hai cô, sau đó cúi đầu nhìn xuống đáy của vực sâu, trầm ngâm đáp lại:
- Phía dưới này có phần thần bí, dường như có thứ gì đó đang cuốn hút lấy đệ.
Hải Mộng Dao kinh ngạc nói:
- Sau khi đệ thăm dò rồi, có tra ra chuyện gì không?
Thiên Lân lắc đầu trả lời:
- Rất kỳ quái, đệ sau khi thăm dò qua lại không hề phát hiện được chút gì.
Tử Hàn nghi hoặc nói:
- Không đúng, theo muội thăm dò biết được, bên dưới này dường như có một con yêu thú đang sống, khí tức vô cùng mạnh mẽ, lẽ nào huynh lại không hề cảm giác được?
Thiên Lân trả lời:
- Khí tức yêu thú đó ta cũng có phát hiện chút chút, lại lúc ẩn lúc hiện, dường như trên người nó có thứ gì đó cứ luôn bài xích sóng thăm dò do ta phát xuất?
Hải Mộng Dao nói:
- Sư phụ có từng nói, bên dưới có một con mối yêu, thực lực vô cùng mạnh mẽ, dường như đang bảo vệ một thứ gì đó, năm xưa sư phụ cũng không sao tra xét ra được.
Tử Hàn lên tiếng:
- Đây chính là lối vào của Yêu vực, cho dù ẩn chứa thứ gì đi nữa cũng có liên quan đến Yêu vực, không đáng để chúng ta chú ý đến.
Thiên Lân trầm ngâm đáp:
- Nếu có thời gian, ta lại muốn đi xem thử thế nào. Đáng tiếc hiện nay chuyện chính đang gấp, hay là chúng ta đi vào Yêu vực thôi.
Tung mình bay lên, Thiên Lân nhắm thẳng đến vách đá đối diện.
Hải Mộng Dao và Tử Hàn đồng thời đi theo, hơn nữa còn nhắc Thiên Lân chú ý đến trận pháp trong vực sâu. Biết được chuyện này rồi, Thiên Lân rất kinh ngạc, đang muốn mở miệng nói gì, ai ngờ chung quanh lại hiện lên vô số bóng sáng, hình thành một trận pháp hình cầu bao vây cả ba người vào trong.
Thấy vậy, Tử Hàn kinh ngạc la lên:
- Quả thật có trận pháp, tỷ tỷ có biết phép phá giải không?
Hải Mộng Dao trả lời:
- Phép phá giải thì sư phụ đã từng nói qua cho tỷ, bất quá chỉ thích hợp với tỷ và Thiên Lân, muội lại không thể nào vận dụng được phương pháp đó.
Tử Hàn kinh ngạc nói:
- Như vậy, muội chẳng phải bị vây khốn ở đất này rồi sao?
Thiên Lân đáp:
- Chuyện đó cũng chưa chắc.
Tử Hàn nói:
- Huynh có thể phá giải được?
Thiên Lân điềm nhiên đáp:
- Thử một lần thì có gì đâu. Mọi người phải theo bên cạnh mình ta, xem ta phá giải nó như thế nào.
Dứt lời, Thiên Lân phát xuất sức mạnh Linh Phách thăm dò tình hình trận pháp quanh mình, hơn nữa còn thi triển Thiên Tượng Vô Thường để phá giải nó từ hướng chính diện. Cùng vào năm đó, Lục Vân đã từng muốn phá giải trận pháp này, cuối cùng không làm được gì mà phải tháo lui, có thể thấy được trận pháp này bá đạo vô cùng. Bây giờ, Thiên Lân cũng gặp phải trận pháp này, Thiên Tượng Vô Thường của hắn biến hóa khó lường, cuối cùng có thể thuận lợi phá giải được không đây? Điểm này, Tử Hàn hoàn toàn không biết được, Hải Mộng Dao lại hơi lo lắng, bởi vì nàng đã từng nghe chính miệng Lục Vân nói ra, trận pháp này phức tạp vô cùng, hơn nữa lại biến hóa khó lường, không giống những trận pháp thông thường.
Để ý đến tình trạng của trận pháp, Thiên Lân bằng vào sự quen thuộc đối với trận pháp, bắt đầu triển khai phá giải, dẫn hai nàng chạy tới chạy lui xuyên qua tầng không trung của vực sâu. Ban đầu, hành động của Thiên Lân thuận lợi hoàn toàn, nhanh chóng tiến lên được vài chục trượng, nhưng khi Thiên Lân đột phá đến vùng biên trận pháp, trận pháp hình cầu đó đột nhiên biến hóa đổi thành một loại trận pháp khác. Đến lúc này, mọi nỗ lực trước đây của Thiên Lân lập tức uổng phí, tất cả lại trở về như ban đầu. Thấy thế, Thiên Lân có phần kinh ngạc, nhưng hoàn toàn không quan tâm, tiếp tục tập trung vào trận pháp trước mắt, triển khai phép phá giải. Tử Hàn và Hải Mộng Dao ở bên trong trận pháp, toàn lực thăm dò biến hóa của trận pháp, nhưng sóng thăm dò của hai nàng bị quấy nhiễu rất nhiều nơi này, căn bản không cách nào hiểu được tình trạng chuẩn xác của trận pháp.
Thấy vậy, Hải Mộng Dao sớm hiểu ra tình hình, tỏ ra rất bình tĩnh. Tử Hàn lại không khỏi kinh ngạc, bật thốt lên:
- Thiên Lân, huynh có thể cảm ứng được biến hóa của trận pháp?
Thiên Lân gật đầu trả lời:
- Nơi này rất quỷ dị, sóng thăm dò bình thường sẽ bị nhiễu rất lớn, bất quá sức mạnh Linh Phách của ta lại không hề bị ảnh hưởng chút nào cả. Nhưng trận pháp này có phần kỳ quái, có thể tự động biến đổi, mỗi khi ta sắp sửa phá được trận rồi, nó lập tức chuyển biến, đổi thành một loại trận pháp khác.
Hải Mộng Dao nói:
- Tiếp tục mãi như vậy, chẳng phải là vĩnh viễn không thể nào phá giải được trận này?
Thiên Lân đáp:
- Trên lý luận là như vậy, bất quá trên thực tế vẫn còn hy vọng?
Tử Hàn nói:
- Nghĩa là thế nào?
Thiên Lân trả lời:
- Ta đã suy xét một điểm, chúng ta hiện nay bị trận pháp vây khốn, ở vào tình thế bị động. Chỉ cần biến đổi lại, mọi nỗ lực của chúng ta đều thành uổng phí. Muốn thay đổi cục diện như vậy, chúng ta phải phản công trở lại, dùng tiến thay cho lùi.
Hải Mộng Dao nói:
- Đệ dự tính phản công thế nào?
Thiên Lân trả lời:
- Thiên Tượng Vô Thường của đệ dung hợp được vài trăm loại pháp quyết thành một, về mặt biến hóa hoàn toàn không kém trận pháp này chút nào. Đệ dự tính dùng trận pháp làm vũ khí, bố trí vài loại trận pháp khác nhau quanh mình, đến lúc đó có thể ngăn cản đối phương biến hóa, thứ đến cũng có thể bảo vệ mọi người. Ngoài ra, đệ dự tính nhờ vào sức mạnh của Hư Vô Không Ngân, bố trí một trận pháp nghiêm mật bên ngoài, vây khốn những bóng sáng này lại, như vậy chúng ta có thể thoát vây được.
Tử Hàn nói:
- Nghe qua cũng không tệ, không biết hiệu quả thế nào.
Hải Mộng Dao cười trả lời:
- Thử qua không phải sẽ biết sao.
Thiên Lân cười nói:
- Đệ đã thử qua rồi, sức mạnh Hư Vô Không Ngân có thể xuyên qua được tầng trận pháp này, xem ra thắng lợi sắp sửa xuất hiện rồi.
Tử Hàn và Hải Mộng Dao nghe vậy bật cười, thấy Thiên Lân vô cùng tự tin, hai người lập tức yên tâm không ít. Theo thời gian trôi qua, Thiên Lân xảo diệu vận dụng trận pháp triển khai công kích, lợi dụng Thiên Tượng Vô Thường thần bí để bố trí một tuyệt trận ở không gian quanh bên ngoài, cuối cùng dùng trận phá trận, vây khốn những bóng sáng đó, phá giải thành công trận pháp thần bí này.
Xuyên qua được vực sâu rồi, ba người Thiên Lân tiến vào trong hang động ở trên vách đá, đi dọc theo theo hang đó tiến lên, xuyên qua hai chỗ rẽ rồi thì đi ra ngoài hang động, đến Yêu vực. Mới đến nơi này, ba người Thiên Lân đều tỏ ra có phần hiếu kỳ, ai nấy tự đánh giá thế giới trước mắt, phát hiện rất nhiều chỗ tương tự với nhân gian, cũng có không ít đặc điểm khác biệt. Bầu trời, xám xịt mông lung, một vòng trăng tàn treo ngang lưng trời, không ngờ đã đến nửa đêm, hoàn toàn khác biệt với ngày đêm của nhân gian.
Nhìn rừng núi và cây cỏ xa xa, Tử Hàn trầm ngâm nói:
- Yêu vực này trông qua rất to lớn, nếu chúng ta tìm kiếm không có mục tiêu rõ ràng thì sợ sẽ phí rất nhiều công sức.
Hải Mộng Dao điềm đạm thanh nhã đáp lại:
- Điểm này cũng không cần phải lo lắng, nơi này cách với Thủy Tinh Thiên Địa của Thủy Kỳ Lân rất gần, chúng ta chỉ cần thi triển chút thủ đoạn liền có thể khiến Huyền Dạ đến đây, để ông ta dẫn chúng ta đi gặp Yêu Hoàng Liệt Thiên.
Thiên lân cười trả lời:
- Hay cho một chiêu dẫn xà xuất động, chuyện này cứ giao cho đệ.
Còn đang nói, quanh mình Thiên Lân rực lên ánh sáng, pháp quyết bốn phái Phật Ma Quỷ Đạo chuyển đổi theo thứ tự, lập tức làm rung chuyển Yêu vực.
Chốc lát sau, giữa không trung lóe lên ánh sáng, một bóng người hạ xuống, đó là một người áo xanh lam tuổi chừng năm mươi, người đó đứng cách Thiên Lân vài trượng.
Nhìn ba người, người áo xanh lam biến sắc, thất kinh la lên:
- Lục Vân sao lại đến nơi này?
Thiên Lân nghe vậy lắc đầu đáp:
- Ông hãy nhìn cho cẩn thận, ta hoàn toàn không phải là Lục Vân.
Người áo lam nghe vậy sửng sờ, cẩn thận nhìn kỹ Thiên Lân, ngạc nhiên thốt lên:
- Bộ dạng như đúc, thiên hạ không ngờ có người giống người đến vậy sao?
Hải Mộng Dao cười trả lời:
- Nguyên nhân rất đơn giản, đệ ấy chính là con trai của sư phụ Lục Vân của ta.
Người áo lam nghe vậy chấn động, kinh hãi la lên:
- Con trai của Lục Vân? Cô chính là đồ đệ Hải Nữ của Lục Vân?
Hải Mộng Dao mỉm cười gật đầu, để lộ ra dung mạo thật sự, nhẹ nhàng đáp:
- Mộng Dao ra mắt Huyền Dạ thúc thúc. Đây chính là Thiên Lân, con trai của sư phụ, người kia chính là Hiệp Y Thánh Tâm Tử Hàn.
Thiên Lân và Tử Hàn đồng thời làm lễ ra mắt, điều này khiến cho người áo lam tỉnh lại, vội vàng nói:
- Không cần đa lễ, nhanh để cho ta nhìn cái nào.
- Ta nghe sư phụ kể qua, trong nơi thâm sâu của Ảo Thú Động Thiên có một vực sâu trải ngang theo hướng Đông Tây, chỉ cần vượt qua được vực sâu đó là có thể tiến vào trong Yêu vực.
Tử Hàn cười trả lời:
- Nói như vậy, vận may của chúng ta cũng được, lập tức có thể tiến vào Yêu vực rồi.
Hải Mộng Dao nói:
- Chuyện không hề đơn giản như vậy, theo như sư phụ có nói qua, những bóng sáng bên trong vực sâu này xem ra tầm thường, thực tế lại chính là một loại trận pháp biến hóa khó lường, chúng ta phải phá giải được trận này mới có thể đi qua đối diện được.
Tử Hàn kinh ngạc hỏi:
- Trận pháp? Điều này quả thật khiến người ta rất khó mà ngờ được, huynh có thể phá giải được trận pháp không?
Tử Hàn quay sang nhìn Thiên Lân, vốn là muốn hỏi lại hắn, ai ngờ Thiên Lân lại yếu ớt mơ hồ, căn bản không thể trả lời được.
Tử Hàn có phần kinh ngạc, lại mở miệng hỏi tiếp:
- Thiên Lân, huynh sao vậy? Vì sao không trả lời?
Lần này, Thiên Lân dường như nghe được câu hỏi của Tử Hàn, thân thể đột nhiên chấn động, đang trầm tư tỉnh lại, hỏi ngược:
- Muội hỏi cái gì?
Tử Hàn chần chừ rồi trả lời:
- Vừa rồi muội mới hỏi huynh đó, lẽ nào huynh không hề nghe thấy gì sao?
Thiên Lân bật cười ngượng ngùng, thẹn thùng trả lời:
- Ta vừa rồi mới nghĩ đến một chuyện, nhất thời xuất thần không chú ý.
Hải Mộng Dao nói:
- Nghĩ đến chuyện nào mà nhập tâm dữ vậy?
Thiên Lân liếc hai cô, sau đó cúi đầu nhìn xuống đáy của vực sâu, trầm ngâm đáp lại:
- Phía dưới này có phần thần bí, dường như có thứ gì đó đang cuốn hút lấy đệ.
Hải Mộng Dao kinh ngạc nói:
- Sau khi đệ thăm dò rồi, có tra ra chuyện gì không?
Thiên Lân lắc đầu trả lời:
- Rất kỳ quái, đệ sau khi thăm dò qua lại không hề phát hiện được chút gì.
Tử Hàn nghi hoặc nói:
- Không đúng, theo muội thăm dò biết được, bên dưới này dường như có một con yêu thú đang sống, khí tức vô cùng mạnh mẽ, lẽ nào huynh lại không hề cảm giác được?
Thiên Lân trả lời:
- Khí tức yêu thú đó ta cũng có phát hiện chút chút, lại lúc ẩn lúc hiện, dường như trên người nó có thứ gì đó cứ luôn bài xích sóng thăm dò do ta phát xuất?
Hải Mộng Dao nói:
- Sư phụ có từng nói, bên dưới có một con mối yêu, thực lực vô cùng mạnh mẽ, dường như đang bảo vệ một thứ gì đó, năm xưa sư phụ cũng không sao tra xét ra được.
Tử Hàn lên tiếng:
- Đây chính là lối vào của Yêu vực, cho dù ẩn chứa thứ gì đi nữa cũng có liên quan đến Yêu vực, không đáng để chúng ta chú ý đến.
Thiên Lân trầm ngâm đáp:
- Nếu có thời gian, ta lại muốn đi xem thử thế nào. Đáng tiếc hiện nay chuyện chính đang gấp, hay là chúng ta đi vào Yêu vực thôi.
Tung mình bay lên, Thiên Lân nhắm thẳng đến vách đá đối diện.
Hải Mộng Dao và Tử Hàn đồng thời đi theo, hơn nữa còn nhắc Thiên Lân chú ý đến trận pháp trong vực sâu. Biết được chuyện này rồi, Thiên Lân rất kinh ngạc, đang muốn mở miệng nói gì, ai ngờ chung quanh lại hiện lên vô số bóng sáng, hình thành một trận pháp hình cầu bao vây cả ba người vào trong.
Thấy vậy, Tử Hàn kinh ngạc la lên:
- Quả thật có trận pháp, tỷ tỷ có biết phép phá giải không?
Hải Mộng Dao trả lời:
- Phép phá giải thì sư phụ đã từng nói qua cho tỷ, bất quá chỉ thích hợp với tỷ và Thiên Lân, muội lại không thể nào vận dụng được phương pháp đó.
Tử Hàn kinh ngạc nói:
- Như vậy, muội chẳng phải bị vây khốn ở đất này rồi sao?
Thiên Lân đáp:
- Chuyện đó cũng chưa chắc.
Tử Hàn nói:
- Huynh có thể phá giải được?
Thiên Lân điềm nhiên đáp:
- Thử một lần thì có gì đâu. Mọi người phải theo bên cạnh mình ta, xem ta phá giải nó như thế nào.
Dứt lời, Thiên Lân phát xuất sức mạnh Linh Phách thăm dò tình hình trận pháp quanh mình, hơn nữa còn thi triển Thiên Tượng Vô Thường để phá giải nó từ hướng chính diện. Cùng vào năm đó, Lục Vân đã từng muốn phá giải trận pháp này, cuối cùng không làm được gì mà phải tháo lui, có thể thấy được trận pháp này bá đạo vô cùng. Bây giờ, Thiên Lân cũng gặp phải trận pháp này, Thiên Tượng Vô Thường của hắn biến hóa khó lường, cuối cùng có thể thuận lợi phá giải được không đây? Điểm này, Tử Hàn hoàn toàn không biết được, Hải Mộng Dao lại hơi lo lắng, bởi vì nàng đã từng nghe chính miệng Lục Vân nói ra, trận pháp này phức tạp vô cùng, hơn nữa lại biến hóa khó lường, không giống những trận pháp thông thường.
Để ý đến tình trạng của trận pháp, Thiên Lân bằng vào sự quen thuộc đối với trận pháp, bắt đầu triển khai phá giải, dẫn hai nàng chạy tới chạy lui xuyên qua tầng không trung của vực sâu. Ban đầu, hành động của Thiên Lân thuận lợi hoàn toàn, nhanh chóng tiến lên được vài chục trượng, nhưng khi Thiên Lân đột phá đến vùng biên trận pháp, trận pháp hình cầu đó đột nhiên biến hóa đổi thành một loại trận pháp khác. Đến lúc này, mọi nỗ lực trước đây của Thiên Lân lập tức uổng phí, tất cả lại trở về như ban đầu. Thấy thế, Thiên Lân có phần kinh ngạc, nhưng hoàn toàn không quan tâm, tiếp tục tập trung vào trận pháp trước mắt, triển khai phép phá giải. Tử Hàn và Hải Mộng Dao ở bên trong trận pháp, toàn lực thăm dò biến hóa của trận pháp, nhưng sóng thăm dò của hai nàng bị quấy nhiễu rất nhiều nơi này, căn bản không cách nào hiểu được tình trạng chuẩn xác của trận pháp.
Thấy vậy, Hải Mộng Dao sớm hiểu ra tình hình, tỏ ra rất bình tĩnh. Tử Hàn lại không khỏi kinh ngạc, bật thốt lên:
- Thiên Lân, huynh có thể cảm ứng được biến hóa của trận pháp?
Thiên Lân gật đầu trả lời:
- Nơi này rất quỷ dị, sóng thăm dò bình thường sẽ bị nhiễu rất lớn, bất quá sức mạnh Linh Phách của ta lại không hề bị ảnh hưởng chút nào cả. Nhưng trận pháp này có phần kỳ quái, có thể tự động biến đổi, mỗi khi ta sắp sửa phá được trận rồi, nó lập tức chuyển biến, đổi thành một loại trận pháp khác.
Hải Mộng Dao nói:
- Tiếp tục mãi như vậy, chẳng phải là vĩnh viễn không thể nào phá giải được trận này?
Thiên Lân đáp:
- Trên lý luận là như vậy, bất quá trên thực tế vẫn còn hy vọng?
Tử Hàn nói:
- Nghĩa là thế nào?
Thiên Lân trả lời:
- Ta đã suy xét một điểm, chúng ta hiện nay bị trận pháp vây khốn, ở vào tình thế bị động. Chỉ cần biến đổi lại, mọi nỗ lực của chúng ta đều thành uổng phí. Muốn thay đổi cục diện như vậy, chúng ta phải phản công trở lại, dùng tiến thay cho lùi.
Hải Mộng Dao nói:
- Đệ dự tính phản công thế nào?
Thiên Lân trả lời:
- Thiên Tượng Vô Thường của đệ dung hợp được vài trăm loại pháp quyết thành một, về mặt biến hóa hoàn toàn không kém trận pháp này chút nào. Đệ dự tính dùng trận pháp làm vũ khí, bố trí vài loại trận pháp khác nhau quanh mình, đến lúc đó có thể ngăn cản đối phương biến hóa, thứ đến cũng có thể bảo vệ mọi người. Ngoài ra, đệ dự tính nhờ vào sức mạnh của Hư Vô Không Ngân, bố trí một trận pháp nghiêm mật bên ngoài, vây khốn những bóng sáng này lại, như vậy chúng ta có thể thoát vây được.
Tử Hàn nói:
- Nghe qua cũng không tệ, không biết hiệu quả thế nào.
Hải Mộng Dao cười trả lời:
- Thử qua không phải sẽ biết sao.
Thiên Lân cười nói:
- Đệ đã thử qua rồi, sức mạnh Hư Vô Không Ngân có thể xuyên qua được tầng trận pháp này, xem ra thắng lợi sắp sửa xuất hiện rồi.
Tử Hàn và Hải Mộng Dao nghe vậy bật cười, thấy Thiên Lân vô cùng tự tin, hai người lập tức yên tâm không ít. Theo thời gian trôi qua, Thiên Lân xảo diệu vận dụng trận pháp triển khai công kích, lợi dụng Thiên Tượng Vô Thường thần bí để bố trí một tuyệt trận ở không gian quanh bên ngoài, cuối cùng dùng trận phá trận, vây khốn những bóng sáng đó, phá giải thành công trận pháp thần bí này.
Xuyên qua được vực sâu rồi, ba người Thiên Lân tiến vào trong hang động ở trên vách đá, đi dọc theo theo hang đó tiến lên, xuyên qua hai chỗ rẽ rồi thì đi ra ngoài hang động, đến Yêu vực. Mới đến nơi này, ba người Thiên Lân đều tỏ ra có phần hiếu kỳ, ai nấy tự đánh giá thế giới trước mắt, phát hiện rất nhiều chỗ tương tự với nhân gian, cũng có không ít đặc điểm khác biệt. Bầu trời, xám xịt mông lung, một vòng trăng tàn treo ngang lưng trời, không ngờ đã đến nửa đêm, hoàn toàn khác biệt với ngày đêm của nhân gian.
Nhìn rừng núi và cây cỏ xa xa, Tử Hàn trầm ngâm nói:
- Yêu vực này trông qua rất to lớn, nếu chúng ta tìm kiếm không có mục tiêu rõ ràng thì sợ sẽ phí rất nhiều công sức.
Hải Mộng Dao điềm đạm thanh nhã đáp lại:
- Điểm này cũng không cần phải lo lắng, nơi này cách với Thủy Tinh Thiên Địa của Thủy Kỳ Lân rất gần, chúng ta chỉ cần thi triển chút thủ đoạn liền có thể khiến Huyền Dạ đến đây, để ông ta dẫn chúng ta đi gặp Yêu Hoàng Liệt Thiên.
Thiên lân cười trả lời:
- Hay cho một chiêu dẫn xà xuất động, chuyện này cứ giao cho đệ.
Còn đang nói, quanh mình Thiên Lân rực lên ánh sáng, pháp quyết bốn phái Phật Ma Quỷ Đạo chuyển đổi theo thứ tự, lập tức làm rung chuyển Yêu vực.
Chốc lát sau, giữa không trung lóe lên ánh sáng, một bóng người hạ xuống, đó là một người áo xanh lam tuổi chừng năm mươi, người đó đứng cách Thiên Lân vài trượng.
Nhìn ba người, người áo xanh lam biến sắc, thất kinh la lên:
- Lục Vân sao lại đến nơi này?
Thiên Lân nghe vậy lắc đầu đáp:
- Ông hãy nhìn cho cẩn thận, ta hoàn toàn không phải là Lục Vân.
Người áo lam nghe vậy sửng sờ, cẩn thận nhìn kỹ Thiên Lân, ngạc nhiên thốt lên:
- Bộ dạng như đúc, thiên hạ không ngờ có người giống người đến vậy sao?
Hải Mộng Dao cười trả lời:
- Nguyên nhân rất đơn giản, đệ ấy chính là con trai của sư phụ Lục Vân của ta.
Người áo lam nghe vậy chấn động, kinh hãi la lên:
- Con trai của Lục Vân? Cô chính là đồ đệ Hải Nữ của Lục Vân?
Hải Mộng Dao mỉm cười gật đầu, để lộ ra dung mạo thật sự, nhẹ nhàng đáp:
- Mộng Dao ra mắt Huyền Dạ thúc thúc. Đây chính là Thiên Lân, con trai của sư phụ, người kia chính là Hiệp Y Thánh Tâm Tử Hàn.
Thiên Lân và Tử Hàn đồng thời làm lễ ra mắt, điều này khiến cho người áo lam tỉnh lại, vội vàng nói:
- Không cần đa lễ, nhanh để cho ta nhìn cái nào.
/1040
|