Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 116: Sơn Thôn Huyết Đồ

/1109


Nhìn vào thanh y thiếu niên trên mặt đất, trong mắt ấu đồng mới mười tuổi Dao Quang biểu lộ những tia đau xót. Mục quang di chuyển lên khuôn mặt của trung niên áo xám, Dao Quang thần sắc có chút lạnh lùng, hiện ra vẻ cực kì âm sâm. Môi mím chặt, khuôn mặt nhỏ thanh tú nghiêm nghị, đôi mắt sáng ngời ấy ẩn chứa vẻ thản nhiên bất khuất nhìn thẳng vào đối phương.”

Lặng lẽ đứng nguyên tại chỗ, tiểu Dao Quang không biểu lộ ra chút sợ hãi nào, chỉ là trong ánh mắt lấp lóe chứa đựng một nỗi đau xót và bi thương vô tận. Sơn thôn hơn hai trăm người giờ đây chỉ còn lại khoảng chừng mười một người, Thanh Phong thúc thúc đã chết, lúc này đây sơn thôn đã thực sự sắp bị diệt vong, tại sao lại như vậy? Lặng lẽ nhìn lên bầu trời, trong lòng tiểu Dao Quang chứa đầy cảm giác phẫn nộ bất phục.”

Người áo xám nhìn song vệ một cái rồi chuyển mục quang sang người Dao Quang, cười lạnh nói:”

- Tiểu hài, ngươi nếu hi vọng những người bên cạnh ngươi được chết thống khoái một chút, thì tự mình mang viên châu đó giao ra đây. Nếu như nói không giao, ta sẽ từ từ tra tấn, sau khi cho bọn chúng chịu đựng muôn vàn khổ sở ta mới giết chúng. Thế nào, ngươi có nghĩ thông không, những loại thống khổ như vậy không phải kẻ nào cũng có thể chịu được đâu.”

Lạnh lùng nhìn đối phương, Dao Quang cất tiếng hỏi:”

- Ngươi là ai? Nếu như ngươi không sợ phải nói ra thì hãy mau cho ta biết. Kiếp này chỉ cần ta không chết, ta thề tuyệt đối sẽ giết sạch bọn ngươi, xem như là báo thù cho toàn bộ người trong thôn.”

Thần sắc lạnh nhạt, câu nói đầu tiên của Dao Quang - đứa trẻ mười tuổi là báo thù. Không kinh sợ, không khuất phục, có chăng chỉ là sự phẫn nộ và cừu hận vô tận chờ đợi cậu ở khoảng đời sau này.”

Lạnh lẽo nhìn Dao Quang, người áo xám cười lạnh nói:”

- Tính cách quả nhiên có phần xấc xược, tiếc là kiếp này ngươi tuyệt đối sống không được lâu đâu, bởi vì tàn mi của người lúc ẩn lúc hiện, chính là mệnh chết yểu. Dựa vào chút đảm thức đó của ngươi, ngươi lại muốn biết ta là ai, ta sẽ nói cho ngươi biết, đằng nào thì các ngươi tất cả đều phải chết. Ta đến từ Ma Vực Huyết Giới, một trong Huyết Giới Thất Tuyệt, đứng thứ sáu, tại Ma vực có danh xưng là Huyết công tử. Hai tên này là vệ sĩ của ta, gọi là Ám Huyết Song Vệ. Hiện tại ta đã trả lời ngươi, đến lượt ngươi trả lời ta. Một câu thôi, nói hay không nói?

Đưa mắt nhìn xung quanh, mười người bên cạnh đều đang hộ vệ chặt chẽ cho mình, mặc dù không nói nhưng Dao Quang biết được trong lòng họ đều đang nghĩ gì. Mục quang lặng lẽ đảo một vòng khắp toàn thôn, mùi máu tanh đậm đặc tựa hồ đang nhắc lại nỗi thù hận vô biên, khiến ánh mắt Dao Quang dần dần trở nên ác liệt, biến thành hờ hững, biến thành tàn khốc.”

- Ma Vực Huyết Giới, Huyết Giới Thất Tuyệt, ta suốt đời sẽ không quên. Chỉ cần chưa chết, ta thề sẽ giết sạch các ngươi. Giờ đây, kể cả Dao Sơn thôn bị diệt, mọi người trong thôn đều chết, người cũng đừng vọng tưởng biết được nơi hạ lạc của hạt châu kia. Ta sẽ không cho ngươi biết bất cứ sự việc gì? Ngươi hãy cứ động thủ đi, xem những người trong Dao Sơn thôn chúng ta có phải là loại tham sống sợ chết hay không?!”

Nhìn thẳng vào Huyết công tử, Dao Quang lạnh nhạt trả lời.”

Nhẹ nhàng để lộ một nụ cười lạnh, Huyết công tử âm sâm nói:”

- Bất luận kẻ nào trước khi chưa được thưởng thức qua thống khổ đều mười phần kiên cường. Chỉ khi nào thực sự chịu đựng thống khổ, những kẻ còn có thể trụ được không nhiều. Hiện tại ta sẽ thử một tí, xem xem trong những người các ngươi tại đây có bao nhiêu kẻ thực sự quật cường.”

Dứt lời, hữu thủ phát chiêu trong tình huống không hề có chút dấu hiệu báo trước, một trảo phóng đến chụp vào nam tử ở gần nhất, bóp chặt lấy vai trái của hắn, đau đớn làm sắc mặt hắn đầy vẻ tang thương, mồ hôi đổ ra như mưa. Thế nhưng nam tử đó căm hận trừng mắt nhìn Huyết công tử, hai môi bặm nát, máu tươi chảy tràn cũng không mở miệng kêu tiếng nào, tự tử nhằm bảo toàn tôn nghiêm của người dân Dao Sơn thôn.”

Những tiếng hét giận dữ truyền lại, ba nam tử thấy đồng bạn bị bắt, điên cuồng vọt lên, song chưởng huy động toàn lực đánh tới, hi vọng có thể giải cứu đồng bạn. Tiếc là những võ kỹ bọn họ đã luyện qua này, đối với những người chưa tu luyện qua pháp quyết mà nói, trong mắt thường nhân chân khí này rất lợi hại, nhưng gặp phải Huyết công tử lại hoàn toàn chẳng có cảm giác gì.”

Khẽ vung tay, Huyết công tử phát xuất một cỗ lực xoáy cường mãnh, lập tức khiến cơ thể ba người tê liệt. Nội phủ trong người bắn tung xuống đất, tình cảnh thực sự thập phần khủng bố. Nhìn những trái tim vẫn còn đang đập, Huyết công tử mở miệng ra hút vào trong miệng, từ từ nhâm nhi thưởng thức.”

Sắc mặt đại biến, những người còn lại ngoại trừ Dao Quang, tất cả đều hoàn toàn nổi điên. Sáu người, mười hai ánh mắt ẩn ước thần tình cuồng loạn, hoàn toàn không để ý đến sự chênh lệch giữa hai bên, cùng lúc thi triển phương pháp tự hủy, lấy sự nổ tung của thân thể làm lực lượng tấn công đánh trả. Chỉ thấy sáu đạo nhân ảnh như sáu đạo sấm sét tạo ra xung quanh Huyết công tử một tiếng nổ kinh nhân, khí lưu cường mãnh tạo thành một cỗ khí tức hủy diệt, điên cuồng tấn công liên tục lên cơ thể của Huyết công tử.”

Hét lên một tiếng giận dữ, xung quanh thân thể Huyết công tử hắc sắc quang hoa đột hiện, bao bọc bởi một tầng chân nguyên hắc sắc đậm đặc ngăn cách hắn hoàn toàn với đòn công kích của sáu người. Chỉ nghe sáu tiếng nổ vang truyền tới, sáu đạo oan hồn bất cam hóa thành một cỗ khí tức hung hãn, lao thẳng đến bao vây lấy Huyết công tử Thân thể thoáng rung động, ở giữa lực tấn công tự hủy cường đại đáng sợ này, Huyết công tử mặc dù thực lực cường hoành vẫn liên tục bị chấn lui mấy bước, vòng khí hộ thể bên ngoài bị phá tan thành từng mảnh.

Lúc này, cơ thể thiếu niên áo xanh trên mặt đất bỗng động đậy, sau đó cố gắng toàn lực ngẩng đầu lên nhìn Dao Quang. Thấy tình cảnh lúc này, trên mặt thiếu niên xuất hiện vài phần bi thương ảm đạm, trong ánh mắt toát lên một cỗ quang mang kỳ dị khiến người không thể giải thích được. Không nói thêm điều gì, thiếu niên đưa mắt nhìn Dao Quang một lần cuối, sau khi gửi lại cho cậu ánh mắt quan tâm, cơ thể từ từ dịch chuyển, toàn thân bắt đầu xuất hiện tam sắc quang mang không tầm thường, tốc độ chính đang tăng lên gấp trăm lần, cuồng bạo bay lên.”

Ổn định thân thể, Huyết công tử có phần tức giận nhìn về phía Dao Quang, đột nhiên cảm thụ được sự dị dạng trên người thanh y thiếu niên. Nhìn tình trạng của thiếu niên, Huyết công tử sắc mặt đại biến, một mặt toàn lực đề tụ chân nguyên bắt đầu phòng ngự, một mặt mãnh liệt quát lên:”

- Tiểu tử ngươi điên rồi, thực sự không phải định tự hủy đi nguyên thần đã gian nan tu luyện, thi triển pháp quyết nguyên thần hủy diệt, ta...”

Hắn còn chưa nói xong, thiếu niên đã phát động đòn tấn công cuối cùng trong đời, hủy thần diệt thánh. Chỉ thấy hồng, hoàng, lam tam sắc quang mang hóa thành ba đạo tiễn mang từ ba góc độ khác nhau chia ra tấn công ba chỗ yếu hại trên cơ thể Huyết công tử. Do tốc độ quá nhanh, hoàn toàn không có thời gian lóe lên, ba mũi tiễn mang tất cả đều đánh trúng Huyết công tử. Lực hủy diệt cường đại đáng sợ mang theo sự phẫn nộ một đời của thiếu niên dễ dàng xuyên qua ba đạo phòng ngự vừa bố trí tức thì của Huyết công tử, một đòn khiến hắn bắn ra xa.”

Một tiếng nổ như sấm chớp vang trời, thân thể thiếu niên đột nhiên nổ tung, cả người không lưu lại chút dấu vết, hoàn toàn biến mất vô ảnh.”

Dao Quang - đứa trẻ còn lại, vào lúc này trong đôi mắt lần đầu tiên rơi ra hai dòng lệ. Ngẩng đầu nhìn trời, Dao Quang nhẹ nhàng nói:”

- Thúc thúc đi thong thả, tin rằng tương lai cháu sẽ gặp lại thúc ở trên trời. Đời này thúc đã vì Dao Sơn thôn chúng cháu, cuối cùng tất cả sinh mệnh đều lưu lại nơi này, cháu thay mặt cho những người Dao Sơn thôn đã khuất, tại đây hướng tới thúc bày tỏ kính ý vô thượng. Thiên ngôn vạn ngữ đều không cách nào biểu đạt được niềm cảm kích của mọi người, lúc này cháu chỉ muốn nói một câu, chính là cảm tạ thúc thúc, thúc vĩnh viễn sống trong lòng mọi người.”

***”

Xuyên qua rừng cây, Lục Vân xuất hiện tại lối vào Dao Sơn thôn. Từ xa, một mùi huyết tinh thoang thoảng mang theo vô số oan hồn truyền tới ý thức của Lục Vân. Mục quang nhìn qua thân cây bên cạnh tiểu đạo, ba chữ Dao Sơn Thôn được khắc rõ ràng trên đó.”

Ý niệm chuyển động, sắc mặt Lục Vân lập tức cực kì khó coi, một thần tình chấn nộ hiếm gặp lan tỏa toàn thân. Nhãn thần lăng lệ như đao, Lục Vân khẽ rít lên một tiếng lạnh lẽo, thân thể lao thẳng về phía sơn cốc.”

Nhế ch nhác từ bãi cỏ lao ra, trên mặt Huyết công tử tràn đầy phẫn nộ lẫn máu tươi, nhìn vào thực sự mười phần đáng sợ. Chớp mình xuất hiện bên cạnh Dao Quang, Huyết công tử chụp lấy thân thể nhược tiểu của cậu, giận dữ quát lên:”

- Nói mau, hạt châu đó rốt cuộc ngươi đã cất giấu tại nơi nào? Nói hay không, không nói ta sẽ giết ngươi.”

Khuôn mặt nhỏ trắng bệch méo mó thống khổ, trên đầu Dao Quang mồ hôi như mưa, hai môi cắn chặt vào nhau, giữ nguyên im lặng biểu lộ sự phẫn nộ và bất khuất của cậu. Huyết công tử nộ khí ngùn ngụt, nhìn thấy bộ dạng đó của cậu, trong mắt tức thì xuất hiện quang mang ám hồng, một cỗ khí tức tà ác từ trên thân dấy lên. Tâm ý chuyển động, tinh thần dị lực mang theo lực lượng kinh khủng có thể tiêu diệt hồn phách con người điên cuồng lao tới công kích tiểu Dao Quang. Tức thì ánh mắt Dao Quang thất thần, trong miệng phát ra một tiếng thảm liệt.

Một nhân ảnh chớp động, Lục Vân xuất hiện cách Huyết công tử chừng một trượng, ánh mắt vô cùng lạnh lẽo nhìn hắn, bộ dạng giống như người chết, không mang theo một chút tình cảm nào. Ý niệm chớp động, một đạo Ý Niệm Thần Ba cường hoành đột nhiên phát xuất, tần suất mỗi thức hai trăm bốn mươi tám nghìn lần phẫn nộ nhắm thẳng tới Huyết công tử.”

Chỉ nghe một tiếng hét thất thanh, toàn thân Huyết công tử đột nhiên bị bắn tung lên không, hai tay buông Dao Quang ra, trong miệng phát ra một tiếng thét thê thảm tê tâm liệt phế.”

trái Lục Vân xuất chiêu hút lấy thân thể đang lơ lửng trên không của Dao Quang vào trong tay, thương xót nhìn cậu bé. Cẩn thận xem xét tình trạng của cậu, trong mắt Lục Vân lửa giận đùng đùng, sự độc ác của Huyết công tử quả thật là đã tới cực độ. Lúc này đại não Dao Quang đã bị trọng thương, hơn nữa cậu căn bản chỉ một đứa trẻ nhỏ không chút chân khí nội lực, mảy may không có sức đề kháng, do đó tình hình thập phần nghiêm trọng, nếu không cẩn thận có thể dẫn đến bị si ngốc, tinh thần bị hủy hoại.”

Không có nhiều thời gian xem xét việc sống chết của Huyết công tử, Lục Vân đặt Dao Quang bên cạnh, hữu thủ phát xuất một luồng ngũ thải quang hoa nhẹ nhàng chụp lên đầu cậu bé, linh lực sung mãn lúc này toàn lực tu bổ đại não, toàn lực khôi phục thần trí của cậu nhằm giúp cậu có thể khôi phục lại sự minh mẫn như bình thường.”

Lúc này hắc y song vệ vừa điều tức tỉnh lại, nhìn thấy Huyết công tử đang không ngừng kêu la, đều biết rằng do Lục Vân ngầm dở trò. Hét lên một tiếng, thân pháp song vệ nhanh như thiểm điện, một trước một sau công kích đến Lục Vân. Chỉ thấy toàn thân song vệ hắc sắc quang hoa chớp động không ngừng, song chưởng trở nên đen kịt mang theo một lực lượng tà ác đáng sợ nhắm thẳng vào trước ngực và sau lưng Lục Vân.”

Thần sắc lãnh khốc nhìn lướt qua song vệ, Lục Vân ý tùy tâm động, Ý Niệm Thần Ba vô hình ở bên ngoài cơ thể thiết lập chín đạo phòng ngự, vô thanh vô tức lặng lẽ tập kích địch nhân. Chỉ thấy hắc sắc thân ảnh chớp động, song vệ cùng lúc xuất hiện bên cạnh Lục Vân, sắc mặt âm sâm mang theo sự độc ác khôn cùng tàn nhẫn tấn công vào những chỗ yếu hại của Lục Vân. Vừa lúc song vệ đến gần Lục Vân trong cự li ba thước, nhãn thần Lục Vân đột nhiên âm lãnh nhìn vào hai người, khóe miệng mang theo một thần sắc tàn khốc.”

Ánh mắt nhẹ biến động, một cảm giác bất tường đột ngột dâng lên trong lòng song vệ, đáng tiếc là lúc này mọi thứ đều đã quá muộn. Ý Niệm Thần Ba phân bố xung quanh Lục Vân mang theo lực phản chấn trói buộc đột ngột bắn ngược trở lại song vệ, nhanh chóng và chắc chắn bám chặt lấy hai thân thể, triển khai công kích hung mãnh vào đại não bằng ý niệm với tần suất cao. Nhãn thần đại biến, khuôn mặt méo mó, toàn thân song vệ hắc sát quang hoa nhanh chóng rung lên, hiển nhiên đang toàn lực phòng ngự, chỉ tiếc là trước đòn tấn công xuất kỳ bất ý của Lục Vân, hoàn toàn vô lực kháng cự. Lúc này, hai tiếng kêu thảm phát ra từ miệng song vệ, chớp mắt tràn ngập khắp cả sơn cốc.

Thu hồi mục quang, Lục Vân cẩn thận quan sát Dao Quang, trong ánh mắt lộ ra nét thương xót. Đối với cậu bé mười tuổi này, Lục Vân không hiểu được những kẻ đó làm sao lại có thể dùng những thủ đoạn âm độc như thế này để đối phó với cậu, không hiểu là vì vật gì? Nghĩ tới đây, Lục Vân quay ra nhìn vào trung niên áo xám, trong mắt ánh lên tia nghi hoặc.”

Mặc dầu không biết tên của người áo xám, nhưng Lục Vân vẫn nhận ra, người này lúc truớc tại vùng hoang dã cách đây trăm dặm đã xuất thủ thu thập nam tử áo đen, sát nhân diệt khẩu, chính là Ma vực cao thủ. Nghĩ lại những hành động của hắn trước đó, Lục Vân đột nhiên minh bạch, nguyên lai hắn giết người diệt khẩu vì không muốn ai biết được tình hình ở Dao Sơn thôn, để tiện cho việc thực hiện độc kế của hắn, nhằm tra ra nơi hạ lạc của vật thần bí đó.”

Nhìn những thi thể xung quanh, Lục Vân không kềm được sự giận dữ dâng lên trong lòng. Sự tình những người này muốn cướp vật đó khả dĩ còn có thể lý giải được, bởi vì con người ai cũng có lòng tham, còn như hành động đuổi tận giết tuyệt mất hết nhân tính thế này quả thật không thể tha thứ. Lãnh khốc nhìn vào Huyết công tử, Lục Vân đột nhiên minh bạch lý do vì sao những người tu chân ở nhân gian nhiều lần ngăn trở Ma vực cao thủ xâm nhập nhân gian. Tịnh không thể nói Ma vực cao thủ toàn là ác ma, nhưng ít nhất đại đa số đều là những hung thần tàn khốc lạnh lùng. Như vậy, vì hòa bình của nhân gian, giới tu chân đành phải nhìn thấy thì giết, nhằm đề phòng bất trắc.”

Thở hắt ra một hơi, Huyết công tử mười phần kinh hãi nhìn Lục Vân, mục quang dừng lại trên thân của hắc y song vệ. Phát hiện ra tình hình song vệ lúc này không ổn, Huyết công tử đứng thằng thân thể dậy, bước lên phía trước một bước nói:”

- Tiểu tử ngươi là ai, ngươi khi nãy công kích ta có phải sử dụng pháp quyết Tâm Dục Vô Ngân của Ma vực ta không?”

- Còn ngươi là ai? Lúc trước cách đây trăm dặm, ngươi mang hắc y nam tử đó giết người diệt khẩu, nhất định là vì sợ người khác biết được ngươi ở đây hành ác, phải không?”

Lạnh lùng nhìn Huyết công tử, trong mắt Lục Vân ẩn chứa sát khí. Thấy Lục Vân không trả lời, Huyết công tức tức giận nói:”

- Ta là ai đợi ngươi chết rồi hãy hỏi Diêm Vương đi, xem chiêu!”

Thân ảnh lao tới Lục Vân, Huyết công tử toàn thân bạo phát ra một vòng ánh sắc ám hồng mang theo khí tức tà ác, như một dải ánh sáng chớp mắt liền xuất hiện trước mặt Lục Vân.”

Nhãn thần lạnh lùng, đối với tu vi thâm hậu của Huyết công tử, Lục Vân đã biết qua, hiểu rằng tên ma đầu này vô cùng giảo hoạt, không thể không để mắt lưu tâm nhiều hơn. Liên tục bố trí mười hai đạo Ý Niệm Thần Ba, Lục Vân tay trái đồng thời nắm Viên Mộc, ở trước mặt huyễn hóa ra một đoàn thanh quang bát quái đồ, nhanh chóng hướng về phía Huyết công tử đẩy đến.”

Quang ảnh chớp động, thân thể Huyết công tử còn cách người Lục Vân ba thước liền phát sinh chấn động kịch liệt, lúc này hắn sử dụng thân pháp nhanh như thiểm điện, nhìn như trùng trùng ma ảnh, chính đang điên cuồng xoáy tròn quanh người Lục Vân. Ma tông Tâm Dục Vô Ngân đấu với Ý Niệm Thần Ba của Lục Vân, hai loại tinh thần dị lực cùng nguồn gốc, phạm vi công kích và phương thức đối kháng nhau, tức thì sản sinh ra sóng thần niệm ba động cường mãnh, khiến thi thể và tạp vật bốn phía lần lượt bắn lên giữa trời, tan thành từng mảnh.”

Trong lúc giao thủ, Huyết công tử liên tục chín mươi sáu lần cùng Viên Mộc trong tay Lục Vân giao phong, kết quả đều bị bắn ngược ra, điều này khiến trong lòng hắn cực kỳ chấn động. Mục quang chuyển động, Huyết công tử một mặt di chuyển với tốc độ cực nhanh, một mặt dùng pháp quyết Tâm Dục Vô Ngân xem xét tình hình song vệ. Thấy Lục Vân lúc này tinh lực chủ yếu tập trung trên người, trong mắt Huyết công tử lóe lên một tia sáng kỳ dị, tinh thần dị lực cường kích, đột nhiên chặn đứng đòn tấn công của Lục Vân nhằm vào song vệ, một đòn giải cứu hai người.

Lục Vân sắc mặt lạnh lùng, khóe miệng mang theo nụ cười nhẹ nhàng, Ý Niệm Thần Ba lại tăng lên một bậc, tàn nhẫn công thẳng vào hắc y song vệ. Chỉ nghe tiếng la thảm thiết truyền lại, đại não thần kinh của song vệ tức thì bị Ý Niệm Thần Ba cường kích phá hủy, hai người điên cuồng vò xé đầu tóc, thần tình rơi vào điên loạn.”

Cùng lúc này, Huyết công tử sau khi giải cứu song vệ, nhân lúc Lục Vân nhắm song vệ phát động tấn công, toàn thân hắc sắc quang hoa bạo phát, đột ngột thi triển Ma tông kì học Ma Ảnh Thiên Huyễn. Chỉ thấy trong màn Ma Ảnh Thiên Huyễn, Huyết công tử không đi cứu song vệ mà lại lao thẳng đến phía Dao Quang.”

Thừa lúc Lục Vân tâm thần đang chấn động, Huyết công tử cười lên một tiếng độc ác nói:”

- Ta không đoạt được thì người cũng đừng vọng tưởng đoạt được, Ma Diệt Kì Tâm! Một chưởng mang theo uy lực hủy diệt khủng bố tàn nhẫn nhắm vào ngực Dao Quang, chớp mắt đã tiến nhập vào trong nội thể Dao Quang, điên cuồng phá hoại sinh cơ của cậu.”

Thần sắc biến động, khi Lục Vân phát hiện ra ý đồ của Huyết công tử, mọi việc đều đã quá muộn. Lục Vân cách nào cũng không nghĩ đến Huyết công tử lại tàn ác như vậy. Vì đạt mục đích bất chấp tất cả, thực sự lãnh khốc đáng sợ. Nhìn thấy thân thể Dao Quang bị chấn bay, trong mắt Lục Vân dấy lên lửa giận ngùn ngụt, cả trăm người dân trong sơn thôn này đều đã chết, nếu như mệnh mạch cuối cùng này cũng chết thì sơn thôn này sẽ vĩnh viễn biến mất trên nhân thế.”

Giận dữ hét vang, Ý Niệm Thần Ba của Lục Vân đột nhiên tăng lên mỗi thức ba trăm bảy mươi chín nghìn lần, điên cuồng nhắm đến Huyết công tử công kích. Vào lúc này, Lục Vân đã hạ quyết tâm phải tiêu diệt cho bằng được hắn, đã không còn chút nhân nhượng nào, toàn lực xuất thủ. Đồng thời trong thời khắc đó, thân ảnh Lục Vân chớp động, sau khi tay phải ấn lên ngực song vệ một đạo hắc sát ấn ký, tiếng la thảm thiết nháy mắt liền biến mất, sau đó thân thể hai tên hóa thành những làn khói mỏng tiêu tán giữa không trung.”

Nhẹ nhàng tiếp lấy thân thể Dao Quang, Lục Vân xếp bằng trên đất, song thủ đồng thời đặt lên đầu và ngực Dao Quang. Lúc này, Viên Mộc trong tay Lục Vân bay lên trên đỉnh đầu, tự động xoay chuyển tán phát ra một luồng ám hồng sắc quang mang bao trùm lấy thân thể Lục Vân và Dao Quang vào bên trong.”

Nhìn về phía Huyết công tử, Ý Niệm Thần Ba của Lục Vân lúc này liên tục đuổi theo truy kích không một chút lơi lỏng. Đồng thời, hai tay Lục Vân đặt trên người Dao Quang, phát ra quang mang kim sắc, lúc này toàn lực thi triển Phật môn Tâm Thiện Bất Diệt quyết không ngừng đối kháng với pháp chú hủy diệt sinh cơ Ma Diệt Kì Tâm của Huyết công tử. Xét theo thương thế của Dao Quang, thực sự hoàn toàn không còn chút sinh cơ nào. Chỉ là Lục Vân không nỡ nhìn sinh mệnh cuối cùng của Dao Sơn thôn kết thúc như thế này nên dốc toàn lực ứng cứu, muốn tranh mệnh cùng với ông trời. Chỉ thấy lúc này Lục Vân toàn thân kim quang tỏa sáng, từ trên người phát ra Phật gia từ bi chi khí thần thánh trang nghiêm, chính là dùng tu vi vô thượng nỗ lực khắc chế lực phá hủy tàn bạo của Ma Diệt Kì Tâm, nỗ lực bảo vệ mạng sống của Dao Quang.

Lúc này, tiếng kêu la thảm thiết của Huyết công tử đã biến mất, khi Lục Vân đang toàn lực tranh đoạt sinh mệnh của Dao Quang, Huyết công tử chớp thời cơ thoát khỏi đòn công kích ý niệm của Lục Vân, cả người ngã lăn ra đất, hoàn toàn không còn chút sức lực phản kháng. Nhìn thấy nhân dạng của Lục Vân kim quang tỏa sáng, sắc mặt Huyết công tử biến đổi, khí tức Phật gia thần thánh trang nghiêm đó khiến hắn toàn thân cảm thấy thập phần khó chịu. Tròng mắt chuyển động, Huyết công tử hiểu rằng nếu mình không thể tìm cách thoát được khỏi tay Lục Vân thì hôm nay chắc chết. Lúc này hắn một mặt nghĩ cách, một mặt toàn lực vận công khôi phục chân nguyên.


/1109

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status