Thê Chủ Tà Mị

Chương 70: chương 68

/129


Phong Lăng Hề nhìn người trước mắt, không quá nhiệt tình hỏi: "Có việc gì?"

Duẫn Thiểu Thiên được mời trở về đảm nhiệm chức vụ ám vệ thở dài nói: "Vương gia ngài rốt cuộc làm sao đắc tội Thái hậu vậy? Ám vệ bên cạnh y của chúng ta đều bị đuổi đi." Nàng như thế nào lại đau khổ như vậy chứ? Cực nhọc vất vả bảo hộ người ta, còn bị ghét bỏ.

Phong Lăng Hề nhíu mày, khoát tay nói: "Được rồi, các ngươi đi qua Hoàng Vũ Hiên bên kia đi!" Thái hậu không phải là người không có đúng mực, sẽ không vì một chút trò đùa trẻ con liền cầm tính mạng của mình ra đùa giỡn, rõ ràng là cảm thấy Hoàng Vũ Hiên càng thêm nguy hiểm, cho nên không muốn làm cho nàng lãng phí sức lực ở trên người y.

Duẫn Thiểu Thiên đúng là không đáng kể, ngược lại bảo vệ ai cũng giống nhau, nàng đã lâu không thấy cái mặt than Bạch Khung kia, vừa vặn đi ôn chuyện.

Phong Lăng Hề nhìn nàng rời đi, suy nghĩ một chút, mở miệng nói: "Dạ Tinh, ngươi đi bảo vệ bên cạnh Thái hậu." Ám vệ hoàng thất mặc dù cũng không kém, thế nhưng bên cạnh Thái hậu chỉ có mấy ám vệ, cô vẫn là không quá yên tâm. Dù sao Hoàng Vũ Hiên tôn trọng Thái hậu cũng là chuyện mọi người đều biết, ai biết đối phương có thể ra tay với Thái hậu hay không?

* * *

Bên kia, Vân Tư Vũ chạy về phía tiểu hồ ly đang kêu thảm thiết, nhìn thấy hình ảnh nhưng có một chút chuyện nằm ngoài dự liệu của hắn như vậy.

Sau khi run lên sửng sốt trong chốc lát, Vân Tư Vũ quuyết đoán che mặt, quay đầu, nhấc chân, chuồn êm.

Ai ngờ không chạy được vài bước, phía trước lại nhiều ra một người chặn đường, cũng may Vân Tư Vũ thắng lại đúng lúc mới không có đụng vào.

Khóe miệng Hoàng Ngọc Quỳnh mỉm cười, nhìn người chuẩn bị chạy trốn trước mắt, thấp giọng cười nói: "Thế nào? Sủng vật gây họa, chủ nhân rõ ràng không có ý định chịu trách nhiệm sao?"

Có thể nhìn ra được tâm tình của nàng tâm không tệ, người ta là ôm cây đợi thỏ, nàng là ôm hồ ly đợi người.

Trước khi phát hiện con hồ ly kia, nàng ngược lại không nghĩ tới sẽ gặp phải con mèo nhỏ này ở trong cung.

Vân Tư Vũ nhìn nàng một cái, nhíu nhíu mày, quuyết đoán phán định người này không phải người tốt. Sau đó dấu tay ở phía sau giật giật, bạc băng oạch một cái tiến vào trong bụi hoa dưới chân hắn, đến gần về phía trước.

Động tác của rắn bạc băng nhanh chóng nhẹ nhàng, bình thường cao thủ căn bản không phát hiện được động tác của nó, mà vị Võ vương thế nữ này vốn là nên phát giác ra, thế nhưng sự chú ý hiện tại của nàng rõ ràng ở trên người Vân Tư Vũ, hiếu kỳ hắn sẽ làm như thế nào, nhưng tuyệt đối không ngờ rằng trên người hắn sẽ có vật còn sống.

Rắn bạc băng đến gần chỗ tiểu hồ ly, nhìn tình hình trước mắt, không khỏi có chút chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, thật sự là quá mất mặt, đường đường là linh hồ, rõ ràng bị một bọn nam nhân đuổi cho chật vật như vậy, thật sự xin lỗi viên thuốc độc của chủ nhân mà!

Tiểu hồ ly hiện tại xác thật rất chật vật, vốn là bộ lông chỉnh tề trắng như tuyết đã trở thành một mảnh ngổn ngang, dính chút bùn đất, còn có mấy cánh hoa bám lên. Bởi vì rượu còn chưa có tỉnh, chạy đi cũng là ngã trái - ngã phải, thỉnh thoảng lại còn có thể té một cái, xác thật rất mất mặt, thế nhưng điều kiện tiên quyết là đám nam nhân xem nhẹ kia còn chật vật hơn nó.

Những nam tử này là từ Tân Nghi cung đi ra, vốn là chỉ là đến Ngự hoa viên đi dạo một chút, không nghĩ tới sẽ vừa vặn gặp phải tiểu hồ ly say khướt. Tiểu hồ ly nào đáng yêu như thế mà nam tử lại không thích? Hơn nữa còn là một bộ dáng say rượu choáng váng, dáng vẻ ngốc nghếch đáng yêu kia trong nháy mắt làm cho tâm của những nam tử này hóa thành nước, liền có người không nhịn được muốn đi tới ôm một cái.

Ai biết tiểu hồ ly quá trơn trượt, người ra tay đầu tiên ngay cả sợi lông hồ cũng không có đụng tới, tiểu hồ ly thuận tiện lăn xuống bàn đá, chuẩn bị chạy trốn.

Một đám nam tử phản ứng cũng nhanh, bởi vì vốn là vẫn chú ý nó, vừa thấy nó muốn chạy, liền theo bản năng vây nó lại. Sau đó liền xuất hiện tiết mục một bọn nam nhân vây bắt hồ ly.

Lúc Hoàng Ngọc Quỳnh tới đây, vừa vặn nhìn thấy một màn này, bất quá thấy tiểu hồ ly gian xảo như vậy, nàng cũng không chút nào dự định ra tay giúp đỡ, ngược lại nhìn say sưa.

Mà lúc này, khuôn mặt một đám nam nhân vốn là yêu thích tiểu hồ ly đã thành dữ tợn, chỉ muốn đem nó bắt đến lột da rút gân, để trút mối hận trong lòng.

Nguyên nhân sao, nhìn bọn họ một số ít thân chật vật kia liền biết là xảy ra chuyện gì. Tiểu hồ ly mặc dù được Vân Tư Vũ nuôi, nhưng đến cùng vẫn là mang theo vài phần dã tính. Đám người kia mặc dù vốn không có cái gì ác ý, thế nhưng vẫn muốn bắt nó; mà tiểu hồ ly tự nhiên là không muốn bị bắt lại, một mực nó hiện tại choáng váng, ngay cả phương hướng đều không phân rõ, rất lâu căn bản chính là đưa mình tới cửa, đi đụng vào bên chân người khác. Trong lòng không khỏi nói có bao nhiêu buồn rầu, nó lấy tốc độ nhanh nổi tiếng, nhưng hiện tại chạy không ra khỏi đám người vây vòng kia, bị người bắt nạt như vậy, nó tự nhiên cũng có mấy phần tức giận.

Mặc dù Vân Tư Vũ không cho phép nó tùy tiện hại người, thế nhưng hiện tại nó cũng không cần biết nhiều như vậy, thường là muốn tới bắt nó, nó trực tiếp dùng móng vuốt hầu hạ. Cho nên hiện tại một đám nam tử, đa số người trên mu bàn tay đều bị cào mấy đường vết thương, máu tươi chảy ròng, không ít người y phục trên người bị cào đến rách nát, thậm chí còn có người tóc tai bù xù, đồ trang sức quý giá rơi đầy đất, có thể tưởng tượng được, bọn họ vô cùng quan tâm hình tượng, nam tử ăn mặc tỉ mỉ tiến cung liền tức giận đến cỡ nào.

Bất quá tiểu hồ ly mặc dù bởi vì quá choáng, trong khoảng thời gian ngắn chạy không ra được, thế nhưng cũng không có bị bắt đến nguy hiểm. Cho

/129

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status