The Last Day Of High School - Câu Chuyện Của 12 Cung Hoàng Đạo

Chương 10: Đối mặt - Sự mất mát của một thành viên

/30


Ngay cái đêm hôm đó, một học sinh phát hiện ra xác của Thiên Bình nằm ở dưới sân trường, máu hòa cùng nước mưa lan ra khắp mọi nơi.

Và lúc đó, Song Ngư cũng đã biến mất...

"Chuyện gì vậy Thần Nông?" - Bảo Bình chống hai tay vào đầu gối, thở hồng hộc, ngước mắt lên nhìn Thần Nông hỏi.

Tiếp đó là 6 đứa học sinh lớp đặc biệt theo sau, Xử Nữ không giấu nỗi sự lo lắng, cô lao đến và nắm lấy cánh tay Thần Nông: - "Thiên Bình đâu rồi? Cậu ấy ở..." - Đột nhiên cô khựng lại, rụt tay của mình ra khỏi tay Thần Nông và giơ ra trước mặt, miệng lắp bắp: - "Đây là... Tại sao? Tại sao lại là máu?"

Thần Nông dường như không để ý gì đến xung quanh nữa, anh vẫn đứng bần thần ở ngay lan can, mắt nhìn về cái nơi mà vừa nãy anh đã cố gắng giúp Thiên Bình được tồn tại.

"Cậu mau nói đi, Thiên Bình đâu rồi?" - Như cảm thấy có chuyện chẳng lành, Kim Ngưu bước đến và chợt đứng khựng lại, máu ở dưới đất đã ướt đẫm bàn chân cô. Vội lùi lại, Ngưu Ngưu hét lên: - "Sao lại nhiều máu thế này?"

"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" - Ma Kết ngồi thụp xuống nhìn vũng máu rồi đẩy gọng kính, ngước lên nhìn Thần Nông hỏi.

"Cậu..đã giết Thiên Bình?" - Bảo Bình đứng sát vào lan can, cúi đầu xuống nhìn một xác chết ở bên dưới trong màn mưa.

"Chết tiệt, cậu muốn gì hả?" - Xử Nữ nhào đến, nắm cổ áo của Thần Nông và hỏi.

"Chúng ta phải mau đi thôi!" - Nhân mã chợt lên tiếng sau khi 1 tay gọi điện cho thầy Bạch Dương nhưng thầy lại không nhấc máy, và 1 tay thìcố vỗ vai trấn an Sư tử làm cả bọn giật mình.

"Cậu điên à, tớ sẽ không bỏ Thiên Bình ở lại đâu." - Xử Nữ bật khóc, ngã vào lòng Thần Nông.

Bảo Bình nhìn 7 đứa tụi nó rồi khẽ thở dài: - "Nhân mã nói đúng, đi thôi, nếu để ai đó biết được chúng ta có mặt ở đây thì sẽ rất phiền phức."

Đêm hôm đó, cả đám con gái xách mền gối qua và ngủ cùng với tụi con trai. Mất đi một thành viên trong lớp đặc biệt khiến họ vô cùng lo lắng, bởi đã xảy ra hai cái chết kỳ lạ và nó hệt như "Thảm họa Trường Ice" của 4 năm trước.

Mọi người tự hỏi: Người tiếp theo sẽ là ai?

Có lẽ người đau buồn nhất chính là Xử Nữ. Chỉ còn mình cô ở bên phòng con gái, ôm chiếc gối của Thiên Bình và khóc. Họ là đôi bạn thân thiết nhất, nhưng sao chuyện này lại xảy ra ở lớp đặc biệt chứ?

"Thiên Bình, lớp đặc biệt." - Giọng thầy hiệu trưởng vang lên trong không khí não nề của buổi sáng sớm hôm sau. Xử Nữ gào thét và chạy đến ôm bạn mình nhưng bị mọi người chặn lại.

"Chắc chắn thảm họa đó đã trở lại."

"Nhỏ tiếng thôi!"

"Đừng nhiều chuyện, khôn hồn người tiếp theo là cậu bây giờ."

Cả bảy đứa đều nghe được những lời xì xầm bàn tán không mấy tốt đẹp.

Còn một số học sinh khác thì vui mừng khi nhận được thông báo nghỉ 3 ngày để tiện cho việc điều tra của cảnh sát.

"Cái gì? Ba ngày nghỉ để ổn định tinh thần? Trường này điên rồi." - Song Tử đảo tròn hai mắt và nói với vẻ chán nản.

Ai cũng mệt mõi và chưa kịp hoàn hồn với những cái chết vừa qua cũng như chưa có lời giải đáp nào cho những chuyện bí ẩn ở đây nên việc cho học sinh nghỉ thì coi như là kế thượng sách của nhà trường. Riêng Thần Nông thì vẻ mặt của anh rất bình tĩnh, gương mặt lạnh lùng nhìn ra cửa sổ, anh đã suy nghĩ hết đêm hôm qua và chuẩn bị sẵn sàng để đối mặt với chuyện này, nên chỉ cần thầy thông báo về phòng lập tức Thần Nông sẽ lên sân thượng, mặt đối mặt với Song Ngư cùng với bao nhiêu thắc mắc của anh.

Tiếng loa thông báo của trường vừa vang lên, các lớp bắt đầu về phòng mình. Lớp đặc biệt chào thầy Bạch Dương rồi cũng lần lượt xếp hàng và tiến thẳng về phòng. Riêng có Thần Nông thì len lén trốn khỏi hàng, vụt chạy thẳng về hướng sân thượng.

Và anh không ngờ đã có một người thấy anh.

Thần Nông chạy vội lên cầu thang như sợ ai bắt gặp. Cửa sân thượng vẫn mở toan, điều đó bây giờ không làm anh ngạc nhiên nữa. Lần đầu tiên Thần Nông lên sân thượng và cầu mong được gặp Song Ngư. Anh thật sự muốn biết hết tất cả mọi chuyện này, nên cho dù chị ta là ma đi chăng nữa, anh cũng không sợ.

Vừa bước đến cửa sân thượng, quả nhiên chị ta đã đứng đó.

Lần này như biết được Thần Nông sẽ đến tìm mình nên Song Ngư đã đứng quay về hướng anh, gương mặt lạnh tanh.

Vừa gặp cô, Thần Nông hơi rùng mình, tự hứa sẽ không sợ nhưng theo quán tính anh vẫn có cảm giác đó. Như nhớ ra được điều gì, Thần Nông vội liếc mắt xuống tay Song Ngư, nhưng chẳng thấy cô cầm cây búa như mọi lần.

Cô đứng trước mặt Thần Nông, ánh mắt như muốn nuốt chửng anh khiến anh càng bối rối thêm.

Lúc nãy mạnh mẽ lắm mà? Sao giờ... - Thần Nông cúi mặt xuống, nhắm mắt lại, lắc lắc đầu và thầm nghĩ.

Bất ngờ Song Ngư lên tiếng, đôi mắt sắt lạnh, giọng nói đanh lại khiến anh giật mình: - "Muốn gì?"

Chết thì chết. - Thần Nông nhủ thầm rồi tiến lại gần Song Ngư, nhìn thẳng vào mắt cô và nói: - "Tôi muốn biết sự thật." - Mặc dù khá run nhưng trong câu nói của anh chả có một chút sợ sệt nào.

Song Ngư trợn mắt rồi cười phá lên một cái, anh vội bịt tai lại. Thật khổ cho anh khi phải chịu những âm thanh này tra tấn, quả thật còn ghê hơn là ngồi trong phòng tối và xem phim kinh dị một mình nữa.

Bỗng dưng cảm giác thấy không gian yên lặng lạ thường, hé mắt ra nhìn thì thấy Song Ngư ngồi ngay lan can từ hồi nào, cô đưa mắt nhìn về khoảng không phía trước và lên tiếng: - "Cô nữ sinh của bốn năm trước..."

"Thần Nông!" - Đột nhiên giọng nói của Xử Nữ vang lên làm cắt ngang câu chuyện của Song Ngư.

"Xử Nữ? Cậu lên đây làm gì?" - Thần Nông vừa hỏi cô, vừa quay về hướng Song Ngư để biết chắc chị ta không trốn nữa.

"Câu này tớ hỏi cậu mới đúng." - Đôi mắt của Xử Nữ ánh lên sự bực tức và tò mò nhưng cũng toát lên vẻ đẹp thanh tú, có phần kiêu kỳ của cô.

Đang không biết phải giải thích thế nào thì bị Xử Nữ cướp lời: - "Chị ta đâu? Tôi muốn gặp chị ta ngay bây giờ."

/30

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status