The Last Day Of High School - Câu Chuyện Của 12 Cung Hoàng Đạo

Chương 18: Thứ 6 ngày 13...

/30


"Chính hai ông ta muốn tụi này phải như thế. Lớp đặc biệt không thể bị loại bỏ, nếu bị loại bỏ thì coi như nỗi oan của chúng tôi cũng sẽ bị vùi chôn. Cho nên..."

Giọng nói của một cô gái trẻ vang lên ở bên trong phòng y tế. Thần Nông im lặng và lắng nghe từng chữ một, sau khi giọng nói kia im bặt là một loạt tiếng la hét của Kim Ngưu làm anh và Song Tử không thể đứng yên được nữa.

Song Tử đưa mắt nhìn qua phía cửa sổ xem tình hình bên trong, và anh vô cùng hoảng hốt. Mái tóc cột cao của Kim Ngưu bị túm chặt và kéo lê lết trên giường, sau đó ngã lăn xuống nền đất. Nhưng khi ánh mắt của Thần Nông lướt qua với tốc độ chớp nhoáng, anh đã ghi nhận được hình ảnh mờ ảo của một cô gái, cùng với đồng phục học sinh trên người, đang kéo giật mái tóc của Ngưu Ngưu, trên tay là một cây kéo.

Và trên vai áo cô gái là phù hiệu của Trường Ice bốn năm trước.

Thần Nông đưa chân đạp tung cánh cửa phòng y tế với một lực rất mạnh, cùng lúc đó Ma Kết và Sư Tử đang đỡ Nhân Mã cũng chạy đến và cố gắng mở cửa cứu lấy Kim Ngưu.

Bởi vì họ đều không muốn thêm một bạn nữ trong lớp lại phải ra đi...

"Dừng lại đi, làm ơn đừng làm hại cô ấy!"

Thần Nông ngước nhìn bóng dáng mờ ảo đó. Nó cũng nhìn lại anh, cùng với gương mặt không cảm xúc, ánh mắt như muốn nói: họ không muốn làm hại ai nhưng ai đó buộc họ phải làm thế.

"Được, chúng tôi sẽ giải oan cho mọi người, sẽ cho linh hồn mọi người siêu thoát. Nhưng trước hết làm ơn hãy dừng chuyện này lại đi."

Thần Nông quát lớn và mọi người im lặng, nhíu mày nhìn anh khó hiểu. Phải, tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều không thể thấy được những gì mà Thần Nông thấy.

Và chỉ có mình anh bị đóng đinh bởi ý nghĩ duy nhất: người anh đang nói chuyện chính là hồn ma của một trong số học sinh của lớp 10.3 bốn năm trước.

Bàn tay cô gái đang túm chặt mái tóc của Kim Ngưu buông nhẹ, cô khẽ nhếch một bên lông mày lên nhìn Thần Nông. Cô từ từ bước đến gần anh, không một tiếng động. Một hơi lạnh phả vào người anh:

"Như thế vẫn chưa đủ." - Cây kéo sắt nhọn mà cô đang cầm trên tay chỉ thẳng vào cổ của Thần Nông. - "Cậu phải bắt kẻ đã gây ra mọi thứ phải hối lỗi."

Nói rồi cô gái biến mất, gió cũng dừng hẳn, mọi thứ chìm trong im lặng.Thần Nông đơ người ra,đôi mắt cứ dán vào khoảng không phía trước cùng với những cảm xúc vừa trải qua. Chỉ có mình Kim Ngưu nằm dài trên sàn và vô cùng sợ hãi.

Nhưng không chỉ có một mình cô.

Cả thầy hiệu trưởng đã nhảy xuống lầu và chết tại chỗ, căn phòng của thầy không còn được nguyên vẹn, cả vợ con đều bị tai nạn trong khi chạy xe. Xác của thầy thể dục được tìm thấy ở phòng tập, một bên con mắt bị mất, máu tuông ra ồ ạt.

Đó có thể xem là cái giá phải trả khi dám khơi gợi lại chuyện loại bỏ lớp đặc biệt. Và như thế hình phạt sẽ là chịu đựng sự dày vò cùng các linh hồn ở dưới Cõi Chết.

Và có một người rất hài lòng về chuyện này...

Hôm nay, thứ sáu ngày mười ba, trời mưa to...

***

Thầy Bạch Dương mở cửa bước vào, cả đám đang ngồi lo sợ về những chuyện đã xảy ra.

Lại một lần nữa Ngưu Ngưu suýt chết.

Và lúc này mọi sự chú ý đều hướng về Thần Nông. Nhưng anh thì đang rất muốn gặp Song Ngư, anh còn rất nhiều điều muốn hỏi cô...

"Lớp đặc biệt!" - Thầy Bạch Dương hít một hơi thật sâu và vỗ tay lên tiếng, như chuẩn bị tinh thần để mọi người đón tiếp thứ gì đó, và cũng đúng như vậy thật. - "Các em bình tĩnh lại, sẽ không còn chuyện gì xảy ra nữa, mau chỉnh tranh đồng phục và bắt đầu lễ cầu siêu của trường đi."

"Lễ cầu siêu?"

Cả đám thốt lên, không ngờ trường này lại còn làm thế. Cả thầy hiệu trưởng đã chết, vậy mà cô hiệu phó vẫn không cam lòng, quyết định đứng ra xây dựng lại trường học bằng cách này.

Mọi thứ đều rối như mớ bòng bong. Không có lời giải đáp nào cho Thần Nông, không có một manh mối nào. Hoặc là đã có nhưng anh chưa tìm ra thôi.

Tối thứ sáu ngày mười ba...

Tất cả học sinh đều có mặt đông đủ quanh sân trường. Sau khi chắp tay thành tâm cầu nguyện, mọi người không một ai cười nỗi, cứ chìm trong im lặng rồi vài người lần lượt trở về phòng. Buổi lễ cầu siêu diễn ra phải nói là trong khung cảnh thật chán ngấy.Bởi họ đã biết, họ đã hiểu, sau những gì đã xảy ra, "Thảm họa Trường Ice" đã trở về.

Nhưng tại sao lớp đặc biệt bị loại bỏ lại làm cho các linh hồn phải nổi dậy? Chuyện này có liên quan gì đến bốn năm trước hay không? Rõ ràng "Thảm họa Trường Ice" bốn năm trước không chỉ đơn giản là cái chết của cô nữ sinh, nó có thể còn ẩn chứa một điều gì đó. Nhưng làm sao để có thể biết đó là điều gì?

Song Ngư, rốt cuộc chị ta đang ở đâu?

Lớp đặc biệt đứng sát vào nhau, không ai dám rời nữa bước vì họ biết như thế sẽ an toàn hơn cho cả bọn. Bảo Bình mỉm cười bước đến chỗ tụi nó, trên tay anh lúc này là những đĩa bánh, tất cả các học sinh được phân phát đầy đủ để cầu nguyện cho các linh hồn. Sáu đĩa bánh được nằm gọn trong tay sáu đứa học sinh lớp đặc biệt, nhưng Thần Nông và Kim Ngưu dù có đói đến đâu cũng không thể ăn được, tâm trạng của họ vô cùng hoang mang và lo sợ. Thầy Bạch Dương cười hiền dịu và đưa cho mỗi đứa một cái nĩa, trấn an từng đứa một.

Khi thấy Thần Nông cứ cầm trên tay đĩa bánh và nhìn về phía trước, cùng với ánh mắt vô hồn, Bảo Bình khẽ thở dài và bước đến:

"Em đừng lo, anh tin sau lễ hội này sẽ không còn chuyện gì xảy ra nữa đâu."

"Em không hề nghĩ như vậy." - Thần Nông nhíu mày lại và nói.

Nếu sau lễ hội này mà mọi chuyện kết thúc thì tại sao năm nay "Thảm họa Trường Ice" lại xảy ra? Và câu chuyện của bốn năm trước thật sự là như thế nào?

Thần Nông đưa mắt nhìn xung quanh, khi thấy Kim Ngưu ngồi ngay ghế đá gần bãi để xe, ánh mắt cô nhìn chằm chằm vào anh. Cô đang lo sợ, hoặc là bị ám ảnh, hoặc là suy nghĩ một điều gì đó về anh, hay về những chuyện đã xảy ra.

"Bánh ngon lắm, cậu không ăn sao Thần Nông?" - Song Tử cười bí hiểm nhìn Thần Nông và hỏi.

Thần Nông phì cười nhìn cậu bạn và chìa đĩa bánh của mình ra cho Song Tử:

"Cậu ăn giúp tớ đi."

Song Tử vui mừng vì anh rất thích nên nhanh nhảu cầm ngay lấy đĩa bánh, đưa nĩa múc miếng bánh đầu tiên, vị bánh hơi ngọt, rất thơm và ngon khiến Song Tử thích vô cùng. Nhưng khi đưa nĩa múc thêm vài miếng bánh, anh cảm thấy khó chịu, cổ họng của anh vô cùng ngứa ngáy. Đưa ngón tay lên gãi nhẹ, nó khiến anh vô cùng bực tức hơn nữa.

Có gì đó trong chiếc bánh...

Thấy hành động lạ lẫm của Song Tử, Thần Nông và Bảo Bình đều nhíu mày nhìn anh. Song Tử đưa hai tay lên và dồn hết sức cào mạnh vào cổ họng. Thần Nông liền bước lại gần chưa kịp nói gi thì phụt. Máu từ cổ họng Song Tử bắn lên mặt anh, gương mặt anh biến sắc,không kịp thốt lên lời nào,thân xác Song Tử từ từ ngả phịch xuống, a bàn tay dính đầy máu, cùng với cổ họng bị rách một mảng lớn...

Trong bánh thật sự có gì đó...

Lại thêm một sự hoang mang ào đến xung quanh Thần Nông. Chiếc bánh đó đáng ra phải là của anh...

Anh nhìn xung quanh mọi người,nhìn với ánh mắt dường như không thể tin được chuyện này lại xảy ra ở đây.2 lần đều ngay trước mặt tất cả mọi người,2 lần đều thất bại.Rốt cuộc...rốt cuộc... kẻ nào muốn hại anh?-"Khoan đã cái bánh này..." -Thần Nông chợt nhớ ai đó.

Tối hôm đó, thứ sáu ngày mười ba, trời bắt đầu đổ mưa, máu hòa quyện cùng với nước...Lại thêm một người nữa...

/30

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status