The Love Legend

Chương 12: Nỗi đau

/49


Còn lại một mình trong phòng y tế ,được một lúc sau tôi lấy chiếc điện thoại trong túi váy ra và bấm số . Tôi biết quá rõ bản tính của Ouji , mặc dù nói như thế nhưng chắc chắn anh ta đang ngồi ở đâu đó mà tức giận . Tôi cũng biết là những lời nói của mình vừa rồi tác động rất lớn đến Ouji . Nhưng ..... biết làm sao được .

Hai tiếng tút ...tút reo lên lập tức đầu dây bên kia đã bắt máy :

_A lô ! Kit cậu đang ở đâu vậy ? Tớ đi vệ sinh xong không thấy cậu đâu , lo sốt vó lên . Như nói cho tớ biết rồi . Tụi này đang trên đường lên phòng y tế đây . Đợi một chút ...tút tút....

Linda xổ cho một tràng rồi cúp máy . Tôi tưởng đâu đã bị thủng màng nhĩ rồi đó chứ . Tôi cất cái điện thoại vào túi rồi ngả lưng ra sau , tựa trên thành giường . Và ...

RẦM !!!!!

Cửa phòng y tế mở ra một cách "nhẹ nhàng " làm tôi giật mình , nhưng hơn hết tôi vẫn thấy tội nghiệp cho cái cửa . Tôi nghĩ nó phải nứt ra làm đôi rồi đó chứ . Linda với gương mặt hình sự bước vào , theo sau là Như , cô bạn có vẻ rụt rè hơn bình thường . Chuyện lạ !

_Cậu bị sao vậy ? -Linda tiến lại gần tôi , giọng lo lắng hỏi .

_Hi không có gì ! Trái bóng rổ nó iu tui quá nên bay lại hun tui một cái ngay mặt , xịt một tí máu mũi thôi à . Không sao ! -Tôi nở một nụ cười tươi nhất có thể trả lời .

Linda cau mày nhìn tôi vẻ mặt nghi ngờ . Tôi chưa kịp vận dụng nơron để viện lý do thì Như đột nhiên la lên :

_Trời ơi Kit ! Chảy bao nhiêu đây máu mà nói là một tí sao ?

Linda trừng mắt nhìn tôi . Như ơi là Như bà hại tui rồi . Tôi nhe răng ra cười trừ . Cô bạn thân của tôi đã lập tức lên tiếng :

_Quả bóng đó đứa nào ném . Biết không ?

Nhìn cặp mắt sát thủ của Linda tôi không dám trả lời . Như tiến lại ngồi xuống bên cạnh tôi , gương mặt lộ ra vẻ hối lỗi :

_Người ném quả bóng đó là hai nữ sinh của lớp mình . Mình đã nghe họ xì xầm to nhỏ nguyền rủa cậu , rồi thẳng tay ném quả bóng rổ về phía cậu .

_Tại sao thấy mà không cản . -Giọng nói của cô bạn thân của tôi lạnh lùng cất lên .

_Tớ xin lỗi ! Bởi vì họ là đàn em của chị Solar nên mình không thể làm phật ý họ . Họ mà nói với chị ấy là mình sống không yên thân . Hic ... hic ...-Như nói và những giọt nước mắt bắt đầu chảy dài .

Tôi tin Như , cái ngôi trường này chỉ nịnh bợ , cưng chiều những người có thế lực và địa vị như chị ta , ở đây không tồn tại cái gọi là pháp lý và công bằng . Tôi đưa tay lau đi những giọt nước mắt của cô bạn và mỉm cười :

_Không có gì đâu . Mình biết mà . Không phải lỗi của Như mình không trách Như đâu . Chỉ cần hồi về phòng cậu nấu cái gì cho mình ăn là Ok rồi .

Như gật đầu lia lịa , còn Linda thì bàn tay nắm chặt , nghiến răng kèn kẹt :

_Cái con nhỏ công chúa đó không cho cô ta một trận không được mà .

Nói rồi cô bạn chạy đi nhưng đến chỗ cánh cửa đã bị tôi ngăn lại :

_Khoan đã Linda .

_Cậu đừng có ngăn cản . Mình phải cho cô ta một trận .-Linda lập tức dừng lại , quay sang nhìn tôi bằng cặp mắt tức giận .

_Bây giờ Lind đi đánh chị ta thì có được gì không . Nó chỉ làm cho mọi chuyện rối lên thôi . Mình vẫn còn nhịn được . Không sao đâu .-Tôi trả lời một cách chậm rãi . Mong là những gì tôi nói lọt được hết vào tai Linda . Cô bạn vẫn chưa chịu thôi :

_Nhưng ....

_Mình đã nói là không sao . Mình biết phải làm gì Ok ! -Tôi lập tức chen ngang .

Cuối cùng cô bạn cũng đã cho qua chuyện này :

_Được mình nghe Kit lần cuối cùng . Nếu còn có lần sau dù cậu có cản mình vẫn sẽ cho bà công chúa đó một trận nhừ xương .

_Ok Ok ! Nếu còn lần sau thì chính tay mình sẽ cho chị ta một trận không cần đợi Lind nói đâu .-tôi nhe răng cười .

_Nhớ đó ! À mà khi nãy ai đưa bà lên đây vậy ? -Linda chợt nhớ ra điều gì đó và hỏi .

Ngay lập tức Như đã trở lại là Như của mọi ngày . Giọng cô bạn vô cùng phấn khởi nói :

_Tui biết nè . Là Đại Hoàng Tử Ouji -sama bế Kit lên đây đó. Trong bao cặp mắt ghen tị của tất cả nữ sinh . Thật hâm mộ bà quá Kit à. Đúng là trong cái rủi có cái may mà .

Như à mình mừng vì cậu đã bình thường trở lại nhưng bạn lại hại mình rồi . Cái trường hợp của mình là trong cái xui còn có cái xui hơn nữa , chẳng may mắn tẹo nào . Tôi đưa cặp mắt cầu cứu nhìn Linda . Cô bạn hiểu ý quay sang nói với Như :

_Như ơi Lind để quên túi đựng bài kiểm tra trên văn phòng của câu lạc bộ thiết kế rồi . Bà lên lấy giúp tui đi .

_Vậy bà ngồi đây với Kit đi , tui đi lấy cho sẵn xuống căn tin mua đồ về nấu bữa tối luôn .-Như gật đầu ,mở cửa đi ra .

Thấy cô bạn đã đi khuất , Linda đóng cửa lại rồi lên tiếng :

_Nào nói Lind nghe xem đã xảy ra chuyện gì ?

_Uhm . Như thế này ......-Tôi bắt đầu kể lại .

............

Linda nghe xong ngước lên nhìn tôi , đôi lông mày khẽ nhíu lại :

__Rồi sau này cậu tính sao ? Đâu thể thế này mãi được .

Bây giờ tôi rất hoang mang , tôi nghĩ rằng khi nói ra rồi sẽ không sao nữa . Nhưng có lẽ tôi đã lầm . Cổ họng tôi nghẹn lại , khiến cho giọng nói của tôi trầm buồn :

_ Tớ cũng không biết . Tớ nghĩ có khi nào mình nặng lời quá không ? Thật sự phải nói tớ ... tớ rất nhớ anh ta . Nhưng ... không biết tại sao lại ...thành ra thế này .

Linda ngạc nhiên :

_Thật sự rất nhớ nhau . Cậu biết là anh ta cũng nhớ cậu mà . Tại sao không giữ lại mà còn khiến người ta bỏ đi ? Làm vậy không những anh ta đau , cậu cũng thấy đau . Không phải sao ?

_Cậu nói tớ ích kỷ cũng được . Nhưng tớ sợ Lind à. Tớ sợ khi đặt niềm tin vào anh ta , tớ sợ cái cảm giác đau đớn như ba năm về trước . Tớ không thể tin anh ta như ngày xưa . Mà tình yêu một khi đã không có niềm tin thì nó còn gì nữa đâu . -Tôi trả lời mà trái tim đau như có ai đó bóp nghẹt

_Sự việc đã xảy ra lúc đó thật sự tác động rất lớn đến quan hệ của hai người . Nếu bảo cậu đặt niềm tin vào ngài ấy một lần nữa thì thật sự rất khó .-Linda nói .

Lời khẳng định của cô bạn càng khiến tôi đau hơn , tôi cảm thấy nghẹt thở . Tôi thở một cách rất khó nhọc rồi từng giờ chất lỏng từ khoé mi tôi trào ra . Linda đứng dậy ôm lấy tôi , tôi tựa đầu vào vòng tay của cô bạn . Tôi đã khóc , khóc rất nhiều . Tôi khóc như một đứa trẻ nhỏ không có mẹ ở bên cạnh . Còn cô bạn thì chỉ im lặng mà nhìn tôi . Linda thật sự rất hiểu tôi , cô bạn đã cho tôi thứ mà tôi cần bây giờ , sự yên tĩnh . Tôi cứ thế mà khóc , cứ để cho những giọt lệ ngu ngốc đó chảy như một phong trào . Nhưng chỉ lúc này nữa thôi .

******************

Ở ngoài cửa phòng y tế vẫn là nụ cười của cô gái trẻ với mái tóc màu nâu bóng mượt :

_Tôi đã tìm ra được thứ tạo nên khoảng cách giữa cô và ngài ấy rồi . Đau lắm sao công chúa nhỏ nhưng đó vẫn chưa là gì đâu . Hãy khóc đi khi cô còn được khóc . Và hãy chuẩn bị tinh thần đi . Khúc dạo đầu trong trò chơi của chúng ta sắp .....bắt đầu rồi .

Tôi bước ra ngoài và nhẹ nhàng đóng cửa phòng y tế . Tôi phải kiềm chế cảm xúc thật của mình , nhưng khi đi đến cầu thang khối A thì tôi không thể nào chịu được nữa . Bao nhiêu bực tức tôi dồn vào nắm tay và đấm mạnh vào tường .

_Chết tiệt !

Không biết từ lúc nào mà em lại nói chuyện một cách xấc xược và đối xử lạnh lùng với tôi như vậy ? Tôi nhớ em . Thật sự tôi rất nhớ em . Tôi nhớ cô bé với nụ cười tỏa sáng trên môi mà từ cái lần gặp đầu tiên đã làm tôi rung động .

****************

12 năm về trước ...

Khi tôi là một cậu bé mới lên 5. Mẹ mất sớm , ba tôi tái hôn với một người phụ nữ khác . Dì ấy đối xử với tôi rất tốt chứ không xấu xa như những bà mẹ kế mà tôi nghĩ . Tôi sống cùng với ba và dì trong một căn biệt thự ở Nhật Bản . Có một điều bí mật là tôi không phải con người . Tôi biết được điều đó trong một lần ngã từ trên tầng thượng của căn biệt thự xuống đất . Vậy mà chỉ sau một ngày tôi đã hoàn toàn bình phục . Tôi đã đi hỏi ba thật sự tôi là cái gì . Ba chỉ trả lời :"Con trai của ta. Chúng ta không phải là con người . Ta nắm giữ phép thuật và có sức mạnh điều khiển thiên nhiên . Chúng ta thống trị thế giới này ."

Quả thật ba tôi rất mạnh . Người ta nói tôi có vẻ ngoài giống ba như hai giọt nước , cả tính cách cũng giống đôi phần . Tôi rất cô đơn mặc dù trong căn nhà của tôi có rất nhiều người nhưng chỉ là ....người làm . Họ chỉ tập trung làm việc , chẳng ai chơi với tôi cả . Ngoài việc đi học và đến những nơi ba bảo ra thì tôi luôn phải ở trong nhà. Nhìn những đứa bạn cùng tuổi mình chơi đùa với nhau thông qua cánh cửa sổ của căn phòng , tôi thích lắm . Nhưng ba nói là :" Trên đời này cái gọi là tình bạn không đáng tin . Chúng ta không cần bạn bè . Cái ta cần là sức mạnh . Hãy nhớ đó con trai của ta ." Cho đến một ngày tính tò mò đột nhiên trỗi dậy và tôi quyết định trốn ra khỏi nhà .

Tôi chậm rãi bước từng bước chân trên con đường . Ở đây có rất nhiều người qua lại thật là đông vui , nhộn nhịp , không khí cũng trong lành và mát mẻ . Tôi ước gì được như thế này mãi , tôi chán phải đối diện với những bức tường lạnh lẽo trong căn nhà đó lắm rồi . Vừa đi vừa nghĩ khiến tôi đâm sầm vào ai đó . Ngước mặt lên nhìn thì ra là những cậu nhóc chắc cũng bằng tuổi tôi hoặc cùng lắm là lớn hơn một vài tuổi . Tôi phủi hết bụi trên người và nói :

_Xin lỗi bạn không sao chứ ?

Cậu nhóc đang ngã sóng soài dưới đất cũng đứng dậy và quát :

_Có sao đó . Ai bạn bè với mày chứ . Tụi bây đánh nó cho tao .

Hắn nói rồi cả đám chúng nó đánh tôi tới tấp . Tôi không có lỗi gì cả . Ba đã nói đúng trên đời này không có cái gọi là tình bạn , chỉ có sức mạnh mới giúp ta tồn tại . Tôi hất ngã cái thằng đang đánh mình rồi vụt chạy . Chúng nó đuổi theo . Tôi cứ chạy mãi cho đến khi bắt gặp một căn nhà nhỏ với cây bàng to lớn che bóng mát cả sân vườn . Nhưng trên hết là cánh cổng màu đen của ngôi nhà mở toang . Không cần suy nghĩ tôi chạy ngay vào và nấp ở một bụi cây trong sân . Bọn nó chạy vào đây lục tìm khắp nơi và đá đổ vài chậu hoa hướng dương . Chỉ còn một chút nữa thôi là chúng nó đã tìm được chổ nấp của tôi nhưng một giọng nói chợt vang lên :

_Mấy người là ai ? Làm gì trong nhà tôi .

Chủ nhân của giọng nói đó là một cô bé khá xinh xắn với tóc cùng màu nâu hạt dẻ với cặp mắt . Thằng kia kênh mặt lên :

_Tụi này đang tìm người tránh ra đi .

_Đã vào nhà người ta rồi mà còn xấc xược , đã vậy còn làm hư mấy chậu cây nữa , ta gọi KiKi ra tiếp chuyện với bọn mi . KiKi !!!

Cô bé vừa dứt lời lập tức một con chó becgie to đùng phóng ra làm tôi giật mình . Con chó có khi còn lớn hơn cả cô nhóc đó chứ . Nó sủa ầm lên rượt bọn kia chạy mất dép . Còn lại một mình , cô bé cúi xuống dựng mấy chậu cây lên , nước mắt đã rưng rưng . Tôi bước ra khỏi đó :

_Cảm ơn bạn đã giúp mình .

_Thì ra là có người nấp ở nhà tôi thật . Tôi không biết đâu , tại cậu đó ! Tại cậu mà mấy chậu hoa của tôi hư hết rồi . Oa...oa ...-cô bé hơi ngạc nhiên trước sự xuất hiện của tôi , rồi sau đó ngồi phịch xuống đất khóc ầm lên .

Tôi luống cuống không biết làm gì còn cô nhóc thì khóc ngày một to hơn . Chợt nhớ ra tôi lấy thanh sô cô la ở trong túi quần đưa cho cô bé :

_Nè cho bạn nín đi .

_Tạm tha cho cậu . Nhưng cậu phải giúp mình dọn dẹp chỗ này đó . -cô nhóc nín khóc ngay lập tức , cầm lấy thanh sô cô la rồi đứng dậy .

Tôi giúp cô bé dọn dẹp những chậu cây đó . Tôi lấy tay lau đi mồ hôi trên mặt . Cô nhóc cười ầm lên :

_Ha ... ha .... mặt cậu ...ha ... ha ...dính đầy đất ....ha ...ha ...

Tôi ngây người nhìn cô bé . Lần đầu tiên tôi được thấy một nụ cười đẹp như vậy . Nó tỏa sáng dưới ánh mặt trời lúc hoàng hôn . Cuối cùng khi về nhà tôi đã bị ba mắng rất nhiều , nhưng tôi không nghĩ là mình sai , bởi vì tôi đã có một ngày rất vui vẻ . Đột nhiên tôi được đưa lên làm Đại Hoàng Tử của tộc Shamans . Không biết lý do tại sao bởi vì tôi không phải là con của Đại Pháp Sư sao có thể là hoàng tử được ? Tôi hỏi ba vậy chúng tôi là pháp sư sao , ba không trả lời chỉ mỉm cười mà nói :" Con chỉ cần làm tròn bổn phận Đại Hoàng Tử của mình , không được để ai xem thường . Bởi vì con sẽ là người thống trị ."

Kể từ lúc đó xung quanh tôi còn có thêm nhiều người nữa . Họ chỉ biết nịnh bợ và những nụ cười họ dành cho tôi đều là giả tạo . Tôi đột nhiên nhớ cô bé kia , nhớ nụ cười trong sáng của cô nhóc . Rồi một ngày đẹp trời một người bạn của dì đến chơi , cô ấy cũng dẫn theo con gái nữa . Thật ngạc nhiên , là cô bé đó . Thì ra em ấy tên Lê Thùy Dương nhỏ hơn tôi một tuổi . Dương , cái tên nói lên con người , ngây thơ và tỏa sáng như vầng thái dương .

Vui hơn nữa là tôi được chuyển về sống ở căn biệt thự tại Việt Nam , và nhà của Dương cũng gần đó . Chúng tôi thường xuyên chơi đùa cùng nhau . Đó là khoảng thời gian tuyệt vời nhất trong cuộc đời tôi .

..................

3 năm về trước khi qua tìm em tôi lại thấy căn nhà em trống không . Em biến mất như chưa bao giờ tồn tại . Em bỏ đi mà không nói với tôi dù chỉ một lời tại sao vậy chứ ?

Tôi ra sức tìm kiếm em . Và giờ đây em đang ở rất gần tôi . Tôi đã vui như thế nào khi biết em học trong trường này , em biết không ? Thật ra tôi đã làm gì sai chứ ? Em nói tôi nghe xem .

_Ouji ! Anh đang làm gì ở đây vậy ?

Một giọng nói vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ của tôi . Là Solar cô ta làm gì mà đi ngang qua đây , nhưng tôi không quan tâm , cái tôi cần bây giờ là sự yên tĩnh .

_Biến đi .

_Có chuyện gì vậy ? Nói em nghe xem .

Cô ta chẳng những không đi mà còn ngồi xuống cạnh tôi và nắm lấy bàn tay của tôi . Giả tạo ! Thật kinh tởm , tôi hất tay ra và quát lớn :

_Biến đi , cô thì biết cái gì chứ ? Hả ? Cô hiểu được tôi sao ?

_Có chuyện gì mà em không biết chứ ? -cô ta cũng hét lên

_Đừng để tôi nói lại lần thứ ba . Biến đi .-tôi đang tức giận đến tột độ nhưng ở đây tôi không được manh động .

_Hôm nay tâm trạng anh không tốt , em không trách anh . Ngày mai chúng ta nói chuyện .-nói rồi cô ta quay đi.

Thật sự những người được gọi là công chúa này , quận chúa nọ bên cạnh tôi chỉ là một lũ giả tạo . Cái họ cần là danh vọng và quyền lực , nếu là tôi của trước kia , không có cái thân phận hoàng tử này thì liệu họ có thèm liếc nhìn tôi dù chỉ một cái không ? Chắc chắn là không .

_Họ không phải là em Kit à . Họ thật sự không phải là em . Chết tiệt .

Tôi đấm thật mạnh vào bức từng . Những tiếng răn rắc vang lên và máu đã bắt đầu chảy . Nhưng nó không đau bằng vết thương lớn trong lòng tôi hiện giờ.

....................

Trên đầu cầu thang , Solar đã nghe thấy tất cả , bàn tay cô ta nắm chặt rít lên từng tiếng :

_Tôi đã định xử nhẹ cho con bé đó , nhưng Ouji chính anh đã châm ngòi cho tất cả mọi chuyện . Đừng có trách tôi .

/49

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status