Hoa Tử Đằng rung rinh trong gió .
Một bông hoa nhỏ nhẹ nhàng rơi xuống
Thả mình trên mặt nước trong xanh
Mặt hồ yên ả đã lay động
Vì những cơn gió bất chợt ghé qua
Cũng như tình cảm thật sự
Trong lòng một ai đó đang ....
Xao động .....
Trong không khí ồn ào của sân bay , mỗi người một việc riêng của mình . Người thì hối hả kéo lê chiếc vali chạy thật nhanh ra đón xe về , trong lòng nôn nao muốn gặp gia đình . Người thì vui vẻ, thong thả ngắm nhìn quang cảnh xung quanh , có lẽ là khách du lịch . Và một cô gái với thân hình bé nhỏ và mái tóc đen mun xuất hiện trở thành trung tâm của sự chú ý. Đôi mắt chậm rãi liếc nhìn mọi thứ . Cặp mắt cô đen tuyền , long lanh như pha lê hút hồn người khác nhưng đã nhanh chóng bị cô gái che đi bởi chiếc kính râm bản to . Một người phụ nữ mặc âu phục màu đen tiến lại phía cô , cúi chào và lên tiếng hỏi :
_Mừng tiểu thư trở về . Tiểu thư sẽ về dinh thự hay đi đâu ạ ?
_Ta muốn đi thăm anh ấy , các người về trước đi , để lại chiếc BMW cho ta là được rồi .- cô gái mỉm cười bước đi khỏi sân bay . Còn người phụ nữ kia chỉ khẽ gật đầu rồi mang theo hành lý của cô đi ra .
**********************
Hôm nay đã là thứ 3 Ouji phải ở lại bệnh viện một mình vì Kit đã đi học từ sớm . Cậu đã đưa cho cô bé tấm thẻ đặc biệt , nó sẽ giúp cô không bị mắng bởi cái lý do không có mặt ở ký túc xá và cô nhóc có thể lên chuyến xe buýt kia đến đây sau mỗi ngày học . Kit đã chuẩn bị sẵn đồ ăn cho Ouji và hứa là sau khi học xong sẽ nhanh chóng lên đây với cậu . Dù vậy nhưng nét mặt chàng hoàng tử này vẫn thoáng chút cau có khó chịu . Cô nhóc vừa quay lưng đi Ouji đã thở dài một tiếng , cặp mắt vô định nhìn ra phía cửa sổ . Ngoài kia những tia nắng đã bắt đầu rọi vào , xua tan đi màn đêm , để lộ bầu trời trong xanh được e ấp bởi làn mây trắng dịu dàng . Một vài cơn gió se lạnh của buổi sớm khẽ lướt qua , chú chim nhỏ rung mình rũ bỏ những hạt sương còn vươn trên bộ lông mềm mượt của chú . Thiên nhiên đang đón chào ngày mới . Thật đẹp đẻ và yên bình . Khác hẳn với sự dao động trong trái tim và những suy nghĩ đấu tranh mạnh mẽ của Ouji . Với cái cách nói chuyện hôm trước của Solar thì tuyệt đối cô ta không nói đùa . Có lẽ cũng đã đến lúc cậu phải lựa chọn . Dù là chọn con đường nào thì nó cũng rất khó để vượt qua . Nếu quyết định của Ouji là sai lầm thì hậu quả không hề nhỏ .
..............
Ở Venus , không cần nói cũng biết Như và Linda đã vui như thế nào khi nhìn thấy Kit . Ba cô nàng nói chuyện rôn rả và người sôi nổi nhất có lẽ là Như . Cô bạn cập nhật đầy đủ thông tin mới nhất và hào hứng kể lại .
_Hai người biết gì chưa ? Sắp có một nhân vật quan trọng sẽ vào học ở trường mình đó .
_Ngay lúc này á ? Đùa hoài đã là giữa học kỳ hai rồi mà còn chuyển trường sao ?- Kit ngạc nhiên sau khi nghe xong câu nói của Như .
_Thông tin của tớ cực kỳ chính xác đó nha , không đùa đâu . Người đó nghe nói là một trong những quận chúa của tộc Shamans . Xinh đẹp hơn người , thân thiện và dễ gần . Rất được lòng mọi người đó nha . Đúng ra là cô ấy đã về đây vào đầu năm nhưng do trục trặc gì đó mới vào trễ thế này . Nhưng người trong hoàng tộc mà lo gì .-Như vui vẻ giải thích .
_Dù là ai đi chăng nữa cũng không đến lượt chúng ta được nhìn thấy mặt đâu . Yên tâm mà học và tốt nhất nên tránh xa họ nếu muốn bình yên sống qua những ngày tháng ở đây .-Linda chen ngang giọng chậm rãi nói .
_Oh ! Biết rồi !-Như dài giọng rồi gật đầu .
Kit im lặng không nói gì nhưng trong lòng đột nhiên thấy bất an . Cô bé lắc đầu xua đi và mong rằng bản thân chỉ suy nghĩ lo xa vớ vẩn .
RENG.....RENG....
Tiếng chuông reo lên báo hiệu giờ ra về ,cuối cùng năm tiết học đã trôi qua cô nhóc vội vàng lấy cặp rồi quay đi nhưng bị Như níu lại :
_Kit đi đâu vậy ? Không về ký túc xá sao ?
Kit đứng hình không biết trả lời thế nào với câu hỏi đột ngột của cô bạn thì Linda đã lên tiếng giải vây cho cô :
_Nhà Kit có chuyện đột suất nên phải về , bà để cậu ấy đi đi .
_Oh , biết rồi , đi cẩn thận đó .
Như buông tay cô nhóc ra , mặt cúi xuống , không biết vì sao mà cô có vẻ nghe lời Lin. Chỉ cần Linda lên tiếng là Như tuyệt nhiên không cãi lại .
_Đừng buồn khi nào ổn định mọi việc rồi tui sẽ có quà cho bà mà . Yên chí .-Kit nở một nụ cười tươi nhất có thể với Như .
_Hứa đó nha !-cô bạn ngước mặt lên nhìn Kit và cười toe .
_Uhm, hứa luôn ! Thôi trễ rồi tui đi đây . Bye Lin, bye Như.- cô bé gật đầu rồi nhìn lên đồng hồ . Cô chỉ kịp vẫy tay chào hai cô bạn sau đó quay đi .
_Khoan chờ tui đi chung với .-Linda lên tiếng gọi rồi xách cặp chạy theo .
Nói đi chung cho vui vậy chứ hai người chỉ đi cùng nhau đến cổng trường Venus . Linda bận về với anh Fye của nó . Thật tình khi tình yêu vẫy gọi thì chả nhớ gì đến bạn bè cả . Fye cũng là một hoàng tử cho nên ra khỏi Venus là một việc dễ hơn trở bàn tay . Khi vừa đẩy hết những suy nghĩ đó ra khỏi đầu , Kit co chân chạy thật nhanh ra trạm , một phần là lo bị trễ xe , phần còn lại vì sợ Ouji đợi lâu sẽ cáu .
TẠI BỆNH VIỆN :
Vẫn còn đang mơ mang với những suy nghĩ hỗn độn , Ouji ngồi tựa lưng vào thành giường không hề để ý đến xung quanh . Cặp mắt của cậu vô hồn nhìn cảnh vật ngoài kia .
Cạch !
Một tiếng động nhẹ vang lên trong không gian yên tĩnh , Ouji chỉ vừa lia đôi mắt qua nơi phát ra âm thanh đó, lông mày bất giác nhíu lại tỏ vẻ khó chịu . Và .....
_Ouji à em nhớ anh quá !!!!!
Cô gái với mái tóc đen thẳng mượt , cặp mắt long lanh như pha lê đen cùng với thân hình nhỏ nhắn đáng yêu đó ôm chầm lấy Ouji khi vừa bước qua cánh cửa của phòng bệnh .
_Dark !!! Em về rồi sao ?-cậu trợn mắt ngạc nhiên
_Uhm! Hi ! Em vừa mới về, vì nhớ anh quá nên khi đặt chân xuống sân bay người ta đã chạy đến gặp anh đó . Solar nói anh đang ở đây ! -Cô gái tên Dark đó nở một nụ cười thiên thân , vòng tay vẫn ôm chặt lấy Ouji .
_Sao em lại về đây ?- nét mặt cậu thoáng biến sắc nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh .
_Đương nhiên là để gặp anh rồi . Năm sau anh đã là học sinh năm ba rồi đó . Việc em về đây chỉ là vấn đề thời gian thôi . Đúng ra là em định về hồi đầu năm nhưng do có trục trặc nên mới trễ thế này . Sao anh không muốn gặp người ta hả ?-Dark nũng nịu , môi chu lên và đôi gò má trắng hồng phồng ra trong rất đáng yêu .
_Không có vậy đâu , ngốc . Nhìn xấu quá .-Ouji mỉm cười nhéo nhẹ vào một bên má của cô.
_Ya đau người ta . -Dark xoa xoa vào má và hét lên .
Cậu ấy bật cười , cô cũng mỉm cười tít mắt , giọng nói ngọt ngào như mật ong vang lên :
_Em nhớ anh lắm đó . Đi du học mới có một năm mà em tưởng như cả một thế kỷ đó !
_Anh biết mà ! Nhưng bây giờ anh cảm thấy hơi mệt . Em cũng nên về nghỉ ngơi đi rồi dịp khác mình nói chuyện sau .- Ouji dịu dàng xoa đầu Dark , cặp mắt cậu hiện lên sự yêu thương .
Cô bĩu môi , xụ mặt xuống :
_Ứ chịu đâu . Chưa gì đã muốn đuổi người ta đi rồi . Người ta muốn nhận quà mừng trở về đã !!!
_Hửm , quà gì ?-cậu nhướn mày hỏi .
Dark không trả lời chỉ mỉm cười nhẹ , rồi đẩy người mình gần thật gần Ouji .
Cạch !
Cánh cửa lại được đẩy ra một cách nhẹ nhàng . Kit đứng khuỵ người , chống tay xuống đầu gối và thở hổn hển :
_Ouji em tới rồi ....
Cô bé sững người khi thấy một cô gái có mái tóc đen và gương mặt hoàn mỹ đến từng nét , mặc dù chỉ thấy được mờ mờ vì cái thị lực kém cỏi của mình nhưng Kit có thể khẳng định cô ta rất đẹp . Và bờ môi nhỏ nhắn đỏ thắm của cô gái ấy đang đặt lên môi một người con trai rất giống Ouji nụ hôn ngọt ngào , nhưng cậu ta không phản ứng gì . Cô nhóc tròn mắt nhìn rồi cúi đầu :
_Xin lỗi , tôi nhầm phòng .
Kit đóng cửa lại , miệng lắp bắp . Cô ngồi phịch xuống hàng ghế của hành lang , ngước nhìn biển số phòng .
_Mình mệt quá nên hoa mắt chăng ?-cô nhóc suy nghĩ một hồi rồi lắc đầu :
_Đi rữa mặt thôi .
Kit đứng dậy đi thẳng vào nhà vệ sinh . Sau một hồi hất cả đống nước vào mặt , cô bé lấy khăn ra lau rồi về phòng Ouji . Dark sải những bước chân đầy tự tin trên hành lang , thấy Kit đi ngang qua cô liền nở một nụ cười , nó có ý nghĩa gì thì có lẽ chỉ mình cô biết và cô nhóc chẳng hề nhận thấy điều đó .
************
Kit đẩy cửa phòng Ouji bước vào với nụ cười mỉm :
_Haizz mệt quá .
Cô bé ngồi xuống , để cái cặp lên bàn . Cậu ấy thấy vậy liền nhăn mặt hỏi :
__Sao mệt ?
_Hix tại trễ xe buýt nên phải chạy theo mới lên xe được . Đã vậy xe còn để em xuống chỗ cách bệnh viện khá xa đành chạy bộ thật nhanh đến đây . Sợ lại bị anh cằn nhằn nữa . -Kit xụ mặt .
_Ngày mai em ở lại đây đúng không ?
_Ngày mai thứ tư nên em ở lại đây . Để em đi mua cái gì cho anh ăn ha !
_Uhm !
Ouji gật đầu . Kit đứng dậy ra khỏi phòng bệnh . Cô bé vừa khuất bóng cậu đã lấy cái cặp của cô trên bàn, lục tìm cái gì đó cuối cùng cậu cầm trên tay cái điện thoại và bấm số :
_Tôi đây , ngày mai lập tức phái người đến ngay .-Ouji nói chuyện , giọng lạnh lùng rồi cúp máy , trả nó về chỗ cũ .
Cậu lại đưa cặp mắt vô hồn nhìn xung quanh , trầm ngâm suy nghĩ . Ouji đã vô tình bỏ quên cô bé đó . Người đã từng xoa dịu vết thương của mình trong quá khứ .Quá khứ và hiện tại .Thật khó để lựa chọn phải chăng trái tim cậu đang dao động ?
Một bông hoa nhỏ nhẹ nhàng rơi xuống
Thả mình trên mặt nước trong xanh
Mặt hồ yên ả đã lay động
Vì những cơn gió bất chợt ghé qua
Cũng như tình cảm thật sự
Trong lòng một ai đó đang ....
Xao động .....
Trong không khí ồn ào của sân bay , mỗi người một việc riêng của mình . Người thì hối hả kéo lê chiếc vali chạy thật nhanh ra đón xe về , trong lòng nôn nao muốn gặp gia đình . Người thì vui vẻ, thong thả ngắm nhìn quang cảnh xung quanh , có lẽ là khách du lịch . Và một cô gái với thân hình bé nhỏ và mái tóc đen mun xuất hiện trở thành trung tâm của sự chú ý. Đôi mắt chậm rãi liếc nhìn mọi thứ . Cặp mắt cô đen tuyền , long lanh như pha lê hút hồn người khác nhưng đã nhanh chóng bị cô gái che đi bởi chiếc kính râm bản to . Một người phụ nữ mặc âu phục màu đen tiến lại phía cô , cúi chào và lên tiếng hỏi :
_Mừng tiểu thư trở về . Tiểu thư sẽ về dinh thự hay đi đâu ạ ?
_Ta muốn đi thăm anh ấy , các người về trước đi , để lại chiếc BMW cho ta là được rồi .- cô gái mỉm cười bước đi khỏi sân bay . Còn người phụ nữ kia chỉ khẽ gật đầu rồi mang theo hành lý của cô đi ra .
**********************
Hôm nay đã là thứ 3 Ouji phải ở lại bệnh viện một mình vì Kit đã đi học từ sớm . Cậu đã đưa cho cô bé tấm thẻ đặc biệt , nó sẽ giúp cô không bị mắng bởi cái lý do không có mặt ở ký túc xá và cô nhóc có thể lên chuyến xe buýt kia đến đây sau mỗi ngày học . Kit đã chuẩn bị sẵn đồ ăn cho Ouji và hứa là sau khi học xong sẽ nhanh chóng lên đây với cậu . Dù vậy nhưng nét mặt chàng hoàng tử này vẫn thoáng chút cau có khó chịu . Cô nhóc vừa quay lưng đi Ouji đã thở dài một tiếng , cặp mắt vô định nhìn ra phía cửa sổ . Ngoài kia những tia nắng đã bắt đầu rọi vào , xua tan đi màn đêm , để lộ bầu trời trong xanh được e ấp bởi làn mây trắng dịu dàng . Một vài cơn gió se lạnh của buổi sớm khẽ lướt qua , chú chim nhỏ rung mình rũ bỏ những hạt sương còn vươn trên bộ lông mềm mượt của chú . Thiên nhiên đang đón chào ngày mới . Thật đẹp đẻ và yên bình . Khác hẳn với sự dao động trong trái tim và những suy nghĩ đấu tranh mạnh mẽ của Ouji . Với cái cách nói chuyện hôm trước của Solar thì tuyệt đối cô ta không nói đùa . Có lẽ cũng đã đến lúc cậu phải lựa chọn . Dù là chọn con đường nào thì nó cũng rất khó để vượt qua . Nếu quyết định của Ouji là sai lầm thì hậu quả không hề nhỏ .
..............
Ở Venus , không cần nói cũng biết Như và Linda đã vui như thế nào khi nhìn thấy Kit . Ba cô nàng nói chuyện rôn rả và người sôi nổi nhất có lẽ là Như . Cô bạn cập nhật đầy đủ thông tin mới nhất và hào hứng kể lại .
_Hai người biết gì chưa ? Sắp có một nhân vật quan trọng sẽ vào học ở trường mình đó .
_Ngay lúc này á ? Đùa hoài đã là giữa học kỳ hai rồi mà còn chuyển trường sao ?- Kit ngạc nhiên sau khi nghe xong câu nói của Như .
_Thông tin của tớ cực kỳ chính xác đó nha , không đùa đâu . Người đó nghe nói là một trong những quận chúa của tộc Shamans . Xinh đẹp hơn người , thân thiện và dễ gần . Rất được lòng mọi người đó nha . Đúng ra là cô ấy đã về đây vào đầu năm nhưng do trục trặc gì đó mới vào trễ thế này . Nhưng người trong hoàng tộc mà lo gì .-Như vui vẻ giải thích .
_Dù là ai đi chăng nữa cũng không đến lượt chúng ta được nhìn thấy mặt đâu . Yên tâm mà học và tốt nhất nên tránh xa họ nếu muốn bình yên sống qua những ngày tháng ở đây .-Linda chen ngang giọng chậm rãi nói .
_Oh ! Biết rồi !-Như dài giọng rồi gật đầu .
Kit im lặng không nói gì nhưng trong lòng đột nhiên thấy bất an . Cô bé lắc đầu xua đi và mong rằng bản thân chỉ suy nghĩ lo xa vớ vẩn .
RENG.....RENG....
Tiếng chuông reo lên báo hiệu giờ ra về ,cuối cùng năm tiết học đã trôi qua cô nhóc vội vàng lấy cặp rồi quay đi nhưng bị Như níu lại :
_Kit đi đâu vậy ? Không về ký túc xá sao ?
Kit đứng hình không biết trả lời thế nào với câu hỏi đột ngột của cô bạn thì Linda đã lên tiếng giải vây cho cô :
_Nhà Kit có chuyện đột suất nên phải về , bà để cậu ấy đi đi .
_Oh , biết rồi , đi cẩn thận đó .
Như buông tay cô nhóc ra , mặt cúi xuống , không biết vì sao mà cô có vẻ nghe lời Lin. Chỉ cần Linda lên tiếng là Như tuyệt nhiên không cãi lại .
_Đừng buồn khi nào ổn định mọi việc rồi tui sẽ có quà cho bà mà . Yên chí .-Kit nở một nụ cười tươi nhất có thể với Như .
_Hứa đó nha !-cô bạn ngước mặt lên nhìn Kit và cười toe .
_Uhm, hứa luôn ! Thôi trễ rồi tui đi đây . Bye Lin, bye Như.- cô bé gật đầu rồi nhìn lên đồng hồ . Cô chỉ kịp vẫy tay chào hai cô bạn sau đó quay đi .
_Khoan chờ tui đi chung với .-Linda lên tiếng gọi rồi xách cặp chạy theo .
Nói đi chung cho vui vậy chứ hai người chỉ đi cùng nhau đến cổng trường Venus . Linda bận về với anh Fye của nó . Thật tình khi tình yêu vẫy gọi thì chả nhớ gì đến bạn bè cả . Fye cũng là một hoàng tử cho nên ra khỏi Venus là một việc dễ hơn trở bàn tay . Khi vừa đẩy hết những suy nghĩ đó ra khỏi đầu , Kit co chân chạy thật nhanh ra trạm , một phần là lo bị trễ xe , phần còn lại vì sợ Ouji đợi lâu sẽ cáu .
TẠI BỆNH VIỆN :
Vẫn còn đang mơ mang với những suy nghĩ hỗn độn , Ouji ngồi tựa lưng vào thành giường không hề để ý đến xung quanh . Cặp mắt của cậu vô hồn nhìn cảnh vật ngoài kia .
Cạch !
Một tiếng động nhẹ vang lên trong không gian yên tĩnh , Ouji chỉ vừa lia đôi mắt qua nơi phát ra âm thanh đó, lông mày bất giác nhíu lại tỏ vẻ khó chịu . Và .....
_Ouji à em nhớ anh quá !!!!!
Cô gái với mái tóc đen thẳng mượt , cặp mắt long lanh như pha lê đen cùng với thân hình nhỏ nhắn đáng yêu đó ôm chầm lấy Ouji khi vừa bước qua cánh cửa của phòng bệnh .
_Dark !!! Em về rồi sao ?-cậu trợn mắt ngạc nhiên
_Uhm! Hi ! Em vừa mới về, vì nhớ anh quá nên khi đặt chân xuống sân bay người ta đã chạy đến gặp anh đó . Solar nói anh đang ở đây ! -Cô gái tên Dark đó nở một nụ cười thiên thân , vòng tay vẫn ôm chặt lấy Ouji .
_Sao em lại về đây ?- nét mặt cậu thoáng biến sắc nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh .
_Đương nhiên là để gặp anh rồi . Năm sau anh đã là học sinh năm ba rồi đó . Việc em về đây chỉ là vấn đề thời gian thôi . Đúng ra là em định về hồi đầu năm nhưng do có trục trặc nên mới trễ thế này . Sao anh không muốn gặp người ta hả ?-Dark nũng nịu , môi chu lên và đôi gò má trắng hồng phồng ra trong rất đáng yêu .
_Không có vậy đâu , ngốc . Nhìn xấu quá .-Ouji mỉm cười nhéo nhẹ vào một bên má của cô.
_Ya đau người ta . -Dark xoa xoa vào má và hét lên .
Cậu ấy bật cười , cô cũng mỉm cười tít mắt , giọng nói ngọt ngào như mật ong vang lên :
_Em nhớ anh lắm đó . Đi du học mới có một năm mà em tưởng như cả một thế kỷ đó !
_Anh biết mà ! Nhưng bây giờ anh cảm thấy hơi mệt . Em cũng nên về nghỉ ngơi đi rồi dịp khác mình nói chuyện sau .- Ouji dịu dàng xoa đầu Dark , cặp mắt cậu hiện lên sự yêu thương .
Cô bĩu môi , xụ mặt xuống :
_Ứ chịu đâu . Chưa gì đã muốn đuổi người ta đi rồi . Người ta muốn nhận quà mừng trở về đã !!!
_Hửm , quà gì ?-cậu nhướn mày hỏi .
Dark không trả lời chỉ mỉm cười nhẹ , rồi đẩy người mình gần thật gần Ouji .
Cạch !
Cánh cửa lại được đẩy ra một cách nhẹ nhàng . Kit đứng khuỵ người , chống tay xuống đầu gối và thở hổn hển :
_Ouji em tới rồi ....
Cô bé sững người khi thấy một cô gái có mái tóc đen và gương mặt hoàn mỹ đến từng nét , mặc dù chỉ thấy được mờ mờ vì cái thị lực kém cỏi của mình nhưng Kit có thể khẳng định cô ta rất đẹp . Và bờ môi nhỏ nhắn đỏ thắm của cô gái ấy đang đặt lên môi một người con trai rất giống Ouji nụ hôn ngọt ngào , nhưng cậu ta không phản ứng gì . Cô nhóc tròn mắt nhìn rồi cúi đầu :
_Xin lỗi , tôi nhầm phòng .
Kit đóng cửa lại , miệng lắp bắp . Cô ngồi phịch xuống hàng ghế của hành lang , ngước nhìn biển số phòng .
_Mình mệt quá nên hoa mắt chăng ?-cô nhóc suy nghĩ một hồi rồi lắc đầu :
_Đi rữa mặt thôi .
Kit đứng dậy đi thẳng vào nhà vệ sinh . Sau một hồi hất cả đống nước vào mặt , cô bé lấy khăn ra lau rồi về phòng Ouji . Dark sải những bước chân đầy tự tin trên hành lang , thấy Kit đi ngang qua cô liền nở một nụ cười , nó có ý nghĩa gì thì có lẽ chỉ mình cô biết và cô nhóc chẳng hề nhận thấy điều đó .
************
Kit đẩy cửa phòng Ouji bước vào với nụ cười mỉm :
_Haizz mệt quá .
Cô bé ngồi xuống , để cái cặp lên bàn . Cậu ấy thấy vậy liền nhăn mặt hỏi :
__Sao mệt ?
_Hix tại trễ xe buýt nên phải chạy theo mới lên xe được . Đã vậy xe còn để em xuống chỗ cách bệnh viện khá xa đành chạy bộ thật nhanh đến đây . Sợ lại bị anh cằn nhằn nữa . -Kit xụ mặt .
_Ngày mai em ở lại đây đúng không ?
_Ngày mai thứ tư nên em ở lại đây . Để em đi mua cái gì cho anh ăn ha !
_Uhm !
Ouji gật đầu . Kit đứng dậy ra khỏi phòng bệnh . Cô bé vừa khuất bóng cậu đã lấy cái cặp của cô trên bàn, lục tìm cái gì đó cuối cùng cậu cầm trên tay cái điện thoại và bấm số :
_Tôi đây , ngày mai lập tức phái người đến ngay .-Ouji nói chuyện , giọng lạnh lùng rồi cúp máy , trả nó về chỗ cũ .
Cậu lại đưa cặp mắt vô hồn nhìn xung quanh , trầm ngâm suy nghĩ . Ouji đã vô tình bỏ quên cô bé đó . Người đã từng xoa dịu vết thương của mình trong quá khứ .Quá khứ và hiện tại .Thật khó để lựa chọn phải chăng trái tim cậu đang dao động ?
/49
|