Sắc đen của màng đêm vay lấy bầu trời, nơi góc khuất thành phố lớn có một căn biệt thự đồ sộ như cung điện, nhưng vào buổi đêm thế này trông thật đáng sợ.
Bước qua cánh cổng với những đường nét uốn lượn tinh xảo ta sẽ thấy căn nhà bề ngoài tĩnh lặng nhưng bên trong lại nhộn nhịp hơn hẳn. Cụ thể thì người hầu ở đây lúc nào cũng bận rộn, chạy tới chạy lui để làm công việc của mình. Do vậy bầu không khí cũng được thay đổi hẳn.
Khác với họ, có một cô gái mang mái tóc vàng óng đang ngồi trên sô pha rất nhàn rỗi, đôi mắt sẫm màu nước xanh chăm chú nhìn vào màng hình tivi xem chương trình ca nhạc. Cô với tay tới chiếc đĩa mấy phút trước có trái cây nhưng lúc này đã sạch trơn không còn mẫu nào trên bàn, mắt vẫn không rời khỏi truyền hình. Phát giác ra điều đó cô bé đứng dậy, bê chiếc đĩa đi xuống nhà bếp.
- Cô Kit để em dọn cho ạ!
Nhưng khi cô vừa quay lưng bước một bước đã có người hầu nữ chạy đến cầm lấy chiếc đĩa. Kit ngậm ngùi ngồi xuống. Cô nhóc mới ở đây được vài tiếng thôi mà tưởng như cả thân mình mập thêm vài kí vì chẳng vận động gì. Mọi việc đều có người làm giúp, cô chỉ ăn, chơi, ngủ, cứ như đứa trẻ vậy. Chắc cũng vì thế mà Ouji không biết làm gì hết. Trưa hai đứa cùng nhau nấu bữa ăn, nhưng kết quả là cái nhà bếp thành bãi chiến trường. Thức ăn cháy khét, toàn bộ do lỗi của Ouji.
Cô bé tức muốn chết, nhưng bây giờ cậu ấy ra ngoài với Fye rồi, bỏ cô lại trong căn nhà rộng lớn này. Kit thở dài chán nản, lấy cái điện thoại trong túi ra xem. Ánh mắt cô dừng lại ở mục hộp thư đến, có người gửi tin cho cô, một số lạ hoắc. Kit tò mò mở ra xem.
" Trò chơi bắt đầu! Bạn là ánh sáng hay bóng tối ?"
Kit chau mày khó hiểu khi thấy nội dung tin nhắn. Nghĩ là tin rác cô nhóc nhấn chọn delete, nhưng lạ thay cô không xóa được. Kit không suy nghĩ nhiều, cô bé bỏ qua nó, kéo xuống tin nhắn của chị Rainbow gửi cho để xem lại.
"Hai và Clover phải về thế giới phép thuật một thời gian. Em ở nhờ nhà Ouji nhé, căn biệt thự đó có giăng kết giới nên sẽ không có gì nguy hiểm. Khi trở về hai chị và mẹ sẽ có quà cho nhóc. "
Kit đảo mắt suy nghĩ. Ngày hôm qua nếu không có tin nhắn này cô đã không bỏ qua mọi chuyện dễ dàng như vậy. Cô bé rất ấm ức, rõ ràng trong bữa tiệc cô quả thật có chạy nhưng xung quanh cô không có vật cản. Vậy mà Solar lại nói Kit tự vấp vào cô ta. Tên Ouji đáng ghét đó một lần nữa nghi ngờ cô, khiến bao nhiêu tức giận dồn hết lên não, cô đã không thương tiếc ném đôi giày cao gót vào người cậu. Dự định sẽ mắng cho Ouji một trận tỉnh ngộ, nhưng đột nhiên hai lại nhắn cái tin đó, vậy là cô nhóc ngậm ngùi nhường nhịn bỏ qua, không cãi vả.
Dù vậy những sự việc diễn ra gần đây không bình thường, dù rằng cô nhóc cố tình không để ý đến, xem như không biết gì nhưng bây giờ đã đến lúc phải đối mặt với mọi thứ. Cô bé đã bắt đầu cảm thấy lo lắng.
Nhắm hờ đôi mắt, Kit ngồi thẳng dậy tập trung khai triển Current penetration. Cô không sử dụng được Predicting the future như mẹ mình hay chị Rainbow để tiên đoán vận mệnh trong tương lai. Nhưng với Current penetration Kit sẽ có thể nhìn thấy những gì diễn ra đang diễn ra ở hiện tại, trong những không gian khác nhau.
Những hình ảnh mờ nhạt dần dần xuất hiện, ngày một rõ nét dần dần. Ouji đang cười nói nơi quán bar đèn nhạc hỗn loạn, điều này không đáng quan tâm Kit bỏ qua. Rồi đến Linda, cô bạn đang đóng cửa phòng, Kit cố mở rộng hướng nhìn vào trong, nhưng có một loại sức mạnh nào đó ngăn cô lại. Không khai thác được gì từ Lin, nhưng Kit biết chắc cô bạn cũng đang giữ bí mật nào đó. Cô bé lại nhìn thấy Solar và Moon, hai người đó đang bàn việc gì đấy. Moon dường như nhận thấy có điều bất thường, ngước mặt nhìn lên vãy tay vài lần, vậy là mọi hình ảnh đều trở nên tối đen.
Cậu ta đã giăng kết giới.
Tiếp theo là dáng hình quen thuộc của chị Rainbow và Clover hiện lên. Cảnh vật xung quanh khá kỳ lạ, có lẽ là ở thế giới phép thuật. Trên tay chị hai Kit cầm một cái la bàn. Họ đi vào khu rừng tối, tiếp đó là gì Kit không thể thấy nữa.
Dịch chuyển hướng nhìn sang nơi khác, cô nhóc sững người ngạc nhiên. Hình ảnh người mẹ dịu hiền của cô hiện lên. Bà ấy đang nói chuyện với một người đàn ông, không phải chú Long. Ông ta có phong thái uy nghiêm khác hẳn so với người bình thường. Ánh mắt ông sắc lẻm như mũi lao, tựa là chỉ cần liếc qua một cái thì mọi thứ đều bị ánh mắt kia cắt đứt. Dấu ấn hoa văn màu đỏ ngay tâm tinh người đàn ông đó khiến Kit đổ mồ hôi lạnh. Điều ấy cho thấy ông ta chính là Đại Pháp Sư, hay nói cách khác là Chúa Tể của thế giới phép thuật, người đứng đầu tứ tộc ( pháp sư, thiên thần, phù thủy và con người, hồi trước là ngũ tộc nhưng một gia tộc đã bị tiêu diệt).
Sống lưng Kit lạnh toát, cả người run rẩy. Mẹ cô bé nói chuyện gì đó với Chúa Tể, gương mặt bà có vẻ căng thẳng. Ông ta đang ngồi trên ngôi cao uy quyền đột nhiên đứng dậy, nắm chặt lấy bả vai mẹ cô, ịong nói trầm ấm như vang vọng ngay bên tai Kit:
" Em yên tâm rồi con bé sẽ không sao. Ta sẽ là hậu thuẫn vững chắc cho nó."
Và...
Tất cả mọi thứ lại trở nên tối sầm. Pháp khí trong thần điện quá mạnh, nó tác động không nhỏ đến Kit. Sức mạnh của cô bé có hạn vì vậy khi gặp những nơi có kết giới thì Current penetration bị vô hiệu hóa. Kit ngả người ra sau ghế, mệt mỏi mở đôi mi lên một cách nặng nhóc. Cặp mắt cô hằn những vệt màu đỏ, trông rất đáng sợ, vùng trán chảy đầy mồ hôi. Lượng khí điêu hao rất nhiều, cô nhóc chỉ có thể từ từ điều hoà nhịp thở.
Con bé? Mẹ cô và Chúa Tể có quan hệ gì? Họ đang nói chuyện về ai? Còn Linda, cô bạn hình như đang che giấu bí mật không cho Kit biết. Chị hai và chị ba cô tại sao lại bước vào khu rừng cấm của Pháp Giới? Hàng ngàn câu hỏi cứ xoay vòng khiến Kit cảm thấy mệt mỏi. Qủa nhiên sử dụng Current penetration là một điều dại dột. Thà rằng mù mờ hoàn toàn không biết gì còn hơn chỉ biết được những sự việc mơ hồ như thế này.
Ngước mặt nhìn lên, đồng hồ điểm chín giờ ba mươi phút, nghĩ cũng đã khuya Kit đứng dậy gọi một người hầu nữ gần đó:
- Chị ơi, tối rồi ra khóa cửa giúp em được không?
- À cô Kit cứ lên phòng ngủ trước đi. Đợi cậu chủ về chúng em sẽ ra khóa cổng sau. - nữ hầu mỉm cười trả lời.
- Chị tên Thúy đúng không? Em có chuyện này....
Sau một buổi sáng tìm hiểu Kit biết được tên một vài người ở đây. Cô nhóc bước đến thì thầm to nhỏ vào tai Thúy. Nữ hầu đó ngạc nhiên:
- Như vậy có được không ạ?
- Chị yên tâm, cứ làm theo lời em. Em sẽ chịu toàn bộ trách nhiệm nếu mọi người bị anh ấy trách phạt.
Kit mỉm cười, đợi Thúy hoàn thành xong những gì mình nói xong cô bé mới lê từng bước chân lên lầu. Đứng trước cánh cửa có gắn bảng mã ở tầng một cô có một chút lấy làm lạ. Theo như trí nhớ kém cõi của Kit thì phòng của Ouji có lẽ xa hơn, nhưng sao chỉ mới đi có vài bước đã đến rồi. Nghĩ đến đó cô nhóc lắc nhẹ đầu. Trong căn nhà này ngoài phòng cậu ấy ra thì làm gì có cái phòng nào còn bảng mã nữa. Kit ngáp nhẹ, một tay che miệng một tay nhập vào một dãy số. Không cần đắn đo chi nhiều, cô mệt rồi và cô nghĩ mình chỉ có thể ngủ lại trong phòng Ouji. Kit quên mất hỏi cậu xem đã chuẩn bị phòng khác cho cô chưa, việc đó chắc chắn cô sẽ làm vào ngày mai, còn bây giờ cô ngủ tạm ở đây.
Cánh cửa bật mở, Kit bước từng bước vào căn phòng tối om, chỉ có ánh sáng yếu ớt của vầng trăng hắt từ khung cửa sổ vào. Cô nhóc mệt mỏi ngã vật ra giường sau khi dùng tay mò ra nó. Cô không cần phải có ánh sáng và cũng chẳng biết làm như thế nào để có được ánh sáng như Ouji. Đôi mắt Kit nhắm lại, hơi thở nhè nhẹ đều đều cho thấy cô đã đi vào giấc mộng, một cách nhanh chóng.
Tấm rèm cửa khẽ lay động, còn có một người khác trong căn phòng này. Trên bàn tay người đó đột nhiên phát ra lửa, soi rõ từng từng đường nét trên gương mặt. Đôi mắt nâu sẫm vô hồn, mái tóc đỏ chói tỏa sáng dưới ánh trăng mờ ảo. Là Ren Isora. Cậu ta vãy nhẹ tay, thắp lên những ngọn nến nơi đầu giường. Ren muốn nhìn thấy ngoài Đại Hoàng Tử ra còn ai có thể biết mật mã mà vào phòng mình.
Ánh lửa nhàn nhạt phát ra từ mấy ngọn nến đủ để Ren nhìn thấy rõ gương mặt kẻ đang nằm trên giường ngủ của cậu. Là Kit. Đôi mắt Ren trợn ngược, nhưng chỉ một thoáng đã trở lại vẻ lạnh lùng vô hồn thường nhật. Cậu ngồi xuống cạnh Kit, hành động nhẹ nhàng nhất có thể để không làm cô nhóc thức giấc. Cặp chân mày Ren vẫn xô vào nhau, ra chiều suy tư lắm khi đôi mắt nâu sẫm vẫn chăm chú nhìn cô bé.
Ngay từ lúc đầu khi gặp mặt Ren đã cảm nhận ra nguồn năng lượng vô cùng lớn mà Kit sở hữa. Lần đầu tiên cậu biết đến cô nhóc không hải nơi vườn hoa có những bông bất tử đỏ thắm mà là ngay chính căn nhà này. Bắt đầu từ cái ngày đó thì ngòai Đại Hoàng Tử ra trong đầu Ren đã xuất hiện thêm hình bóng của cô. Lúc nào cũng đại ô cửa sổ này, cậu nhìn xuống sân để có thể thấy Kit cười, thấy Kit nô đùa cùng Đại Hoàng Tử. Nhưng chỉ nhìn rồi, Ren không nghĩ mình đủ tư cách để tham gia vào cuộc chơi với hai người họ. Cậu tự biết bản thân là thân phận gì. Hoàng Tử sao? Không phải, đó chỉ là tước hiệu để che mắt mọi người mà thôi. Tất cả mọi thứ đều đã được người đang ông mang tên Knight Raidenkama sắp xếp sẵn.
Còn ông ấy hiện tại đang là người mà Đại Phù Thủy trọng dụng nhất, vì hiệp ước và món nợ lúc xưa tộc pháp sư phải nhường một người tài ba như ông cho tộc phù thủy, đó là một mất mác lớn đói với Chúa Tể.
Ren rời ánh nhìn sang nơi khác, chậm rãi cầm xấp giấy trên bàn lên, chăm chú đọc nó dù điều kiện ánh sáng kém. Và….PHỪNG một cái chúng cháy ra tro. Cậu bước từng bước lại gần nơi mà người cậu vẫn luôn tôn sùng gọi tiếng “Công Chúa”. Ren vốn không biết Kit là ai. Là thiên thần, pháp sư hay phù thủy? Nhưng bây giờ thì cậu biết rồi, thông qua những tài liệu mà ông Knight gửi cho.
Nhẹ nhàng đưa tay mở ngăn kéo của chiếc tủ, Ren lấy một đoản kiếm. Tháo bỏ lớp vỏ ngoài có họa tiết tinh xảo phần lưỡi sắc nhọn hiện ra, nó sắc như ánh mắt Ren lúc này. Vì cậu đã biết, đã biết một điều mãi mãi không muốn biết, thân phận của người con gái mà Đại Hoàng Tử hết sức yêu thương. Người đó lại chính là mối nguy hại lớn nhất cho ngôi cao quyền lực và mạng sống của chủ nhân cậu. Ren đã từng thề, dù là ai đi chăng nữa chỉ cần việc họ tồn tại đe dọa đến tính mạng Ouji thì Ren Isora cũng sẽ trừ khử. Bởi vì trái tim cậu và Ouji có chung nhịp đập.
Nếu Đại Hoàng Tử biết Kit không còn tồn tại trên đời này và người tướt đoạt mạng sống của cô bé là Ren thì chắc chắn sẽ không tha cho cậu. Nhưng… dù cho có phải nhận án tử hình cho tội lỗi của bản thân cậu cũng chấp nhận. Bởi lẽ hơn ai hết Ouji đối với Ren vô cùng quan trọng. Người cho cậu mạng sống, giải thoát cậu khỏi nơi tăm tối như địa ngục trần gian mà cậu từng sống. Cho nên Ren còn tồn tại cho đến b6y giờ đều nhờ có Ouji. Cậu không thể phủ nhận Kit trong trái tim cậu đã bắt đầu chiềm một vị trí không nhỏ. Nhưng chỉ mới là bắt đầu thôi, cậu có thể từ bỏ được, có thể xóa đi những cảm giác nhất thời đó được. Còn lòng trung thành thì vẫn trường tồn, dù là một trăm năm, hay ngàn năm.
-Yên nghỉ đi! Nhị Công Chúa Kitami Queen!
Ren lẩm nhẩm một mình như lời phán xét dành cho Kit rồi thẳng tay đâm thanh kiếm hướng xuống ngực trái của cô nhóc, nơi trái tim cô đang đập. Nhìn gương mặt cùng nhịp thở đều của Kit lúc ngủ trông thật vô tư nhưng không ai biết cô chính là mối nguy cho cả thể giới này, nhất định, nhất định phải khai trừ.
KENG!!!
Đoản kiếm rơi ra khỏi tay Ren ghim thẳng vào tường tạo thành những rạn nứt. Cậu trợn ngược mắt quay sang nhìn kẻ phá hỏng cậu thi hành nhiệm vụ. Đôi chân mày Ren xô vào nhau khi bắt gặp gương mặt lạnh lùng quen thuộc. Mái tóc bạch kim sáng chói cùng cặp mặt hổ phách băng lãnh lạ thường .
- Ren Isora cậu đang làm gì? Định chống đối ta sao???
Bước qua cánh cổng với những đường nét uốn lượn tinh xảo ta sẽ thấy căn nhà bề ngoài tĩnh lặng nhưng bên trong lại nhộn nhịp hơn hẳn. Cụ thể thì người hầu ở đây lúc nào cũng bận rộn, chạy tới chạy lui để làm công việc của mình. Do vậy bầu không khí cũng được thay đổi hẳn.
Khác với họ, có một cô gái mang mái tóc vàng óng đang ngồi trên sô pha rất nhàn rỗi, đôi mắt sẫm màu nước xanh chăm chú nhìn vào màng hình tivi xem chương trình ca nhạc. Cô với tay tới chiếc đĩa mấy phút trước có trái cây nhưng lúc này đã sạch trơn không còn mẫu nào trên bàn, mắt vẫn không rời khỏi truyền hình. Phát giác ra điều đó cô bé đứng dậy, bê chiếc đĩa đi xuống nhà bếp.
- Cô Kit để em dọn cho ạ!
Nhưng khi cô vừa quay lưng bước một bước đã có người hầu nữ chạy đến cầm lấy chiếc đĩa. Kit ngậm ngùi ngồi xuống. Cô nhóc mới ở đây được vài tiếng thôi mà tưởng như cả thân mình mập thêm vài kí vì chẳng vận động gì. Mọi việc đều có người làm giúp, cô chỉ ăn, chơi, ngủ, cứ như đứa trẻ vậy. Chắc cũng vì thế mà Ouji không biết làm gì hết. Trưa hai đứa cùng nhau nấu bữa ăn, nhưng kết quả là cái nhà bếp thành bãi chiến trường. Thức ăn cháy khét, toàn bộ do lỗi của Ouji.
Cô bé tức muốn chết, nhưng bây giờ cậu ấy ra ngoài với Fye rồi, bỏ cô lại trong căn nhà rộng lớn này. Kit thở dài chán nản, lấy cái điện thoại trong túi ra xem. Ánh mắt cô dừng lại ở mục hộp thư đến, có người gửi tin cho cô, một số lạ hoắc. Kit tò mò mở ra xem.
" Trò chơi bắt đầu! Bạn là ánh sáng hay bóng tối ?"
Kit chau mày khó hiểu khi thấy nội dung tin nhắn. Nghĩ là tin rác cô nhóc nhấn chọn delete, nhưng lạ thay cô không xóa được. Kit không suy nghĩ nhiều, cô bé bỏ qua nó, kéo xuống tin nhắn của chị Rainbow gửi cho để xem lại.
"Hai và Clover phải về thế giới phép thuật một thời gian. Em ở nhờ nhà Ouji nhé, căn biệt thự đó có giăng kết giới nên sẽ không có gì nguy hiểm. Khi trở về hai chị và mẹ sẽ có quà cho nhóc. "
Kit đảo mắt suy nghĩ. Ngày hôm qua nếu không có tin nhắn này cô đã không bỏ qua mọi chuyện dễ dàng như vậy. Cô bé rất ấm ức, rõ ràng trong bữa tiệc cô quả thật có chạy nhưng xung quanh cô không có vật cản. Vậy mà Solar lại nói Kit tự vấp vào cô ta. Tên Ouji đáng ghét đó một lần nữa nghi ngờ cô, khiến bao nhiêu tức giận dồn hết lên não, cô đã không thương tiếc ném đôi giày cao gót vào người cậu. Dự định sẽ mắng cho Ouji một trận tỉnh ngộ, nhưng đột nhiên hai lại nhắn cái tin đó, vậy là cô nhóc ngậm ngùi nhường nhịn bỏ qua, không cãi vả.
Dù vậy những sự việc diễn ra gần đây không bình thường, dù rằng cô nhóc cố tình không để ý đến, xem như không biết gì nhưng bây giờ đã đến lúc phải đối mặt với mọi thứ. Cô bé đã bắt đầu cảm thấy lo lắng.
Nhắm hờ đôi mắt, Kit ngồi thẳng dậy tập trung khai triển Current penetration. Cô không sử dụng được Predicting the future như mẹ mình hay chị Rainbow để tiên đoán vận mệnh trong tương lai. Nhưng với Current penetration Kit sẽ có thể nhìn thấy những gì diễn ra đang diễn ra ở hiện tại, trong những không gian khác nhau.
Những hình ảnh mờ nhạt dần dần xuất hiện, ngày một rõ nét dần dần. Ouji đang cười nói nơi quán bar đèn nhạc hỗn loạn, điều này không đáng quan tâm Kit bỏ qua. Rồi đến Linda, cô bạn đang đóng cửa phòng, Kit cố mở rộng hướng nhìn vào trong, nhưng có một loại sức mạnh nào đó ngăn cô lại. Không khai thác được gì từ Lin, nhưng Kit biết chắc cô bạn cũng đang giữ bí mật nào đó. Cô bé lại nhìn thấy Solar và Moon, hai người đó đang bàn việc gì đấy. Moon dường như nhận thấy có điều bất thường, ngước mặt nhìn lên vãy tay vài lần, vậy là mọi hình ảnh đều trở nên tối đen.
Cậu ta đã giăng kết giới.
Tiếp theo là dáng hình quen thuộc của chị Rainbow và Clover hiện lên. Cảnh vật xung quanh khá kỳ lạ, có lẽ là ở thế giới phép thuật. Trên tay chị hai Kit cầm một cái la bàn. Họ đi vào khu rừng tối, tiếp đó là gì Kit không thể thấy nữa.
Dịch chuyển hướng nhìn sang nơi khác, cô nhóc sững người ngạc nhiên. Hình ảnh người mẹ dịu hiền của cô hiện lên. Bà ấy đang nói chuyện với một người đàn ông, không phải chú Long. Ông ta có phong thái uy nghiêm khác hẳn so với người bình thường. Ánh mắt ông sắc lẻm như mũi lao, tựa là chỉ cần liếc qua một cái thì mọi thứ đều bị ánh mắt kia cắt đứt. Dấu ấn hoa văn màu đỏ ngay tâm tinh người đàn ông đó khiến Kit đổ mồ hôi lạnh. Điều ấy cho thấy ông ta chính là Đại Pháp Sư, hay nói cách khác là Chúa Tể của thế giới phép thuật, người đứng đầu tứ tộc ( pháp sư, thiên thần, phù thủy và con người, hồi trước là ngũ tộc nhưng một gia tộc đã bị tiêu diệt).
Sống lưng Kit lạnh toát, cả người run rẩy. Mẹ cô bé nói chuyện gì đó với Chúa Tể, gương mặt bà có vẻ căng thẳng. Ông ta đang ngồi trên ngôi cao uy quyền đột nhiên đứng dậy, nắm chặt lấy bả vai mẹ cô, ịong nói trầm ấm như vang vọng ngay bên tai Kit:
" Em yên tâm rồi con bé sẽ không sao. Ta sẽ là hậu thuẫn vững chắc cho nó."
Và...
Tất cả mọi thứ lại trở nên tối sầm. Pháp khí trong thần điện quá mạnh, nó tác động không nhỏ đến Kit. Sức mạnh của cô bé có hạn vì vậy khi gặp những nơi có kết giới thì Current penetration bị vô hiệu hóa. Kit ngả người ra sau ghế, mệt mỏi mở đôi mi lên một cách nặng nhóc. Cặp mắt cô hằn những vệt màu đỏ, trông rất đáng sợ, vùng trán chảy đầy mồ hôi. Lượng khí điêu hao rất nhiều, cô nhóc chỉ có thể từ từ điều hoà nhịp thở.
Con bé? Mẹ cô và Chúa Tể có quan hệ gì? Họ đang nói chuyện về ai? Còn Linda, cô bạn hình như đang che giấu bí mật không cho Kit biết. Chị hai và chị ba cô tại sao lại bước vào khu rừng cấm của Pháp Giới? Hàng ngàn câu hỏi cứ xoay vòng khiến Kit cảm thấy mệt mỏi. Qủa nhiên sử dụng Current penetration là một điều dại dột. Thà rằng mù mờ hoàn toàn không biết gì còn hơn chỉ biết được những sự việc mơ hồ như thế này.
Ngước mặt nhìn lên, đồng hồ điểm chín giờ ba mươi phút, nghĩ cũng đã khuya Kit đứng dậy gọi một người hầu nữ gần đó:
- Chị ơi, tối rồi ra khóa cửa giúp em được không?
- À cô Kit cứ lên phòng ngủ trước đi. Đợi cậu chủ về chúng em sẽ ra khóa cổng sau. - nữ hầu mỉm cười trả lời.
- Chị tên Thúy đúng không? Em có chuyện này....
Sau một buổi sáng tìm hiểu Kit biết được tên một vài người ở đây. Cô nhóc bước đến thì thầm to nhỏ vào tai Thúy. Nữ hầu đó ngạc nhiên:
- Như vậy có được không ạ?
- Chị yên tâm, cứ làm theo lời em. Em sẽ chịu toàn bộ trách nhiệm nếu mọi người bị anh ấy trách phạt.
Kit mỉm cười, đợi Thúy hoàn thành xong những gì mình nói xong cô bé mới lê từng bước chân lên lầu. Đứng trước cánh cửa có gắn bảng mã ở tầng một cô có một chút lấy làm lạ. Theo như trí nhớ kém cõi của Kit thì phòng của Ouji có lẽ xa hơn, nhưng sao chỉ mới đi có vài bước đã đến rồi. Nghĩ đến đó cô nhóc lắc nhẹ đầu. Trong căn nhà này ngoài phòng cậu ấy ra thì làm gì có cái phòng nào còn bảng mã nữa. Kit ngáp nhẹ, một tay che miệng một tay nhập vào một dãy số. Không cần đắn đo chi nhiều, cô mệt rồi và cô nghĩ mình chỉ có thể ngủ lại trong phòng Ouji. Kit quên mất hỏi cậu xem đã chuẩn bị phòng khác cho cô chưa, việc đó chắc chắn cô sẽ làm vào ngày mai, còn bây giờ cô ngủ tạm ở đây.
Cánh cửa bật mở, Kit bước từng bước vào căn phòng tối om, chỉ có ánh sáng yếu ớt của vầng trăng hắt từ khung cửa sổ vào. Cô nhóc mệt mỏi ngã vật ra giường sau khi dùng tay mò ra nó. Cô không cần phải có ánh sáng và cũng chẳng biết làm như thế nào để có được ánh sáng như Ouji. Đôi mắt Kit nhắm lại, hơi thở nhè nhẹ đều đều cho thấy cô đã đi vào giấc mộng, một cách nhanh chóng.
Tấm rèm cửa khẽ lay động, còn có một người khác trong căn phòng này. Trên bàn tay người đó đột nhiên phát ra lửa, soi rõ từng từng đường nét trên gương mặt. Đôi mắt nâu sẫm vô hồn, mái tóc đỏ chói tỏa sáng dưới ánh trăng mờ ảo. Là Ren Isora. Cậu ta vãy nhẹ tay, thắp lên những ngọn nến nơi đầu giường. Ren muốn nhìn thấy ngoài Đại Hoàng Tử ra còn ai có thể biết mật mã mà vào phòng mình.
Ánh lửa nhàn nhạt phát ra từ mấy ngọn nến đủ để Ren nhìn thấy rõ gương mặt kẻ đang nằm trên giường ngủ của cậu. Là Kit. Đôi mắt Ren trợn ngược, nhưng chỉ một thoáng đã trở lại vẻ lạnh lùng vô hồn thường nhật. Cậu ngồi xuống cạnh Kit, hành động nhẹ nhàng nhất có thể để không làm cô nhóc thức giấc. Cặp chân mày Ren vẫn xô vào nhau, ra chiều suy tư lắm khi đôi mắt nâu sẫm vẫn chăm chú nhìn cô bé.
Ngay từ lúc đầu khi gặp mặt Ren đã cảm nhận ra nguồn năng lượng vô cùng lớn mà Kit sở hữa. Lần đầu tiên cậu biết đến cô nhóc không hải nơi vườn hoa có những bông bất tử đỏ thắm mà là ngay chính căn nhà này. Bắt đầu từ cái ngày đó thì ngòai Đại Hoàng Tử ra trong đầu Ren đã xuất hiện thêm hình bóng của cô. Lúc nào cũng đại ô cửa sổ này, cậu nhìn xuống sân để có thể thấy Kit cười, thấy Kit nô đùa cùng Đại Hoàng Tử. Nhưng chỉ nhìn rồi, Ren không nghĩ mình đủ tư cách để tham gia vào cuộc chơi với hai người họ. Cậu tự biết bản thân là thân phận gì. Hoàng Tử sao? Không phải, đó chỉ là tước hiệu để che mắt mọi người mà thôi. Tất cả mọi thứ đều đã được người đang ông mang tên Knight Raidenkama sắp xếp sẵn.
Còn ông ấy hiện tại đang là người mà Đại Phù Thủy trọng dụng nhất, vì hiệp ước và món nợ lúc xưa tộc pháp sư phải nhường một người tài ba như ông cho tộc phù thủy, đó là một mất mác lớn đói với Chúa Tể.
Ren rời ánh nhìn sang nơi khác, chậm rãi cầm xấp giấy trên bàn lên, chăm chú đọc nó dù điều kiện ánh sáng kém. Và….PHỪNG một cái chúng cháy ra tro. Cậu bước từng bước lại gần nơi mà người cậu vẫn luôn tôn sùng gọi tiếng “Công Chúa”. Ren vốn không biết Kit là ai. Là thiên thần, pháp sư hay phù thủy? Nhưng bây giờ thì cậu biết rồi, thông qua những tài liệu mà ông Knight gửi cho.
Nhẹ nhàng đưa tay mở ngăn kéo của chiếc tủ, Ren lấy một đoản kiếm. Tháo bỏ lớp vỏ ngoài có họa tiết tinh xảo phần lưỡi sắc nhọn hiện ra, nó sắc như ánh mắt Ren lúc này. Vì cậu đã biết, đã biết một điều mãi mãi không muốn biết, thân phận của người con gái mà Đại Hoàng Tử hết sức yêu thương. Người đó lại chính là mối nguy hại lớn nhất cho ngôi cao quyền lực và mạng sống của chủ nhân cậu. Ren đã từng thề, dù là ai đi chăng nữa chỉ cần việc họ tồn tại đe dọa đến tính mạng Ouji thì Ren Isora cũng sẽ trừ khử. Bởi vì trái tim cậu và Ouji có chung nhịp đập.
Nếu Đại Hoàng Tử biết Kit không còn tồn tại trên đời này và người tướt đoạt mạng sống của cô bé là Ren thì chắc chắn sẽ không tha cho cậu. Nhưng… dù cho có phải nhận án tử hình cho tội lỗi của bản thân cậu cũng chấp nhận. Bởi lẽ hơn ai hết Ouji đối với Ren vô cùng quan trọng. Người cho cậu mạng sống, giải thoát cậu khỏi nơi tăm tối như địa ngục trần gian mà cậu từng sống. Cho nên Ren còn tồn tại cho đến b6y giờ đều nhờ có Ouji. Cậu không thể phủ nhận Kit trong trái tim cậu đã bắt đầu chiềm một vị trí không nhỏ. Nhưng chỉ mới là bắt đầu thôi, cậu có thể từ bỏ được, có thể xóa đi những cảm giác nhất thời đó được. Còn lòng trung thành thì vẫn trường tồn, dù là một trăm năm, hay ngàn năm.
-Yên nghỉ đi! Nhị Công Chúa Kitami Queen!
Ren lẩm nhẩm một mình như lời phán xét dành cho Kit rồi thẳng tay đâm thanh kiếm hướng xuống ngực trái của cô nhóc, nơi trái tim cô đang đập. Nhìn gương mặt cùng nhịp thở đều của Kit lúc ngủ trông thật vô tư nhưng không ai biết cô chính là mối nguy cho cả thể giới này, nhất định, nhất định phải khai trừ.
KENG!!!
Đoản kiếm rơi ra khỏi tay Ren ghim thẳng vào tường tạo thành những rạn nứt. Cậu trợn ngược mắt quay sang nhìn kẻ phá hỏng cậu thi hành nhiệm vụ. Đôi chân mày Ren xô vào nhau khi bắt gặp gương mặt lạnh lùng quen thuộc. Mái tóc bạch kim sáng chói cùng cặp mặt hổ phách băng lãnh lạ thường .
- Ren Isora cậu đang làm gì? Định chống đối ta sao???
/49
|