Thiên Hậu Danh Môn Của Chủ Tịch

Chương 18: Không khí thật kỳ lạ

/1667


Chương 18: Không khí thật kỳ lạ

Tầm mắt của Mộng Tiêu, lúc này mới rơi xuống trên người Diệp Phong , nhìn vẻ mặt bình tĩnh của anh, giống như mặc kệ ra chuyện gì đều có thể vững như núi Thái Sơn.

“A! Thì ra là người của tổng giám đốc Diệp, thật là xin lỗi, là tôi thất lễ, mong vị tiểu thư này đừng trách.” Mặt Lưu tổng đều nghẹn đỏ, vội vàng nhận lỗi.

Mộng Tiêu cũng không có nói nhiều lời, ở trong cái nhìn chăm chú của mọi người đi tới bên người Diệp Phong, trực tiếp đem văn kiện đưa qua.

Con mắt thâm thúy của anh từ trên người cô, chậm rãi rơi xuống phần văn kiện kia, nhíu mày: “Thứ này là cô mang tới đây?”

“Tôi tới đây làm việc, ở bên ngoài triển lãm có một người sốt ruột muốn đưa văn kiện cho anh, lại vào không được, cho nên tôi giúp đỡ đưa lại đây.” Cô thuận miệng nói dối, mặt không đỏ tim không đập mạnh, đến mắt cũng không chớp một chút.

Diệp Phong cũng không nghi ngờ nhiều, đưa tay lấy văn kiện, mở ra nhìn……

“Vậy tôi không quấy rầy nữa.” Cô thật không muốn ở chỗ này thêm một phút đồng hồ, đưa xong đồ vật là vội vàng xoay người đi.

“Từ từ.”

“tổng giám đốc Diệp, còn có chuyện gì sao?”

“Nếu đã tới thì tới đây ngồi.” Diệp Phong nhìn vị trí trống của sô pha bên cạnh.

“A?” Cô sửng sốt một chút, đôi mắt cũng nhìn chằm chằm vị trí kia, tại sao muốn cô ngồi xuống, các anh không phải đang nói chuyện rất quan nặng sao?!

“Còn đứng ngây ra ở đó làm gì? Thích bị mọi người nhìn sao?” Diệp Phong ưu nhã cười, lời nói như là nói giỡn.

Mà từ khi cô mới vừa đi vào đến bây giờ, ba bốn người ngồi bên cạnh, tầm mắt dường như không rời khỏi người cô, không khí vẫn luôn rất kỳ lạ.

Trời sao như đòi mạng, Diệp Phong muốn làm gì đây? Bây giờ, nếu quay đầu đi, làm công ty mất mặt không nói, về sau ở trong công ty càng đừng nghĩ có ngày lành!

Nắm chặt tay, lúc này Lục Mộng Tiêu mới qua đi ngồi xuống bên người Diệp Phong, đối mặt với tầm mắt của mọi người, cô nỗ lực làm chính mình lộ ra tươi cười.

Không khí hòa hoãn một chút.

“Phương án lúc nãy nói mọi người đều nhìn xem đi.” Lời nói của Diệp Phong phá vỡ sự yên tĩnh.

Tầm mắt của những người khác mới rời khỏi người cô, một đám chụm đầu ghé tai cầm lấy văn kiện Mộng Tiêu mang đến, vừa xem vừa gật đầu.

“tổng giám đốc Diệp……” Thấy mọi người đều không để ý đến cô, lúc này Mộng Tiêu mới hơi chút nghiêng đến trên người Diệp Phong , dùng âm thành giống như muỗi kêu ở bên tai anh nói thầm: “Tôi còn có công việc khác, các anh bàn việc tôi lại nghe không hiểu, để tôi ở chỗ này ngồi làm gì?” Nhanh nói một câu để cô đi!

“Nói cô ngồi, thì cô cứ ngồi cho yên, đâu ra nhiều vấn đề như vậy?” Đôi mắt đen nhìn thoáng qua trên người cô, bàn tay của anh thuận thế từ phía sau trên lưng mò lên vòng eo của cô……

Mộng Tiêu vừa thu lại, cúi đầu nhìn thấy bàn tay anh mò qua đây, nhanh chóng dời về phía bên kia ý muốn thoát khỏi bàn tay của anh.

Mà tay anh lại ở sau lưng nhẹ nhàng nâng lên quần áo của, ngón tay thô ráp, chạm vào da thịt phía sau lưng cô……

Trong phòng nghỉ, vài người khác đều đang nghiên cứu văn kiện Diệp Phong đưa đến, liên tiếp gật đầu, hoặc là nói nhỏ cái gì, hoàn toàn không chú ý hai người trên sô pha đang làm cái gì.


/1667

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status