Tan học , nó vừa về đến nhà đã vội vã , tất bật ........... úp mì. Trong lúc đợi, nó làm bài tập... Đang ăn mì , điện thoại kêu . Số lạ hoắc . Nó nhấc máy :
- Guây " nghe đtdđ bằng tiếng Trung "
- ....
- Alo , ai vậy ? Không có gì cúp nh...
- Khoan , anh đây .
- Anh nào vậy ?
- Hàn Lâm
- Dạ , Hàn tiền bối , có gì chỉ giáo ?
- Kinh, anh chưa già đến thế đâu
- Vấn đề chính đi
- Em vẫn nhớ 1 điều kiện ?
- Uh
- ...
- By...
- Khoan , em ăn trưa chưa ?
- Lão đại, đang ăn đây, có làm sao không mà hỏi nhiều thế?
- Không
- Uh, by...
- Khoan
- GÌ NỮA " nghiến răng"
- Hì , không có gì
- ĐỒ KHÙNG , ĐI CHẾT ĐI
- OA, sợ quá
..Xong , Lâm vội vàng dập máy. Cô bé này thú vị ghê " đứa nào cũng thế thôi" . Anh biết cô từ rất lâu rồi , với những thành tích nổi cộm : nhất tin, ba toán , khuyến khích tiếng anh cấp quận. Nó trong lớp không phải học giỏi nhất nhưng nhờ những tấm bằng kia , lại trở thành học sinh xuất sắc nhất khối, đi giao lưu với trường khác . Anh cũng biết nó quậy phá như thế nào . Có lần , anh thấy nó phóng xe bạt mạng trên đường . Có lần , vào ngày Halloween, anh thấy nó đeo cái mặt nạ quỷ .k.h.i.ế.p nhất anh từng gặp, đi rón rén theo Nhật Hoàng rồi nhảy ù ra, vỗ vào vai cậu ta làm cậu ta ôm mẹ đất. Có lần anh thấy nó ....... Vâng, đấy là lí do khiến anh thấy thú vị. Lúc nãy , câu cuối cùng của nó , anh phải đưa điện thoại ra xa, một tay bịt tai lại , nhắm mắt. Cười . Ừ , anh đang cười.... Ở nhà nó , nó vội vàng tắm giặt, đi thay quần áo. Chọn một cái áo vừa dài vừa rộng chẳng có họa tiết gì mà xanh lam sẫm sẫm sẫm , một chiếc quần thể thao màu đen , không họa tiết cùng một đôi giày thể thao màu đen trắng. Đầu đội một chiếc mũ đen xì xì , có mấy cái gai trên, tai trái đeo một chiếc khuyên tai đen , tròn- những thứ nó chẳng đeo đi học bao giờ , nó cầm ván trượt, lướt ra nơi tụ tập của tụi nó .... Đây là nơi chúng nó vẫn cùng nhau tập breakdance, poping, cwalk. Cả nhóm gồm 5 đứa : nó , Minh Sơn, Lí Nam , Hoàng Vũ , Á Đông. Tụi nó đang ở một con đường cụt, xịt đầy gôm chữ CRAZIER ở trên đó , rất xì- tai. Nó lại bắt đầu bài nhảy của mình . Sắp tới , nhóm nó sẽ đấu với nhóm Black . Chúng nó hăng say tập luyện Crazy Leg, WALK OUT, ArmWave, HITTING " poping"; Freezes, Handstand , Footwork,Uprock,Toprock " breakdance" ; Shuffle Hop , vv....vv.... Tụi nó hăng say tập , tầm 3h , nghỉ một chút , chúng nó ngồi xuống tu nước ừng ực, nói :
- Sơn : Hey , sắp tới 5 vs 5, cố lên nhá mọi người
- Nam : Tụi đó nhảy giỏi lắm, nổi tiếng đó.
- Hoàng Vũ : kệ chúng nó
- Đông : chẳng liên quan
- nó : chúng nó giỏi , mình thắng mình còn giỏi hơn
- Uh
- nó : mà dạo này mấy cậu học hành thế nào , mình chán quá , học 11A1 , cứ phải giữ hình tượng trước mặt thầy cô
- Đông : Thôi đi ạ, em biết chị " hình tượng " thế nào rồi
- Nam : HAHAHAHA, hình tượng của cậu là bạo lực, sư tử Hà Đông
- nó : về uống sữa cô gái Hà Lan đi em
- Hoàng Vũ : chi tiền nhé ?
- Sơn : Lần này thắng nhóm kia, tụi mình làm chầu chứ
- nó : đầu tiên ...
- Sơn : " ngơ ngơ " đầu tiên cái gì ?
- Nam : " đập đầu sơn " Thằng ngố, là tiền đâu đấy ?
- Sơn : À , mọi người , mỗi người một tẹo nhé
- .=
- nó : tiếp thôi.
... Tiếng nhạc vang lên, tụi nó lắc lư mình , nhảy , chuyển động. Thấp thoáng có bóng người nhìn vào rồi vội vã vụt đi. "br/"
...4h30 , tụi nó chia tay, ai về nhà nấy . Nó không về mà cầm ván , trượt thẳng ra quán ăn gần đấy.... Vừa vào , nó đã đập tay ông chủ : " Anh, hôm nay em mới đến - nhân viên mói nhé " . Cậu con trai kia nhìn nó , cười : " Ừ , em là Hải Anh hả , vào thay đồ đi, ở trong kia. " . Dạ một tiếng , nó vào trong phòng thay đồ, thay ra mặc đồng phục của quán. Gọn gàng rồi , nó cất đồ vào tủ , ra wc rửa mặt . Những vết nám, mực trôi sạch. Trong gương là con bé trắng trẻo , xinh xắn " thật ra nó là xinh nhưng mà cứ thích vẽ bậy vào mặt " . Vừa ra phải cửa , nó đập vào " cây cột" . Nó lẩm bẩm : " Ở đây đâu có cây cột nào đâu " khi ngồi trên cây cột , mắt nhắm mắt mở . " Xuống coi bé" . Cây cột lên tiếng , nghe quen quen. Vâng , sau khi nhảy xuống ,nó nhận ra cây cột.
- Bé là nhân viên mới ?
- Vâng
- Ha, thảo nào nhìn hơi lạ
- Dạ
- Khoan, trông em quen quen
- Vậy hả ?
- Ừh
- Thưa anh, anh tránh ra cho em làm việc ạ .
- À , ừ.
... Nó tíu tít chạy lại , bê đồ.... Anh thay xong đồng phục , ra sau. Anh đang bê 1 suất cho cô nàng õng ẹo mặt đầy phấn , đánh son đỏ ửng ngồi góc kia , chợt nghe : " Hải Anh, bàn 5 " rồi thấy một bóng dáng nhỏ bé lao sang bên kia kèm với tiếng " Dạ " . Đứng hình , anh đờ ra, động não . Hải Anh ! 2 từ này làm anh nhớ đến tai nạn hôm trước và người gây ra . Nhưng , nhưng trên mặt nó có vết nám , lại hơi đen đen.
- Anh à , bê qua đây đi anh
Tỉnh mộng , nghe tiếng gọi " mật ngọt chết ruồi kia " , anh trở về với thực tại , đưa hàng cho khách. Cô kia đứng dậy ,tự mình vươn ra lấy đồ, chạm vào tay anh. Anh điềm tĩnh ,đặt đồ lên bàn : " Đồ của quý khách ạ" rồi lỉnh thẳng ra quầy.
- Anh Bảo , cô bé kia mới đến ạ ?
- Ừ , buổi đầu, học sinh lớp 11, mà hình như cùng trường với cậu
- Dạ, cô ấy tên gì ?
- Hải Anh , Trần Nguyễn Hải Anh. Con bé đó cũng xinh chứ nhỉ , chỉ tội cận. Mà ,cậu để ý đấy à ?
- Không ạ , tò mò thôi.
Một người khách nữa đẩy cửa bước vào . Bảo vội quay sang : " Lâm, bàn 10 kìa " . Cậu chạy vội ra đó..... Trong lúc làm ,thi thoảng rảnh rang , cậu ngắm " nhân viên mới " . Da trắng , môi hồng . Mắt cận nhưng mà sâu, lông mi cong cong, tóc buộc đuôi ngựa . Tai trái đeo một chiếc khuyên tai đen thù lù , tay đeo một chiếc vòng có hình sọ đầu lâu, chân đi đôi thể thao đen trắng . Mồ hôi vương trên tóc, dáng người nhỏ bé chạy hết bàn này sang bàn kia. Đờ đẫn một chút . Bất ngờ một chút . Hải Anh anh quen không đeo vòng vèo , khuyên tai, da mặt nám nám , đen đen. Đôi mắt bị kính che đi nhiều . Cô, làm cái gì vậy ? .... Tầm 7h30, ca hết, nó chạy vào trong , thay đồ. Lại áo thể thao , quần thể thao , mũ lưỡi trai, ván trượt. Ngang qua chỗ anh Bảo , nó nói : " Em còn đi học , em làm ca này nhé " . " Ok" rồi hai anh em đập tay. Nó mở cửa quán , tính trượt đi thì nghe tiếng Bảo : " Em ngầu đó." . Nó quay lại , cười cái khì . Một người cũng vội vã thay quần áo rồi chạy theo...... Đèn đỏ , bức xúc , nó đứng lại . Người chạy đằng sau tóm được , vỗ vai nó . Nó giật cả mình quay phắ lại . Khuôn mặt tỏa sáng như Apolo kia dí sát vào mặt nó . Vâng , Hàn Lâm.
- Nhìn em bây giờ , anh không nghĩ là Hải Anh trưa nay ăn cơm với anh
- Hì , vâng
- Vâng với chả dạ , em bôi cái gì lên mặt để nhìn hay vậy ?
- Là nhựa quả
- Ừh , mà em đến đó làm làm gì ?
- Kiếm tiền thôi, còn anh
- Cũng thế cả , mà em giờ đi đâu
- Hỏi thừa quá , xong việc thì về nhà .
- ừm, mà nhà em ở đâu vậy
- sao lại hỏi ?
- Biết thôi
- Uh, ABCABC
- Ok , mà trước giờ anh chưa thấy em ngầu như vậy đến trường đâu
- Là tôn trọng thầy cô, em không thích làm thế đi học, chỉ ở ngoài thôi
- Tôn trọng ? HAHA , đầu óc đơn giản .
- Này , em còn phải trả thù vụ lúc trưa, anh phá em ăn mì .
- Thảm thương quá , anh nhận lỗi ,anh dắt em đi ăn
- Ô x kê :D" "br/"
... Vậy là 2 người quay ngược lại nơi vừa đi khỏi ... Hai anh em ngồi xuống . Lâm gọi 2 xuất ăn. Bảo đích thân bê ra , ngồi xuống cùng tán gẫu .
- Hai em học cùng trường ? " Bảo "
- Vâng ạ " H.A"
- Cô ấy kém em một lớp " L "
- Anh biết thừa . Mà nhìn 2 đứa có vẻ quen thân đấy nhỉ
- Không phải thân , chỉ bình thường thôi " nó"
- Con bé tông em hai lần , còn gọi em là cái cột nữa " L "
- HAHAHA, vậy Lâm là chưa cưa đã đổ ? Bé ,em giỏi hén
- Xì , có mơ mới cưa anh ý . Xấu trai nè, học bình thường nè , xấu bụng nè
- Này , em đã cưa anh mà còn bôi bác anh hả ? Anh đang đứng đầu trường nhé
- HAHA, đồ tự sướng " B H.A "
- Hai người bắt nạt tôi X/
- Vâng , bắt nạt , hahaha " H.A" Mà Bảo , anh mở quán ăn này khi nào vậy ?
- À , là năm ngoái, lúc đầu còn tưởng sạt nghiệp cơ đấy nhưng mà giờ cũng phất phới
- Anh bao nhiêu tuổi vậy ? " H.A"
- Lão ý 20, sinh viên năm thứ hai , đại học Diamond " Lâm "
- Anh chưa già lắm , mới hai mươi tuổi đầu ..... mà chú gọi anh là lão " Bảo "
- Nói thật, nhìn anh trẻ hơn " lão " Lâm này nhiều khì
- Có vậy chứ , anh có đồng minh, phen này chú chết chắc " Bảo"
- Tan đời con rồi huhu " Lâm"
- Thôi, vì sự nghiệp ăn uống ,em ăn trước ,hết ráng chịu nha
- Ey , đợi bọn anh
...
- Mà Hải Anh , cho anh xin số " Bảo "
- Trong đơn xin việc , tự ra xem đi " nó"
- Ùi, em phải tía mãi nó mới cho đấy " Lâm"
- Nhiều chuyện, hai anh rửa bát, em có việc, về trước nhá , bb " nó "
- Con bé này , lủi nhanh thật, hai anh em ta khổ rồi
- Uh
- Mà đi học lúc nào nó cũng ngầu thế hả ?
- Không, cũng ngầu nhưng mà ít hơn , ở trường nó không đeo khuyên tai, đeo vòng, đội mũ như vậy, cũng chưa thấy nó vác ván trượt đi học bao giờ
- Ừm, mà xinh phết nhỉ ?
- Tất nhiên
- ÊU, công nhận hả ? Thích nó phải không
- Không, em mới quen con bé được 2 ngày
- Vậy .... chú rửa bát , anh đi dọn nhé
- Uh
-
- Oắt đờ heo SAO LÀ EM RỬA?
- Guây " nghe đtdđ bằng tiếng Trung "
- ....
- Alo , ai vậy ? Không có gì cúp nh...
- Khoan , anh đây .
- Anh nào vậy ?
- Hàn Lâm
- Dạ , Hàn tiền bối , có gì chỉ giáo ?
- Kinh, anh chưa già đến thế đâu
- Vấn đề chính đi
- Em vẫn nhớ 1 điều kiện ?
- Uh
- ...
- By...
- Khoan , em ăn trưa chưa ?
- Lão đại, đang ăn đây, có làm sao không mà hỏi nhiều thế?
- Không
- Uh, by...
- Khoan
- GÌ NỮA " nghiến răng"
- Hì , không có gì
- ĐỒ KHÙNG , ĐI CHẾT ĐI
- OA, sợ quá
..Xong , Lâm vội vàng dập máy. Cô bé này thú vị ghê " đứa nào cũng thế thôi" . Anh biết cô từ rất lâu rồi , với những thành tích nổi cộm : nhất tin, ba toán , khuyến khích tiếng anh cấp quận. Nó trong lớp không phải học giỏi nhất nhưng nhờ những tấm bằng kia , lại trở thành học sinh xuất sắc nhất khối, đi giao lưu với trường khác . Anh cũng biết nó quậy phá như thế nào . Có lần , anh thấy nó phóng xe bạt mạng trên đường . Có lần , vào ngày Halloween, anh thấy nó đeo cái mặt nạ quỷ .k.h.i.ế.p nhất anh từng gặp, đi rón rén theo Nhật Hoàng rồi nhảy ù ra, vỗ vào vai cậu ta làm cậu ta ôm mẹ đất. Có lần anh thấy nó ....... Vâng, đấy là lí do khiến anh thấy thú vị. Lúc nãy , câu cuối cùng của nó , anh phải đưa điện thoại ra xa, một tay bịt tai lại , nhắm mắt. Cười . Ừ , anh đang cười.... Ở nhà nó , nó vội vàng tắm giặt, đi thay quần áo. Chọn một cái áo vừa dài vừa rộng chẳng có họa tiết gì mà xanh lam sẫm sẫm sẫm , một chiếc quần thể thao màu đen , không họa tiết cùng một đôi giày thể thao màu đen trắng. Đầu đội một chiếc mũ đen xì xì , có mấy cái gai trên, tai trái đeo một chiếc khuyên tai đen , tròn- những thứ nó chẳng đeo đi học bao giờ , nó cầm ván trượt, lướt ra nơi tụ tập của tụi nó .... Đây là nơi chúng nó vẫn cùng nhau tập breakdance, poping, cwalk. Cả nhóm gồm 5 đứa : nó , Minh Sơn, Lí Nam , Hoàng Vũ , Á Đông. Tụi nó đang ở một con đường cụt, xịt đầy gôm chữ CRAZIER ở trên đó , rất xì- tai. Nó lại bắt đầu bài nhảy của mình . Sắp tới , nhóm nó sẽ đấu với nhóm Black . Chúng nó hăng say tập luyện Crazy Leg, WALK OUT, ArmWave, HITTING " poping"; Freezes, Handstand , Footwork,Uprock,Toprock " breakdance" ; Shuffle Hop , vv....vv.... Tụi nó hăng say tập , tầm 3h , nghỉ một chút , chúng nó ngồi xuống tu nước ừng ực, nói :
- Sơn : Hey , sắp tới 5 vs 5, cố lên nhá mọi người
- Nam : Tụi đó nhảy giỏi lắm, nổi tiếng đó.
- Hoàng Vũ : kệ chúng nó
- Đông : chẳng liên quan
- nó : chúng nó giỏi , mình thắng mình còn giỏi hơn
- Uh
- nó : mà dạo này mấy cậu học hành thế nào , mình chán quá , học 11A1 , cứ phải giữ hình tượng trước mặt thầy cô
- Đông : Thôi đi ạ, em biết chị " hình tượng " thế nào rồi
- Nam : HAHAHAHA, hình tượng của cậu là bạo lực, sư tử Hà Đông
- nó : về uống sữa cô gái Hà Lan đi em
- Hoàng Vũ : chi tiền nhé ?
- Sơn : Lần này thắng nhóm kia, tụi mình làm chầu chứ
- nó : đầu tiên ...
- Sơn : " ngơ ngơ " đầu tiên cái gì ?
- Nam : " đập đầu sơn " Thằng ngố, là tiền đâu đấy ?
- Sơn : À , mọi người , mỗi người một tẹo nhé
- .=
- nó : tiếp thôi.
... Tiếng nhạc vang lên, tụi nó lắc lư mình , nhảy , chuyển động. Thấp thoáng có bóng người nhìn vào rồi vội vã vụt đi. "br/"
...4h30 , tụi nó chia tay, ai về nhà nấy . Nó không về mà cầm ván , trượt thẳng ra quán ăn gần đấy.... Vừa vào , nó đã đập tay ông chủ : " Anh, hôm nay em mới đến - nhân viên mói nhé " . Cậu con trai kia nhìn nó , cười : " Ừ , em là Hải Anh hả , vào thay đồ đi, ở trong kia. " . Dạ một tiếng , nó vào trong phòng thay đồ, thay ra mặc đồng phục của quán. Gọn gàng rồi , nó cất đồ vào tủ , ra wc rửa mặt . Những vết nám, mực trôi sạch. Trong gương là con bé trắng trẻo , xinh xắn " thật ra nó là xinh nhưng mà cứ thích vẽ bậy vào mặt " . Vừa ra phải cửa , nó đập vào " cây cột" . Nó lẩm bẩm : " Ở đây đâu có cây cột nào đâu " khi ngồi trên cây cột , mắt nhắm mắt mở . " Xuống coi bé" . Cây cột lên tiếng , nghe quen quen. Vâng , sau khi nhảy xuống ,nó nhận ra cây cột.
- Bé là nhân viên mới ?
- Vâng
- Ha, thảo nào nhìn hơi lạ
- Dạ
- Khoan, trông em quen quen
- Vậy hả ?
- Ừh
- Thưa anh, anh tránh ra cho em làm việc ạ .
- À , ừ.
... Nó tíu tít chạy lại , bê đồ.... Anh thay xong đồng phục , ra sau. Anh đang bê 1 suất cho cô nàng õng ẹo mặt đầy phấn , đánh son đỏ ửng ngồi góc kia , chợt nghe : " Hải Anh, bàn 5 " rồi thấy một bóng dáng nhỏ bé lao sang bên kia kèm với tiếng " Dạ " . Đứng hình , anh đờ ra, động não . Hải Anh ! 2 từ này làm anh nhớ đến tai nạn hôm trước và người gây ra . Nhưng , nhưng trên mặt nó có vết nám , lại hơi đen đen.
- Anh à , bê qua đây đi anh
Tỉnh mộng , nghe tiếng gọi " mật ngọt chết ruồi kia " , anh trở về với thực tại , đưa hàng cho khách. Cô kia đứng dậy ,tự mình vươn ra lấy đồ, chạm vào tay anh. Anh điềm tĩnh ,đặt đồ lên bàn : " Đồ của quý khách ạ" rồi lỉnh thẳng ra quầy.
- Anh Bảo , cô bé kia mới đến ạ ?
- Ừ , buổi đầu, học sinh lớp 11, mà hình như cùng trường với cậu
- Dạ, cô ấy tên gì ?
- Hải Anh , Trần Nguyễn Hải Anh. Con bé đó cũng xinh chứ nhỉ , chỉ tội cận. Mà ,cậu để ý đấy à ?
- Không ạ , tò mò thôi.
Một người khách nữa đẩy cửa bước vào . Bảo vội quay sang : " Lâm, bàn 10 kìa " . Cậu chạy vội ra đó..... Trong lúc làm ,thi thoảng rảnh rang , cậu ngắm " nhân viên mới " . Da trắng , môi hồng . Mắt cận nhưng mà sâu, lông mi cong cong, tóc buộc đuôi ngựa . Tai trái đeo một chiếc khuyên tai đen thù lù , tay đeo một chiếc vòng có hình sọ đầu lâu, chân đi đôi thể thao đen trắng . Mồ hôi vương trên tóc, dáng người nhỏ bé chạy hết bàn này sang bàn kia. Đờ đẫn một chút . Bất ngờ một chút . Hải Anh anh quen không đeo vòng vèo , khuyên tai, da mặt nám nám , đen đen. Đôi mắt bị kính che đi nhiều . Cô, làm cái gì vậy ? .... Tầm 7h30, ca hết, nó chạy vào trong , thay đồ. Lại áo thể thao , quần thể thao , mũ lưỡi trai, ván trượt. Ngang qua chỗ anh Bảo , nó nói : " Em còn đi học , em làm ca này nhé " . " Ok" rồi hai anh em đập tay. Nó mở cửa quán , tính trượt đi thì nghe tiếng Bảo : " Em ngầu đó." . Nó quay lại , cười cái khì . Một người cũng vội vã thay quần áo rồi chạy theo...... Đèn đỏ , bức xúc , nó đứng lại . Người chạy đằng sau tóm được , vỗ vai nó . Nó giật cả mình quay phắ lại . Khuôn mặt tỏa sáng như Apolo kia dí sát vào mặt nó . Vâng , Hàn Lâm.
- Nhìn em bây giờ , anh không nghĩ là Hải Anh trưa nay ăn cơm với anh
- Hì , vâng
- Vâng với chả dạ , em bôi cái gì lên mặt để nhìn hay vậy ?
- Là nhựa quả
- Ừh , mà em đến đó làm làm gì ?
- Kiếm tiền thôi, còn anh
- Cũng thế cả , mà em giờ đi đâu
- Hỏi thừa quá , xong việc thì về nhà .
- ừm, mà nhà em ở đâu vậy
- sao lại hỏi ?
- Biết thôi
- Uh, ABCABC
- Ok , mà trước giờ anh chưa thấy em ngầu như vậy đến trường đâu
- Là tôn trọng thầy cô, em không thích làm thế đi học, chỉ ở ngoài thôi
- Tôn trọng ? HAHA , đầu óc đơn giản .
- Này , em còn phải trả thù vụ lúc trưa, anh phá em ăn mì .
- Thảm thương quá , anh nhận lỗi ,anh dắt em đi ăn
- Ô x kê :D" "br/"
... Vậy là 2 người quay ngược lại nơi vừa đi khỏi ... Hai anh em ngồi xuống . Lâm gọi 2 xuất ăn. Bảo đích thân bê ra , ngồi xuống cùng tán gẫu .
- Hai em học cùng trường ? " Bảo "
- Vâng ạ " H.A"
- Cô ấy kém em một lớp " L "
- Anh biết thừa . Mà nhìn 2 đứa có vẻ quen thân đấy nhỉ
- Không phải thân , chỉ bình thường thôi " nó"
- Con bé tông em hai lần , còn gọi em là cái cột nữa " L "
- HAHAHA, vậy Lâm là chưa cưa đã đổ ? Bé ,em giỏi hén
- Xì , có mơ mới cưa anh ý . Xấu trai nè, học bình thường nè , xấu bụng nè
- Này , em đã cưa anh mà còn bôi bác anh hả ? Anh đang đứng đầu trường nhé
- HAHA, đồ tự sướng " B H.A "
- Hai người bắt nạt tôi X/
- Vâng , bắt nạt , hahaha " H.A" Mà Bảo , anh mở quán ăn này khi nào vậy ?
- À , là năm ngoái, lúc đầu còn tưởng sạt nghiệp cơ đấy nhưng mà giờ cũng phất phới
- Anh bao nhiêu tuổi vậy ? " H.A"
- Lão ý 20, sinh viên năm thứ hai , đại học Diamond " Lâm "
- Anh chưa già lắm , mới hai mươi tuổi đầu ..... mà chú gọi anh là lão " Bảo "
- Nói thật, nhìn anh trẻ hơn " lão " Lâm này nhiều khì
- Có vậy chứ , anh có đồng minh, phen này chú chết chắc " Bảo"
- Tan đời con rồi huhu " Lâm"
- Thôi, vì sự nghiệp ăn uống ,em ăn trước ,hết ráng chịu nha
- Ey , đợi bọn anh
...
- Mà Hải Anh , cho anh xin số " Bảo "
- Trong đơn xin việc , tự ra xem đi " nó"
- Ùi, em phải tía mãi nó mới cho đấy " Lâm"
- Nhiều chuyện, hai anh rửa bát, em có việc, về trước nhá , bb " nó "
- Con bé này , lủi nhanh thật, hai anh em ta khổ rồi
- Uh
- Mà đi học lúc nào nó cũng ngầu thế hả ?
- Không, cũng ngầu nhưng mà ít hơn , ở trường nó không đeo khuyên tai, đeo vòng, đội mũ như vậy, cũng chưa thấy nó vác ván trượt đi học bao giờ
- Ừm, mà xinh phết nhỉ ?
- Tất nhiên
- ÊU, công nhận hả ? Thích nó phải không
- Không, em mới quen con bé được 2 ngày
- Vậy .... chú rửa bát , anh đi dọn nhé
- Uh
-
- Oắt đờ heo SAO LÀ EM RỬA?
/29
|