Thiếp Chờ Hoa Bỉ Ngạn

Chương 336: Bàn tay xuyên qua tầng trời (2)

/510


Trong không gian Vô Thượng Vạn Vật Kính.

Phương Triết dành thời gian tìm hiểu tình huống Bắc Cảnh một thời gian dài. Hắn hết đến vị trí này đến vị trí khác xem xét, cuối cùng dừng lại ở thung lũng Vô Xương.

Tình huống phát sinh ở thung lũng Vô Xương đều nằm trong tầm mắt hắn, mọi thứ đều có thể kiểm soát cho đến khi bức tranh xuất hiện.

Bức tranh này Phương Triết đã gặp qua một lần ở Ma Môn. Bức tranh đó chứa một cánh tay của một “vị đại nhân” nào đó cực kỳ lợi hại.

Theo Phương Triết tính toán, với năng lực của Hoàng Mập và Âu Dương Sinh. Cả hai chỉ là những con kiến tùy thời bị đối phương nghiền ép.

Hắn chưa kịp suy nghĩ nhiều thì Âu Dương Sinh đã trọng thương.

Khi đó hắn dự định ra tay thì thanh kiếm trong tay Hoàng Mập sinh biến. Từ loại khí tức tỏa ra, hắn đứng bên ngoài quan sát nhưng tinh thần thì tùy thời có thể ra tay ứng cứu.

Tình huống “Nhất Chỉ Thông Thiên” Hoàng Mập có thể ngăn cản được, nhưng đến khi bàn tay từ trong bức tranh đánh ra một chưởng. Đối với Hoàng Mập, Âu Dương Sinh thì cánh tay hóa ra vĩ ngạn nhưng trong tầm mắt Phương Triết, cánh tay không hề to lớn như vậy.

Chiêu thức này quỷ dị và mới mẻ khiến Phương Triết không thể đứng nhìn nữa. Hắn dùng một thủ chưởng đánh xuống ngay vị trí quyển trục.

Đối với hiện trường tại thung lũng Vô Xương.

Cánh tay to lớn như bầu trời đánh trực diện vào quyển trục khiến chiêu thức của cánh tay trong bức tranh bất ngờ bị gián đoạn.

Quyển trục bị cánh tay đè bẹp, khuôn viên một vùng đất đá rộng lớn bị bàn tay từ trên bầu trời sang bằng. Xung quanh đất đá đều bị xới tung lên. Ngay cả Phạm Bá không tránh kịp cũng bị chôn vùi trong đó.

Sau một hồi tĩnh lặng, quyển trục trồi lên từ lớp đất đá sụp đổ.

Cánh tay trong bức tranh nhận ra khí tức đã từng gặp mặt một lần nhưng tình huống khác biệt. Đối phương bằng một thủ đoạn nào đó có thể hóa thành to lớn từ trong bầu trời xuất hiện.

Bức tranh vốn im lặng, chưa từng cất tiếng nói. Lúc này phát ra một âm thanh kéo dài, vang vọng tứ phương.

“Lại là ngươi!”

Phương Triết không phản ứng vì hắn không nghe thấy hay giao tiếp trực tiếp được với hiện trường thung lũng Vô Xương.

Bức tranh như thể cảm nhận đối phương đang khinh thường, bức tranh tiếp tục phát ra tiếng nói “Với thủ đoạn cỏn con đó, cũng dám đối đầu với ta?”

Cánh tay dừng lại, đầu ngón trỏ phát quang rồi vẽ ra một mô hình ngũ tinh với năm điểm sáng kết nối với nhau tạo thành một trận đồ. Từ trận đồ bắt đầu hình thành hình dạng như một tòa tháp ngũ giác.

Chiều dài trận đồ với hình dạng ngọn tháp chỉ cao chừng ba xích với phần đáy ngọn tháp hướng về phía cánh tay Phương Triết.

Ngón tay trỏ từ phía bàn tay vẫn còn đang phát quang, điểm một chỉ bắn ra một tia lưu quang xuyên thấu từ đỉnh nhọn ngọn tháp băng xuyên qua phần đáy ngọn tháp, rồi từ đó tia lưu quang được khuếch đại lên gấp nghìn lần. Từ một tia lưu quang nhỏ nhoi trở nên to lớn tương xứng với cánh tay của Phương Triết.

Bàn tay của Phương Triết cũng không sợ hãi, trực tiếp giơ ra thủ chưởng đối kháng với tia lưu quang được khuếch đại đó.

Khi cả hai tiếp xúc với nhau, một tiếng va chạm kinh thiên động địa vang dội ra tứ phương kèm theo là dư chấn bạo liệt thổi tung mọi thứ xung quanh. Đất đá, cây rừng trong phạm vi mười dặm đều bị sang bằng, khắp nơi trở nên hỗn loạn.

Những người đến từ các thế lực tông môn, chi viện âm thầm quan sát không biết chuyện gì đang xảy ra cũng bị thổi bay ra xa, không ai có thể khống chế loại uy áp từ vụ va chạm.

Về phần Phương Triết, hắn không biết chiêu thức của đối phương quỷ dị như thế nào cho nên trực tiếp đối kháng. Khi va chạm luồng lưu quang khổng lồ đó, hắn nhận ra bản thân chỉ có thể đối kháng không đến một hô hấp thì bị đánh bay ra khỏi Vô Thượng Vạn Vật Kính rồi triệt để bất tỉnh.

Bên ngoài, Đàm Thu Nguyệt không hiểu chuyện gì đang xảy ra thì đã thấy thân ảnh Phương Triết bị bắn ra bên ngoài.

Khi nàng tiến lại gần xem tình huống thì nào thì phát hiện cánh tay Phương Triết xương cốt đã bị chấn nát. Tại ấn đường đã hiện lên một vầng có màu sắc ảm đạm. Dấu hiệu thần hồn bị tổn thương nghiêm trọng.

Tại hiện trường thung lũng Vô Xương.

Khi dư chấn qua đi, khung cảnh trong phạm vi mười dặm trở nên hoang phế, toàn bộ đều bị sang bằng.

Thung lũng Vô Xương vốn có phong cảnh sơn thanh thủy tú trước đó đã bị phá hủy hoàn toàn. Bề mặt lúc này được phủ một lớp đất đá dày đặc, nhiều người quan chiến không kịp chạy thoát đều bị chôn vùi. Chỉ là không có bất kỳ thương vong nào xảy ra.

Từ trong lớp đất đá, Hoàng Mập cùng Dương Tâm Nhi phá tung lớp đất đá rồi phóng lên mặt đất.

Hoàng Mập nhìn xung quanh, cảnh vật đều đã bị tàn phá cực kỳ nghiêm trọng.

Khí tức Phạm Bá cũng biến mất.

Hắn lúc này mới thở ra một hơi nhẹ nhõm, hắn tưởng bản thân đã không qua khỏi khốn cảnh này.

Hắn thì thầm “Không nghĩ tới đại ca lại có thủ đoạn nghịch thiên đến như vậy. Có thể kịp thời ra tay giải cứu…”

Dương Tâm Nhi một bên đỡ lấy Âu Dương Sinh, nàng do dự không biết sao thì Hoàng Mập lại gần. Hắn vịnh lấy vai nàng ta an ủi “Vết thương nghiêm trọng nhưng không nguy hiểm tính mạng. Giờ tiểu đệ dẫn chị dâu về Đạo Viện chữa thương cho tam ca…”

Dương Tâm Nhi gật đầu, Hoàng Mập mới xuất ra Thanh Phong Kiếm rồi dìu Âu Dương Sinh lên phi hành kiếm.

Dương Tâm Nhi thấy vậy cũng nhanh chóng phóng lên phi hành kiếm, cả ba nhanh chóng rời khỏi hiện trường.

Hoàn cảnh xung quanh nhất thời tĩnh mịch.

Sau một lúc thì các đệ tử từ các thế lực khác tiếp cận khu vực xảy ra chấn động. Nhiều người bắt đầu thăm dò tình huống phát sinh, đánh giá tổn thất từ vụ va chạm vừa xảy ra.

Hầu hết ai cũng bất ngờ vì chứng kiến một khung cảnh cực kỳ hoành tráng. Một trận chiến chớp nhoáng giữa một tia lưu quang khổng lồ với một bàn tay xuyên qua bầu trời. Tin tức này mà lan truyền ra xa, sẽ có nhiều chuyện thêm thắt để đàm luận.

Có một vài trưởng bối hoặc một vài lão giả sống ẩn dật nhận ra thủ đoạn kinh diễm của Vô Thượng Tông. Bọn họ tạm thời đưa ra nhận định, trong chuyện này Vô Thượng Tông có phần. Bọn họ cũng nhận ra thế lực bí ẩn gây ra xung đột ở thung lũng Vô Xương, ám hại năm vị gia chủ của năm tòa thành. Vô Thượng Tông xuất hiện kịp thời can thiệp nhưng mục đích của thế lực gây ra sự hỗn loạn như thế nào, trước mắt người ngoài cuộc vẫn chưa có câu trả lời.

Qua chuyện này, khu vực đông bắc Bắc Cảnh chắc chắn sẽ hỗn loạn một đoạn thời gian.

- -----
  • Đôi lời của tác
Đến đây tạm thời ta dừng lại từ 01 đến 02 tháng để nghỉ ngơi vì bệnh khá nghiêm trọng.

Trước đó ta thử viết nhưng không thể viết được, nếu có đều là phế chương, viết đi viết lại nhiều lần cũng không cảm thấy thỏa đáng. Cho nên cách duy nhất là dừng lại nghỉ ngơi.

Mặt khác vì tình hình dịch bệnh, công việc kinh doanh thua lỗ. Hầu như tiền chỉ có ra nhưng không có vào khiến tâm trạng một phần bị ảnh hưởng. Đây là đại dịch nên phải chịu thôi. Giống như tình huống dịch bệnh xung quanh Vô Thượng Tông một phần lấy cảm hứng từ đại dịch này.

Việc dừng lại để ổn định công việc và nghỉ bệnh là ngoài ý muốn.

Sau đó sẽ gặp nhau ở trận chiến cuối cùng để qua quyển 4 gặp lại cô nàng Hoa Lạc Đồng.

Thân ái!

/510

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status