Phỉ Lệ Á lập tức chào đón: Sơ Hạ, hội học sinh vui chơi giải trí vừa rồi tới tìm cậu, hỏi cậu trang phục biểu diễn khi đó chuẩn bị thế nào rồi.
Mấy thứ trang phục này là kém nhất, cô chỉ cần trở về cùng Khương Viên Viên nói một chút, Khương Viên Viên chắc chắn lập tức có thể giúp cô chuẩn bị tốt. Chuẩn bị gần tốt rồi.
An Sơ Hạ gãi gãi đầu: Hôm nay trở về có phần hơi trễ, vậy ta muốn đi vui chơi giải trí bọn họ không?
Không cần. Phỉ Lệ Á lắc đầu: Nói là nếu không có chuẩn bị tốt, tốt nhất cuối tuần này chuẩn bị tốt, bởi vì đêm thứ hai sẽ lên sân khấu biểu diễn rồi. Nhưng, Sơ Hạ cậu về nhà có thể đem quần áo chụp cho tôi xem không? Thật muốn biết cậu mặc quần áo gì?
Cô căn bản là không có chuẩn bị qua, đành phải nói mấy câu cho qua loa. Trở lại vị trí ngồi xuống, cô chỉ cảm thấy bờ vai mình bị người vỗ một cái, liền quay đầu lại, Mã Cách mặt mỉm cười đưa vào ánh mắt:
Sơ Hạ, cô đàn là bài gì vậy? Tiết mục đơn đều không có viết, có thể lộ ra một chút không?
Mã Cách tươi cười cực kỳ vô hại, nhưng An Sơ Hạ trong lòng bỗng nhiên còn có chút hoài nghi người kia đã thay cô đi đăng ký là Mã Cách. Nhưng không có chứng cứ nói cái gì đều là không tốt, cô đè nén trong lòng nghĩ cách, một hồi mỉm cười một cái rồi nói
Bí mật. Cái này có cái gì giữ bí mật được a. Mã Cách nữa mất hứng nữa chờ mong nói: Được rồi, giữ bí mật thì giữ bí mật. Đến lúc đó thì xem cô đem vẻ vang về cho lớp chúng ta!
Lời vừa nói ra, chung quanh mấy đứa bạn học cũng lập tức nhất trí. An Sơ Hạ không nói nhiều nữa, xoay người nằm sấp úp ở trên bàn học nhắm mắt ngủ, nhưng không biết như thế nào chính là ngủ không được.
Thay cô đăng ký muốn xem cô xấu mặt người đó chính là ai? Là Mã Cách sao? Nếu quả thật là Mage, vậy tại sao đối với cô như vậy? Nếu là vì Nam Cung tử phi, vậy hoàn toàn không cần phải....
Nhưng giác quan thứ 6 lại nói cho cô, người này, rất có thể là Mã Cách! Đương nhiên, vẫn không ngoại trừ là một người. Đỗ Giản Nhiên!
Một buổi chiều đã trôi qua, ngoại trừ bộ phận vui chơi giải trí tới thông báo buổi tối chủ nhật trở về trường tập thật cũng không có phát sinh chuyện gì khác.
Manh Tiểu Nam là biết cô muốn đến chỗ Nam Cung Tử Phi học đàn, cô không có cách nào giúp đỡ được, đành phải nói cố lên một chút, hai người cùng nhau đi tới cửa trường học.
Nói thật, nếu thực không được, đến lúc đó thì dùng âm thanh giả đi? Mạnh Tiểu Nam đề nghị nói: Thì cũng có một vài ca sĩ lên sân khấu không phải vẫn giả giọng hay sao?
Vậy chuyện này bị người ta biết không phải mất mặt lắm hay sao? An Sơ Hạ nói xong tay vỗ Mạnh Tiểu Nam một cái nói: Cậu nha, cũng đừng lo lắng cho tôi, không phải nói hôm nay là sinh nhật của ba cậu hay sao, nhanh về nhà đi, tôi ở chỗ này tự chờ là được rồi.
Cô vốn nghĩ tự mình gọi taxi đi đến nhà Nam Cung tử phi, đỡ phải khiến cho người khác chú ý, nhưng Đại Hổ lại nói ngồi xe bọn họ không có sao.
Tình hình như thế không thể từ chối được, cô đành phải đáp ứng ngồi. Tiền nhuận bút của cô không có nhiều, ngồi xe taxi qua lại mấy lần mà nói, cô cũng là có cố hết sức.
Chung qui thật sự không thể dùng xe của Hàn Lục Hải cho cô. Đợi một hồi, Nam Cung tử phi, Đại Hổ, Mã Cách ba người liền lập tức dàn hàng đi tới. Lúc này, trong trường học thì học sinh không nhiều lắm, Đại Hổ thấy cô liền lập tức chạy tới nhiệt tình nói:
Sơ Hạ, cô chờ rất lâu rồi phải không? Đều là Má Cách lúc đó nói đau bụng, chúng tôi lại đưa cô ra đi đến phòng y tế rồi mới quay lại được. Nghe nói, An Sơ Hạ quay đầu nhìn về phía Mã Cách, hơi thân thiết hỏi han: Đau bụng như thế nào? Hiện tại khá hơn chút nào chưa?
Mage mỉm cười, sắc mặt cực kỳ không tốt, nhưng vẫn lại cười nói: Tốt hơn nhiều. Cô ta chính là làm cản trở. Đại Hổ liếc mắt Mã Cách một cái, quay đầu nói với cô: Đi thôi, tôi vẫn lo lắng bây giờ trời sẽ mưa, vừa lúc hết mưa rồi.
Đi? Mã Cách tại thời điểm này mới ý thức trở lại muốn cùng bọn họ đi, cô vội vàng hỏi: Sơ Hạ, cô muốn đi đâu? Cô vẫn còn chưa nói, Đại Hổ liền thay cô trả lời: Trong nhà á.
Nhà của chúng ta? Mã Cách mở to hai mắt nhìn: Ta không biết như thế nào? A, Sơ Hạ đi vào trong nhà còn muốn báo cáo với cô hay sao?
Đại Hổ miệng đầy thuốc súng, ngay cả bọn ta đều nhìn ra được đến Đại Hổ cũng không thích Mã Cách.
Nam Cung tử phi đúng lúc mở miệng ngăn lại: Tất cả đừng nói nữa, đi thôi. Nam Cung tử phi vừa nói, Đại Hổ lập tức ngoan ngoãn ngậm miệng, sau cùng lại vẫn trừng mắt Mã Cách một cái mới chịu bỏ qua. Lúc sau, đó là Nam Cung tử phi đi tuốt đằng trước, Đại Hổ đi theo bên cạnh An Sơ Hạ, mà An Sơ Hạ còn lại là thử cùng Mã Cách tán gẫu.
Cô nói với Mã Cách: Hai người các ngươi thường xuyên cãi nhau ầm ĩ lại vẫn có ý, phải không?
Mã Cách cười nhếch môi cười nhỏ nhẹ, lộ ra hàm răng ngay ngắn: Đúng vậy, Đại Hổ ca đó là nói năng chua chát đậu hủ tâm.
Rốt cục đi vào nơi dừng xe, Mage rất tự nhiên lên chỗ người phụ lái xe ngồi, nhưng Đại Hổ có phần không vui, hạ giọng bên tai An Sơ Hạ nói: Nơi đó vốn là vị trí của cô, cô ta là tu hú chiếm chỗ chim khách!
Hiếm thấy Đại Hổ dùng thành ngữ chính xác, An Sơ Hạ xấu hổ nói: Đại Hổ, anh không thể là bộ dạng như thế này, Mage là người rất tốt, anh nên thử tiếp nhận nàng.
Tuy rằng cô vừa rồi cố ý nói Đại Hổ với Mã Cách là cãi nhau ầm ĩ, kỳ thật trong lòng cô rất rõ ràng. Đại Hổ thật sự không thích Mage, rất không thích, người Đại Hổ này, lòng tham thấu triệt, thích là thích, ghét sẽ đọng lại ở ngoài miệng.
Đại Hổ nghiêng đầu đi, ngậm miệng không nói lời nào. Dọc theo đường đi 4 người đều không nói chuyện, Nam Cung tử phi lái xe rất vững, sẽ không giống Hàn Thất Lục một dạng, dường như lái xe cùng với sự liều mạng.
Lúc này thời gian vẫn không tối, chờ đi đến nhà Nam Cung tử phi không quá 15 phút. Cô đau bụng trở về phòng nghỉ ngơi đi, giờ ăn cơm người hầu sẽ đến gọi cô.
Xuống xe, đem chìa khóa ném cho bảo vệ gác cổng Nam Cung tử phi nói với Mã Cách như vậy. Mã Cách nhu thuận gật đầu: Tôi hiện tại cũng không đau, tôi đưa Sơ Hạ đến phòng tôi chơi nhé.
Không cần. Nam Cung tử phi giọng nói nhạt nhẻo: Tôi cùng Sơ Hạ....
Nam Cung tử phi đang nói chuyện, hai con chó to đột nhiên không biết từ nơi nào nhảy ra. Cái đầu con chó này với Phách Thiên gần giống nhau, nhưng vừa thấy thì so với Phách Thiên hung hăng hơn nhiều, cắn răng phát ra tiếng sủa thấp nhìn An Sơ Hạ, dường như cảnh cáo cô không nên xông loạn nhà người khác.
An Sơ Hạ bị hoảng sợ, Nam Cung tử phi đứng ở bên cô, phản ứng đầu tiên của cô là trốn phía sau anh ta.
Là khách mời. Nam Cung tử phi nói với hai con chó to, hai nó dường như hiểu tiếng người lắm, lập tức liền đi tới chỗ An Sơ Hạ bước chân ngửi tới ngửi lui, nhưng không có sủa như lúc nãy.
Sơ Hạ đừng sợ, hai tiểu bảo bối này có thể phân biệt tốt xấu. Đại Hổ nói xong, sờ sờ đầu một con chó, Đại cẩu vô cùng ngoan ngoãn cúi đầu xuống, miệng cáp khí. An Sơ Hạ gật gật đầu: Ừ, ta không sợ.
Mấy thứ trang phục này là kém nhất, cô chỉ cần trở về cùng Khương Viên Viên nói một chút, Khương Viên Viên chắc chắn lập tức có thể giúp cô chuẩn bị tốt. Chuẩn bị gần tốt rồi.
An Sơ Hạ gãi gãi đầu: Hôm nay trở về có phần hơi trễ, vậy ta muốn đi vui chơi giải trí bọn họ không?
Không cần. Phỉ Lệ Á lắc đầu: Nói là nếu không có chuẩn bị tốt, tốt nhất cuối tuần này chuẩn bị tốt, bởi vì đêm thứ hai sẽ lên sân khấu biểu diễn rồi. Nhưng, Sơ Hạ cậu về nhà có thể đem quần áo chụp cho tôi xem không? Thật muốn biết cậu mặc quần áo gì?
Cô căn bản là không có chuẩn bị qua, đành phải nói mấy câu cho qua loa. Trở lại vị trí ngồi xuống, cô chỉ cảm thấy bờ vai mình bị người vỗ một cái, liền quay đầu lại, Mã Cách mặt mỉm cười đưa vào ánh mắt:
Sơ Hạ, cô đàn là bài gì vậy? Tiết mục đơn đều không có viết, có thể lộ ra một chút không?
Mã Cách tươi cười cực kỳ vô hại, nhưng An Sơ Hạ trong lòng bỗng nhiên còn có chút hoài nghi người kia đã thay cô đi đăng ký là Mã Cách. Nhưng không có chứng cứ nói cái gì đều là không tốt, cô đè nén trong lòng nghĩ cách, một hồi mỉm cười một cái rồi nói
Bí mật. Cái này có cái gì giữ bí mật được a. Mã Cách nữa mất hứng nữa chờ mong nói: Được rồi, giữ bí mật thì giữ bí mật. Đến lúc đó thì xem cô đem vẻ vang về cho lớp chúng ta!
Lời vừa nói ra, chung quanh mấy đứa bạn học cũng lập tức nhất trí. An Sơ Hạ không nói nhiều nữa, xoay người nằm sấp úp ở trên bàn học nhắm mắt ngủ, nhưng không biết như thế nào chính là ngủ không được.
Thay cô đăng ký muốn xem cô xấu mặt người đó chính là ai? Là Mã Cách sao? Nếu quả thật là Mage, vậy tại sao đối với cô như vậy? Nếu là vì Nam Cung tử phi, vậy hoàn toàn không cần phải....
Nhưng giác quan thứ 6 lại nói cho cô, người này, rất có thể là Mã Cách! Đương nhiên, vẫn không ngoại trừ là một người. Đỗ Giản Nhiên!
Một buổi chiều đã trôi qua, ngoại trừ bộ phận vui chơi giải trí tới thông báo buổi tối chủ nhật trở về trường tập thật cũng không có phát sinh chuyện gì khác.
Manh Tiểu Nam là biết cô muốn đến chỗ Nam Cung Tử Phi học đàn, cô không có cách nào giúp đỡ được, đành phải nói cố lên một chút, hai người cùng nhau đi tới cửa trường học.
Nói thật, nếu thực không được, đến lúc đó thì dùng âm thanh giả đi? Mạnh Tiểu Nam đề nghị nói: Thì cũng có một vài ca sĩ lên sân khấu không phải vẫn giả giọng hay sao?
Vậy chuyện này bị người ta biết không phải mất mặt lắm hay sao? An Sơ Hạ nói xong tay vỗ Mạnh Tiểu Nam một cái nói: Cậu nha, cũng đừng lo lắng cho tôi, không phải nói hôm nay là sinh nhật của ba cậu hay sao, nhanh về nhà đi, tôi ở chỗ này tự chờ là được rồi.
Cô vốn nghĩ tự mình gọi taxi đi đến nhà Nam Cung tử phi, đỡ phải khiến cho người khác chú ý, nhưng Đại Hổ lại nói ngồi xe bọn họ không có sao.
Tình hình như thế không thể từ chối được, cô đành phải đáp ứng ngồi. Tiền nhuận bút của cô không có nhiều, ngồi xe taxi qua lại mấy lần mà nói, cô cũng là có cố hết sức.
Chung qui thật sự không thể dùng xe của Hàn Lục Hải cho cô. Đợi một hồi, Nam Cung tử phi, Đại Hổ, Mã Cách ba người liền lập tức dàn hàng đi tới. Lúc này, trong trường học thì học sinh không nhiều lắm, Đại Hổ thấy cô liền lập tức chạy tới nhiệt tình nói:
Sơ Hạ, cô chờ rất lâu rồi phải không? Đều là Má Cách lúc đó nói đau bụng, chúng tôi lại đưa cô ra đi đến phòng y tế rồi mới quay lại được. Nghe nói, An Sơ Hạ quay đầu nhìn về phía Mã Cách, hơi thân thiết hỏi han: Đau bụng như thế nào? Hiện tại khá hơn chút nào chưa?
Mage mỉm cười, sắc mặt cực kỳ không tốt, nhưng vẫn lại cười nói: Tốt hơn nhiều. Cô ta chính là làm cản trở. Đại Hổ liếc mắt Mã Cách một cái, quay đầu nói với cô: Đi thôi, tôi vẫn lo lắng bây giờ trời sẽ mưa, vừa lúc hết mưa rồi.
Đi? Mã Cách tại thời điểm này mới ý thức trở lại muốn cùng bọn họ đi, cô vội vàng hỏi: Sơ Hạ, cô muốn đi đâu? Cô vẫn còn chưa nói, Đại Hổ liền thay cô trả lời: Trong nhà á.
Nhà của chúng ta? Mã Cách mở to hai mắt nhìn: Ta không biết như thế nào? A, Sơ Hạ đi vào trong nhà còn muốn báo cáo với cô hay sao?
Đại Hổ miệng đầy thuốc súng, ngay cả bọn ta đều nhìn ra được đến Đại Hổ cũng không thích Mã Cách.
Nam Cung tử phi đúng lúc mở miệng ngăn lại: Tất cả đừng nói nữa, đi thôi. Nam Cung tử phi vừa nói, Đại Hổ lập tức ngoan ngoãn ngậm miệng, sau cùng lại vẫn trừng mắt Mã Cách một cái mới chịu bỏ qua. Lúc sau, đó là Nam Cung tử phi đi tuốt đằng trước, Đại Hổ đi theo bên cạnh An Sơ Hạ, mà An Sơ Hạ còn lại là thử cùng Mã Cách tán gẫu.
Cô nói với Mã Cách: Hai người các ngươi thường xuyên cãi nhau ầm ĩ lại vẫn có ý, phải không?
Mã Cách cười nhếch môi cười nhỏ nhẹ, lộ ra hàm răng ngay ngắn: Đúng vậy, Đại Hổ ca đó là nói năng chua chát đậu hủ tâm.
Rốt cục đi vào nơi dừng xe, Mage rất tự nhiên lên chỗ người phụ lái xe ngồi, nhưng Đại Hổ có phần không vui, hạ giọng bên tai An Sơ Hạ nói: Nơi đó vốn là vị trí của cô, cô ta là tu hú chiếm chỗ chim khách!
Hiếm thấy Đại Hổ dùng thành ngữ chính xác, An Sơ Hạ xấu hổ nói: Đại Hổ, anh không thể là bộ dạng như thế này, Mage là người rất tốt, anh nên thử tiếp nhận nàng.
Tuy rằng cô vừa rồi cố ý nói Đại Hổ với Mã Cách là cãi nhau ầm ĩ, kỳ thật trong lòng cô rất rõ ràng. Đại Hổ thật sự không thích Mage, rất không thích, người Đại Hổ này, lòng tham thấu triệt, thích là thích, ghét sẽ đọng lại ở ngoài miệng.
Đại Hổ nghiêng đầu đi, ngậm miệng không nói lời nào. Dọc theo đường đi 4 người đều không nói chuyện, Nam Cung tử phi lái xe rất vững, sẽ không giống Hàn Thất Lục một dạng, dường như lái xe cùng với sự liều mạng.
Lúc này thời gian vẫn không tối, chờ đi đến nhà Nam Cung tử phi không quá 15 phút. Cô đau bụng trở về phòng nghỉ ngơi đi, giờ ăn cơm người hầu sẽ đến gọi cô.
Xuống xe, đem chìa khóa ném cho bảo vệ gác cổng Nam Cung tử phi nói với Mã Cách như vậy. Mã Cách nhu thuận gật đầu: Tôi hiện tại cũng không đau, tôi đưa Sơ Hạ đến phòng tôi chơi nhé.
Không cần. Nam Cung tử phi giọng nói nhạt nhẻo: Tôi cùng Sơ Hạ....
Nam Cung tử phi đang nói chuyện, hai con chó to đột nhiên không biết từ nơi nào nhảy ra. Cái đầu con chó này với Phách Thiên gần giống nhau, nhưng vừa thấy thì so với Phách Thiên hung hăng hơn nhiều, cắn răng phát ra tiếng sủa thấp nhìn An Sơ Hạ, dường như cảnh cáo cô không nên xông loạn nhà người khác.
An Sơ Hạ bị hoảng sợ, Nam Cung tử phi đứng ở bên cô, phản ứng đầu tiên của cô là trốn phía sau anh ta.
Là khách mời. Nam Cung tử phi nói với hai con chó to, hai nó dường như hiểu tiếng người lắm, lập tức liền đi tới chỗ An Sơ Hạ bước chân ngửi tới ngửi lui, nhưng không có sủa như lúc nãy.
Sơ Hạ đừng sợ, hai tiểu bảo bối này có thể phân biệt tốt xấu. Đại Hổ nói xong, sờ sờ đầu một con chó, Đại cẩu vô cùng ngoan ngoãn cúi đầu xuống, miệng cáp khí. An Sơ Hạ gật gật đầu: Ừ, ta không sợ.
/914
|