Thứ Nữ Đương Gả, Nhất Đẳng Thế Tử Phi

Chương 135 - Chương 125

/156


Edit:..Lam Thiên..

Hạ Thính Ngưng quay đầu trả lời “Truyền đi.” Nói xong liền từ trong lòng Bách Lí Dung Cẩn lui ra.

Vãn Ngọc gật đầu ứng đáp ứng xoay người ra cửa gọi đám tỳ nữ truyền lệnh.

Bữa tối, từng đĩa điệp thức ăn tinh xảo được bày lên trên bàn, trong đám tỳ nữ theo hầu trùng hợp Vũ Sam cũng ở đây.

Đợi sau khi tất cả những món ăn đều được bày lên, Hạ Thính Ngưng liếc mắt nhìn các món đồ ăn một cái, thoáng kinh ngạc nói “Thế nhưng có không ít củ cải làm thành món ăn.” Nàng nhìn lên trên bàn, ít nhất cũng có tới năm sáu món.

Vẻ mặt Vũ Sam không thay đổi, lộ ra tươi cười thường ngày nói “Củ cài xào và củ cải viên là do nô tỳ làm, còn lại , chắc là phòng bếp mới làm. Nô tì thấy những củ cải nàyđược đưa tới rất tươi ngon.” Vừa nói vừa gắp vào trong bát Hạ Thính Ngưng vài viên củ cải.

Hạ Thính Ngưng khẽ gật đầu, gắp một viên cho vào miệng khẽ cắn, mím môi nói “Không sai, củ cải viên này, độ lửa nắm giữ vô cùng tốt.”

Ngoài giòn trong mềm, vị quả thật không sai. Hạ Thính Ngưng mỉm cười gắp một viên khác bỏ vào trong bát của Bách Lí Dung Cẩn.

Vũ Sam nghe thấy lời này, cảm giác vô cùng vui mừng, tiếp tục giúp đỡ chia thức ăn nói “Nô tì nghe nói ăn nhiều củ cải rất có lợi với thân thể, loại đồ ăn này còn là đồ ăn chay, ăn nhiều cũng không lo lắng sẽ bị béo phì.”

Những đồ ăn này đều là Tuyết Tú tự tay dạy nàng, mới đầu nàng cũng cảm thấy kỳ quái, làm sao đều lấy củ cải làm món chủ đạo. Sau khi hỏi qua Tuyết Tú nàng mới biết, đối phương nói những món ăn này đều là mẫu thân nàng dạy nàng , nói là cải củ đối với thân thể rất có lợi, hơn nữa cải củ là đồ ăn chay, ăn nhiều cũng không việc gì, đối với việc giữ dáng cũng vô cùng có ích .

Nàng nghe xong cũng thấy có lý, tuy rằng gia đình phú quý sẽ ăn nhiều sơn hào hải vị, bữa bữa đều là thịt cá. Nhưng là nữ tử chung quy cũng sẽ lo lắng đến bản thân, phần lớn đều ăn đồ béo ngậy, chỉ sợ thân mình béo phì lên.

Hạ Thính Ngưng nghe vậy khẽ rũ mắt cũng không mở miệng, nàng chỉ nhấm nuốt tôm thịt trong miệng . Tuy rằng củ cải này rất có lợi đối với thân thể, nhưng không thể ăn quá nhiều, người nơi này không hiểu được đạo lý tốt quá hóa dở, tổng sẽ luôn cho rằng đồ gì tốt thì liền ăn nhiều.

Bách Lí Dung Cẩn nhàn nhạt nhíu mày, gắp một cái chân giò màu sắc sáng bóng bỏ vào trong bát của Hạ Thính Ngưng ,ôn nhu nói “Ăn cái này đi, gần đây nàng hơi gầy.” Hắn một chút cũng không để ý nàng mập mạp, loại chuyện giữ dáng này căn bản nàng không cần để ý tới, hắn chỉ cần nàng giống như trước kia , muốn ăn cái gì thì ăn cái đó, dù sao cũng không thể chỉ ăn đồ ăn chay .

Hạ Thính Ngưng mím môi cười, nghiêng đầu liếc mắt nhìn Bách Lí Dung Cẩn, nàng biết, hắn đây là đang nói cho nàng nghe, hắn không để ý nàng ăn nhiều sẽ béo.

Vũ Sam thấy thế, cúi đầu chuyên tâm gắp đồ ăn, cũng không mở miệng nói nhiều thêm cái gì .

Mà trên bàn cơm xuất hiện nhiều cải củ như vậy, đến cùng vẫn khiến cho Hạ Thính Ngưng có chút chú ý.

Liên tục vài bữa, mỗi một bữa đều có không ít đồ ăn làm từ củ cải. Hoặc là làm nguyên liệu chính, hoặc là làm nguyên liệu phụ. Những củ cải này, thật giống như mọc lên như nấm, phía sau tiếp phía trước. Nàng tùy tiện động đũa một chút cũng có thể gắp phải cải củ.

Bữa tối ngày tiếp theo, Hạ Thính Ngưng nhìn bàn thức ăn, lại không ngoại lệ là ‘củ cải yến’. Trong lòng nàng đối với chuyện này đã cảm thấy có một chút không đúng, nhưng thời điểm dùng bữa nàng vẫn bất động thanh sắc, bất quá sau khi bữa tối kết thúc, gọi Vãn Ngọc và Lục Vu tới, để các nàng bí mật hỏi thăm một chút, nhìn xem đột nhiên toát ra nhiều củ cải như vậy đến cùng là có chuyện gì xảy ra.

Đêm nay Bách Lí Dung Cẩn cũng không ở trong phủ, Hạ Thính Ngưng sau khi dùng qua bữa tối liền lập tức vào phòng tắm rửa.

Tắm rửa xong, mặc vào váy ngủ rộng rãi. Hạ Thính Ngưng xốc chăn mỏng lên, nằm lên giường lớn khắc hoa. Mành lụa mỏng manh lướt qua da thịt, mang đến một trận cảm giác mềm mại.

Một đầu tóc đen của Hạ Thính Ngưng xõa xuống đến eo, rơi lên trên chiếc gối màu đỏ thêu uyên ương xinh đẹp.

Lục Vu đẩy cửa vào phòng, thong thả đi đến bên giường nhẹ giọng nói “Tiểu thư, có muốn tắt đèn không?” Đêm nay Thế Tử không trở về ngủ nên không cần chờ giống như ngày bình thường .

Hạ Thính Ngưng ngước mắt nói “Không cần, lưu lại cũng được, ngươi lui xuống ngủ đi, không cần ở đây canh giữ .”

Lục Vu gật đầu lên tiếng, cúi đầu đi ra khỏi phòng.

Hạ Thính Ngưng


/156

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status