Edit:..Lam Thiên..
Hạ Thính Ngưng đi dạo ở trong hoa viên ‘Tê Phượng Cung’ , ánh nắng tà tà hắt vào, một chút ánh nắng chiếu lên cung trang tuyết trắng của nàng, lại càng tăng thêm một tầng rực rỡ.
Vài cung nữ ở ‘Tê Phượng Cung’ nhắm mắt theo đuôi đi theo phía sau Hạ Thính Ngưng, xuyên qua con đường lát đá trong hoa viên, hai bên toàn là hoa chu đỉnh hồng vô cùng lớn màu sắc diễm lệ.
Những đóa chu đỉnh hồng này có màu trắng, lam tím, lục , đỏ chót, hồng phấn, hồng cam, hồng nhạt, loài hoa này cơ hồ sở hữu tất cả màu sắc cơ bản nhất.
Hạ Thính Ngưng ở trong hoa viên đi một chút, thỉnh thoảng nàng dừng chân lại tới gần thưởng thức các loại hoa cỏ rất hiếm khi được nhìn thấy này.
Theo thời gian trôi qua, Hạ Thính Ngưng đã ở trong hoa viên lưu lại ước chừng nửa canh giờ, nghĩ đến hai vị trong ‘Tê Phượng Cung’ đang nói chuyện, hẳn cũng nên kết thúc rồi .
Quả nhiên không bao lâu sau, liền có một tiểu cung nữ tiến đến mời Hạ Thính Ngưng trở về, nói là thọ yến sắp bắt đầu, Tĩnh vương phi muốn mang nàng đi qua ngồi vào vị trí .
Hạ Thính Ngưng nhẹ gật đầu một cái,để tiểu cung nữ đi trước dẫn đường, chính mình chậm rãi đi ở phía sau.
Vừa trở lại cửa Tê Phượng Cung liền thấy Tĩnh vương phi cùng hai cỗ kiệu liễn đã chờ ở đây, Hạ Thính Ngưng vội vàng đi nhanh vài bước tiến lên nghênh đón.
Tĩnh vương phi giả vờ giận nói “Nhưng là ngắm hoa đến say mê, luyến tiếc không nỡ trở về.” Tuy là nói như vậy, nhưng kì thực lại không có nửa điểm ý tứ trách cứ , trong giọng nói ngược lại ẩn ẩn mang theo chút sủng nịch.
Hạ Thính Ngưng cong môi, vui cười nói “Nương không biết, Chu đỉnh hồng trong hoa viên nở rất đẹp. Trắng thuần khiết không tỳ vết, hồng lại tiên diễm như máu, thật sự khiến con dâu đại khai nhãn giới một phen.” Nàng vừa nói vừa đem Tĩnh vương phi dìu lên kiệu liễn.
Chính mình tự ngồi lên một kiệu liễn khác, bọn thái giám dùng một chút lực đem hai cỗ kiệu liễn nâng lên, đi tới phương hướng tổ chứ thọ yến.
Đợi kiệu liễn đi tới cửa cung điện, nơi đó đã sớm có các đại thần quan viên trong triều mang theo tốp năm tốp ba gia quyến tiến vào trong điện .
Hạ Thính Ngưng vừa xuống kiệu, liền nhìn thấy Bách Lý Dung Cẩn mặc một thân bạch y gấm vóc đứng ở cửa đại điện, xem ra là đang đợi nàng.
Tĩnh vương phi thấy thế trong lòng hiểu rõ, liền tự tiến điện tìm Tĩnh vương gia ngồi xuống bên cạnh.
Hạ Thính Ngưng mỉm cười đi tới bên cạnh Bách Lí Dung Cẩn, vừa đứng lại liền thấy vẻ mặt hắn ôn nhu xoa nhẹ gò má nàng “Dì thấy nàng, có nói gì không?”
Hạ Thính Ngưng khẽ lắc đầu, thành thật đáp “Cũng chưa nói cái gì, chỉ thưởng ta mấy xuyến hồng phỉ hạt châu.”
Bách Lí Dung Cẩn nghe xong nhẹ nhàng gật đầu. Hắn nhìn Hạ Thính Ngưng nói “Chúng ta đi vào thôi.”
Hạ Thính Ngưng gật gật đầu, hai người vừa định nhấc chân tiến điện, bỗng nhiên lại nghe thấy một tiếng hét to từ phía sau truyền đến.
“Hiền tế.”
Nghe thấy tiếng hét to Hạ Thính Ngưng cùng Bách Lí Dung Cẩn quay đầu lại nhìn, liền thấy Hạ lão gia mang theo toàn gia lớn nhỏ đi tới bên này, mới vừa rồi câu ‘Hiền tế’ kia cũng là từ miệng hắn xuất ra.
Tuy rằng Hạ Thính Ngưng một chút cũng không muốn gặp Hạ lão gia, nhưng Bách Lí Dung Cẩn vẫn làm đủ cấp bậc lễ nghĩa, dừng lại chờ đối phương đi lại.
Hạ lão gia một thân quan phục chính tứ phẩm dẫn theo toàn gia lớn lớn nhỏ nhỏ, chỉ trong chốc lát liền tiến đến trước mặt Hạ Thính Ngưng cùng Bách Lí Dung Cẩn.
Đối mặt với hành động Hạ lão gia tự ý tiếp cận, Bách Lí Dung Cẩn ít nhiều cũng đáp lại vài câu ân cần thăm hỏi, Hạ Thính Ngưng liền ngay cả mắt cũng chưa thèm nhìn chỉ ôn hòa cười kéo Hạ Tử Vân đứng phía sau Hạ lão gia ra, theo thường lệ quan tâm đến tình hình gần đây một chút. Trừ việc đó ra, thì ngay cả một ánh mắt cũng không bố thí cho người khác.
Điều này làm cho Hạ lão gia nhất thời lúng túng. Nữ nhi này như thế nào luôn chống đối chính mình đây, chính mình một người lớn sống sờ sờ đứng ở này, nàng lại làm như không nhìn thấy, này, nếu truyền đi ra ngoài,uy nghiêm của người phụ thân này là hắn cũng bị ném vứt đi.
Hạ Thính Ngưng tất nhiên là không rảnh rỗi để ý tới bất mãn đầy mình của Hạ lão gia. Nàng hiện tại càng ngày càng không quen nhìn tiện nghi phụ thân này, hôm nay là thọ yến của thái hậu, hắn thế nhưng lại mang Hạ Thanh Hà đi theo. Phải biết rằng trong cung yến hội trọng yếu bậc này, nhất là thọ yến của thái hậu chính là không có người nào sẽ đem thứ nữ nhà mình mang theo.
Dù sao thứ tử ,thứ nữ đều là do thị thiếp sinh nên không thể lên trên bàn tiệc, tiến vào dự tiệc đều là quan gia tiểu thư cùng công tử quý tộc, đại bộ phận đều là con vợ cả trong nhà,
Hạ Thính Ngưng đi dạo ở trong hoa viên ‘Tê Phượng Cung’ , ánh nắng tà tà hắt vào, một chút ánh nắng chiếu lên cung trang tuyết trắng của nàng, lại càng tăng thêm một tầng rực rỡ.
Vài cung nữ ở ‘Tê Phượng Cung’ nhắm mắt theo đuôi đi theo phía sau Hạ Thính Ngưng, xuyên qua con đường lát đá trong hoa viên, hai bên toàn là hoa chu đỉnh hồng vô cùng lớn màu sắc diễm lệ.
Những đóa chu đỉnh hồng này có màu trắng, lam tím, lục , đỏ chót, hồng phấn, hồng cam, hồng nhạt, loài hoa này cơ hồ sở hữu tất cả màu sắc cơ bản nhất.
Hạ Thính Ngưng ở trong hoa viên đi một chút, thỉnh thoảng nàng dừng chân lại tới gần thưởng thức các loại hoa cỏ rất hiếm khi được nhìn thấy này.
Theo thời gian trôi qua, Hạ Thính Ngưng đã ở trong hoa viên lưu lại ước chừng nửa canh giờ, nghĩ đến hai vị trong ‘Tê Phượng Cung’ đang nói chuyện, hẳn cũng nên kết thúc rồi .
Quả nhiên không bao lâu sau, liền có một tiểu cung nữ tiến đến mời Hạ Thính Ngưng trở về, nói là thọ yến sắp bắt đầu, Tĩnh vương phi muốn mang nàng đi qua ngồi vào vị trí .
Hạ Thính Ngưng nhẹ gật đầu một cái,để tiểu cung nữ đi trước dẫn đường, chính mình chậm rãi đi ở phía sau.
Vừa trở lại cửa Tê Phượng Cung liền thấy Tĩnh vương phi cùng hai cỗ kiệu liễn đã chờ ở đây, Hạ Thính Ngưng vội vàng đi nhanh vài bước tiến lên nghênh đón.
Tĩnh vương phi giả vờ giận nói “Nhưng là ngắm hoa đến say mê, luyến tiếc không nỡ trở về.” Tuy là nói như vậy, nhưng kì thực lại không có nửa điểm ý tứ trách cứ , trong giọng nói ngược lại ẩn ẩn mang theo chút sủng nịch.
Hạ Thính Ngưng cong môi, vui cười nói “Nương không biết, Chu đỉnh hồng trong hoa viên nở rất đẹp. Trắng thuần khiết không tỳ vết, hồng lại tiên diễm như máu, thật sự khiến con dâu đại khai nhãn giới một phen.” Nàng vừa nói vừa đem Tĩnh vương phi dìu lên kiệu liễn.
Chính mình tự ngồi lên một kiệu liễn khác, bọn thái giám dùng một chút lực đem hai cỗ kiệu liễn nâng lên, đi tới phương hướng tổ chứ thọ yến.
Đợi kiệu liễn đi tới cửa cung điện, nơi đó đã sớm có các đại thần quan viên trong triều mang theo tốp năm tốp ba gia quyến tiến vào trong điện .
Hạ Thính Ngưng vừa xuống kiệu, liền nhìn thấy Bách Lý Dung Cẩn mặc một thân bạch y gấm vóc đứng ở cửa đại điện, xem ra là đang đợi nàng.
Tĩnh vương phi thấy thế trong lòng hiểu rõ, liền tự tiến điện tìm Tĩnh vương gia ngồi xuống bên cạnh.
Hạ Thính Ngưng mỉm cười đi tới bên cạnh Bách Lí Dung Cẩn, vừa đứng lại liền thấy vẻ mặt hắn ôn nhu xoa nhẹ gò má nàng “Dì thấy nàng, có nói gì không?”
Hạ Thính Ngưng khẽ lắc đầu, thành thật đáp “Cũng chưa nói cái gì, chỉ thưởng ta mấy xuyến hồng phỉ hạt châu.”
Bách Lí Dung Cẩn nghe xong nhẹ nhàng gật đầu. Hắn nhìn Hạ Thính Ngưng nói “Chúng ta đi vào thôi.”
Hạ Thính Ngưng gật gật đầu, hai người vừa định nhấc chân tiến điện, bỗng nhiên lại nghe thấy một tiếng hét to từ phía sau truyền đến.
“Hiền tế.”
Nghe thấy tiếng hét to Hạ Thính Ngưng cùng Bách Lí Dung Cẩn quay đầu lại nhìn, liền thấy Hạ lão gia mang theo toàn gia lớn nhỏ đi tới bên này, mới vừa rồi câu ‘Hiền tế’ kia cũng là từ miệng hắn xuất ra.
Tuy rằng Hạ Thính Ngưng một chút cũng không muốn gặp Hạ lão gia, nhưng Bách Lí Dung Cẩn vẫn làm đủ cấp bậc lễ nghĩa, dừng lại chờ đối phương đi lại.
Hạ lão gia một thân quan phục chính tứ phẩm dẫn theo toàn gia lớn lớn nhỏ nhỏ, chỉ trong chốc lát liền tiến đến trước mặt Hạ Thính Ngưng cùng Bách Lí Dung Cẩn.
Đối mặt với hành động Hạ lão gia tự ý tiếp cận, Bách Lí Dung Cẩn ít nhiều cũng đáp lại vài câu ân cần thăm hỏi, Hạ Thính Ngưng liền ngay cả mắt cũng chưa thèm nhìn chỉ ôn hòa cười kéo Hạ Tử Vân đứng phía sau Hạ lão gia ra, theo thường lệ quan tâm đến tình hình gần đây một chút. Trừ việc đó ra, thì ngay cả một ánh mắt cũng không bố thí cho người khác.
Điều này làm cho Hạ lão gia nhất thời lúng túng. Nữ nhi này như thế nào luôn chống đối chính mình đây, chính mình một người lớn sống sờ sờ đứng ở này, nàng lại làm như không nhìn thấy, này, nếu truyền đi ra ngoài,uy nghiêm của người phụ thân này là hắn cũng bị ném vứt đi.
Hạ Thính Ngưng tất nhiên là không rảnh rỗi để ý tới bất mãn đầy mình của Hạ lão gia. Nàng hiện tại càng ngày càng không quen nhìn tiện nghi phụ thân này, hôm nay là thọ yến của thái hậu, hắn thế nhưng lại mang Hạ Thanh Hà đi theo. Phải biết rằng trong cung yến hội trọng yếu bậc này, nhất là thọ yến của thái hậu chính là không có người nào sẽ đem thứ nữ nhà mình mang theo.
Dù sao thứ tử ,thứ nữ đều là do thị thiếp sinh nên không thể lên trên bàn tiệc, tiến vào dự tiệc đều là quan gia tiểu thư cùng công tử quý tộc, đại bộ phận đều là con vợ cả trong nhà,
/156
|