Editor: Yên Nhi
Cút về! Một nam tử trung niên nói.
Cút về. . . Những người khác cũng lên tiếng hô to.
Nhị công tử, ngài xem bây giờ phải làm sao đây? Bạch Nhiên thấy một đám dân chúng cùng kêu to bảo Diệp Đàm cút về, âm thanh kia vang to đầy trời, lớn đến nỗi khiến cho lỗ tai của người nghe sắp thủng.
Nhanh đi tra một chút lai lịch mấy người lúc nãy vừa mới bắt đầu đã kêu vang dội nhất kia đi, còn có, những dân chúng đang kích động tới trước cửa Phủ Thành Chủ gây chuyện cũng tra lai lịch của bọn họ luôn đi, một khi thấy có gì khác thường dạng thì giải quyết sạch sẽ. Thanh Linh nói, vẻ mặt nhàn nhạt, nhìn thấy mọi người phản đối mình, nàng lại không thấy tức giận, cũng không có mất mác.
Vâng. Bạch Nhiên rất nhanh lui xuống.
Các vị, xin hãy bình tĩnh lại, nghe lão phu nói. Vạn Cách Thành chủ tân nhiệm cũng không nghĩ tới Diệp Đàm làm Đại Hộ Pháp tân nhiệm của Tiêu Dao Thành sẽ bị dân chúng phản ứng kịch liệt như vậy.
Giọng nói của Vạn Cách dùng nội lực truyền ra, mặc dù mọi người đều nghe được, nhưng những dân chúng kia đều làm bộ mắt điếc tai ngơ, ngược lại câu nói 'Cút về' thì càng kêu càng lớn. Hắn thử nói lại một lần nữa: Xin hãy bình tĩnh lại, nghe lão phu nói một câu đi.
Dân chúng vẫn không để ý tới hắn như cũ, trong nháy mắt hắn cảm thấy có chút nhức đầu, có đông đảo dân chúng đại náo ở trước cửa Phủ Thành Chủ Phủ, hắn vừa mới nhậm chức nên không thể dùng thủ đoạn cứng rắn đuổi nhiều người đi như vậy, nếu không rất dễ làm mất lòng dân.
Hơn nữa, đuổi bọn họ đi rồi, ai biết tiếp theo sẽ làm phát sinh chuyện gì? Phải nghĩ ra biện pháp để giải quyết mới là quan trọng nhất.
Lúc này, dân chúng rối rít quay sang Thanh Linh đang đứng ở trước cửa phủ, tức giận ném đi rau hư và hột gà thúi.
Thanh Linh phất tay, những rau hư và hột gà thúi vẫn không có thể đến gần nàng, lập tức rơi lên trên mặt đất.
Vạn Cách vô tội đứng ở một bên bị liên lụy, hắn phất tay vung rớt rau hư: Đại Hộ Pháp, ngài xem bây giờ nên làm thế nào cho phải đây? Hắn cau mày nói với Diệp Đàm, thành thật mà nói, có thể đánh bại Thiên Nhất Tuyệt, hơn nữa đối mặt với trường hợp như vậy mà hắn còn có thể không buồn bực hay tức giận, hắn đối với Diệp Đàm rất thưởng thức. Thở dài trong lòng, Diệp Đàm này nếu như là người của Tiêu Dao Thành thì tốt rồi, nếu vậy dân chúng cũng sẽ không phản đối kịch liệt
Cút về! Một nam tử trung niên nói.
Cút về. . . Những người khác cũng lên tiếng hô to.
Nhị công tử, ngài xem bây giờ phải làm sao đây? Bạch Nhiên thấy một đám dân chúng cùng kêu to bảo Diệp Đàm cút về, âm thanh kia vang to đầy trời, lớn đến nỗi khiến cho lỗ tai của người nghe sắp thủng.
Nhanh đi tra một chút lai lịch mấy người lúc nãy vừa mới bắt đầu đã kêu vang dội nhất kia đi, còn có, những dân chúng đang kích động tới trước cửa Phủ Thành Chủ gây chuyện cũng tra lai lịch của bọn họ luôn đi, một khi thấy có gì khác thường dạng thì giải quyết sạch sẽ. Thanh Linh nói, vẻ mặt nhàn nhạt, nhìn thấy mọi người phản đối mình, nàng lại không thấy tức giận, cũng không có mất mác.
Vâng. Bạch Nhiên rất nhanh lui xuống.
Các vị, xin hãy bình tĩnh lại, nghe lão phu nói. Vạn Cách Thành chủ tân nhiệm cũng không nghĩ tới Diệp Đàm làm Đại Hộ Pháp tân nhiệm của Tiêu Dao Thành sẽ bị dân chúng phản ứng kịch liệt như vậy.
Giọng nói của Vạn Cách dùng nội lực truyền ra, mặc dù mọi người đều nghe được, nhưng những dân chúng kia đều làm bộ mắt điếc tai ngơ, ngược lại câu nói 'Cút về' thì càng kêu càng lớn. Hắn thử nói lại một lần nữa: Xin hãy bình tĩnh lại, nghe lão phu nói một câu đi.
Dân chúng vẫn không để ý tới hắn như cũ, trong nháy mắt hắn cảm thấy có chút nhức đầu, có đông đảo dân chúng đại náo ở trước cửa Phủ Thành Chủ Phủ, hắn vừa mới nhậm chức nên không thể dùng thủ đoạn cứng rắn đuổi nhiều người đi như vậy, nếu không rất dễ làm mất lòng dân.
Hơn nữa, đuổi bọn họ đi rồi, ai biết tiếp theo sẽ làm phát sinh chuyện gì? Phải nghĩ ra biện pháp để giải quyết mới là quan trọng nhất.
Lúc này, dân chúng rối rít quay sang Thanh Linh đang đứng ở trước cửa phủ, tức giận ném đi rau hư và hột gà thúi.
Thanh Linh phất tay, những rau hư và hột gà thúi vẫn không có thể đến gần nàng, lập tức rơi lên trên mặt đất.
Vạn Cách vô tội đứng ở một bên bị liên lụy, hắn phất tay vung rớt rau hư: Đại Hộ Pháp, ngài xem bây giờ nên làm thế nào cho phải đây? Hắn cau mày nói với Diệp Đàm, thành thật mà nói, có thể đánh bại Thiên Nhất Tuyệt, hơn nữa đối mặt với trường hợp như vậy mà hắn còn có thể không buồn bực hay tức giận, hắn đối với Diệp Đàm rất thưởng thức. Thở dài trong lòng, Diệp Đàm này nếu như là người của Tiêu Dao Thành thì tốt rồi, nếu vậy dân chúng cũng sẽ không phản đối kịch liệt
/275
|